Chương 1243: Mùi thuốc súng nồng nặc ở Trung Nguyên
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Mùi thuốc súng bùng lên ở Trung Nguyên, đây hình như là một chuyện nằm trong dự đoán của nhiều người.
Từ khi Trương Thanh Vân rời khỏi Trung Nguyên, tranh đấu ở Trung Nguyên ngày càng gay gắt, không những giảm đi còn càng thêm trầm trọng.
Phương diện Giang Nam, sau khi Viên Thánh Sở tiếp nhận chức vụ bí thư tỉnh ủy thì tiếp tục kiên trì đi theo con đường của Trương Thanh Vân, thế quật khởi của Giang Nam vẫn rất mạnh. Khu vực nam bộ ở Giang Nam ngoài phát triển điện lực còn hợp tác với Lĩnh Nam để mở rộng phát triển với khí thế hừng hực. Kinh tế Lĩnh Nam đã phát triển nhiều năm, những sản nghiệp dày đặc ở Lĩnh Nam ngày càng không có thị trường, dưới bối cảnh như vậy thì xí nghiệp Lĩnh Nam di dời là lẽ đương nhiên.
Giang Nam nắm chắc ưu thế tiếp giáp với lĩnh nam vì vậy mà đặc biệt thành lập cục đầu tư, thành lập nhiều khu công nghiệp, đồng thời chuẩn bị rất nhiều chính sách ưu đãi của chính quyền cho xí nghiệp.
Mặt khác, được sự hợp tác hỗ trợ của chính quyền tỉnh Lĩnh Nam, các xí nghiệp di dời từ Lĩnh Nam ra ngày càng nhiều, sức sống kinh tế Giang Nam vì thế mà được cải thiện, các hạng mục kinh tế phát triển nhanh chóng. Nếu chỉ nói về tốc độ phát triển thì Giang Nam đã trở thành một địa điểm xuất chúng ở Giang Nam.
Nhưng thế cạnh tranh ở Trung Nguyên không thể thiên về một phía, Giang Bắc và Giang Nam đã trực tiếp là đối thủ. Trần Kiệt nhận chức bí thư tỉnh ủy Giang Bắc một thời gian đã quyết đoán ra tay xử lý bầu không khí chính trị, đã lấy được hiệu quả rất tốt.
Trong quá trình này Trần Kiệt cũng không buông tha cho xu thế phát triển của Giang Bắc.
Giang Bắc dựa vào ưu thế giao thông và hậu cần khổng lồ của mình mà đưa ra nhiều quyết đoán quyết sách, tạo nên một sản nghiệp khu công nghiệp mới, tỉnh ủy chính quyền Giang Bắc bố trí quy hoạch, bắt tay vào làm từ nhân lực, tài nguyên, đất đai, tài nguyên, kêu gọi đầu tư, ưu đãi thuế, thu hút sự di dời từ các xí nghiệp Hoa Đông, Lĩnh Nam.
Thành phố Giang Thành của Giang Bắc bây giờ là thành phố đệ nhất ở Trung Nguyên, giao thông ở Giang Bắc là tốt nhất Trung Nguyên, Giang Thành đang quy hoạch xây dựng sân bay quốc tế, những hành động hàng loạt này đã và đang tạo chỗ dựa cho Giang Thành ở các tỉnh duyên hải.
Quan trọng là Giang Bắc có lợi thế làm trung tâm Trung Nguyên, có thể điều động lao động giá rẻ, đây chính là ưu thế lớn.
Giang Bắc thông qua quá trình chỉnh hợp đầu tư cứng và mềm đã trực tiếp trở thành đối thủ của Giang Nam, nếu xét từ tình huống trước mắt thì rõ ràng không rơi vào thế hạ phong. Nếu xét từ hướng đi lâu dài thì điều kiện và chính sách ở Giang Bắc hoàn toàn có thể giữ vững sự phát triển liên tục, nếu Giang Bắc không có kế sách đối ứng, như vậy khoảng cách giữa hai tỉnh sẽ ngày càng xa.
Hai Giang tranh chấp dữ dội thì Dự Nam và Dự Bắc cũng không rãnh rỗi, Đường Vũ ở Dự Nam là một người quyết đoán nhạy cảm, hắn xem tư nguyên dồi dào của Dự Nam là bước đột phá, toàn tỉnh bắt đầu chỉnh đốn vấn đề khai thác và gia công tài nguyên.
Đầu tiên là ở phương diện khai thác tài nguyên khoáng sản, Đường Vũ yêu cầu toàn tỉnh đi theo con đường quy phạm hóa, tỉnh ủy chủ đạo tất cả vấn đề khai thác, phải chú trọng quy củ, an toàn, hiệu suất, khoa học và phát triển liên tục, toàn tỉnh phải chỉnh đốn và tẩy trừ tất cả sản nghiệp có liên quan đến tài nguyên.
Trong quá trình chỉnh đốn và tẩy trừ thì cục diện Dự Nam lại lật bài.
Không thể nghi ngờ chiêu thức của Đường Vũ ở Dự Nam là học được từ Trương Thanh Vân ở Giang Nam, trước đó Trương Thanh Vân đã mượn lực chỉnh đốn trật tự quan trường để phát triển kinh tế, bây giờ Đường Vũ lại mượn lực chỉnh đốn tài nguyên để thanh trừ quan trường Dự Nam. Nếu xét từ cục diện trước mắt thì Đường Vũ rõ ràng đã có được thành công.
Những sản nghiệp khai thác tài nguyên di vào trật tự mới, điều này trực tiếp làm cho tài chính Dự Nam tăng mạnh trên diện rộng, quan hệ cung cầu khoáng sản cũng bị lật bài, điều này cũng làm cho những tỉnh Trung Nguyên khác và các tỉnh Hoa Bắc, Tây Bắc, Tây Nam giáp giới Dự Nam phải xem xét lại sự tồn tại của Dự Nam.
Được tài nguyên là có cả thiên hạ, Đường Vũ lấy việc chỉnh đốn tài nguyên làm động lực thúc đẩy, liên tục xem xét lại sản lượng than đá cung cấp cho Giang Nam, điều này làm cho vấn đề than đá sản xuất nhiệt điện của Giang Nam gặp phải lỗ hổng.
Trí tuệ chính trị của Đường Vũ rõ ràng không thua kém các lãnh đạo khác ở Trung Nguyên, trước nay Dự Nam luôn bảo trì quan hệ tốt đẹp với Dự Bắc và Giang Bắc, lại khá nhạt nhẽo với Giang Nam và Hàn Giang.
Với sách lược như vậy thì vấn đề khoáng sản ở Dự Nam đã tìm được cơ hội đột phá, những quy hoạch và tư nguyên của tỉnh dần được áp dụng đúng lĩnh vực, vài năm nữa sợ rằng Dự Nam sẽ phát triển khó lường.
Trung Nguyên bùng lên khói thuốc súng, điều này cũng chú định sáu tỉnh Trung Nguyên sẽ lien tục ma xát. Bây giờ những lãnh đạo khống chế đại cục ở Trung Nguyên chính là các cán bộ trẻ tuổi kiệt xuất, ai cũng không phục ai, đây thật sự là cục diện cấu véo lẫn nhau.
Khách sạn Thủ Đô, đã nửa năm Trương Thanh Vân chưa đến nơi này.
Nhắc đến cũng kỳ quái, từ khi Trương Thanh Vân đến làm bí thư thị ủy thủ đô, nhưng chỗ mà trước kia hắn hay đến, bây giờ lại rất ít đến.
Trước kia Trương Thanh Vân nhận chức ở tỉnh bên ngoài, tâm tình tiến về thủ đô làm việc là hoàn toàn khác biệt, bên ngoài về thủ đô bao giờ cũng phải chú trọng xã giao, dù sao cũng phải gặp những nhân vật mấu chốt để đẩy mạnh cảm tình.
Nhưng bây giờ Trương Thanh Vân đã là bí thư thị ủy thủ đô, hắn suy xét nhiều hơn đến cục diện thủ đô, cũng không tham gia những bữa tiệc mưu cầu danh lợi như năm xưa. Dù có tiệc tùng thì chiêu đãi bí thư thị ủy thủ đô cũng không đặt bàn ở khách sạn Thủ Đô.
Phòng khách quý khách sạn Thủ Đô, có vài bụi trúc giàu hương vị Giang Nam, cộng thêm vài giỏ hoa Giang Nam, gian phòng có thể nói nồng nàn hương vị Giang Nam. Trương Thanh Vân tiến vào trong phòng thì Viên Thánh Sở đã tiến ra đón nơi cửa, hắn cung kính vươn tay nói:
- Bí thư, tôi thật sự không còn mặt mũi gặp mặt anh, điều kiện Giang Nam quá tốt, anh đã lập ra cho chúng tôi kế hoạch nhìn xa trông rộng, nhưng khốn nổi chúng tôi vẫn không ra gì, không đạt đến mục tiêu mong muốn, thật sự hỗ thẹn... ....
Trương Thanh Vân siết chặt tay Viên Thánh Sở rồi nói:
- Anh Viên, có câu kế hoạch kém biến hóa, Giang Nam chúng ta phát triển, các tỉnh khác cũng cầu tiến, chúng ta có kế hoạch, người ta cũng có kế hoạch, chúng ta sao có thể đảm bảo mình chiếm hết thế thượng phong?
Viên Thánh Sở lắc đầu cười cười, hắn vung tay nói:
- Mời anh ngồi, chúng ta vừa ăn vừa nói, vừa ăn vừa nói.
Khách chủ ngồi xuống, Viên Thánh Sở nhiệt tình không giảm, hắn nói:
- Lần này tôi về thủ đô vì lệnh của trung ương, những năm nay Giang Nam không thể so với năm xưa, mọi người ngấm ngầm quấy phá nhau, dùng dủ mọi thủ đoạn tồi tệ nào.
- Tôi nói ra một việc, đầu tiên là vấn đề về than đá, phía Dự Nam nhiều lần không thực hiện hợp đồng, điều này làm cho các xí nghiệp nhiệt điện của chúng ta cực kỳ bị động, nếu tiếp tục như vậy thì Trung Nguyên chúng ta sao có thể phát triển hài hòa?
Trương Thanh Vân cười cười không nói lời nào, hắn chỉ lo uống trà.
Trương Thanh Vân và Viên Thánh Sở từng nhập gánh ban ngành, hắn biết rõ cá tính của đối phương, biết người này đang nhổ ra nước đắng yêu cầu mình hỗ trợ.
Khi Trương Thanh Vân ở Giang Nam thì chỉnh thể nhập gánh chính trị với Viên Thánh Sở là không sai, Trương Thanh Vân là người khống chế phương hướng đại cục, khối chính quyền do Viên Thánh Sở phụ trách.
Viên Thánh Sở không hổ danh là người năng lực mạnh, hắn nắm kinh tế rất tốt, quan trọng là năng lực, biết nhìn vào người, biết hạ nhiệm vụ. Mỗi năm công tác của khối chính quyền đều tăng trưởng mạnh, sau đó ép xuống từng tầng làm cho người tuyến dưới căng thẳng, hiệu suất công tác cũng cao hẳn lên.
Nhưng Viên Thánh Sở cũng có nhược điểm, đó chính là ý thức đại cục kém, thường xuất hiện tình huống được thứ này mất thứ kia. Nghe nói sau khi hắn tiếp nhận chức vụ bí thư tỉnh ủy Giang Nam thì đã xảy ra vài chuyện không vui.
Chuyện thứ nhất là Viên Thánh Sở tùy tiện cho các xí nghiệp nhà nước xây dựng lại theo quy chế cổ phần, hắn là một người tài giỏi trên phương diện kinh tế nhưng tính quá sâu nên kéo mất lợi ích của người khác. Sau khi sửa đổi thì Viên Thánh Sở đắc tội nặng với các thế lực như Quách gia, Triệu gia, sau đó vài thế lực ở Giang Nam muốn hợp lực đấu sức với Viên Thánh Sở.
Viên Thánh Sở rất rối rắm trên phương diện này, cục diện Giang Nam bâ giờ cần đồng tâm hiệp lực, sức mạnh thành đồng, mọi người cùng xông về phía trước. Dưới tình huống như vậy thì không thể truy cầu sự hoàn mỹ.
Cũng giống như Trung Quốc những năm đầu cải cách, đôi khi sẽ xuất hiện vài sự kiện rối loạn, thủ tướng Nam Tuần cổ vũ cán bộ, để mọi người không cần quá chú ý đến những sai lầm nhỏ. Khi sải bước đi đến thì khó tránh khỏi việc vấp ngã, vấn đề là tìm kiếm sự hài hòa, không phải cố gắng bám víu ảnh hưởng toàn cục.
Bây giờ tình huống Giang Nam là như vậy, mọi người cùng xông về phía trước thì không thể tách ngựa chạy một mình, cũng không thể cho ngựa này ăn ngựa kia nhịn, người ta như vậy có động lực sao?
Một vấn đề khác mà Viên Thánh Sở rất bết bát chính là hắn không còn nắm phương diện kinh tế nhưng lại lo lắng đến vị chủ tịch mới đến nhận chức. Vì hắn can thiệp đến công tác của chính quyền mà những hạng mục bị phân cấp, hắn thành trung tâm chỉ huy.
Trên vấn đề kêu gọi đầu tư thì hắn thành lập văn phòng kêu gọi đầu tư, bổ nhiệm thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy làm chủ nhiệm. Phương diện phát điện nhiệt điện, phương diện xây dựng, hắn thành lập trung tâm chỉ huy xay dựng nhiệt điện, chính hắn làm tổng chỉ huy.
Tình huống như thế là rất xấu, Viên Thánh Sở trực tiếp làm cho ban ngành xuất hiện vết rách, người khác giảm tín nhiệm với bí thư, quan hệ đảng ủy chính quyền trở nên căng thẳng, điều này cũng trực tiếp ảnh hưởng đến công tác các mặt ở Giang Nam.
Trương Thanh Vân biết rất rõ những tình huống này của Viên Thánh Sở, cũng vì biết rõ nên hôm nay hắn đưa đến nhiều ý kiến.
Trương Thanh Vân rời khỏi Giang Nam không tính là ngắn, đã khá lâu, cán bộ Giang Nam điện thoại liên lạc với Trương Thanh Vân rất nhiều, trong số đó lại không có Viên Thánh Sở.
Đáng lý ra đã lâu như vậy Viên Thánh Sở không phải chỉ về thủ đô lần đầu tiên, hắn đã nhiều lần về thủ đô, nhưng trước kia hắn không muốn liên lạc với Trương Thanh Vân, không tôn trọng ý kiến của bí thư Giang Nam trước đó sao?
- Nước đến chân mới nhảy... ....
Viên Thánh Sở là điển hình của loại người này, hắn là một cựu chiến binh lăn lộn quan trường vài chục năm nhưng lại phạm sai lầm như vậy, thật sự làm người ta khó tưởng.
Từ khi Trương Thanh Vân rời khỏi Trung Nguyên, tranh đấu ở Trung Nguyên ngày càng gay gắt, không những giảm đi còn càng thêm trầm trọng.
Phương diện Giang Nam, sau khi Viên Thánh Sở tiếp nhận chức vụ bí thư tỉnh ủy thì tiếp tục kiên trì đi theo con đường của Trương Thanh Vân, thế quật khởi của Giang Nam vẫn rất mạnh. Khu vực nam bộ ở Giang Nam ngoài phát triển điện lực còn hợp tác với Lĩnh Nam để mở rộng phát triển với khí thế hừng hực. Kinh tế Lĩnh Nam đã phát triển nhiều năm, những sản nghiệp dày đặc ở Lĩnh Nam ngày càng không có thị trường, dưới bối cảnh như vậy thì xí nghiệp Lĩnh Nam di dời là lẽ đương nhiên.
Giang Nam nắm chắc ưu thế tiếp giáp với lĩnh nam vì vậy mà đặc biệt thành lập cục đầu tư, thành lập nhiều khu công nghiệp, đồng thời chuẩn bị rất nhiều chính sách ưu đãi của chính quyền cho xí nghiệp.
Mặt khác, được sự hợp tác hỗ trợ của chính quyền tỉnh Lĩnh Nam, các xí nghiệp di dời từ Lĩnh Nam ra ngày càng nhiều, sức sống kinh tế Giang Nam vì thế mà được cải thiện, các hạng mục kinh tế phát triển nhanh chóng. Nếu chỉ nói về tốc độ phát triển thì Giang Nam đã trở thành một địa điểm xuất chúng ở Giang Nam.
Nhưng thế cạnh tranh ở Trung Nguyên không thể thiên về một phía, Giang Bắc và Giang Nam đã trực tiếp là đối thủ. Trần Kiệt nhận chức bí thư tỉnh ủy Giang Bắc một thời gian đã quyết đoán ra tay xử lý bầu không khí chính trị, đã lấy được hiệu quả rất tốt.
Trong quá trình này Trần Kiệt cũng không buông tha cho xu thế phát triển của Giang Bắc.
Giang Bắc dựa vào ưu thế giao thông và hậu cần khổng lồ của mình mà đưa ra nhiều quyết đoán quyết sách, tạo nên một sản nghiệp khu công nghiệp mới, tỉnh ủy chính quyền Giang Bắc bố trí quy hoạch, bắt tay vào làm từ nhân lực, tài nguyên, đất đai, tài nguyên, kêu gọi đầu tư, ưu đãi thuế, thu hút sự di dời từ các xí nghiệp Hoa Đông, Lĩnh Nam.
Thành phố Giang Thành của Giang Bắc bây giờ là thành phố đệ nhất ở Trung Nguyên, giao thông ở Giang Bắc là tốt nhất Trung Nguyên, Giang Thành đang quy hoạch xây dựng sân bay quốc tế, những hành động hàng loạt này đã và đang tạo chỗ dựa cho Giang Thành ở các tỉnh duyên hải.
Quan trọng là Giang Bắc có lợi thế làm trung tâm Trung Nguyên, có thể điều động lao động giá rẻ, đây chính là ưu thế lớn.
Giang Bắc thông qua quá trình chỉnh hợp đầu tư cứng và mềm đã trực tiếp trở thành đối thủ của Giang Nam, nếu xét từ tình huống trước mắt thì rõ ràng không rơi vào thế hạ phong. Nếu xét từ hướng đi lâu dài thì điều kiện và chính sách ở Giang Bắc hoàn toàn có thể giữ vững sự phát triển liên tục, nếu Giang Bắc không có kế sách đối ứng, như vậy khoảng cách giữa hai tỉnh sẽ ngày càng xa.
Hai Giang tranh chấp dữ dội thì Dự Nam và Dự Bắc cũng không rãnh rỗi, Đường Vũ ở Dự Nam là một người quyết đoán nhạy cảm, hắn xem tư nguyên dồi dào của Dự Nam là bước đột phá, toàn tỉnh bắt đầu chỉnh đốn vấn đề khai thác và gia công tài nguyên.
Đầu tiên là ở phương diện khai thác tài nguyên khoáng sản, Đường Vũ yêu cầu toàn tỉnh đi theo con đường quy phạm hóa, tỉnh ủy chủ đạo tất cả vấn đề khai thác, phải chú trọng quy củ, an toàn, hiệu suất, khoa học và phát triển liên tục, toàn tỉnh phải chỉnh đốn và tẩy trừ tất cả sản nghiệp có liên quan đến tài nguyên.
Trong quá trình chỉnh đốn và tẩy trừ thì cục diện Dự Nam lại lật bài.
Không thể nghi ngờ chiêu thức của Đường Vũ ở Dự Nam là học được từ Trương Thanh Vân ở Giang Nam, trước đó Trương Thanh Vân đã mượn lực chỉnh đốn trật tự quan trường để phát triển kinh tế, bây giờ Đường Vũ lại mượn lực chỉnh đốn tài nguyên để thanh trừ quan trường Dự Nam. Nếu xét từ cục diện trước mắt thì Đường Vũ rõ ràng đã có được thành công.
Những sản nghiệp khai thác tài nguyên di vào trật tự mới, điều này trực tiếp làm cho tài chính Dự Nam tăng mạnh trên diện rộng, quan hệ cung cầu khoáng sản cũng bị lật bài, điều này cũng làm cho những tỉnh Trung Nguyên khác và các tỉnh Hoa Bắc, Tây Bắc, Tây Nam giáp giới Dự Nam phải xem xét lại sự tồn tại của Dự Nam.
Được tài nguyên là có cả thiên hạ, Đường Vũ lấy việc chỉnh đốn tài nguyên làm động lực thúc đẩy, liên tục xem xét lại sản lượng than đá cung cấp cho Giang Nam, điều này làm cho vấn đề than đá sản xuất nhiệt điện của Giang Nam gặp phải lỗ hổng.
Trí tuệ chính trị của Đường Vũ rõ ràng không thua kém các lãnh đạo khác ở Trung Nguyên, trước nay Dự Nam luôn bảo trì quan hệ tốt đẹp với Dự Bắc và Giang Bắc, lại khá nhạt nhẽo với Giang Nam và Hàn Giang.
Với sách lược như vậy thì vấn đề khoáng sản ở Dự Nam đã tìm được cơ hội đột phá, những quy hoạch và tư nguyên của tỉnh dần được áp dụng đúng lĩnh vực, vài năm nữa sợ rằng Dự Nam sẽ phát triển khó lường.
Trung Nguyên bùng lên khói thuốc súng, điều này cũng chú định sáu tỉnh Trung Nguyên sẽ lien tục ma xát. Bây giờ những lãnh đạo khống chế đại cục ở Trung Nguyên chính là các cán bộ trẻ tuổi kiệt xuất, ai cũng không phục ai, đây thật sự là cục diện cấu véo lẫn nhau.
Khách sạn Thủ Đô, đã nửa năm Trương Thanh Vân chưa đến nơi này.
Nhắc đến cũng kỳ quái, từ khi Trương Thanh Vân đến làm bí thư thị ủy thủ đô, nhưng chỗ mà trước kia hắn hay đến, bây giờ lại rất ít đến.
Trước kia Trương Thanh Vân nhận chức ở tỉnh bên ngoài, tâm tình tiến về thủ đô làm việc là hoàn toàn khác biệt, bên ngoài về thủ đô bao giờ cũng phải chú trọng xã giao, dù sao cũng phải gặp những nhân vật mấu chốt để đẩy mạnh cảm tình.
Nhưng bây giờ Trương Thanh Vân đã là bí thư thị ủy thủ đô, hắn suy xét nhiều hơn đến cục diện thủ đô, cũng không tham gia những bữa tiệc mưu cầu danh lợi như năm xưa. Dù có tiệc tùng thì chiêu đãi bí thư thị ủy thủ đô cũng không đặt bàn ở khách sạn Thủ Đô.
Phòng khách quý khách sạn Thủ Đô, có vài bụi trúc giàu hương vị Giang Nam, cộng thêm vài giỏ hoa Giang Nam, gian phòng có thể nói nồng nàn hương vị Giang Nam. Trương Thanh Vân tiến vào trong phòng thì Viên Thánh Sở đã tiến ra đón nơi cửa, hắn cung kính vươn tay nói:
- Bí thư, tôi thật sự không còn mặt mũi gặp mặt anh, điều kiện Giang Nam quá tốt, anh đã lập ra cho chúng tôi kế hoạch nhìn xa trông rộng, nhưng khốn nổi chúng tôi vẫn không ra gì, không đạt đến mục tiêu mong muốn, thật sự hỗ thẹn... ....
Trương Thanh Vân siết chặt tay Viên Thánh Sở rồi nói:
- Anh Viên, có câu kế hoạch kém biến hóa, Giang Nam chúng ta phát triển, các tỉnh khác cũng cầu tiến, chúng ta có kế hoạch, người ta cũng có kế hoạch, chúng ta sao có thể đảm bảo mình chiếm hết thế thượng phong?
Viên Thánh Sở lắc đầu cười cười, hắn vung tay nói:
- Mời anh ngồi, chúng ta vừa ăn vừa nói, vừa ăn vừa nói.
Khách chủ ngồi xuống, Viên Thánh Sở nhiệt tình không giảm, hắn nói:
- Lần này tôi về thủ đô vì lệnh của trung ương, những năm nay Giang Nam không thể so với năm xưa, mọi người ngấm ngầm quấy phá nhau, dùng dủ mọi thủ đoạn tồi tệ nào.
- Tôi nói ra một việc, đầu tiên là vấn đề về than đá, phía Dự Nam nhiều lần không thực hiện hợp đồng, điều này làm cho các xí nghiệp nhiệt điện của chúng ta cực kỳ bị động, nếu tiếp tục như vậy thì Trung Nguyên chúng ta sao có thể phát triển hài hòa?
Trương Thanh Vân cười cười không nói lời nào, hắn chỉ lo uống trà.
Trương Thanh Vân và Viên Thánh Sở từng nhập gánh ban ngành, hắn biết rõ cá tính của đối phương, biết người này đang nhổ ra nước đắng yêu cầu mình hỗ trợ.
Khi Trương Thanh Vân ở Giang Nam thì chỉnh thể nhập gánh chính trị với Viên Thánh Sở là không sai, Trương Thanh Vân là người khống chế phương hướng đại cục, khối chính quyền do Viên Thánh Sở phụ trách.
Viên Thánh Sở không hổ danh là người năng lực mạnh, hắn nắm kinh tế rất tốt, quan trọng là năng lực, biết nhìn vào người, biết hạ nhiệm vụ. Mỗi năm công tác của khối chính quyền đều tăng trưởng mạnh, sau đó ép xuống từng tầng làm cho người tuyến dưới căng thẳng, hiệu suất công tác cũng cao hẳn lên.
Nhưng Viên Thánh Sở cũng có nhược điểm, đó chính là ý thức đại cục kém, thường xuất hiện tình huống được thứ này mất thứ kia. Nghe nói sau khi hắn tiếp nhận chức vụ bí thư tỉnh ủy Giang Nam thì đã xảy ra vài chuyện không vui.
Chuyện thứ nhất là Viên Thánh Sở tùy tiện cho các xí nghiệp nhà nước xây dựng lại theo quy chế cổ phần, hắn là một người tài giỏi trên phương diện kinh tế nhưng tính quá sâu nên kéo mất lợi ích của người khác. Sau khi sửa đổi thì Viên Thánh Sở đắc tội nặng với các thế lực như Quách gia, Triệu gia, sau đó vài thế lực ở Giang Nam muốn hợp lực đấu sức với Viên Thánh Sở.
Viên Thánh Sở rất rối rắm trên phương diện này, cục diện Giang Nam bâ giờ cần đồng tâm hiệp lực, sức mạnh thành đồng, mọi người cùng xông về phía trước. Dưới tình huống như vậy thì không thể truy cầu sự hoàn mỹ.
Cũng giống như Trung Quốc những năm đầu cải cách, đôi khi sẽ xuất hiện vài sự kiện rối loạn, thủ tướng Nam Tuần cổ vũ cán bộ, để mọi người không cần quá chú ý đến những sai lầm nhỏ. Khi sải bước đi đến thì khó tránh khỏi việc vấp ngã, vấn đề là tìm kiếm sự hài hòa, không phải cố gắng bám víu ảnh hưởng toàn cục.
Bây giờ tình huống Giang Nam là như vậy, mọi người cùng xông về phía trước thì không thể tách ngựa chạy một mình, cũng không thể cho ngựa này ăn ngựa kia nhịn, người ta như vậy có động lực sao?
Một vấn đề khác mà Viên Thánh Sở rất bết bát chính là hắn không còn nắm phương diện kinh tế nhưng lại lo lắng đến vị chủ tịch mới đến nhận chức. Vì hắn can thiệp đến công tác của chính quyền mà những hạng mục bị phân cấp, hắn thành trung tâm chỉ huy.
Trên vấn đề kêu gọi đầu tư thì hắn thành lập văn phòng kêu gọi đầu tư, bổ nhiệm thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy làm chủ nhiệm. Phương diện phát điện nhiệt điện, phương diện xây dựng, hắn thành lập trung tâm chỉ huy xay dựng nhiệt điện, chính hắn làm tổng chỉ huy.
Tình huống như thế là rất xấu, Viên Thánh Sở trực tiếp làm cho ban ngành xuất hiện vết rách, người khác giảm tín nhiệm với bí thư, quan hệ đảng ủy chính quyền trở nên căng thẳng, điều này cũng trực tiếp ảnh hưởng đến công tác các mặt ở Giang Nam.
Trương Thanh Vân biết rất rõ những tình huống này của Viên Thánh Sở, cũng vì biết rõ nên hôm nay hắn đưa đến nhiều ý kiến.
Trương Thanh Vân rời khỏi Giang Nam không tính là ngắn, đã khá lâu, cán bộ Giang Nam điện thoại liên lạc với Trương Thanh Vân rất nhiều, trong số đó lại không có Viên Thánh Sở.
Đáng lý ra đã lâu như vậy Viên Thánh Sở không phải chỉ về thủ đô lần đầu tiên, hắn đã nhiều lần về thủ đô, nhưng trước kia hắn không muốn liên lạc với Trương Thanh Vân, không tôn trọng ý kiến của bí thư Giang Nam trước đó sao?
- Nước đến chân mới nhảy... ....
Viên Thánh Sở là điển hình của loại người này, hắn là một cựu chiến binh lăn lộn quan trường vài chục năm nhưng lại phạm sai lầm như vậy, thật sự làm người ta khó tưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.