Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời
Chương 21: Nữ thần học bá trong chớp mắt thành nữ thần kinh
Công Tử Như Tuyết
15/02/2019
À...." Hiệu trưởng cũng xấu hổ theo, vội vàng hoà giải, "Mời mọi người theo tôi vào bên trong xem mộtchút!"
"Đúng đúng đúng."
Mặt La Gia Tuệ đỏ bừng, bước lên cầu thang, cố gắng duy trì sự tao nhã
"Chúng tôi xây dựng theo phong cách âm dương ngũ hành. Đại sảnh này cũng mang đặc trưng riêng của phong cách Trung Quốc. Chính giữa chỗ ngồi này điêu khắc một vị nổi danh khắp thiên hạ thời xưa. Nghe đồn năm đó, nhân vật kia đi khắp thiên hạ, nếm bách thảo, vì dân chúng mà phân biệt ra thức ăn và dược liệu. Người nổi danh đó chính là thần thị nông. Chúng tôi dùng loại hương bỏ củi khi điêu khắc, nếu mọi người cẩn thận ngửi kĩ, có thể ngửi thấy mùi đàn hương thoang thoảng quanh đây, các vị có thể thử xem."
Mọi người nhìn chỗ ngồi được điêu khắc tinh tế trước mặt, lại ngửi thấy mùi đàn hương ưu nhã, tất cả đều khen ngợi.
hiện tại, bụng La Gia Tuệ lại quặn đau mãnh liệt, chỉ có hơn chứ không kém lúc trước.
cô ta đau đến nhíu mày, đè lại bụng, chỉ cảm thấy có thứ gì đó trong bụng muốn trào ra.
"thật sự xin lỗi, em không thể đón tiếp được!" nói hết câu, hốt hoảng chạy về
Đúng lúc có một người trong đoàn khảo sát đi tới, muốn đến gần xem điêu khắc một chút, La Ga Tuệ tránh không kịp, va phải đối phương.
Thân thể cô ta lảo đảo một cái, ngã nhào trên đất. Phía dưới, tinh hoa chảy ra.
"Sorry!"
Nam sinh ngoại quốc cao lớn anh tuấn đỡ La Gia Tuệ dậy, lại ngửi được thứ mùi khác thường hôi thối. Nhìn đến váy người đối diện, anh ta hốt hoảng lùi hai bước, che mũi lại.
Mọi người nghi ngờ nhìn qua, chỉ thấy trên váy trắng như tuyết của tiểu thư La gia ướt nhẹp một mảnh màu vàng uế vật. Làm sao La Gia Tuệ còn có nửa điểm nữ thần nữa?
"OH, MY GOD! (Chúa ơi) "
"Juses! (trời ạ) "
...Tất cả mọi người trong đoàn khảo sát kinh hãi thành tiếng, che mũi lùi lại mấy bước.
"La Gia Tuệ!" Hiệu trưởng tức giận tái mặt, "cô... Còn không nhanh chóng vào nhà vệ sinh!"
" Vâng... Em thật sự xin lỗi!"
La gia tuệ xấu hổ khóc lóc, ôm bụng quật cường đứng lên. Tuy nhiên giày cao gót trượt phải đám uế vật, cả người ngã nhào trên mặt đất, vội vàng đứng lên, cũng không để ý đến giày cao gót, khập khễnh chạy vào toilet.
Bộ dáng kia, thật sự vừa ghê tởm vừa buồn cười.
Hai vị trong đoàn khảo sát sớm đã không nhịn được, chạy ra ngoài đại sảnh nôn ra một trận.
"thật sự xin lỗi." Hiệu trưởng tức giận đến sắp hộc máu lại không tiện phát tác, chỉ có thể xấu hổ đề nghị, "Chúng ta đổi chỗ khác đi thăm quan nhé các vị!"
Mọi người đương nhiên đều hận không thể lập tức rời khỏi nơi này, một đám vội vã lao ra cửa.
Trong đại sảnh một lần nữa an tĩnh lại, Bùi Vân Khinh đang ở chỗ nép mình, che mũi đi ra.
Cầm điện thoại di động đăng nặc danh clip lên trang web BBS của trường, Bùi Vân Khinh lạnh lùng cong môi.
"Học bá nữ thần sao? Lần này tôi muốn cô trải qua cảm giác khác của nữ thần!"
Cảm giác từ nữ thần học bá thành nữ thần kinh!
Tag này vừa được up lên, lập tức hấp dẫn mọi ánh mắt. Trong phút chốc một truyền mười, mười truyền một trăm...
Bùi Vân Khinh ngồi trong thư viện, chuẩn bị mượn vài cuốn sách ôn tập. Lúc này tag đã sớm thành hotsearch.
Ngồi đối diện là hai nữ sinh đồng học, nhìn tag không thể khống chế được mà cười ra tiếng.
"Má ơi, điều này cũng thật là ác!"
"Nhưng mà rất buồn cười, haha..."
"Đúng vậy, haha..."
"Đúng đúng đúng."
Mặt La Gia Tuệ đỏ bừng, bước lên cầu thang, cố gắng duy trì sự tao nhã
"Chúng tôi xây dựng theo phong cách âm dương ngũ hành. Đại sảnh này cũng mang đặc trưng riêng của phong cách Trung Quốc. Chính giữa chỗ ngồi này điêu khắc một vị nổi danh khắp thiên hạ thời xưa. Nghe đồn năm đó, nhân vật kia đi khắp thiên hạ, nếm bách thảo, vì dân chúng mà phân biệt ra thức ăn và dược liệu. Người nổi danh đó chính là thần thị nông. Chúng tôi dùng loại hương bỏ củi khi điêu khắc, nếu mọi người cẩn thận ngửi kĩ, có thể ngửi thấy mùi đàn hương thoang thoảng quanh đây, các vị có thể thử xem."
Mọi người nhìn chỗ ngồi được điêu khắc tinh tế trước mặt, lại ngửi thấy mùi đàn hương ưu nhã, tất cả đều khen ngợi.
hiện tại, bụng La Gia Tuệ lại quặn đau mãnh liệt, chỉ có hơn chứ không kém lúc trước.
cô ta đau đến nhíu mày, đè lại bụng, chỉ cảm thấy có thứ gì đó trong bụng muốn trào ra.
"thật sự xin lỗi, em không thể đón tiếp được!" nói hết câu, hốt hoảng chạy về
Đúng lúc có một người trong đoàn khảo sát đi tới, muốn đến gần xem điêu khắc một chút, La Ga Tuệ tránh không kịp, va phải đối phương.
Thân thể cô ta lảo đảo một cái, ngã nhào trên đất. Phía dưới, tinh hoa chảy ra.
"Sorry!"
Nam sinh ngoại quốc cao lớn anh tuấn đỡ La Gia Tuệ dậy, lại ngửi được thứ mùi khác thường hôi thối. Nhìn đến váy người đối diện, anh ta hốt hoảng lùi hai bước, che mũi lại.
Mọi người nghi ngờ nhìn qua, chỉ thấy trên váy trắng như tuyết của tiểu thư La gia ướt nhẹp một mảnh màu vàng uế vật. Làm sao La Gia Tuệ còn có nửa điểm nữ thần nữa?
"OH, MY GOD! (Chúa ơi) "
"Juses! (trời ạ) "
...Tất cả mọi người trong đoàn khảo sát kinh hãi thành tiếng, che mũi lùi lại mấy bước.
"La Gia Tuệ!" Hiệu trưởng tức giận tái mặt, "cô... Còn không nhanh chóng vào nhà vệ sinh!"
" Vâng... Em thật sự xin lỗi!"
La gia tuệ xấu hổ khóc lóc, ôm bụng quật cường đứng lên. Tuy nhiên giày cao gót trượt phải đám uế vật, cả người ngã nhào trên mặt đất, vội vàng đứng lên, cũng không để ý đến giày cao gót, khập khễnh chạy vào toilet.
Bộ dáng kia, thật sự vừa ghê tởm vừa buồn cười.
Hai vị trong đoàn khảo sát sớm đã không nhịn được, chạy ra ngoài đại sảnh nôn ra một trận.
"thật sự xin lỗi." Hiệu trưởng tức giận đến sắp hộc máu lại không tiện phát tác, chỉ có thể xấu hổ đề nghị, "Chúng ta đổi chỗ khác đi thăm quan nhé các vị!"
Mọi người đương nhiên đều hận không thể lập tức rời khỏi nơi này, một đám vội vã lao ra cửa.
Trong đại sảnh một lần nữa an tĩnh lại, Bùi Vân Khinh đang ở chỗ nép mình, che mũi đi ra.
Cầm điện thoại di động đăng nặc danh clip lên trang web BBS của trường, Bùi Vân Khinh lạnh lùng cong môi.
"Học bá nữ thần sao? Lần này tôi muốn cô trải qua cảm giác khác của nữ thần!"
Cảm giác từ nữ thần học bá thành nữ thần kinh!
Tag này vừa được up lên, lập tức hấp dẫn mọi ánh mắt. Trong phút chốc một truyền mười, mười truyền một trăm...
Bùi Vân Khinh ngồi trong thư viện, chuẩn bị mượn vài cuốn sách ôn tập. Lúc này tag đã sớm thành hotsearch.
Ngồi đối diện là hai nữ sinh đồng học, nhìn tag không thể khống chế được mà cười ra tiếng.
"Má ơi, điều này cũng thật là ác!"
"Nhưng mà rất buồn cười, haha..."
"Đúng vậy, haha..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.