Chương 70: Ngoại truyện 7: Hoàn thành
PéNhung
01/06/2017
Chap 69: Ngoại truyện 7: Hoàn thành
*Chap khá ngắn nhé!*
Bầu trời tối đen như mực, ngoài đường không còn một chiếc xe nào nữa. Bệnh viện A đang bận rộn, bác sĩ, y tá ra vào liên tục.
Mọi người đều tập trung đông đủ trước phòng cấp cứu, ai nấy đều rất lo lắng, nhất là Hắn. Vì không yên lòng nên Hắn cứ đi qua đi lại trước phòng cấp cứu.
-Đã 3 tiếng rồi mà sao vẫn chưa ra? Nancy mà có chuyện gì chắc em chết mất_ Jenny ngồi bên cạnh Jonny lo lắng nói
-Em không cần lo! Chắc không có chuyện gì đâu! Chúng ta cứ đợi một lát sẽ ra sớm thôi, lo lắng không tốt cho sức khỏe của em đâu._ Jonny lên tiếng để nhỏ yên lòng, thật ra anh cũng rất lo về Hắn, chắc giờ Hắn đang tự trách mình rồi! Tại sao lại xảy ra chuyện này?
Ting... chiếc đèn bỗng chuyển sang màu xanh. Tất cả nhanh chóng đứng dậy, đi tới. Khi vị bác sĩ già đi ra, Hắn liền nhanh chóng chạy đến:
-Cô ấy có sao không bác sĩ?
Vị bác sĩ già, đẩy đẩy mắt kính, mặt nghiêm trọng nói:
-Bệnh nhân đã qua cơn nguy hiểm, chỉ là bệnh nhân bị suy dinh dưỡng trầm trọng, có vẻ như ăn uống không đúng bữa, làm việc quá sức và va chạm vào bụng. Ai là chồng của bệnh nhân vậy?
Nghe bác sĩ hỏi, Hắn liền trả lời:
-Là tôi.
-Tôi có lời phê bình với anh, đã là chồng phải chăm sóc kĩ cho vợ mình chứ, nhất là chế độ ăn uống và thời gian làm việc, đặc biệt cô ấy đang trong thời kì này nữa!
Hắn im lặng không trả lời, Hắn còn có thể nói gì chứ, là tại Hắn mà! Tất cả lỗi là tại Hắn! Mà khoan.....
-Bác sĩ nói trong thời kì này là có ý gì?
-Anh không biết? Bệnh nhân đang mang thai
Nghe vậy, Hắn liền sững sốt. Mang thai? Nó mang thai?? Tại sao Hắn lại không biết gì?
-Vậy đứa bé sao rồi bác sĩ?_ Jessica nhanh chóng hỏi
-Đứa bé đã an toàn rồi, nhưng phải bồi bổ cho bệnh nhân và để bệnh nhân nghỉ ngơi nhiều thì đứa bé mới khỏe mạnh.
-Bây giờ chúng tôi có thể vào thăm cô ấy chưa?_ Jenny
-Có thể nhưng chỉ từng người thôi, bệnh nhân sẽ tỉnh nhanh nhưng không nên làm phiền.
-Cảm ơn bác sĩ_Jackson nói xong, vị bác sĩ quay lưng bước đi.
-Này Ken! Mày vào thăm Nancy đi, tụi tao về nghỉ một chút, sáng mai sẽ quay lại, không làm phiền mày với cô ấy, để hai người giải thích với nhau._Henry lên tiếng
-Được, mọi người về nghỉ ngơi đi, vất vả cho tất cả rồi!_ Nói rồi mọi người cùng nhau đi về.
Hắn đến phòng hồi sức, mở cánh cửa ra, tiếng máy móc vang lên giữa căn phòng yên tĩnh. Nó nằm trên chiếc giường trắng, khuôn mặt tiều tụy đi. Sao Nó lại ốm đi đến như vậy?
Chợt Nó nhíu mày, rồi từ từ mở mắt:
-Ken?
-Anh đây!_ Hắn dịu dàng trả lời
-Không phải anh đi công tác sao?
-Phải, nhưng anh về rồi. Em đó, sao lại không biết chăm sóc mình? Nếu anh không gọi thì sẽ hối hận cả đời rồi, nếu không gọi anh sẽ mất đi một đứa con...
-Con???_ Nó ngạc nhiên
-Đúng vậy, con của chúng ta. Em được làm mẹ rồi, còn anh thì làm cha.
-Thật sao?
-Thật
Nghe được câu trả lời của Hắn, Nó vui mừng, cười tươi. Hắn cúi đầu hôn nhẹ lên trán của Nó:
-Bà xã, anh xin lỗi
-Em mới là người phải xin lỗi, em không nên dấu anh chuyện đó!
-Từ đây, chúng ta chuyện gì cũng cùng chia sẽ với nhau nhé!
-Được
Nói rồi, cả hai mỉm cười hạnh phúc...
----------------------------
Ánh nắng chiếu vào căn phòng trắng buốt. Hắn cầm muỗng đút cháo cho Nó, hai người cùng tranh luận:
- Nếu là con trai chúng ta sẽ đặt tên gì?_ Nó hỏi
-Ừm.... Trần Gia Phong em thấy sao?_ Hắn nói
-Tên đó hay đấy! Còn nếu là con gái?
- Trần Gia Vân
-Woaa.... ông xã giỏi quá!
-Tất nhiên rồi! Sau này, con của chúng ta sẽ giỏi và đẹp giống anh cho xem!
- Giống em chứ!
- Giống anh!
-Em
-Anh
-Em
-Anh
-.........vv............
Chợt cánh cửa mở ra, Jenny, Jessica, Anna, Jonny, Jackson, Henry đi vào.
-Mới sáng sớm đã ồn ào! Nói chung là giống anh_ Jackson cười cười nói
-Hứ... giống vợ chồng bọn này!!!_ Hắn và Nó đồng thanh trả lời, sau đó cả bọn cười rộ lên.
-Em nói xem chúng đã bàn nhau về con chúng sớm vậy sao chúng ta không bàn?_Jonny nói
- Bàn làm gì nữa? Dù gì nó cũng giống em thôi! Anh không có cửa đâu._Jenny thản nhiên đáp
-Con phải giống anh chứ!
- Giống em chứ!
-Thôi! Tụi mày ồn ào quá, giống cả cha lẫn mẹ được chưa?_ Jackson lên tiếng giải vây, sau đó Henry liền lên tiếng:
- Đợi khi nào Nancy khỏe, chúng ta mở party nhé!
-Được!_ tất cả đồng thanh đáp
-Em nói rồi đó, giống em nha!_Jenny lại nói
-........... được rồi! Giống em_ Jonny nói, khuôn mặt mếu máo vì bất đắc dĩ.
Cả phòng bệnh vang lên tiếng cười hạnh phúc. Tất nhiên không ai nỡ phá hoại khung cảnh tràn ngập màu hồng này. Tất cả sẽ cùng nhau đi về phía trước, mãi mãi là bạn bè, mãi mãi là vợ chồng và mãi mãi bên nhau. The End!
*Bộ truyện này tg đã viết trong vòng 1 năm, khá là lâu. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tg trong suốt thời gian qua, bây giờ tg xin hoàn bộ truyện Bộ Tứ Cặp Đôi Hoàn Hảo tại đây, tg sẽ tiếp tục với bộ I love you though unable và Hạnh phúc nhé! Bạn thân. Có thể tg sẽ ra nhiều tác phẩm hơn nữa, nếu mọi người muốn biết thêm thông tin chi tiết, hãy nhắn tin và kết bạn với nick Nancy Huỳnh của tg, xin chân thành cảm ơn và tạm biệt, hẹn gặp lại!*
*Chap khá ngắn nhé!*
Bầu trời tối đen như mực, ngoài đường không còn một chiếc xe nào nữa. Bệnh viện A đang bận rộn, bác sĩ, y tá ra vào liên tục.
Mọi người đều tập trung đông đủ trước phòng cấp cứu, ai nấy đều rất lo lắng, nhất là Hắn. Vì không yên lòng nên Hắn cứ đi qua đi lại trước phòng cấp cứu.
-Đã 3 tiếng rồi mà sao vẫn chưa ra? Nancy mà có chuyện gì chắc em chết mất_ Jenny ngồi bên cạnh Jonny lo lắng nói
-Em không cần lo! Chắc không có chuyện gì đâu! Chúng ta cứ đợi một lát sẽ ra sớm thôi, lo lắng không tốt cho sức khỏe của em đâu._ Jonny lên tiếng để nhỏ yên lòng, thật ra anh cũng rất lo về Hắn, chắc giờ Hắn đang tự trách mình rồi! Tại sao lại xảy ra chuyện này?
Ting... chiếc đèn bỗng chuyển sang màu xanh. Tất cả nhanh chóng đứng dậy, đi tới. Khi vị bác sĩ già đi ra, Hắn liền nhanh chóng chạy đến:
-Cô ấy có sao không bác sĩ?
Vị bác sĩ già, đẩy đẩy mắt kính, mặt nghiêm trọng nói:
-Bệnh nhân đã qua cơn nguy hiểm, chỉ là bệnh nhân bị suy dinh dưỡng trầm trọng, có vẻ như ăn uống không đúng bữa, làm việc quá sức và va chạm vào bụng. Ai là chồng của bệnh nhân vậy?
Nghe bác sĩ hỏi, Hắn liền trả lời:
-Là tôi.
-Tôi có lời phê bình với anh, đã là chồng phải chăm sóc kĩ cho vợ mình chứ, nhất là chế độ ăn uống và thời gian làm việc, đặc biệt cô ấy đang trong thời kì này nữa!
Hắn im lặng không trả lời, Hắn còn có thể nói gì chứ, là tại Hắn mà! Tất cả lỗi là tại Hắn! Mà khoan.....
-Bác sĩ nói trong thời kì này là có ý gì?
-Anh không biết? Bệnh nhân đang mang thai
Nghe vậy, Hắn liền sững sốt. Mang thai? Nó mang thai?? Tại sao Hắn lại không biết gì?
-Vậy đứa bé sao rồi bác sĩ?_ Jessica nhanh chóng hỏi
-Đứa bé đã an toàn rồi, nhưng phải bồi bổ cho bệnh nhân và để bệnh nhân nghỉ ngơi nhiều thì đứa bé mới khỏe mạnh.
-Bây giờ chúng tôi có thể vào thăm cô ấy chưa?_ Jenny
-Có thể nhưng chỉ từng người thôi, bệnh nhân sẽ tỉnh nhanh nhưng không nên làm phiền.
-Cảm ơn bác sĩ_Jackson nói xong, vị bác sĩ quay lưng bước đi.
-Này Ken! Mày vào thăm Nancy đi, tụi tao về nghỉ một chút, sáng mai sẽ quay lại, không làm phiền mày với cô ấy, để hai người giải thích với nhau._Henry lên tiếng
-Được, mọi người về nghỉ ngơi đi, vất vả cho tất cả rồi!_ Nói rồi mọi người cùng nhau đi về.
Hắn đến phòng hồi sức, mở cánh cửa ra, tiếng máy móc vang lên giữa căn phòng yên tĩnh. Nó nằm trên chiếc giường trắng, khuôn mặt tiều tụy đi. Sao Nó lại ốm đi đến như vậy?
Chợt Nó nhíu mày, rồi từ từ mở mắt:
-Ken?
-Anh đây!_ Hắn dịu dàng trả lời
-Không phải anh đi công tác sao?
-Phải, nhưng anh về rồi. Em đó, sao lại không biết chăm sóc mình? Nếu anh không gọi thì sẽ hối hận cả đời rồi, nếu không gọi anh sẽ mất đi một đứa con...
-Con???_ Nó ngạc nhiên
-Đúng vậy, con của chúng ta. Em được làm mẹ rồi, còn anh thì làm cha.
-Thật sao?
-Thật
Nghe được câu trả lời của Hắn, Nó vui mừng, cười tươi. Hắn cúi đầu hôn nhẹ lên trán của Nó:
-Bà xã, anh xin lỗi
-Em mới là người phải xin lỗi, em không nên dấu anh chuyện đó!
-Từ đây, chúng ta chuyện gì cũng cùng chia sẽ với nhau nhé!
-Được
Nói rồi, cả hai mỉm cười hạnh phúc...
----------------------------
Ánh nắng chiếu vào căn phòng trắng buốt. Hắn cầm muỗng đút cháo cho Nó, hai người cùng tranh luận:
- Nếu là con trai chúng ta sẽ đặt tên gì?_ Nó hỏi
-Ừm.... Trần Gia Phong em thấy sao?_ Hắn nói
-Tên đó hay đấy! Còn nếu là con gái?
- Trần Gia Vân
-Woaa.... ông xã giỏi quá!
-Tất nhiên rồi! Sau này, con của chúng ta sẽ giỏi và đẹp giống anh cho xem!
- Giống em chứ!
- Giống anh!
-Em
-Anh
-Em
-Anh
-.........vv............
Chợt cánh cửa mở ra, Jenny, Jessica, Anna, Jonny, Jackson, Henry đi vào.
-Mới sáng sớm đã ồn ào! Nói chung là giống anh_ Jackson cười cười nói
-Hứ... giống vợ chồng bọn này!!!_ Hắn và Nó đồng thanh trả lời, sau đó cả bọn cười rộ lên.
-Em nói xem chúng đã bàn nhau về con chúng sớm vậy sao chúng ta không bàn?_Jonny nói
- Bàn làm gì nữa? Dù gì nó cũng giống em thôi! Anh không có cửa đâu._Jenny thản nhiên đáp
-Con phải giống anh chứ!
- Giống em chứ!
-Thôi! Tụi mày ồn ào quá, giống cả cha lẫn mẹ được chưa?_ Jackson lên tiếng giải vây, sau đó Henry liền lên tiếng:
- Đợi khi nào Nancy khỏe, chúng ta mở party nhé!
-Được!_ tất cả đồng thanh đáp
-Em nói rồi đó, giống em nha!_Jenny lại nói
-........... được rồi! Giống em_ Jonny nói, khuôn mặt mếu máo vì bất đắc dĩ.
Cả phòng bệnh vang lên tiếng cười hạnh phúc. Tất nhiên không ai nỡ phá hoại khung cảnh tràn ngập màu hồng này. Tất cả sẽ cùng nhau đi về phía trước, mãi mãi là bạn bè, mãi mãi là vợ chồng và mãi mãi bên nhau. The End!
*Bộ truyện này tg đã viết trong vòng 1 năm, khá là lâu. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tg trong suốt thời gian qua, bây giờ tg xin hoàn bộ truyện Bộ Tứ Cặp Đôi Hoàn Hảo tại đây, tg sẽ tiếp tục với bộ I love you though unable và Hạnh phúc nhé! Bạn thân. Có thể tg sẽ ra nhiều tác phẩm hơn nữa, nếu mọi người muốn biết thêm thông tin chi tiết, hãy nhắn tin và kết bạn với nick Nancy Huỳnh của tg, xin chân thành cảm ơn và tạm biệt, hẹn gặp lại!*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.