Bố Y Quan Đạo

Chương 620: Bước ngoặt và áp lực

Tịch Mịch Độc Nam Hoa

08/04/2013

Sau khi hội nghị kết thúc thì Xa Vĩ vội vàng quay về phòng làm việc. Lúc này thư ký Ấn Ngũ Quốc đang gọi điện thoại cho vợ, hắn đang trò chuyện rất vui, từ bên ngoài có thể nghe được tiếng cười của hắn.

Xa Vĩ nhíu mày, hắn ho khan một tiếng, Ấn Ngũ Quốc giống như chim bị dọa kinh hoàng, hắn vội vàng cúp điện thoại, sau đó đứng dậy cười tươi nói:

- Chủ tịch đã quay lại rồi sao? Tôi pha cà phê cho anh nhé?

Xa Vĩ nhìn lên mặt Ấn Ngũ Quốc, hắn mấp máy môi nhưng không mở miệng mà đẩy cửa đi vào phòng làm việc của mình.

- Hội nghị hôm nay không phải thảo luận về phương án tiếp đãi lãnh đạo trung ương sao? Như thế nào lại có bộ dạng này?

Ấn Ngũ Quốc thầm nghĩ, hắn đứng dậy bắt đầu pha cà phê.

Sau khi Ấn Ngũ Quốc pha cà phê vài đưa vào cửa thì thì thấy Xa Vĩ ngồi trêng ghế sa lông với vẻ mặt tái nhợt. Hắn không dám lỗ mãng mà khẽ đi đến đặt ly cà phê xuống trước mặt lãnh đạo rồi chậm rãi lui ra khỏi phòng.

- Ngũ Quốc, gọi điện thoại cho chủ tịch Hàn, để anh ấy đến phòng làm việc của tôi. Đúng là người ta không khỏi lo lắng, công tác kinh tế không khởi sắc.

Xa Vĩ nói, vẻ mặt rất căng thẳng.

Đứng trên lập trường của Xa Vĩ thì dưới tình cảnh này hắn không hy vọng lãnh đạo sẽ ghé thăm Cảng Thành, như vậy sẽ sinh ra chuyện xấu hơn nữa chuyện xấu bây giờ còn khó dự đoán hơn trước, đây là những gì mà Xa Vĩ không muốn được thấy.

Đối với Xa Vĩ thì muốn nắm thật chắc vấn đề kinh tế, sau đó lợi dụng tình cảnh của Nhuận Uyên vào lúc này để thẩm thấu lực ảnh hưởng vào trong thường ủy. Hắn sẽ làm tốt bước đệm là người chủ trì toàn bộ công tác sau khi Nhuận Uyên rời khỏi Cảng Thành.

Xa Vĩ biết rõ lúc này Nhuận Uyên sẽ không thể ngồi lại được thêm bao lâu, bây giờ trọng tâm của lão đều phải nằm trên tỉnh ủy, Cảng Thành mà càng thêm náo loạn thì không có gì tốt. Nếu trước khi lão đi mà Cảng Thành tỏ ra địa vị yếu kém thì chắc chắn sẽ không có tương lai tốt chờ đón.

Điều này cũng là nguyên nhân giải thích vì sao Nhuận Uyên cực kỳ coi trọng đợt thị sát lần này của phó thủ tướng Liên. Cảng Thành là những thành phố đi đầu trong cải cách, nhiều năm qua những lãnh đạo trung ương xuống Cảng Thành cũng rất nhiều, trong đó kể cả những thường ủy bộ chính trị trung ương, thậm chí cả thủ tướng, tổng bí thư cũng đã xuống thăm Cảng Thành.



Vì vậy có thể nói kinh nghiệm tiếp đón lãnh đạo của Cảng Thành là cực kỳ phong phú, hơn nữa vì số lần tiếp đón lãnh đạo quá nhiều mà tạo thành rất nhiều quy củ. Nhưng lần này Nhuận Uyên chính thức phá bỏ quy củ, cực kỳ quan tâm đến đợt khảo sát lần này của phó thủ tướng Liên.

Chỉ cần xem xét vào đặc điểm này thì có thể thấy được tâm tính hiện nay của Nhuận Uyên, lão hy vọng lãnh đạo trung ương xuống Cảng Thành và có thể thấy được điểm sáng, có thể mang đến những thay đổi có lợi. Cảng Thành có thể bừng sáng thì tương lai của lão cũng rực rỡ, sự thật chính là như vậy.

Xa Vĩ cũng chỉ cười nhạt với tâm tư của Nhuận Uyên, hắn cho rằng vấn đề quan trọng của Nhuận Uyên bây giờ chính là thái độ của tỉnh ủy Hoa. là thế nào. Trong sự việc Hồng Sơn Trà thì Nhuận Uyên đã tránh khỏi số kiếp, nhưng rốt cuộc lão có liên quan hay không thì trong lòng lãnh đạo tỉnh ủy Hoa Đông đã biết rõ ràng.

Đây là chướng ngạo lớn nhất của Nhuận Uyên, không vị lãnh đạo nào muốn đề bạt một cán bộ có vấn đề, điều này cũng là thường tình. Nhuận Uyên gặp phải tình cảnh xấu hổ như vậy thì không phải lãnh đạo trung ương xuống thị sát là có thể giải quyết được, cũng không phải tình cảnh ở Cảng Thành là tốt thì lão sẽ tốt. Đối với vấn đề này thì Xa Vĩ có phán đoán bất đồng với Nhuận Uyên.

Ngược lại thì bây giờ Xa Vĩ lại chú ý đến Trương Thanh Vân, tục ngữ nói biết mình biết ta trăm trận trăm thắng, khoảnh thời gian này Xa Vĩ thật sự tốn rất nhiều tâm sức để xem xét Trương Thanh Vân. Hắn bắt đầu tìm hiểu từ lý lịch của đối phương, sau đó là những biểu hiện khi đến Cảng Thành, hắn càng xem xét thì lại càng kiêng kỵ Trương Thanh Vân.

Thử nghĩ mà xem, một cán bộ trẻ tuổi bây giờ đã trưởng thành và có cấp bậc trưởng phòng, Trương Thanh Vân từ cấp bậc thấp nhất lên trưởng phòng mà chỉ mất chưa đến mười năm, đây là một hành trình kinh người như thế nào? Xa Vĩ đã đặc biệt xem qua bản đồ, nơi bắt đầu công tác của Trương Thanh Vân chính là xã Lật Tử Bình huyện Ung Bình thành phố Vũ Đức tỉnh Giang Nam.

Xa Vĩ tìm trên bản đồ cả nước thì thấy được huyện Ung Bình, nhưng trên bản đồ chỉ có hai chữ Ung Bình mà thôi, hơn nữa vị trí lại được đánh dấu là đồi núi. Hắn lại tìm bản đồ tỉnh Giang Nam, từ bản đồ hắn cuối cùng biết được đại khái tình huống ở Ung Bình. Đây là một góc núi tiêu chuẩn, vì sau lưng Ung Bình chính là vùng tự trị của dân tộc Thổ, nơi đó là vùng đất phía tây.

Những địa phương ở vùng phía tây thì thế nào có thể hiểu được, nếu như xét theo vấn đề trực quan thì Xa Vĩ có dùng bản đồ Giang Nam cũng không tìm được nơi nào là xã Lật Tử Bình. Thường thì làm bản đồ phải dựa theo yêu cầu chính xác đến từng thôn xóm, nhưng hắn đã xem qua vài tấm bản đồ mà không thấy xã Lật Tử Bình.

Mà Trương Thanh Vân là cán bộ bắt đầu công tác chính trị ở một địa phương không có trên bản đồ như vậy, hắn đã từng làm bí thư thị trấn, bí thư huyện ủy, là phó bí thư chuyên trách kiêm thường ủy một thành phố cấp tỉnh. Người này học qua đại học, qua nghiên cứu sinh, học qua trường đảng các cấp, đến trường đảng trung ương, nếu xét về kinh nghiệm công tác và trình độ lý luận thì Trương Thanh Vân có thể nói là một cán bộ tiêu chuẩn cao. Đáng quý chính là độ tuổi, với đột tuổi của hắn và kinh nghiệm như vậy, chỉ cần nhìn qua cũng biết rõ tương lai là thế nào.

Mặt khác Trương Thanh Vân đến Cảng Thành mà căn bản không có căn cơ gì, nhưng người nà có thể dùng những tài nguyên ít ỏi trên tay mà đưa tất cả những ban ngành được phân công lên cùng một con thuyền. Năng lực và mức độ cao tay như vậy quả thật làm người ta mãn nhãn.

Nhược điểm của Xa Vĩ chính là lòng dạ không khoáng đạt, không có lòng bao dung. Nhưng sau khi xem xét và nghiên cứu về Trương Thanh Vân, dù trong lòng hắn không muốn thừa nhận, nhưng từ sâu trong lòng cũng mơ hồ có chút bội phục.

Nhưng cũng vì như vậy mà Xa Vĩ mới thật sự coi trọng Trương Thanh Vân. Lần này phó thủ tướng Liên đến thị sát Cảng Thành, Xa Vĩ cố gắng không cho Trương Thanh Vân tham gia đoàn tiếp đón, thật ra hắn đang lo lắng cho chính mình.

Tất nhiên nếu dựa theo lẽ thường thì phó thủ tướng Liên đến Cảng Thành cũng sẽ chẳng quan tâm đến một cán bộ cấp phó, Xa Vĩ cũng không tin Trương Thanh Vân có thể tạo ra bao nhiêu sóng gió. Nhưng việc gì cũng có thể, Xa Vĩ là kẻ cẩn thận, bảo thủ, chỉ có thể giải quyết triệt để Trương Thanh Vân ở hội nghị thường ủy thì hắn mới yên lòng.

Xa Vĩ nâng ly cà phê nhấp một ngụm, vị hơi đắng, hắn hơi nhíu mày mà đột nhiên cảm thấy mình là một chủ tịch cũng không tính là thành công. Trước đó Trương Thanh Vân đến và hắn cảnh giác quá lớn, càng trở nên nghiêm túc, ngược lại hắn tạo ra cơ hội cho Trương Thanh Vân chui vào chỗ trống, làm đối phương nắm những gì nên nắm vào trong tay.



Nếu lúc trước Xa Vĩ có một tâm tình ôn hòa, nếu hắn bình thản tiếp nhận một lính hàng không như Trương Thanh Vân, hai người có thể chung sức hợp tác, sợ rằng cục diện sẽ thay đổi, Nhuận Uyên đã cút đi từ lâu, hắn sẽ là người có quyền lợi nhất ở Cảng Thành.

Nhưng trên thế giới này không có chỗ cho những kẻ hối hận, hơn nữa trước đó Xa Vĩ cũng không ngờ Hồng Sơn Trà sẽ gặp chuyện không may, cũng không biết sau khi Hồng Sơn Trà bị kỷ luật thì Nhuận Uyên đã dính vào vấn đề lau mông không sạch, mà người hắn không ngờ nhất chính là Trương Thanh Vân.

Bây giờ sự việc đã đến nước này, nếu đã không thể quay đầu thì chỉ còn cách tiến bước, Xa Vĩ cũng chỉ biết dựa theo kế hoạch mà tiến lên từng bước, tuyệt đối không thể chừa cơ hội cho kẻ nào làm ảnh hưởng đến tốc độ phát triển kinh tế của Cảng Thành. Năm nay kinh tế Cảng Thành phải tiến lên độ cao mới, nếu không hắn sẽ chẳng thể đối mặt với tỉnh ủy, cũng sẽ không thể đối mặt với nhân dân.

Trương Thanh Vân chủ trì hội nghị ở phòng giao thông, những ban ngành có tương quan đều phải tham gia. Trên hội nghị thường ủy Trương Thanh Vân truyền đạt yêu cầu và nhiệm vụ của hội nghị thường ủy, yêu cầu tiến hành làm sạch toàn bộ thành phố, mỗi ban ngành phải tự lo một con đường, phải nắm chặt công tác giao thông, vệ sinh và các hoạt động khác, sau một tuần lễ thì lãnh đạo thị ủy sẽ cử tổ chức chuyên môn xuống nghiệm thu.

Đến lúc đó phải cổ vũ những công tác tiên tiến, trừng phạt tiêu cực, muốn tất cả ban ngành tương quan phải coi trọng công tác làm trong sạch hệ thống, muốn xem công tác tiếp đãi lần này là nhiệm vụ quan trọng.

Đáng lý ra Trương Thanh Vân cũng không trắng trợn phô trương phương pháp tiếp đãi lãnh đạo như vậy, nhưng sau khi phân tích cụ thể thì lần này phó thủ tướng Liên đến Cảng Thành cực kỳ quan trọng với hắn. Tất nhiên dưới tình huống trước mắt thì Trương Thanh Vân cũng biết mình không có lợi.

Trương Thanh Vân cũng cố gắng sắp xếp công tác dựa theo những tinh thần của thị ủy, hắn nắm chắc công tác của mình để người khác không thể túm tóc mình. Xét đến cùng thì Trương Thanh Vân muốn các ban ngành như quy hoạch và xây dựng.v.v. Phải làm tốt công tác chuẩn bị, để Trương Thanh Vân xem có thể tranh thủ cùng đi với lãnh đạo hay không.

Tốt nhất là phải có cơ hội báo cáo với lãnh đạo, trong số các phó thủ tướng thì không có lãnh đạo nào được phân công chuyên môn quản lý những ban ngành xây dựng và quy hoạch, mà phó thủ tướng Liên chính là người được phân công quản lý kinh tế, tài chính, công thương, mà những công tác này cũng có cùng một nhịp thở với quy hoạch và xây dựng thành phố.

Nếu Trương Thanh Vân có thể báo cáo với phó thủ tướng Liên thì kế hoạch quy hoạch và xây dựng hoàn toàn có thể được thực hiện. Nhưng bây giờ Trương Thanh Vân căn bản không dám mơ mộng, hắn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, tìm kiếm cơ hội.

Chiêm Giang Huy có thể tranh thủ cho phó thủ tướng Liên đến thị sát Hoàng Hải và sang Cảng Thành, như vậy lão nhất định phải tốn nhiều công sức. Phải biết rằng phó thủ tướng Liên dù sao cũng là lãnh đạo quốc gia, nếu nói ngày đi ngàn dặm cũng không đủ, chương trình của đối phương sao có thể tùy tiện thay đổi được.

Chỉ cần xem xét vào vấn đề nà thì hoàn toàn có thể suy đoán Chiêm Giang Huy và phó thủ tướng Liên là người cùng tuyến. Trước đó Trương Thanh Vân tiếp xúc với phó thủ tướng Liên chính là khi còn làm đại biểu quốc hội, sau đó phó thủ tướng Liên đến thị sát Giang Nam và Trương Thanh Vân cũng gặp mặt một lần.

Trương Thanh Vân có thể vững tin một điều đó là lãnh đạo biết mình, nhưng dù sao sự việc cũng qua nhiều năm, mà lần này hắn đến Cảng Thành chủ yếu để đẩy mạnh phát triển kinh tế và điều chỉnh kết cấu kinh tế, lãnh đạo có thể giúp đỡ được bao nhiêu? Đúng là khó nói.

Trước nay Trương Thanh Vân cũng không phải là người ỷ lại nhưng lần này là ngoại lệ, Xa Vĩ nắm tài nguyên quá nhiều, sau khi hai người công khai hóa quan hệ thì Trương Thanh Vân mới chính thức cảm nhận được áp lực khổng lồ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bố Y Quan Đạo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook