Chương 1118: Chỉ thị của bí thư tỉnh ủy
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Tin tức Trương Thanh Vân được cục tổ chức trung ương sắp xếp học tập giáo dục tư tưởng truyền ra làm thủ đô và Giang Nam xôn xao.
Người nào cũng biết trưởng phòng cục tổ chức trung ương Chiêm Giang Huy có quan hệ với Trương Thanh Vân, bây giờ trưởng phòng có yêu cầu nghiêm khắc với Trương Thanh Vân, điều này chẳng phải là chuyện gì quá hay nhưng thời cơ rất khéo. Tất cả mọi người chú ý Trương Thanh Vân, coi Trương Thanh Vân là nhân vật mấu chốt xử lý vấn đề Giang Nam, nhưng Chiêm Giang Huy lại kéo Trương Thanh Vân đến cục tổ chức trung ương học tập hai ngày, sau đó sáp xếp một khóa học ba ngày ở trường đảng.
Trường đảng trung ương là nơi nào? Đây là ngôi trường cao cấp nhất dành cho quan viên, là địa phương thần thánh và khó thể khinh nhờn. Nhưng bây giờ Trương Thanh Vân là học viên trường đảng, chức vụ trên người hắn mất lực phát huy, không thể không nói chiêu thức của Chiêm Giang Huy quá hung ác.
Không thể nghi ngờ hành động của Chiêm Giang Huy rõ ràng có ý đồ bảo vệ Trương Thanh Vân, Trương Thanh Vân từ Giang Nam về thủ đô, phương diện đảng ủy ở Giang Nam có Thang Vận Quốc, khối chính quyền có Cao Khiêm, hai người bọn họ hoàn toàn có năng lực nắm chắc cục diện.
Trương Thanh Vân chọc vào tổ ong vò vẻ để Thang Vận Quốc chủ trì thu thập cục diện, Thang Vận Quốc lại không thể không đi theo Trương Thanh Vân, bây giờ cái nắp ở Giang Nam đã mở ra, Thang Vận Quốc không phải giúp đỡ công tác của hắn sao?
Thực tế tình huống đã chứng tỏ suy nghĩ chu đáo của Chiêm Giang Huy, vì Trương Thanh Vân không thể lập tức phản hồi Giang Nam, như vậy hắn chỉ có thể liên hệ với ban ngành Giang Nam qua điện thoại, đây rõ ràng là ý đồ ngăn cản.
Phương diện chính quyền thì Trương Thanh Vân chủ động điện thoại cho Cao Khiêm, đã hoàn toàn trao quyền, cũng đưa ra chỉ thị cho Cao Khiêm làm tốt công tác giữ gìn ổn định công tác hằng ngày của khối chính quyền. Hắn yêu cầu Cao Khiêm cần phối hợp với đảng ủy, phối hợp tốt với cục tổ chức trung ương để làm tốt công tác chứng thực.
Ngoài điện thoại cho Cao Khiêm, Trương Thanh Vân còn điện thoại cho Chu Quốc Lập, để hắn phối hợp với tư pháp và ngành kiểm sát nghiêm túc xử lý vấn đề Quách Dụng Quyền. Hắn yêu cầu Chu Quốc Lập không nên buông lỏng các khu vực như nhà ga, sân bay, bến xe, bến cảng, cần phải phối hợp với các ban ngành kiểm tra kỷ luật, chú ý động thái của các nhân viên tương quan, cần bảo trì sự cảnh giác cao độ.
Vì đảm bảo công tác cực kỳ cẩn thận mà Trương Thanh Vân còn tiếp nhận lời đề nghị của Giang Bắc, đều động cục công an tỉnh Giang Bắc đến Giang Nam khống chế cục diện, dùng phương án vũ lực đất khách để giải quyết tình huống.
Ngoài bố trí công tác cho khối chính quyền, Trương Thanh Vân còn liên hệ với các thường ủy đảng ủy, đối với Thang Vận Quốc thì không cần nói, hầu như ngày nào hai người cũng điện thoại trao đổi với nhau. Trần Hiểu đã đến thủ đô, Trương Thanh Vân và Trần Hiểu liên hệ trao đổi cả đêm, tất nhiên nói chuyện với Trần Hiểu chính là liên hệ với Thang Vận Quốc.
Khi nói chuyện với Trần Hiểu, Trương Thanh Vân cường điệu vấn đề ở Giang Nam lúc này đã bùng ra, điều cần thiết là phối hợp với các cơ quan tương quan ở trung ương để nghiêm túc giải quyết vấn đề hủ bại trong công trình xây dựng, không cần phải lo lắng trước sau. Lúc này cục diện Giang Nam không hy vọng vào phương án tiến lên từng bước, nhất định phải dùng thế sét đánh để giải quyết vấn đề mới có thể bình hòa sự căm phẫn của nhân dân, mới có thể làm hoảng sợ phần tử hủ bại.
Trong lúc nói chuyện với Trần Hiểu, Trương Thanh Vân nói đến vấn đề quan trọng khi đoàn kết, hơn nữa hắn còn mờ mịt tỏ vẻ, chỉ cần vấn đề hủ bại ở Giang Nam bị quét sạch, như vậy tất cả mọi chuyện đều dễ thương lượng, trong đó có cả vấn đề điều chỉnh ban ngành Giang Nam.
Trương Thanh Vân nhấn mạnh một ban ngành có sức chiến đấu hay không phải thông qua khảo nghiệm, bây giờ sự kiện Quách Dụng Quyền vi phạm kỷ luật là khảo nghiệm, là thời điểm kiểm nghiệm ban ngành Giang Nam. Nếu ban ngành Giang Nam xử lý tốt vấn đề, như vậy đã chứng tỏ ban ngành ngưng tụ đủ lực và sức chiến đấu, trái lại thì ban ngành Giang Nam có vấn đề đoàn kết, có vấn đề năng lực, ban ngành như vậy sẽ không phù hợp với yêu cầu của trung ương, sẽ phải thay đổi.
Trương Thanh Vân nói như vậy có thể coi là thỏa hiệp, chỉ cần Thang Vận Quốc nhận biết rõ đại cục, như vậy tát cả mọi người đều là anh em, mọi người cùng đồng tâm hiêp lực giải quyết vấn đề, Trương Thanh Vân có thể làm ra một vài nhượng bộ ở phương diện khác.
Hai người Thang Vận Quốc và Trần Hiểu đang lo lắng điều gì, không phải đang lo lắng Trương Thanh Vân sẽ tạo ra thiêu thân ở trung ương sao? Bây giờ Trương Thanh Vân cho bọn họ một lời hứa hẹn, thực tế cũng là cho một viên thuốc an thần.
Đúng lúc này Trương Thanh Vân ép Thang Vận Quốc, tất nhiên Thang Vận Quốc sẽ không thể không nhận ra tình thế, phối hợp với Trương Thanh Vân tiêu diệt các thế lực đã làm mưa làm gió ở Giang Nam. Còn mặt khác, lão cho phép dùng mồi kéo Trương Thanh Vân về Giang Nam, mục đích là vấn đề thay đổi cục diện Giang Nam trước mắt.
Chỉ cần Thang Vận Quốc và Trần Hiểu kiên quyết ủng hộ Trương Thanh Vân, như vậy bí thư Giang Nam vẫn là Thang Vận Quốc, phó bí thư vẫn là Trần Hiểu, Trương Thanh Vân vô tình cùng bọn họ tranh chấp. Trương Thanh Vân còn uyển chuyển nói rõ với Trần Hiểu, trước mắt trung ương cho rằng đảng ủy và chính quyền tỉnh Giang Nam không có quan hệ tốt đẹp, vấn đề này đáng giá xem xét. Thực té ý đồ của Trương Thanh Vân là mọi người vì sự nghiệp đảng, không nhất thiết phải tạo ra cục diện anh chết tôi sống.
Khoảng thời gian trước Thang Vận Quốc muốn ép chết Trương Thanh Vân, sự thật chứng minh ý đồ của lão là không thành công, lão không buộc chặt chân của Trương Thanh Vân, ngược lại còn làm chính mình rơi vào hoàn cảnh khốn khó, ném đá vào chân mình.
Trương Thanh Vân muốn truyền đạt ý nghĩ của mình cho Trần Hiểu, còn Trần Hiểu có thể truyền lại cho Thang Vận Quốc bên kia hay không, điều này hắn khó đảm bảo. Với những hiểu biết của hắn về Thang Vận Quốc, lần này hắn xuống nước là đương nhiên.
Bạn bè càng đoàn kết thì sau này càng là đối thủ hùng mạnh, Trương Thanh Vân tin chắc mình và Thang Vận Quốc sẽ nhanh chóng thỏa hiệp, dù sao bọn họ cũng có chung một đối thủ, đều phải giải quyết triệt để vấn đề Giang Nam. Lúc nà các thế lực ở Giang Nam cũng chưa chắc dễ bảo, bọn họ lắng đọng nhiều năm, chỉ là một vụ án Quách Dụng Quyền sẽ không thể ảnh hưởng đến căn bản của bọn họ.
Tỉnh Giang Nam, gần đây biệt thự văn phòng của bí thư tỉnh ủy luôn sáng đèn cả đêm trong vòng một tuần lễ, bình thường thì đến mười giờ sẽ cực kỳ yên tĩnh nhưng những ngày gần đây xe cộ qua lại quá nhiều, dù là nửa đêm về sáng cũng có xe chạy vào.
Những người đến phòng làm việc của Thang Vận Quốc thì đều đi rất vội, giống như một tòa nhà chỉ huy chiến tranh năm xưa. Lúc này tòa biệt thự của Thang Vận Quốc nghiễm nhiên trở thành đầu mối chỉ huy của toàn tỉnh Giang Nam, những người lui đến đều là lãnh đạo ban ngành và thành phố, bình thường cũng không đáng làm phiền bí thư nhưng bây giờ thời điểm rất căng, ai cũng đến xin chỉ thị, xong sẽ đi ngay, vô tình làm cho bầu không khí Giang Nam thêm căng thẳng.
- Bí thư, tình huống cơ bản là như vậy, trước mắt thì bố trí lực lượng cảnh sát của chúng ta là thế, hoàn toàn phụ hợp với yêu cầu của trung ương và tỉnh ủy. Sắp tới sẽ không cho bất kỳ kẻ nào có cơ hội bỏ chạy.
Chu Quốc Lập dùng giọng mạnh mẽ có lực nói.
- Tốt, có anh nói lời hứa hẹn như vậy thì trong lòng tôi cũng an tâm. Anh Chu đúng là Triệu Tử Long hộ giá cho tôi ở Giang Nam.
Thang Vận Quốc dùng giọng khuyến khích nói, lão đưa ra lời khẳng định nguyên vẹn cho công tác của Chu Quốc Lập.
- Cám ơn bí thư.
Chu Quốc Lập cảm thấy dưới chân có chút cảm giác bay bổng, một phó chủ tịch chưa tiến vào ban ngành thường ủy, nếu nói theo lý thì khoảng cách với bí thư tỉnh ủy chỉ là nửa cấp, nhưng khoảng cách thật sự lại cách xa nhau cả ngàn dặm.
Trong ký ức của Chu Quốc Lập thì đã gần một năm rồi chưa được tiếp xúc gần với bí thư như thế này, hơn nữa còn lấy được sự thừa nhận của bí thư?
Những ngày nay có thể nói là cực kỳ vui mừng với Chu Quốc Lập, sự kiện tốt nhất là Trương Thanh Vân bắt đầu dùng chính mình, điều này làm tảng đá trong lòng hắn được hạ xuống.
Chuyện vui thứ hai là bây giờ hắn là người phụ trách trực tiếp với Thang Vận Quốc, chỉ nghe chỉ thị từ bí thư, mỗi ngày đều đến báo cáo tình huống, danh tiêng như vậy có thể nói là bậc nhất Giang Nam.
Vào thời điểm nguy cấp thì cục công an luôn được coi trọng bậc nhất, mà Chu Quốc Lập cũng là nước lên thuyền lên, cuối cùng cũng nhấm nháp được cảm giác đỉnh cao quyền lợi.
Người ở cùng với Chu Quốc Lập chính là Miêu Cường, Chu Quốc Lập dã báo cáo tình huống, Miêu Cường đưa cho Thang Vận Quốc một phần tài liệu, hắn nói:
- Đây là những tình huống mới khi thẩm vấn vài ngày qua, bên trong có hai phần danh sách, một là các quan viên khả nghi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, bộ phận khác chính là các nhân sự có liên quan nằm ngoài đảng, mời anh xem qua.
Thang Vận Quốc tiếp nhận tài liệu, lão híp mắt nhìn một lúc lâu mới buông xuống. Cuối cùng đi đến bên cạnh bàn làm việc lấy kính lão lên xem. Bí thư xem tài liệu, vì vậy bầu không khí trong phòng cực kỳ yên tĩnh.
Thật ra nội dung tài liệu cũng không dài, chỉ có nội dung vài ngàn chữ nhưng Thang Vận Quốc nhìn hơn mười phút, cuối cùng mới buông tài liệu.
Đúng lúc này Phàm Cương đẩy cửa tiến vào, hắn đang định mở miệng thì Miêu Cường đã khoát tay, Phàm Cương chậm rãi đi đến nói:
- Bí thư Miêu, đã đến giờ rồi, chủ tịch Cao đã đợi bên ngoài hơn năm phút, còn nữa, bí thư Trần đã quay lại, cũng muốn gặp bí thư.
Miêu Cường cau mày, hắn nhìn sang Thang Vận Quốc, thấy bí thư không tỏ thái độ, chỉ chắp tay sau lưng dạo bước trong phòng. Vì vậy mà Miêu Cường cảm thấy nôn nóng, nhưng Trần Hiểu đã đến, hắn không thể không cố kỵ.
- Bí thư, anh không nên vội phê chỉ thị, khi anh làm chỉ thị chỉ cần nói với tôi một tiếng là được.
Miêu Cường nói, ánh mắt nhìn qua văn kiện, hắn cắn răng nói:
- Phần văn kiện này tôi cũng đã sao một phần gửi cho tổ công tác.
Trương Thanh Vân nhíu mày, Miêu Cường không dám ở lại mà chậm rãi lui ra, khi hắn lui đến cửa thì Thang Vận Quốc đột nhên nhấc tay nói:
- Anh chờ chút.
Miêu Cường và Chu Quốc Lập chợt đứng khựng lại, Trương Thanh Vân đi đến trước bàn làm việc rút bút ky tên:
- Vấn đề này cần các đồng chí xử lý nghiêm túc, không được nể tình, những cán bộ tương quan cần phải phối hợp, không thể sinh ra chấn động lớn với trật tự trị an xã hội
Người nào cũng biết trưởng phòng cục tổ chức trung ương Chiêm Giang Huy có quan hệ với Trương Thanh Vân, bây giờ trưởng phòng có yêu cầu nghiêm khắc với Trương Thanh Vân, điều này chẳng phải là chuyện gì quá hay nhưng thời cơ rất khéo. Tất cả mọi người chú ý Trương Thanh Vân, coi Trương Thanh Vân là nhân vật mấu chốt xử lý vấn đề Giang Nam, nhưng Chiêm Giang Huy lại kéo Trương Thanh Vân đến cục tổ chức trung ương học tập hai ngày, sau đó sáp xếp một khóa học ba ngày ở trường đảng.
Trường đảng trung ương là nơi nào? Đây là ngôi trường cao cấp nhất dành cho quan viên, là địa phương thần thánh và khó thể khinh nhờn. Nhưng bây giờ Trương Thanh Vân là học viên trường đảng, chức vụ trên người hắn mất lực phát huy, không thể không nói chiêu thức của Chiêm Giang Huy quá hung ác.
Không thể nghi ngờ hành động của Chiêm Giang Huy rõ ràng có ý đồ bảo vệ Trương Thanh Vân, Trương Thanh Vân từ Giang Nam về thủ đô, phương diện đảng ủy ở Giang Nam có Thang Vận Quốc, khối chính quyền có Cao Khiêm, hai người bọn họ hoàn toàn có năng lực nắm chắc cục diện.
Trương Thanh Vân chọc vào tổ ong vò vẻ để Thang Vận Quốc chủ trì thu thập cục diện, Thang Vận Quốc lại không thể không đi theo Trương Thanh Vân, bây giờ cái nắp ở Giang Nam đã mở ra, Thang Vận Quốc không phải giúp đỡ công tác của hắn sao?
Thực tế tình huống đã chứng tỏ suy nghĩ chu đáo của Chiêm Giang Huy, vì Trương Thanh Vân không thể lập tức phản hồi Giang Nam, như vậy hắn chỉ có thể liên hệ với ban ngành Giang Nam qua điện thoại, đây rõ ràng là ý đồ ngăn cản.
Phương diện chính quyền thì Trương Thanh Vân chủ động điện thoại cho Cao Khiêm, đã hoàn toàn trao quyền, cũng đưa ra chỉ thị cho Cao Khiêm làm tốt công tác giữ gìn ổn định công tác hằng ngày của khối chính quyền. Hắn yêu cầu Cao Khiêm cần phối hợp với đảng ủy, phối hợp tốt với cục tổ chức trung ương để làm tốt công tác chứng thực.
Ngoài điện thoại cho Cao Khiêm, Trương Thanh Vân còn điện thoại cho Chu Quốc Lập, để hắn phối hợp với tư pháp và ngành kiểm sát nghiêm túc xử lý vấn đề Quách Dụng Quyền. Hắn yêu cầu Chu Quốc Lập không nên buông lỏng các khu vực như nhà ga, sân bay, bến xe, bến cảng, cần phải phối hợp với các ban ngành kiểm tra kỷ luật, chú ý động thái của các nhân viên tương quan, cần bảo trì sự cảnh giác cao độ.
Vì đảm bảo công tác cực kỳ cẩn thận mà Trương Thanh Vân còn tiếp nhận lời đề nghị của Giang Bắc, đều động cục công an tỉnh Giang Bắc đến Giang Nam khống chế cục diện, dùng phương án vũ lực đất khách để giải quyết tình huống.
Ngoài bố trí công tác cho khối chính quyền, Trương Thanh Vân còn liên hệ với các thường ủy đảng ủy, đối với Thang Vận Quốc thì không cần nói, hầu như ngày nào hai người cũng điện thoại trao đổi với nhau. Trần Hiểu đã đến thủ đô, Trương Thanh Vân và Trần Hiểu liên hệ trao đổi cả đêm, tất nhiên nói chuyện với Trần Hiểu chính là liên hệ với Thang Vận Quốc.
Khi nói chuyện với Trần Hiểu, Trương Thanh Vân cường điệu vấn đề ở Giang Nam lúc này đã bùng ra, điều cần thiết là phối hợp với các cơ quan tương quan ở trung ương để nghiêm túc giải quyết vấn đề hủ bại trong công trình xây dựng, không cần phải lo lắng trước sau. Lúc này cục diện Giang Nam không hy vọng vào phương án tiến lên từng bước, nhất định phải dùng thế sét đánh để giải quyết vấn đề mới có thể bình hòa sự căm phẫn của nhân dân, mới có thể làm hoảng sợ phần tử hủ bại.
Trong lúc nói chuyện với Trần Hiểu, Trương Thanh Vân nói đến vấn đề quan trọng khi đoàn kết, hơn nữa hắn còn mờ mịt tỏ vẻ, chỉ cần vấn đề hủ bại ở Giang Nam bị quét sạch, như vậy tất cả mọi chuyện đều dễ thương lượng, trong đó có cả vấn đề điều chỉnh ban ngành Giang Nam.
Trương Thanh Vân nhấn mạnh một ban ngành có sức chiến đấu hay không phải thông qua khảo nghiệm, bây giờ sự kiện Quách Dụng Quyền vi phạm kỷ luật là khảo nghiệm, là thời điểm kiểm nghiệm ban ngành Giang Nam. Nếu ban ngành Giang Nam xử lý tốt vấn đề, như vậy đã chứng tỏ ban ngành ngưng tụ đủ lực và sức chiến đấu, trái lại thì ban ngành Giang Nam có vấn đề đoàn kết, có vấn đề năng lực, ban ngành như vậy sẽ không phù hợp với yêu cầu của trung ương, sẽ phải thay đổi.
Trương Thanh Vân nói như vậy có thể coi là thỏa hiệp, chỉ cần Thang Vận Quốc nhận biết rõ đại cục, như vậy tát cả mọi người đều là anh em, mọi người cùng đồng tâm hiêp lực giải quyết vấn đề, Trương Thanh Vân có thể làm ra một vài nhượng bộ ở phương diện khác.
Hai người Thang Vận Quốc và Trần Hiểu đang lo lắng điều gì, không phải đang lo lắng Trương Thanh Vân sẽ tạo ra thiêu thân ở trung ương sao? Bây giờ Trương Thanh Vân cho bọn họ một lời hứa hẹn, thực tế cũng là cho một viên thuốc an thần.
Đúng lúc này Trương Thanh Vân ép Thang Vận Quốc, tất nhiên Thang Vận Quốc sẽ không thể không nhận ra tình thế, phối hợp với Trương Thanh Vân tiêu diệt các thế lực đã làm mưa làm gió ở Giang Nam. Còn mặt khác, lão cho phép dùng mồi kéo Trương Thanh Vân về Giang Nam, mục đích là vấn đề thay đổi cục diện Giang Nam trước mắt.
Chỉ cần Thang Vận Quốc và Trần Hiểu kiên quyết ủng hộ Trương Thanh Vân, như vậy bí thư Giang Nam vẫn là Thang Vận Quốc, phó bí thư vẫn là Trần Hiểu, Trương Thanh Vân vô tình cùng bọn họ tranh chấp. Trương Thanh Vân còn uyển chuyển nói rõ với Trần Hiểu, trước mắt trung ương cho rằng đảng ủy và chính quyền tỉnh Giang Nam không có quan hệ tốt đẹp, vấn đề này đáng giá xem xét. Thực té ý đồ của Trương Thanh Vân là mọi người vì sự nghiệp đảng, không nhất thiết phải tạo ra cục diện anh chết tôi sống.
Khoảng thời gian trước Thang Vận Quốc muốn ép chết Trương Thanh Vân, sự thật chứng minh ý đồ của lão là không thành công, lão không buộc chặt chân của Trương Thanh Vân, ngược lại còn làm chính mình rơi vào hoàn cảnh khốn khó, ném đá vào chân mình.
Trương Thanh Vân muốn truyền đạt ý nghĩ của mình cho Trần Hiểu, còn Trần Hiểu có thể truyền lại cho Thang Vận Quốc bên kia hay không, điều này hắn khó đảm bảo. Với những hiểu biết của hắn về Thang Vận Quốc, lần này hắn xuống nước là đương nhiên.
Bạn bè càng đoàn kết thì sau này càng là đối thủ hùng mạnh, Trương Thanh Vân tin chắc mình và Thang Vận Quốc sẽ nhanh chóng thỏa hiệp, dù sao bọn họ cũng có chung một đối thủ, đều phải giải quyết triệt để vấn đề Giang Nam. Lúc nà các thế lực ở Giang Nam cũng chưa chắc dễ bảo, bọn họ lắng đọng nhiều năm, chỉ là một vụ án Quách Dụng Quyền sẽ không thể ảnh hưởng đến căn bản của bọn họ.
Tỉnh Giang Nam, gần đây biệt thự văn phòng của bí thư tỉnh ủy luôn sáng đèn cả đêm trong vòng một tuần lễ, bình thường thì đến mười giờ sẽ cực kỳ yên tĩnh nhưng những ngày gần đây xe cộ qua lại quá nhiều, dù là nửa đêm về sáng cũng có xe chạy vào.
Những người đến phòng làm việc của Thang Vận Quốc thì đều đi rất vội, giống như một tòa nhà chỉ huy chiến tranh năm xưa. Lúc này tòa biệt thự của Thang Vận Quốc nghiễm nhiên trở thành đầu mối chỉ huy của toàn tỉnh Giang Nam, những người lui đến đều là lãnh đạo ban ngành và thành phố, bình thường cũng không đáng làm phiền bí thư nhưng bây giờ thời điểm rất căng, ai cũng đến xin chỉ thị, xong sẽ đi ngay, vô tình làm cho bầu không khí Giang Nam thêm căng thẳng.
- Bí thư, tình huống cơ bản là như vậy, trước mắt thì bố trí lực lượng cảnh sát của chúng ta là thế, hoàn toàn phụ hợp với yêu cầu của trung ương và tỉnh ủy. Sắp tới sẽ không cho bất kỳ kẻ nào có cơ hội bỏ chạy.
Chu Quốc Lập dùng giọng mạnh mẽ có lực nói.
- Tốt, có anh nói lời hứa hẹn như vậy thì trong lòng tôi cũng an tâm. Anh Chu đúng là Triệu Tử Long hộ giá cho tôi ở Giang Nam.
Thang Vận Quốc dùng giọng khuyến khích nói, lão đưa ra lời khẳng định nguyên vẹn cho công tác của Chu Quốc Lập.
- Cám ơn bí thư.
Chu Quốc Lập cảm thấy dưới chân có chút cảm giác bay bổng, một phó chủ tịch chưa tiến vào ban ngành thường ủy, nếu nói theo lý thì khoảng cách với bí thư tỉnh ủy chỉ là nửa cấp, nhưng khoảng cách thật sự lại cách xa nhau cả ngàn dặm.
Trong ký ức của Chu Quốc Lập thì đã gần một năm rồi chưa được tiếp xúc gần với bí thư như thế này, hơn nữa còn lấy được sự thừa nhận của bí thư?
Những ngày nay có thể nói là cực kỳ vui mừng với Chu Quốc Lập, sự kiện tốt nhất là Trương Thanh Vân bắt đầu dùng chính mình, điều này làm tảng đá trong lòng hắn được hạ xuống.
Chuyện vui thứ hai là bây giờ hắn là người phụ trách trực tiếp với Thang Vận Quốc, chỉ nghe chỉ thị từ bí thư, mỗi ngày đều đến báo cáo tình huống, danh tiêng như vậy có thể nói là bậc nhất Giang Nam.
Vào thời điểm nguy cấp thì cục công an luôn được coi trọng bậc nhất, mà Chu Quốc Lập cũng là nước lên thuyền lên, cuối cùng cũng nhấm nháp được cảm giác đỉnh cao quyền lợi.
Người ở cùng với Chu Quốc Lập chính là Miêu Cường, Chu Quốc Lập dã báo cáo tình huống, Miêu Cường đưa cho Thang Vận Quốc một phần tài liệu, hắn nói:
- Đây là những tình huống mới khi thẩm vấn vài ngày qua, bên trong có hai phần danh sách, một là các quan viên khả nghi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, bộ phận khác chính là các nhân sự có liên quan nằm ngoài đảng, mời anh xem qua.
Thang Vận Quốc tiếp nhận tài liệu, lão híp mắt nhìn một lúc lâu mới buông xuống. Cuối cùng đi đến bên cạnh bàn làm việc lấy kính lão lên xem. Bí thư xem tài liệu, vì vậy bầu không khí trong phòng cực kỳ yên tĩnh.
Thật ra nội dung tài liệu cũng không dài, chỉ có nội dung vài ngàn chữ nhưng Thang Vận Quốc nhìn hơn mười phút, cuối cùng mới buông tài liệu.
Đúng lúc này Phàm Cương đẩy cửa tiến vào, hắn đang định mở miệng thì Miêu Cường đã khoát tay, Phàm Cương chậm rãi đi đến nói:
- Bí thư Miêu, đã đến giờ rồi, chủ tịch Cao đã đợi bên ngoài hơn năm phút, còn nữa, bí thư Trần đã quay lại, cũng muốn gặp bí thư.
Miêu Cường cau mày, hắn nhìn sang Thang Vận Quốc, thấy bí thư không tỏ thái độ, chỉ chắp tay sau lưng dạo bước trong phòng. Vì vậy mà Miêu Cường cảm thấy nôn nóng, nhưng Trần Hiểu đã đến, hắn không thể không cố kỵ.
- Bí thư, anh không nên vội phê chỉ thị, khi anh làm chỉ thị chỉ cần nói với tôi một tiếng là được.
Miêu Cường nói, ánh mắt nhìn qua văn kiện, hắn cắn răng nói:
- Phần văn kiện này tôi cũng đã sao một phần gửi cho tổ công tác.
Trương Thanh Vân nhíu mày, Miêu Cường không dám ở lại mà chậm rãi lui ra, khi hắn lui đến cửa thì Thang Vận Quốc đột nhên nhấc tay nói:
- Anh chờ chút.
Miêu Cường và Chu Quốc Lập chợt đứng khựng lại, Trương Thanh Vân đi đến trước bàn làm việc rút bút ky tên:
- Vấn đề này cần các đồng chí xử lý nghiêm túc, không được nể tình, những cán bộ tương quan cần phải phối hợp, không thể sinh ra chấn động lớn với trật tự trị an xã hội
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.