Chương 522: Nghé con không ra gì.
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
08/04/2013
Vấn đề nhanh chóng chuyển lên, Tạp Báng Đài nhíu mày rất sâu, hắn dùng một tay thúc đẩy các sản nghiệp sinh vật mà đặc biệt là hạng mục chuyển gien. Bây giờ tất cả đã hoàn thành, đã có thể sớm đẩy mạnh sản nghiệp hóa, tất nhiên sản nghiệp ở Tấn Đông cũng do chính một tay hắn bày ra.
Nhưng khi hạng mục được phê duyệt thì đơn vị thực hiện lại bị xử phạt tập thể, hơn nữa nguyên nhân lại sử dụng tài chính sai quy định, vì vậy mà tình cảnh rất bị động.
Nói đến nguyên nhân xử phạt thì tỉnh Tấn Đông cũng chỉ bất đắc dĩ mà thôi, bây giờ inte phát triển quá mạnh, khoảng thời gian này tin tức về sở nông nghiệp của tỉnh Tấn Đông được xào nấu quá nhiều.
Ký túc xá của sở nông nghiệp xa hoa thế nào? Có thể so sánh với khách sạn năm sao không? Dù sao trên inte cũng có cả hình ảnh, ký túc xá đúng là quá xa hoa, là những hình thức nhà rất đẹp, xếp đặt như biệt thự, như vậy cũng quá đủ để bị rêu rao.
Tạp Báng Đài bực bội kéo ngăn kéo ra, hắn lấy ra một phong thư, trong thư là khá nhiều bức ảnh. Hắn nhíu mày xem qua từng tấm ảnh, càng xem càng bực bội, cuối cùng không nhịn được phải ném vào hộc bàn.
- Đúng là hư việc nhiều hơn thành công, nông nghiệp Tấn Đông quá vô năng, tất cả đều là một đám ngu xuẩn.
Tạp Báng Đài lẩm bẩm, hắn nín thở một hơi dài. Sáng nay chủ nhiệm đã gọi điện, mục đích là san bằng tất cả ảnh hưởng tiêu cực trong sự việc lần này, không được kéo trách nhiệm của kẻ phá hoại lên người ủy ban cải cách.
Trong lòng Tạp Báng Đài rất khổ sở, hắn hiểu được ý nghĩ của chủ nhiệm, hắn biết chủ nhiệm đã cho mình mặt mũi. Tấn Đông là ổ của Tạp Báng Đài, tất nhiên hạng mục chuyển gien cũng vì thế mà được phê duyệt thuận lợi. Là người thì chắc chắn phải biết đặt câu hỏi, đặc biệt là bây giờ đã có lỗ hổng lớn, Tạp Báng Đài cảm thấy mình bị đặt lên lò nướng, nếu xử lý không tốt thì sẽ sinh ra phiền phức lớn.
- Cốc, cốc!
Có người gõ cửa, Tạp Báng Đài vội vàng cắt đứt luồng suy nghĩ, vẻ mặt lập tức khôi phục lại như thường, hắn dùng tay vuốt mũi rồi nói:
- Vào đi!
- Chủ nhiệm Tạp, cục trưởng Trương cục kỹ thuật cao đã đến.
- Cho anh ấy vào!
Tạp Báng Đài nói, hắn vừa nói vừa đứng dậy, giọng điệu trầm bổng, đúng lúc này Trương Thanh Vân cũng xuất hiện trước cửa.
- Ha ha, Tiểu Trương, vào, vào ngồi đi. Khoảng thời gian này tôi thấy cậu có vẻ bận rộn, cứ cuối năm là ủy ban cải cách chúng ta lại như vậy. Cậu đúng là rất tốt, chi trong khoảng thời gian ngắn đã quen thuộc công tác, tôi cảm thấy rất vui.
Tạp Báng Đài nói, giọng điệu rất nhiệt tình và khách khí.
Tạp Báng Đài nói những lời này có hơn phân nửa là xuất phát từ lòng nhiệt tình, biểu hiện của Trương Thanh Vân quả thật làm người ta phải sáng mắt. Mới nhận chức được vài ngày thì đối phương đã nhạy cảm, lập tức xử lý tất cả các quan hệ, sau đó nhanh chóng xác định địa vị của mình ở cục kỹ thuật cao.
Những hành động của Trương Thanh Vân rất sạch, rất lợi hại, có mười phần khí phách, cực kỳ có tính công kích, các giải quyết rất dứt khoát và cực kỳ phù hợp với những cán bộ trẻ, hơn nữa còn phù hợp với các cán bộ lão thành, thủ đoạn cay nghiệt. Sau khi trải qua sự kiện lần này thì Tạp Báng Đài đã thấy trước đó mình coi thường người ta, ỷ vào mình lớn tuổi, bây giờ mới thấy tổ chức phái đối phương đến nắm cục kỹ thuật cao là cực kỳ hợp lý. Dù là Tạp Báng Đài có kinh nghiệm phong phú cũng phải mắc sai lầm.
Mà Tạp Báng Đài nhiệt tình đối với Trương Thanh Vân cũng chủ yếu xuất phát từ những biểu hiện của cục kỹ thuật cao với hạng mục chuyển gien lần này. Sau khi sự việc bộc phát ở tỉnh Tấn Đông thì cục kỹ thuật cao trong ủy ban cải cách trở thành mũi tên, tất cả các cục khác ở ủy ban cải cách đều nhìn vào cục kỹ thuật cao.
Nhưng vào đúng lúc này thì Trương Thanh Vân lập tức trầm xuống, hắn không đưa ra những hành động thiếu suy nghĩ, đơn giản bắt buộc cả cục kỹ thuật cao phải đoàn kết, mọi người dùng bất biến ứng vạn biến.
Trương Thanh Vân có những biểu hiện như vậy làm cho Tạp Báng Đài cảm kích khó hiểu, hạng mục chuyển gien ở Tấn Đông là do chính Tạp Báng Đài dùng tay đẩy, các khối quan hệ ở Tấn Đông đều là của Tạp Báng Đài. Vì vậy lúc đó hắn rất sợ Trương Thanh Vân thiếu kiên nhẫn, sẽ phái người xuống dưới điều tra hoặc liên kết với các đơn vị khác để cùng điều tra. Đến khi đó không những tạo ra bố cục rối loạn, hơn nữa còn cho người ta cơ hội để thừa nước đục thả câu, quan trọng hơn chính là đẩy Tạp Báng Đài lên sân khấu.
Nếu tùy tiện đến Tấn Đông hỏi thăm thì biết ngay trước kia Tạp Báng Đài là bí thư tỉnh ủy, vì có quan hệ này, hơn nữa nếu có kẻ thêm mắm dặm muối thì chắc chắn sẽ tạo ra manh mối. Dù chân tướng sự việc là thế nào thì chú định Tạp Báng Đài sẽ phải đội mũ đen, vì vậy nếu xét từ phương diện xử lý vấn đề thì hắn rất cảm kích Trương Thanh Vân.
- Chào chủ nhiệm Tạp!
Trương Thanh Vân gật đầu nói, hắn nhìn thấy vẻ mặt của đối phương thì biết mình đã xử lý sự việc đúng đắn. Hạng mục chuyển gien có quá nhiều vấn đề phức tạp, Tạp Báng Đài lại là cán bộ cũ ở Tấn Đông, làm việc không thể không suy tính, nếu xảy ra chuyện thì rắc rối to.
May mà Trương Thanh Vân không hành động thiếu suy nghĩ theo lời nói của Hầu Toản, chưa nói đến vấn đề tự đưa mình lên đầu súng, hơn nữa còn đùa giỡn mở nắp bình của Tạp Báng Đài. Tấn Đông là địa phương nào? Chính mình là một cục trưởng nho nhỏ mà dám vạch trần cái nắp của tỉnh người ta, như vậy chẳng khác nào thắt dây thòng lọng cho Tạp Báng Đài.
Hai người ngồi xuống, Tạp Báng Đài cũng không vội bàn luận chuyện công tác mà cố gắng nhắc đến việc nhà. Hắn dùng giọng bóng gió nói về lai lịch của Trương Thanh Vân trước kia ở Giang Nam, khi nghe nói Trương Thanh Vân là cán bộ từ cơ sở đi lên thì trong mắt hắn lóe lên cái nhìn kỳ dị. Cảm thấy cán bộ cơ sở tiến lên đúng là rất tốt.
- Thanh Vân, năm nay cậu đã bốn mươi chưa?
- Không, vừa qua ba mươi!
Trương Thanh Vân lại cười nói.
- Ôi dào!
Tạp Báng Đài không nhịn được phải rung đùi đắc ý, hắn nói:
- Đúng là không ngoài dự đoán của mọi người, xem ra cậu ở Giang Nam nhất định là một nhân vật truyền kỳ, từ thôn xóm lên đến cục trưởng một cục trong trung ương, hơn nữa còn hoàn thành chặng đường trong khoảng thời gian ngắn, đúng là quá tốt.
Tạp Báng Đài nói như vậy đúng với cảm giác thật, tất nhiên hắn biết rõ bối cảnh của Trương Thanh Vân, ủy ban cải cách có nhiều cục trưởng, ai mà chẳng có bối cảnh? Vì vậy trước đó hắn cũng không quá để ý, nhưng lý lịch của Trương Thanh Vân thì lại làm hắn phải rung động. Hắn cảm thấy hối hận vì trước đó quá sơ sài, không nghiên cứu cẩn thận lý lịch của đối phương, không sớm bỏ thêm chút tâm tư để cố gắng cho mối quan hệ thân mật về sau.
Trương Thanh Vân đối mặt với sự nhiệt tình của Tạp Báng Đài thì cũng thấy mặt nóng lên, chuyện xảy ra ở Tấn Đông đã qua được vài ngày, Tạp Báng Đài chắc chắn đã không còn nhịn được nữa. Nhưng hắn gọi mình đến đây với mục đích gì? Muôn biết rõ mọi thứ về mình thôi sao?
- Chủ nhiệm Tạp, hôm nay tôi đến đây là có liên quan đến vấn đề hạng mục ở Tấn Đông!
Trương Thanh Vân nói, trước tiên hắn kéo sự việc lên chính đề. Tạm thời hắn cũng không có quá nhiều thời gian nói chuyện với lãnh đạo, bây giờ chuyện cuối năm xếp thành núi, hơn nữa nghiệp vụ của hắn còn chưa quen thuộc, vì vậy suốt ngày loay hoay sứt đầu mẻ trán, tất cả quỹ thời gian đều sử dụng sạch sẽ.
Trương Thanh Vân nói như vậy thì nụ cười trên mặt Tạp Báng Đài cũng nhanh chóng cô đọng, bầu không khí trong phòng cũng hạ thấp nhiệt độ. Trương Thanh Vân cũng có chút không yên, không biết Tạp Báng Đài muốn nói gì.
- Thanh Vân, tôi rất thất vọng với Tấn Đông!
Tạp Báng Đài nói:
- Sản nghiệp sinh vật và hạng mục chuyển gien chính là cơ hội tốt cho Tấn Đông, đây là một tỉnh lớn đông dân, nhưng thổ địa lại rất khó khăn, mưa thiếu, muốn phát triển nông nghiệp thì cần gì? Cần công nghệ cao.
- Mà hạng mục chuyển gien chính là một cơ hộ rất tốt.
Tạp Báng Đài nói đến đây thì thở dài một hơi, bàn tay nắm lại đập lên bàn phát ra một tiếng ầm, Trương Thanh Vân sợ quá phải đứng dậy.
- Ngồi, ngồi đi!
Giọng điệu của Tạp Báng Đài dần hạ thấp, hắn áp tay bảo Trương Thanh Vân ngồi xuống:
- Tôi có chút kích động, tôi cũng dối cậu, chính tôi là người cố sức thúc đẩy sản nghiệp sinh vật ở Tấn Đông, cũng để cho bọn họ hoàn thành hạng mục chuyển gien mà sinh ra màu sắc.
Tạp Báng Đài nói đến đây thì chợt khựng lại, một lúc lâu sau hắn mới tiếp tục:
- Được, được rôi, không nói đến những điều này nữa, sở nông nghiệp Tấn Đông đúng là không ra gì, đáng hận.
Tạp Báng Đài kích động thì lời nói lại bộc phát ra.
Trương Thanh Vân ngồi trên sa lông mà như ngồi đống lửa, rất xấu hổ. Những biểu hiện của Tạp Báng Đài rõ ràng nằm ngoài dự đoán của hắn, dù là thật hay giả thì cũng đủ làm cho Trương Thanh Vân phải xấu hổ.
Trương Thanh Vân xem xét chuyện xảy ra ở Tấn Đông mà thấy có khuynh hướng đấu tranh chính trị, sở nông nghiệp Tấn Đông bị xử phạt là quyết định của tỉnh ủy. Tuy lúc đó tình huống bị xào nấu xôn xao nhưng tỉnh ủy Tấn Đông cũng có chút đắc chí, chắc cũng phải liên hệ với ủy ban cải cách tỉnh Tấn Đông xem tình hình thế nào.
Chuyện xảy ra ở Tấn Đông đúng là bất ngờ với cục kỹ thuật cao, điều này bùng lên làm người ta trở tay không kịp. Trương Thanh Vân rõ ràng nhớ tình cảnh bối rối vào lúc đó, may mà hắn ổn định trận tuyến nếu không thì hậu quả sẽ rất khó tưởng. Hắn không tin trong chuyện lần này không có vấn đề gì.
Nhưng Tạp Báng Đài đã làm cho mọi chuyện trở nên phai nhạt, tất cả đổ lên đầu đám cán bộ sở nông nghiệp tỉnh Tấn Đông, đổ lên đầu đám nghé con, tất cả đều do đám nghé này gánh chịu. Trương Thanh Vân cũng không muốn điều tra ra manh mối trong sự kiện lần này.
Trương Thanh Vân tự hiểu, nếu cục kỹ thuật cao bảo toàn được chính mình trong sóng gió lần này thì Tấn Đông bên kia có xảy ra chuyện gì cũng chẳng sao.
Tạp Báng Đài nói một lúc lâu mà Trương Thanh Vân cũng không phụ họa lời nào, chỉ tỏ ra bộ dạng cung kính lắng nghe. Cuối cùng Tạp Báng Đài cố ý trút giận và mọi thứ coi như đã xong, hắn bắt đầu thương lượng với Trương Thanh Vân nên giải quyết như thế nào cho tốt.
Tạp Báng Đài đã vì sự kiện lần này mà làm rất nhiều công tác, ngân sách của bộ tài chính đã ngừng chảy, dư âm của hạng mục bị cất vào kho, tổn thất trước mắt là không lớn.
- Thanh Vân, các cậu ra một quyết định xử lý, hủy bỏ tư cách làm nơi thí điểm hạng mục ở tỉnh Tấn Đông, tất cả văn kiện liên quan đến hạng mục này cũng xí xóa sạch. Đồng thời cậu mở một cuộc họp báo để công bố tin tức ra xã hội, loại trừ những ảnh ưởng tiêu cực đến ủy ban cải cách chúng ta.
Tạp Báng Đài nói, vẻ mặt hắn rất nghiêm túc.
- Sao?
Trương Thanh Vân đứng dậy, cuối cùng hắn mới hiểu vì sao Tạp Báng Đài lại kích động như vậy. Hạng mục bị hủy bỏ, như vậy chẳng phải thời gian và công sức đối phương bỏ ra đã thành công cốc sao? Tạp Báng Đài tự mình mở hội nghị sản nghiệp sinh vật, tự mình đẩy hạng mục chuyển gien, bây giờ tất cả thành phế thải, trong lòng ai dễ chịu cho được?
- Đi làm thôi!
Tạp Báng Đài khoát tay, hắn xoay người đưa lưng về phía Trương Thanh Vân. Lúc này Trương Thanh Vân cũng biết mình nên rút lui, vì vậy đứng dậy lên tiếng rồi lui ra cửa.
Nhưng khi hạng mục được phê duyệt thì đơn vị thực hiện lại bị xử phạt tập thể, hơn nữa nguyên nhân lại sử dụng tài chính sai quy định, vì vậy mà tình cảnh rất bị động.
Nói đến nguyên nhân xử phạt thì tỉnh Tấn Đông cũng chỉ bất đắc dĩ mà thôi, bây giờ inte phát triển quá mạnh, khoảng thời gian này tin tức về sở nông nghiệp của tỉnh Tấn Đông được xào nấu quá nhiều.
Ký túc xá của sở nông nghiệp xa hoa thế nào? Có thể so sánh với khách sạn năm sao không? Dù sao trên inte cũng có cả hình ảnh, ký túc xá đúng là quá xa hoa, là những hình thức nhà rất đẹp, xếp đặt như biệt thự, như vậy cũng quá đủ để bị rêu rao.
Tạp Báng Đài bực bội kéo ngăn kéo ra, hắn lấy ra một phong thư, trong thư là khá nhiều bức ảnh. Hắn nhíu mày xem qua từng tấm ảnh, càng xem càng bực bội, cuối cùng không nhịn được phải ném vào hộc bàn.
- Đúng là hư việc nhiều hơn thành công, nông nghiệp Tấn Đông quá vô năng, tất cả đều là một đám ngu xuẩn.
Tạp Báng Đài lẩm bẩm, hắn nín thở một hơi dài. Sáng nay chủ nhiệm đã gọi điện, mục đích là san bằng tất cả ảnh hưởng tiêu cực trong sự việc lần này, không được kéo trách nhiệm của kẻ phá hoại lên người ủy ban cải cách.
Trong lòng Tạp Báng Đài rất khổ sở, hắn hiểu được ý nghĩ của chủ nhiệm, hắn biết chủ nhiệm đã cho mình mặt mũi. Tấn Đông là ổ của Tạp Báng Đài, tất nhiên hạng mục chuyển gien cũng vì thế mà được phê duyệt thuận lợi. Là người thì chắc chắn phải biết đặt câu hỏi, đặc biệt là bây giờ đã có lỗ hổng lớn, Tạp Báng Đài cảm thấy mình bị đặt lên lò nướng, nếu xử lý không tốt thì sẽ sinh ra phiền phức lớn.
- Cốc, cốc!
Có người gõ cửa, Tạp Báng Đài vội vàng cắt đứt luồng suy nghĩ, vẻ mặt lập tức khôi phục lại như thường, hắn dùng tay vuốt mũi rồi nói:
- Vào đi!
- Chủ nhiệm Tạp, cục trưởng Trương cục kỹ thuật cao đã đến.
- Cho anh ấy vào!
Tạp Báng Đài nói, hắn vừa nói vừa đứng dậy, giọng điệu trầm bổng, đúng lúc này Trương Thanh Vân cũng xuất hiện trước cửa.
- Ha ha, Tiểu Trương, vào, vào ngồi đi. Khoảng thời gian này tôi thấy cậu có vẻ bận rộn, cứ cuối năm là ủy ban cải cách chúng ta lại như vậy. Cậu đúng là rất tốt, chi trong khoảng thời gian ngắn đã quen thuộc công tác, tôi cảm thấy rất vui.
Tạp Báng Đài nói, giọng điệu rất nhiệt tình và khách khí.
Tạp Báng Đài nói những lời này có hơn phân nửa là xuất phát từ lòng nhiệt tình, biểu hiện của Trương Thanh Vân quả thật làm người ta phải sáng mắt. Mới nhận chức được vài ngày thì đối phương đã nhạy cảm, lập tức xử lý tất cả các quan hệ, sau đó nhanh chóng xác định địa vị của mình ở cục kỹ thuật cao.
Những hành động của Trương Thanh Vân rất sạch, rất lợi hại, có mười phần khí phách, cực kỳ có tính công kích, các giải quyết rất dứt khoát và cực kỳ phù hợp với những cán bộ trẻ, hơn nữa còn phù hợp với các cán bộ lão thành, thủ đoạn cay nghiệt. Sau khi trải qua sự kiện lần này thì Tạp Báng Đài đã thấy trước đó mình coi thường người ta, ỷ vào mình lớn tuổi, bây giờ mới thấy tổ chức phái đối phương đến nắm cục kỹ thuật cao là cực kỳ hợp lý. Dù là Tạp Báng Đài có kinh nghiệm phong phú cũng phải mắc sai lầm.
Mà Tạp Báng Đài nhiệt tình đối với Trương Thanh Vân cũng chủ yếu xuất phát từ những biểu hiện của cục kỹ thuật cao với hạng mục chuyển gien lần này. Sau khi sự việc bộc phát ở tỉnh Tấn Đông thì cục kỹ thuật cao trong ủy ban cải cách trở thành mũi tên, tất cả các cục khác ở ủy ban cải cách đều nhìn vào cục kỹ thuật cao.
Nhưng vào đúng lúc này thì Trương Thanh Vân lập tức trầm xuống, hắn không đưa ra những hành động thiếu suy nghĩ, đơn giản bắt buộc cả cục kỹ thuật cao phải đoàn kết, mọi người dùng bất biến ứng vạn biến.
Trương Thanh Vân có những biểu hiện như vậy làm cho Tạp Báng Đài cảm kích khó hiểu, hạng mục chuyển gien ở Tấn Đông là do chính Tạp Báng Đài dùng tay đẩy, các khối quan hệ ở Tấn Đông đều là của Tạp Báng Đài. Vì vậy lúc đó hắn rất sợ Trương Thanh Vân thiếu kiên nhẫn, sẽ phái người xuống dưới điều tra hoặc liên kết với các đơn vị khác để cùng điều tra. Đến khi đó không những tạo ra bố cục rối loạn, hơn nữa còn cho người ta cơ hội để thừa nước đục thả câu, quan trọng hơn chính là đẩy Tạp Báng Đài lên sân khấu.
Nếu tùy tiện đến Tấn Đông hỏi thăm thì biết ngay trước kia Tạp Báng Đài là bí thư tỉnh ủy, vì có quan hệ này, hơn nữa nếu có kẻ thêm mắm dặm muối thì chắc chắn sẽ tạo ra manh mối. Dù chân tướng sự việc là thế nào thì chú định Tạp Báng Đài sẽ phải đội mũ đen, vì vậy nếu xét từ phương diện xử lý vấn đề thì hắn rất cảm kích Trương Thanh Vân.
- Chào chủ nhiệm Tạp!
Trương Thanh Vân gật đầu nói, hắn nhìn thấy vẻ mặt của đối phương thì biết mình đã xử lý sự việc đúng đắn. Hạng mục chuyển gien có quá nhiều vấn đề phức tạp, Tạp Báng Đài lại là cán bộ cũ ở Tấn Đông, làm việc không thể không suy tính, nếu xảy ra chuyện thì rắc rối to.
May mà Trương Thanh Vân không hành động thiếu suy nghĩ theo lời nói của Hầu Toản, chưa nói đến vấn đề tự đưa mình lên đầu súng, hơn nữa còn đùa giỡn mở nắp bình của Tạp Báng Đài. Tấn Đông là địa phương nào? Chính mình là một cục trưởng nho nhỏ mà dám vạch trần cái nắp của tỉnh người ta, như vậy chẳng khác nào thắt dây thòng lọng cho Tạp Báng Đài.
Hai người ngồi xuống, Tạp Báng Đài cũng không vội bàn luận chuyện công tác mà cố gắng nhắc đến việc nhà. Hắn dùng giọng bóng gió nói về lai lịch của Trương Thanh Vân trước kia ở Giang Nam, khi nghe nói Trương Thanh Vân là cán bộ từ cơ sở đi lên thì trong mắt hắn lóe lên cái nhìn kỳ dị. Cảm thấy cán bộ cơ sở tiến lên đúng là rất tốt.
- Thanh Vân, năm nay cậu đã bốn mươi chưa?
- Không, vừa qua ba mươi!
Trương Thanh Vân lại cười nói.
- Ôi dào!
Tạp Báng Đài không nhịn được phải rung đùi đắc ý, hắn nói:
- Đúng là không ngoài dự đoán của mọi người, xem ra cậu ở Giang Nam nhất định là một nhân vật truyền kỳ, từ thôn xóm lên đến cục trưởng một cục trong trung ương, hơn nữa còn hoàn thành chặng đường trong khoảng thời gian ngắn, đúng là quá tốt.
Tạp Báng Đài nói như vậy đúng với cảm giác thật, tất nhiên hắn biết rõ bối cảnh của Trương Thanh Vân, ủy ban cải cách có nhiều cục trưởng, ai mà chẳng có bối cảnh? Vì vậy trước đó hắn cũng không quá để ý, nhưng lý lịch của Trương Thanh Vân thì lại làm hắn phải rung động. Hắn cảm thấy hối hận vì trước đó quá sơ sài, không nghiên cứu cẩn thận lý lịch của đối phương, không sớm bỏ thêm chút tâm tư để cố gắng cho mối quan hệ thân mật về sau.
Trương Thanh Vân đối mặt với sự nhiệt tình của Tạp Báng Đài thì cũng thấy mặt nóng lên, chuyện xảy ra ở Tấn Đông đã qua được vài ngày, Tạp Báng Đài chắc chắn đã không còn nhịn được nữa. Nhưng hắn gọi mình đến đây với mục đích gì? Muôn biết rõ mọi thứ về mình thôi sao?
- Chủ nhiệm Tạp, hôm nay tôi đến đây là có liên quan đến vấn đề hạng mục ở Tấn Đông!
Trương Thanh Vân nói, trước tiên hắn kéo sự việc lên chính đề. Tạm thời hắn cũng không có quá nhiều thời gian nói chuyện với lãnh đạo, bây giờ chuyện cuối năm xếp thành núi, hơn nữa nghiệp vụ của hắn còn chưa quen thuộc, vì vậy suốt ngày loay hoay sứt đầu mẻ trán, tất cả quỹ thời gian đều sử dụng sạch sẽ.
Trương Thanh Vân nói như vậy thì nụ cười trên mặt Tạp Báng Đài cũng nhanh chóng cô đọng, bầu không khí trong phòng cũng hạ thấp nhiệt độ. Trương Thanh Vân cũng có chút không yên, không biết Tạp Báng Đài muốn nói gì.
- Thanh Vân, tôi rất thất vọng với Tấn Đông!
Tạp Báng Đài nói:
- Sản nghiệp sinh vật và hạng mục chuyển gien chính là cơ hội tốt cho Tấn Đông, đây là một tỉnh lớn đông dân, nhưng thổ địa lại rất khó khăn, mưa thiếu, muốn phát triển nông nghiệp thì cần gì? Cần công nghệ cao.
- Mà hạng mục chuyển gien chính là một cơ hộ rất tốt.
Tạp Báng Đài nói đến đây thì thở dài một hơi, bàn tay nắm lại đập lên bàn phát ra một tiếng ầm, Trương Thanh Vân sợ quá phải đứng dậy.
- Ngồi, ngồi đi!
Giọng điệu của Tạp Báng Đài dần hạ thấp, hắn áp tay bảo Trương Thanh Vân ngồi xuống:
- Tôi có chút kích động, tôi cũng dối cậu, chính tôi là người cố sức thúc đẩy sản nghiệp sinh vật ở Tấn Đông, cũng để cho bọn họ hoàn thành hạng mục chuyển gien mà sinh ra màu sắc.
Tạp Báng Đài nói đến đây thì chợt khựng lại, một lúc lâu sau hắn mới tiếp tục:
- Được, được rôi, không nói đến những điều này nữa, sở nông nghiệp Tấn Đông đúng là không ra gì, đáng hận.
Tạp Báng Đài kích động thì lời nói lại bộc phát ra.
Trương Thanh Vân ngồi trên sa lông mà như ngồi đống lửa, rất xấu hổ. Những biểu hiện của Tạp Báng Đài rõ ràng nằm ngoài dự đoán của hắn, dù là thật hay giả thì cũng đủ làm cho Trương Thanh Vân phải xấu hổ.
Trương Thanh Vân xem xét chuyện xảy ra ở Tấn Đông mà thấy có khuynh hướng đấu tranh chính trị, sở nông nghiệp Tấn Đông bị xử phạt là quyết định của tỉnh ủy. Tuy lúc đó tình huống bị xào nấu xôn xao nhưng tỉnh ủy Tấn Đông cũng có chút đắc chí, chắc cũng phải liên hệ với ủy ban cải cách tỉnh Tấn Đông xem tình hình thế nào.
Chuyện xảy ra ở Tấn Đông đúng là bất ngờ với cục kỹ thuật cao, điều này bùng lên làm người ta trở tay không kịp. Trương Thanh Vân rõ ràng nhớ tình cảnh bối rối vào lúc đó, may mà hắn ổn định trận tuyến nếu không thì hậu quả sẽ rất khó tưởng. Hắn không tin trong chuyện lần này không có vấn đề gì.
Nhưng Tạp Báng Đài đã làm cho mọi chuyện trở nên phai nhạt, tất cả đổ lên đầu đám cán bộ sở nông nghiệp tỉnh Tấn Đông, đổ lên đầu đám nghé con, tất cả đều do đám nghé này gánh chịu. Trương Thanh Vân cũng không muốn điều tra ra manh mối trong sự kiện lần này.
Trương Thanh Vân tự hiểu, nếu cục kỹ thuật cao bảo toàn được chính mình trong sóng gió lần này thì Tấn Đông bên kia có xảy ra chuyện gì cũng chẳng sao.
Tạp Báng Đài nói một lúc lâu mà Trương Thanh Vân cũng không phụ họa lời nào, chỉ tỏ ra bộ dạng cung kính lắng nghe. Cuối cùng Tạp Báng Đài cố ý trút giận và mọi thứ coi như đã xong, hắn bắt đầu thương lượng với Trương Thanh Vân nên giải quyết như thế nào cho tốt.
Tạp Báng Đài đã vì sự kiện lần này mà làm rất nhiều công tác, ngân sách của bộ tài chính đã ngừng chảy, dư âm của hạng mục bị cất vào kho, tổn thất trước mắt là không lớn.
- Thanh Vân, các cậu ra một quyết định xử lý, hủy bỏ tư cách làm nơi thí điểm hạng mục ở tỉnh Tấn Đông, tất cả văn kiện liên quan đến hạng mục này cũng xí xóa sạch. Đồng thời cậu mở một cuộc họp báo để công bố tin tức ra xã hội, loại trừ những ảnh ưởng tiêu cực đến ủy ban cải cách chúng ta.
Tạp Báng Đài nói, vẻ mặt hắn rất nghiêm túc.
- Sao?
Trương Thanh Vân đứng dậy, cuối cùng hắn mới hiểu vì sao Tạp Báng Đài lại kích động như vậy. Hạng mục bị hủy bỏ, như vậy chẳng phải thời gian và công sức đối phương bỏ ra đã thành công cốc sao? Tạp Báng Đài tự mình mở hội nghị sản nghiệp sinh vật, tự mình đẩy hạng mục chuyển gien, bây giờ tất cả thành phế thải, trong lòng ai dễ chịu cho được?
- Đi làm thôi!
Tạp Báng Đài khoát tay, hắn xoay người đưa lưng về phía Trương Thanh Vân. Lúc này Trương Thanh Vân cũng biết mình nên rút lui, vì vậy đứng dậy lên tiếng rồi lui ra cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.