Chương 49
PéNhung
09/09/2016
Chap 49:
Trong khi Nó, Hắn Lucas đang ngắm hoa thì Trúc liền đi ra nơi không có người, ả lấy điện thoại ra, bấm bấm gì đó rồi đưa lên nghe
"..."_người bên kia bắt máy
"Anh về nước với tôi mau lên"_ả ra lệnh
"..."_người kia (ta ko cho m.ng nghe đâu kakaka)
"Không cần hỏi lí do làm gì, chỉ cần về nước rồi nộp hồ sơ nhập học trường của tôi, nhất định phải vào lớp 11-1 cho tôi"_Trúc nói
"..."_người kia
"Đừng hỏi gì, chỉ cần về nước ở đây đang có việc, tôi sẽ nói với pama"_ả
"..."
"Tôi lấy danh nghĩa là 'em gái' anh, 'anh trai' à, anh phải giúp tôi chứ, việc này có lợi cho anh và cả tôi, nhớ nhé ngay liền trong ngày hôm nay phải tới nơi, tôi cúp máy đây"_ả Trúc không đợi bên kia hó hé gì liền cúp máy rồi nở 1 nụ cười nham hiểm
*******Ở 1 công ty lớn nào đó tại Úc********
Người thanh niên ngũ quan tinh xảo, body chuẩn không cần chỉnh, mái tóc vàng hạt dẻ, tức giận ném chiếc điện thoại đắt tiền vào tường
-M* nó, 'em gái', 'em gái' lúc nào cũng 'em gái' trong khi không cùng dòng máu, chỉ là 1 đứa con rơi, con rớt thôi mà ông già đó cũng lượm về, đi tin lời ả hồ ly kia, hừ.._anh ta giận dữ lấy điện thoại khác ra (giàu là thế)
"Thưa chủ tịch tôi nghe"_1 giọng cung kính nói
"Chuẩn bị trực thăng riêng, tôi muốn về nước"_anh ta lạnh giọng
"Vâng"_người kia nói rồi tắt máy, 1 lúc sau 1 chiếc trực thăng đáp xuống sân thượng của công ty đó, anh ta lên chiếc trực thăng rồi bay đi
******Quay lại Việt Nam thôi*********
(E hèm, tình hình là cả bọn đã về nhà và say giấc...)
Sáng hôm sau, hôm nay quả là 1 kì tích trong kì tích nha, cả bọn đều dậy rất sớm chỉ mới 5h thôi, lí do là để tiễn Lucas đi về công ty để quản lý, ai cũng phải mang mắt kiến đen và nón lưỡi chai để che đi nhan sắc trời cho, mặc đồng phục đi học, cả bọn hiện đang coi phim hàn quốc chia ly đầy nước mắt(khụ... khụ ta đùa đấy, chỉ có Nó 'khóc' thui)
-Tạm biệt 2_Nó ôm anh, nước mắt lăn dài
-Ừm, nhớ.. sau khi 2 đi phải ăn uống đúng giờ và ngủ đủ giấc, ăn hạn chế những loại thức ăn, uống có nhiều tinh bột, cồn, gas,..._Lucas liệt kê ra 1 hàng dài
-Thôi mà 2, em nhớ rồi, với lại em đâu phải con nít_Nó
-Ừm, nhớ đó 2 sẽ thường xuyên gọi cho em, 2 đi đây _Lucas kéo vali đi vào trong
-Vĩnh... à nhầm tạm biệt 2, đi an toàn nha_Mặt Nó đầy nước mắt, Hắn tính đi tới an ủi Nó thì bỗng.. Nó móc khăn giấy ra lau đi nước mắt, miệng cười toe toét
-Yeahhhh, 2 đi rồi tụi bây ơii_Nó nói làm cả bọn đứng hình -Chai thuốc nhỏ mắt này tiện lợi thiệt chứ, nghĩ lại, 2 đi cũng buồn... mà không sao, 2 đi rồi tụi mình sẽ được tự do, Yeahhhh_Nó nói rồi vui vẻ chạy đi để lại cả bọn đang trong tình trạng không nhúc nhích, não từ từ ăn hết những câu nói của Nó
Nó đang vui vẻ chạy về nơi đỗ xe thì không may đụng phải 1 bức tường thịt nên mất đà ngã xuống, rớt cả nón lẫn kính
-Ui da, gãy mũi tôi mất rồi_Nó xoa xoa mũi nhỏ của mình. Còn người kia thì nhìn Nó bằng ánh mắt khinh bỉ, khắp người tỏa ra khí lạnh:"Chắc lại muốn ăn vạ rồi" anh ta nghĩ
-Nè, bộ đi không nhìn đường hả?_Nó đứng lên phủi váy ngước mặt nhìn anh ta, còn anh ta thì khi thấy mặt Nó thì đơ 1 lát:"Cô ấy thật đẹp" cảm thấy mất hình tượng soái ca nên anh ta lấy lại khí thế nhưng vẫn nhẹ nhàng với Nó
-Cô không sao chứ?_Anh ta
-Ừ, may cho anh là hôm nay tôi đang vui đó nên không chấp vấn anh_Nó định quay đi thì bị 1 cánh tay níu lại
-Tôi xin lỗi, để tôi đền bù tiền cho cô_anh ta dứt lời
Đám người mặc đồ đen ngạc nhiên há to mồm, 'chủ tịch của họ hôm nay bị gì vậy? Thường ngày rất ghét phụ nữ nga~ bây giờ lại níu tay lại bồi thường cho người ta... nói gì thì nói chứ cô gái kia chắc chắn không qua khỏi sức cuống hút của chủ tịch đâu mặc dù cô ta đẹp như thiên thần'...
-Tiền sao, hứ, xin lỗi nha tiền thì tôi không thiếu, tôi đã nói không sao rồi mà anh để tôi đi coi_Nó nhìu mày khó chịu
- Cho tôi hỏi Cô tên gì?_Anh ta nhìn Nó " thật thú vị"
-Nancy được chưa, cho tôi đi nha_Nó nhìn anh ta, rồi anh ta bỏ tay ra Nó quay đi
-Ê, Nancy_Jenny gọi Nó quay lưng lại
-Đi mau lên_Nó nói rồi cả bọn đi tới
-Mắt kính với nón đâu_Anna hỏi
-Hồi nãy đi nhanh quá, đụng trúng người khác nên bị rớt_Nó
-Bà xã có sao không?_Hắn
-Bà xã không sao, cảm ơn ông xã_ Nó cười tươi đáp, nụ cười và cử chỉ của Nó đều được anh ta thấy hết, Nó cười rất đẹp nhưng nụ cười ấy, tại sao không dành cho anh, anh sẽ dành Nó với Hắn
Ta vô cùng xin lỗi m,ng thiệt tình thì mấy ngày nay ta bận lắm ko có thời gian vít, bây giờ mới vít đc đừng bỏ truyện của ta nha, iu m,ng
Trong khi Nó, Hắn Lucas đang ngắm hoa thì Trúc liền đi ra nơi không có người, ả lấy điện thoại ra, bấm bấm gì đó rồi đưa lên nghe
"..."_người bên kia bắt máy
"Anh về nước với tôi mau lên"_ả ra lệnh
"..."_người kia (ta ko cho m.ng nghe đâu kakaka)
"Không cần hỏi lí do làm gì, chỉ cần về nước rồi nộp hồ sơ nhập học trường của tôi, nhất định phải vào lớp 11-1 cho tôi"_Trúc nói
"..."_người kia
"Đừng hỏi gì, chỉ cần về nước ở đây đang có việc, tôi sẽ nói với pama"_ả
"..."
"Tôi lấy danh nghĩa là 'em gái' anh, 'anh trai' à, anh phải giúp tôi chứ, việc này có lợi cho anh và cả tôi, nhớ nhé ngay liền trong ngày hôm nay phải tới nơi, tôi cúp máy đây"_ả Trúc không đợi bên kia hó hé gì liền cúp máy rồi nở 1 nụ cười nham hiểm
*******Ở 1 công ty lớn nào đó tại Úc********
Người thanh niên ngũ quan tinh xảo, body chuẩn không cần chỉnh, mái tóc vàng hạt dẻ, tức giận ném chiếc điện thoại đắt tiền vào tường
-M* nó, 'em gái', 'em gái' lúc nào cũng 'em gái' trong khi không cùng dòng máu, chỉ là 1 đứa con rơi, con rớt thôi mà ông già đó cũng lượm về, đi tin lời ả hồ ly kia, hừ.._anh ta giận dữ lấy điện thoại khác ra (giàu là thế)
"Thưa chủ tịch tôi nghe"_1 giọng cung kính nói
"Chuẩn bị trực thăng riêng, tôi muốn về nước"_anh ta lạnh giọng
"Vâng"_người kia nói rồi tắt máy, 1 lúc sau 1 chiếc trực thăng đáp xuống sân thượng của công ty đó, anh ta lên chiếc trực thăng rồi bay đi
******Quay lại Việt Nam thôi*********
(E hèm, tình hình là cả bọn đã về nhà và say giấc...)
Sáng hôm sau, hôm nay quả là 1 kì tích trong kì tích nha, cả bọn đều dậy rất sớm chỉ mới 5h thôi, lí do là để tiễn Lucas đi về công ty để quản lý, ai cũng phải mang mắt kiến đen và nón lưỡi chai để che đi nhan sắc trời cho, mặc đồng phục đi học, cả bọn hiện đang coi phim hàn quốc chia ly đầy nước mắt(khụ... khụ ta đùa đấy, chỉ có Nó 'khóc' thui)
-Tạm biệt 2_Nó ôm anh, nước mắt lăn dài
-Ừm, nhớ.. sau khi 2 đi phải ăn uống đúng giờ và ngủ đủ giấc, ăn hạn chế những loại thức ăn, uống có nhiều tinh bột, cồn, gas,..._Lucas liệt kê ra 1 hàng dài
-Thôi mà 2, em nhớ rồi, với lại em đâu phải con nít_Nó
-Ừm, nhớ đó 2 sẽ thường xuyên gọi cho em, 2 đi đây _Lucas kéo vali đi vào trong
-Vĩnh... à nhầm tạm biệt 2, đi an toàn nha_Mặt Nó đầy nước mắt, Hắn tính đi tới an ủi Nó thì bỗng.. Nó móc khăn giấy ra lau đi nước mắt, miệng cười toe toét
-Yeahhhh, 2 đi rồi tụi bây ơii_Nó nói làm cả bọn đứng hình -Chai thuốc nhỏ mắt này tiện lợi thiệt chứ, nghĩ lại, 2 đi cũng buồn... mà không sao, 2 đi rồi tụi mình sẽ được tự do, Yeahhhh_Nó nói rồi vui vẻ chạy đi để lại cả bọn đang trong tình trạng không nhúc nhích, não từ từ ăn hết những câu nói của Nó
Nó đang vui vẻ chạy về nơi đỗ xe thì không may đụng phải 1 bức tường thịt nên mất đà ngã xuống, rớt cả nón lẫn kính
-Ui da, gãy mũi tôi mất rồi_Nó xoa xoa mũi nhỏ của mình. Còn người kia thì nhìn Nó bằng ánh mắt khinh bỉ, khắp người tỏa ra khí lạnh:"Chắc lại muốn ăn vạ rồi" anh ta nghĩ
-Nè, bộ đi không nhìn đường hả?_Nó đứng lên phủi váy ngước mặt nhìn anh ta, còn anh ta thì khi thấy mặt Nó thì đơ 1 lát:"Cô ấy thật đẹp" cảm thấy mất hình tượng soái ca nên anh ta lấy lại khí thế nhưng vẫn nhẹ nhàng với Nó
-Cô không sao chứ?_Anh ta
-Ừ, may cho anh là hôm nay tôi đang vui đó nên không chấp vấn anh_Nó định quay đi thì bị 1 cánh tay níu lại
-Tôi xin lỗi, để tôi đền bù tiền cho cô_anh ta dứt lời
Đám người mặc đồ đen ngạc nhiên há to mồm, 'chủ tịch của họ hôm nay bị gì vậy? Thường ngày rất ghét phụ nữ nga~ bây giờ lại níu tay lại bồi thường cho người ta... nói gì thì nói chứ cô gái kia chắc chắn không qua khỏi sức cuống hút của chủ tịch đâu mặc dù cô ta đẹp như thiên thần'...
-Tiền sao, hứ, xin lỗi nha tiền thì tôi không thiếu, tôi đã nói không sao rồi mà anh để tôi đi coi_Nó nhìu mày khó chịu
- Cho tôi hỏi Cô tên gì?_Anh ta nhìn Nó " thật thú vị"
-Nancy được chưa, cho tôi đi nha_Nó nhìn anh ta, rồi anh ta bỏ tay ra Nó quay đi
-Ê, Nancy_Jenny gọi Nó quay lưng lại
-Đi mau lên_Nó nói rồi cả bọn đi tới
-Mắt kính với nón đâu_Anna hỏi
-Hồi nãy đi nhanh quá, đụng trúng người khác nên bị rớt_Nó
-Bà xã có sao không?_Hắn
-Bà xã không sao, cảm ơn ông xã_ Nó cười tươi đáp, nụ cười và cử chỉ của Nó đều được anh ta thấy hết, Nó cười rất đẹp nhưng nụ cười ấy, tại sao không dành cho anh, anh sẽ dành Nó với Hắn
Ta vô cùng xin lỗi m,ng thiệt tình thì mấy ngày nay ta bận lắm ko có thời gian vít, bây giờ mới vít đc đừng bỏ truyện của ta nha, iu m,ng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.