Bộ Xương Khô Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 7: Pháp Sư Và Bộ Xương NgựaPháp Sư Và Bộ Xương Ngựa (2)

Tình Chung Lưu Thủy

01/10/2023

Không đúng, nếu như tiểu cương thi không chạy về, thì Tro Cốt khô lâu kia sẽ chỉ biết đuổi theo nó, liên quan gì đến mình chứ?

Bị ngươi hại chết…, An Cách gõ đầu của nó một cái.

Bởi vì tiểu cương thi đi gây chuyện lung tung, An Cách bị đuổi ra khỏi địa huyệt đã ở mấy tháng, trời sắp tối rồi, nhất định phải nhanh chóng tìm được chỗ để tránh gió.

Quay trở về là không kịp, An Cách đào một cái hố ngay tại chỗ, cùng tiểu cương thi tránh vào đó, bởi vì cái hố này khá là nông, nên không thể không gạt đất ở bốn phía chung quanh lại, đắp ở trên thân của hai người.

Ngày hôm sau gió dừng thổi, An Cách bèn bò ra, đào một cái hố cách đó mấy mét, ném tiểu cương thi sang bên đó, hắn quyết định không để tiểu cương thi trốn vào trong hố của bản thân nữa, miễn cho về sau gặp rắc rối còn làm liên lụy đến mình.

Song tối ngày hôm đó, gió vừa mới bắt đầu thổi, một cái đầu lấp la lấp ló ngay tại bờ hố của hắn, thấy An Cách không có xua đuổi nó, bèn thuận thế trượt vào.

Ngày thứ hai ném nó ra ngoài, ban đêm lại chạy tới, cứ như chơi đùa.

Mãi đến tận khi An Cách đào ra một cái thông đạo giữa hai hố, loại trò chơi này mới kết thúc, bởi vì nó còn chạy tới nữa, thì sẽ bị An Cách đạp vào trong thông đạo, để bản thân nó tự bò quay về.

An Cách là một bộ khô lâu thích ứng được trong mọi hoàn cảnh, dưới tình huống không có người sai sử mà có thể trồng rau hơn một ngàn năm, bây giờ bị đuổi ra khỏi địa huyệt an toàn, hắn cũng không thèm để ý, lại lần nữa đào địa huyệt mới càng lớn càng an toàn hơn, mỗi ngày làm tổ ở trong địa huyệt dẫn dắt An Tức phong.

Tiểu cương thi hoạt bát hơn hắn nhiều, mỗi ngày gió vừa ngừng liền chạy ra ngoài, khô lâu cấp thấp chung quanh đây lại gặp độc thủ của nó lần nữa, linh hồn ngược lại là ở trong sự giày vò không gián đoạn này mà không ngừng lớn mạnh.

Vốn cho là hôm nay cũng sẽ giống như dĩ vãng, thế nhưng gió vừa mới bắt đầu không bao lâu, An Cách thì nghe được một chuỗi tiếng bước chân, không bao lâu bèn nhìn thấy một người trượt vào trong hố.



Đây là một nhân loại đội nón rộng vành, dáng vẻ tầm bốn mươi năm mươi tuổi, mặt mũi tràn đầy vẻ gian nan vất vả, trong tay cầm một cây pháp trượng tinh xảo, trên thân bành trướng ma lực cường hãn, đây là một tên pháp sư nhân loại.

Pháp sư nhân loại phát hiện An Cách bên trong địa huyệt, kinh ngạc "A" một tiếng: "Một bộ khô lâu? Sao khô lâu lại chạy đến sườn núi rồi? Ách, thật ngại quá đã quấy rầy, có thể cho ta ở lại đây tránh gió không?"

Pháp sư nhân loại chỉ là thuận miệng hỏi một chút, mọi người đều biết, khô lâu nhất định phải đạt tới cấp bậc Hoàng Kim mới có trí khôn, khô lâu phổ thông phần lớn là làm việc theo bản năng, lúc phát hiện có uy hiếp liền sẽ công kích, nói không chừng bộ khô lâu trước mắt này, giây tiếp theo liền sẽ nhào vào hắn ta.

Có điều dám hành tẩu ở Tử Vong chi địa, pháp sư nhân loại tất nhiên sẽ không để một bộ Tro Cốt khô lâu vào mắt, hắn ta không quan tâm lấy mũ xuống, vẫy tay ra phía ngoài.

Một cái đầu lâu to lớn luồn vào trong hố, nháy mắt khiến toàn bộ không gian còn lại trong hố trở nên chật ních, đây là một bộ xương ngựa, lỗ trống hốc mắt lóe ra ngọn lửa linh hồn u lam.

Hố không lớn, lại chứa một bộ khô lâu, một tên nhân loại, còn có đầu lâu của khô lâu ngựa, bèn ngay cả không gian xoay người cũng không có, An Cách rụt vào trước thông đạo với một cái địa huyệt khác, ngăn chặn lối ra, nhường ra không gian lớn hơn.

Thời điểm An Tức phong tàn sát bừa bãi, vì sao lại có một pháp sư nhân loại xuất hiện ở đây? An Tức phong không tạo thành ảnh hưởng đối với hắn ta sao? Cho dù không ảnh hưởng được đến hắn ta, vậy khô lâu ngựa của hắn ta lại tiếp tục chống đỡ như thế nào?

An Cách rất nhanh đã biết.

Pháp sư nhân loại đầu tiên là hiếu kì nhìn hắn một cái, xác nhận bộ khô lâu này không có ham muốn công kích, sau đó mới đưa tay đặt ở trên đầu của khô lâu ngựa, chỉ thấy trên lòng bàn tay của hắn ta bay lên từng sợi khói đen, chui vào từ những lỗ trống của khô lâu ngựa như hốc mắt lỗ mũi.

Những nơi khói đen đi qua, màu sắc xương cốt của khô lâu ngựa chậm rãi trở nên nhạt màu. An Cách lúc này mới chú ý tới, xương cốt của khô lâu ngựa đã chịu sự ăn mòn của An Tức phong, mặt ngoài có vết tích mục nát.

An Tức phong có một loại cơ chế rất kỳ quái, nếu như cỗ xương cốt này nắm giữ linh hồn, vậy thì An Tức phong liền sẽ tạo thành ăn mòn đối với nó, nhưng nếu như nó chỉ là một bộ hài cốt không có linh hồn, thì An Tức phong ngược lại sẽ sinh ra bảo hộ đối với nó, trì hoãn tốc độ mục nát của nó, thậm chí còn có thể dựng dục ra ngọn lửa linh hồn mới, thúc đẩy nó sinh trưởng thành một bộ khô lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bộ Xương Khô Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook