Chương 18: Chương 10.2
Thiên Thần Di Cô
24/12/2016
Edit: Sunny
Sự thật chứng minh, Kiều Tịch quả thật xem nhẹ Kỷ Thừa An.
Bọn họ đi đến một làng loại nhỏ du lịch cách thành phố A không xa, bờ biển, bờ cát, bể bơi, vườn trái cây, … cái gì cần có đều có.
Sở dĩ là loại nhỏ không phải thể hiện nó quy mô nhỏ; mà là nó đối ngoại với ít người.
Tất cả mọi người đều là hội viên đặc biệt, mỗi một biệt thự nơi này chỉ thuộc về hội viên có được, mặc dù là không đến bình thường cũng phải thanh toán phí quản lý kếch xù, đối với con số, Kiều Tịch trầm mặc không dám hỏi.
Buổi sáng sau khi Kỷ Thừa An tuyên bố ra ngoài, chị Trần trừ bỏ vừa mới bắt đầu kinh ngạc, liền nhanh chóng kịp phản ứng, không đến hai mươi phút, sắp xếp tất cả chờ xuất phát.
Không đợi Kiều Tịch cự tuyệt, Kỷ Thừa An đã muốn ngồi ở băng ghế màu đen sau xe, mắt nhìn phía trước hạ lệnh: "Lên xe."
Cô do dự một chút: "Tôi phải chuẩn bị đồ... Giày ..."
Chị Trần ở sau nói: "Tôi đã chuẩn bị xong, Kiều tiểu thư xin yên tâm."
Kiều Tịch: "..." Có một quản gia tốt thật là thần khí thiết yếu ở nhà.
"Cái kia, đi chỗ nào vậy? Vài ngày trở về? Tôi có cần xin phép cái gì hay không..."
Nếp uốn thật nhỏ ở mi mày Kỷ Thừa An hiện lên: "Cô thế nào nhiều chuyện như vậy."
Cô bị ghét bỏ ! ! ! tt
"Cuối cùng cô có đi hay không?"
"Đi!" Có việc chơi tốt làm chi không đi! Cô luôn luôn sẽ không cự tuyệt đối đồ tốt với chính mình!
Sau khi đến Kiều Tịch mới phát giác, đây là lần đầu tiên cô cùng Kỷ Thừa An ra cửa, đáy lòng không khỏi có chút hưng phấn nhỏ.
Lộ trình ước chừng ba giờ là kết thúc, tối qua không nghỉ ngơi tốt cô rất nhanh cảm thấy có chút buồn ngủ, lúc tỉnh phát hiện chính mình nằm ở trên đùi Kỷ Thừa An ngủ không biết trời đất.
Xin lỗi, đứng lên, Kỷ Thừa An sắc mặt lạnh nhạt hỏi: "Tối qua chưa ngủ đủ?"
Còn không biết xấu hổ nói tối qua!
Vừa nghĩ tới Kiều Tịch cơn giận liền tăng tăng nhanh: "Anh cứ nói đi!"
Đồng tử Mặc Ngọc rơi trên người của cô, Kỷ Thừa An khẽ mở môi: "Về sau uống ít rượu."
Kiều Tịch: "..."
Kỷ Thừa An vs Kiều Tịch, Kiều Tịch thất bại, k. o!
Dựa theo kế hoạch, Kỷ Thừa An tới nơi này chỉ là chơi hai ngày, gần đây gặp được rất nhiều sự tình, Kiều Tịch định ở trong này chơi thống khoái.
Bờ biển, bờ cát, không có địa phương nào so đây càng thoải mái.
Kỷ Thừa An mặc áo sơmi quần đùi ngồi trên ghế ở bờ cát, lộ ra đường cong cơ bắp duyên dáng, D~Đ~L~Q~Đ trắng nõn kiên nghị như đá cẩm thạch, kính đen che bộ phận lớn trên gương mặt, chỉ lộ ra hình dạng cằm dưới tốt đẹp, ngũ quan tinh mỹ càng làm cho người mơ màng, cho dù người không coi là nhiều, anh như cũ là tiêu điểm của mọi người.
Lúc này A Nhất rất hữu hiệu , đứng ở phía sau Kỷ Thừa An, dáng người đầu gấu làm cho người ta chùn bước, có gan lớn vừa tới gần A Nhất một ánh mắt hưng phấn liền bay qua, người còn chưa tiến vào bao nhiêu A Nhất liền kêu: "Muốn cùng nhau ca hát sao ~~~" đối phương nhìn hắn vội vã lui vài bước, chạy...
Di chứng chính là dẫn đến tầm mắt của toàn bộ mọi người dừng ở trên người Kiều Tịch, thực đáng tiếc không phải chú ý mà là cừu thị không che đậy.
Nàng cảm giác Alexander tốt, cho dù là nước biển bây giờ vẫn còn có chút lạnh, vì thế Kiều Tịch trước chơi tại bờ biển, sau tính toán đi mua nước uống, chào hỏi Kỷ Thừa An liền chạy nhanh như chớp.
Kiều Tịch mua ba chai nước uống, đang lúc lên án mạnh mẽ trong lòng, ngẩng nhìn giá cả cao thì nghe đến phía sau có người gọi cô: "Tiểu Tịch."
Sự thật chứng minh, Kiều Tịch quả thật xem nhẹ Kỷ Thừa An.
Bọn họ đi đến một làng loại nhỏ du lịch cách thành phố A không xa, bờ biển, bờ cát, bể bơi, vườn trái cây, … cái gì cần có đều có.
Sở dĩ là loại nhỏ không phải thể hiện nó quy mô nhỏ; mà là nó đối ngoại với ít người.
Tất cả mọi người đều là hội viên đặc biệt, mỗi một biệt thự nơi này chỉ thuộc về hội viên có được, mặc dù là không đến bình thường cũng phải thanh toán phí quản lý kếch xù, đối với con số, Kiều Tịch trầm mặc không dám hỏi.
Buổi sáng sau khi Kỷ Thừa An tuyên bố ra ngoài, chị Trần trừ bỏ vừa mới bắt đầu kinh ngạc, liền nhanh chóng kịp phản ứng, không đến hai mươi phút, sắp xếp tất cả chờ xuất phát.
Không đợi Kiều Tịch cự tuyệt, Kỷ Thừa An đã muốn ngồi ở băng ghế màu đen sau xe, mắt nhìn phía trước hạ lệnh: "Lên xe."
Cô do dự một chút: "Tôi phải chuẩn bị đồ... Giày ..."
Chị Trần ở sau nói: "Tôi đã chuẩn bị xong, Kiều tiểu thư xin yên tâm."
Kiều Tịch: "..." Có một quản gia tốt thật là thần khí thiết yếu ở nhà.
"Cái kia, đi chỗ nào vậy? Vài ngày trở về? Tôi có cần xin phép cái gì hay không..."
Nếp uốn thật nhỏ ở mi mày Kỷ Thừa An hiện lên: "Cô thế nào nhiều chuyện như vậy."
Cô bị ghét bỏ ! ! ! tt
"Cuối cùng cô có đi hay không?"
"Đi!" Có việc chơi tốt làm chi không đi! Cô luôn luôn sẽ không cự tuyệt đối đồ tốt với chính mình!
Sau khi đến Kiều Tịch mới phát giác, đây là lần đầu tiên cô cùng Kỷ Thừa An ra cửa, đáy lòng không khỏi có chút hưng phấn nhỏ.
Lộ trình ước chừng ba giờ là kết thúc, tối qua không nghỉ ngơi tốt cô rất nhanh cảm thấy có chút buồn ngủ, lúc tỉnh phát hiện chính mình nằm ở trên đùi Kỷ Thừa An ngủ không biết trời đất.
Xin lỗi, đứng lên, Kỷ Thừa An sắc mặt lạnh nhạt hỏi: "Tối qua chưa ngủ đủ?"
Còn không biết xấu hổ nói tối qua!
Vừa nghĩ tới Kiều Tịch cơn giận liền tăng tăng nhanh: "Anh cứ nói đi!"
Đồng tử Mặc Ngọc rơi trên người của cô, Kỷ Thừa An khẽ mở môi: "Về sau uống ít rượu."
Kiều Tịch: "..."
Kỷ Thừa An vs Kiều Tịch, Kiều Tịch thất bại, k. o!
Dựa theo kế hoạch, Kỷ Thừa An tới nơi này chỉ là chơi hai ngày, gần đây gặp được rất nhiều sự tình, Kiều Tịch định ở trong này chơi thống khoái.
Bờ biển, bờ cát, không có địa phương nào so đây càng thoải mái.
Kỷ Thừa An mặc áo sơmi quần đùi ngồi trên ghế ở bờ cát, lộ ra đường cong cơ bắp duyên dáng, D~Đ~L~Q~Đ trắng nõn kiên nghị như đá cẩm thạch, kính đen che bộ phận lớn trên gương mặt, chỉ lộ ra hình dạng cằm dưới tốt đẹp, ngũ quan tinh mỹ càng làm cho người mơ màng, cho dù người không coi là nhiều, anh như cũ là tiêu điểm của mọi người.
Lúc này A Nhất rất hữu hiệu , đứng ở phía sau Kỷ Thừa An, dáng người đầu gấu làm cho người ta chùn bước, có gan lớn vừa tới gần A Nhất một ánh mắt hưng phấn liền bay qua, người còn chưa tiến vào bao nhiêu A Nhất liền kêu: "Muốn cùng nhau ca hát sao ~~~" đối phương nhìn hắn vội vã lui vài bước, chạy...
Di chứng chính là dẫn đến tầm mắt của toàn bộ mọi người dừng ở trên người Kiều Tịch, thực đáng tiếc không phải chú ý mà là cừu thị không che đậy.
Nàng cảm giác Alexander tốt, cho dù là nước biển bây giờ vẫn còn có chút lạnh, vì thế Kiều Tịch trước chơi tại bờ biển, sau tính toán đi mua nước uống, chào hỏi Kỷ Thừa An liền chạy nhanh như chớp.
Kiều Tịch mua ba chai nước uống, đang lúc lên án mạnh mẽ trong lòng, ngẩng nhìn giá cả cao thì nghe đến phía sau có người gọi cô: "Tiểu Tịch."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.