Chương 717: Nghê Thu Nguyệt trở về.
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Đài truyền hình Hoài Dương là một đài truyền hình cấp thành phố, phạm vi phóng xạ có thể nói là tương đối có hạn, nhưng Hoa Đông có vài thành phố, chỉ cần có đài truyền hình riêng thì cơ bản đều thu được sóng của đài truyền hình Hoài Dương.
Đây cũng là một việc đáng kiêu ngạo của đài truyền hình Hoài Dương, trong các đài truyền hình cấp thành phố thì số nhà đài khác có thể so sánh với đài truyền hình Hoài Dương là không nhiều, không thể không nói đài truyền hình Hoài Dương khá thành công.
Trên chương trình tin tức của Đài truyền hình Hoài Dương, một vị lãnh đạo mặc quần áo lịch sự, phong độ nhẹ nhàng đang túm tụm xâm nhập vào cơ sở để tìm hiểu khó khăn của quần chúng, đây không phải là bí thư thị ủy Hoài Dương Trương Thanh Vân thì là ai?
Trương Thanh Vân trên màn hình ti vi đang nở nụ cười chân thành, mỗi hành động giơ tay nhấc chân đều thể hiện rõ phong phạm của lãnh đạo, biểu lộ sự uy nghiêm. Nhân viên đi theo bên cạnh cũng túm tụm lại, có sự trợ giúp của đám người này càng làm hình tượng của Trương Thanh Vân thêm cao lớn.
Trương Thanh Vân tự mình dẫn các đồng chí phòng dân chính xuống nông thôn thị sát khó khăn của quần chúng, quan sát cuộc sống. Mà khu vực trọng điểm thăm viếng chính là quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã, nhân viên theo đoàn còn có chính khách hai quận trên, trong đó còn có cả đám người Trâu Côn.
Lần này Trương Thanh Vân xuống tuyến dưới cũng là hành động thân dân lần đầu tiên, cũng là lần đầu tiên xuống thị sát mang theo nhiều phái đoàn. Hắn thị sát để chứng thực tình hình chính quyền hai quận thi hành "biện pháp", đồng thời cũng thăm dò thái độ của quan chức hai quận với phòng xây dựng kinh tế mới được thành lập.
Nếu xem xét từ tình huống thăm viếng thì Trương Thanh Vân có thể nói cơ bản thỏa mãn. Hai quận đều có hành động, những kiến trúc đã được xây dựng trước đó đều dùng để sản xuất nấm, dùng làm căn cứ ươm giống, trồng hoa cỏ.v.v. Các hợp tác xã và các hạng mục đang được triển khai mở rộng hừng hực khí thế.
Những hạng mục này phần lớn đều được chính quyền trợ giúp và tìm hướng phát triển, quần chúng tham dự rất đông, chế độ sản xuất là giao khoán cho dân, tiêu thụ theo hình thức hợp tác xã. Về các mặt tư liệu sản xuất, kỹ thuật công trình thì chính quyền ra mặt mời các nhân viên kỹ thuật cao đến chỉ đạo công tác, có thể nói những công tác phát triển hoàn toàn dựa theo phương châm trước đó của thị ủy và chính quyền.
Trương Thanh Vân có thể cảm giác được tính tích cực khôi phục sản xuất của nhân dân đại phương, thái độ đối với chính quyền cũng ngày càng chuyển biến tốt. Trương Thanh Vân tin, chỉ cần đợi thêm một khoảng thời gian nữa, khi vấn đề ở hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã được giải quyết triệt để thì nguyên khí của thành phố Hoài Dương sẽ dần khôi phục.
Khi Trương Thanh Vân tiếp kiến thường ủy quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã thì đưa ra lời khẳng định cho công tác của bọn họ, cổ vũ bọn họ khong ngừng cố gắng. Đây cũng chính là bài nhạc dạo đầu xâm nhập cơ sở trước tết âm lịch, điều này làm cho đám lãnh đạo quận huyện tuyến dưới đều thở phào một hơi.
- Bí thư, theo tôi thấy thì vấn đề ở quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã là không nhỏ, đặc biệt là trên phương diện chuyển biến ý nghĩ. Ý nghĩ của bọn họ quá đơn thuần, chỉ nghĩ đến hạng mục xây dựng khu căn cứ phát triển nấm mà anh đã bày ra lần trước.
Trong lúc ngủ lại khi thị sát, Trâu Côn đến thăm hỏi Trương Thanh Vân, hắn đi thẳng vào vấn đề.
Trương Thanh Vân híp mắt nhìn về phía hắn, sau đó chỉ chỉ xuống ghế nói:
- Thị sát của tôi chẳng qua cũng chỉ là cưỡi ngựa xem hoa, có thể đi đến vài địa phương, có thể nhìn thấy vài nhà dân thì coi như đã là thành tích. Còn công tá cụ thể thế nào thì các anh cần phải đi làm.
Trâu Côn trầm mặc không nói, tâm tình có vẻ khá thấp. Lúc này Lưu Bằng dâng trà lên, Trương Thanh Vân chỉ chỉ vào Lưu Bằng nói:
- Bằng Tử, anh nói ra những cảm nhận của chuyến thị sát hôm nay xem nào? Nói thoải mái, tôi thấy tâm tình của chủ nhiệm Trâu khá thấp, để xem anh có khuyên được anh ấy hay không.
Lưu Bằng có chút sững sốt, hắn đặt hai ly trà xuống rồi nói:
- Khi nắm khi buông, đây là đạo lý của văn võ song toàn, hôm nay bí thư thị sát rất hiệu quả, có thể thấy lãnh đạo đảng ủy hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã đều nhận được ủng hộ,tin tưởng sang năm công tác ở hai quận này nhất định sẽ có khởi sắc.
Trương Thanh Vân cau mày, trên mặt lộ ra nụ cười, hắn khoát tay nói:
- Được rồi, được rồi, để anh khuyên chủ nhiệm Trâu nhưng nghe lời anh giống như đang khuyên tôi.
Tuy Trương Thanh Vân nói như vậy nhưng vẫn rất thỏa mãn với ngộ tính của Lưu Bằng.
Cái gì gọi là khi nắm khi buông? Trương Thanh Vân trước đó đã gây ra áp lực cho các quận huyện, bây giờ tất cả lãnh đạo quận huyện đều canh cánh trong lòng, mà người trong cuộc thì càng căng thẳng hơn.
Lúc này hành động của Trương Thanh Vân sẽ được mọi người đặc biệt chú ý, trước tết âm lịch Trương Thanh Vân đã xuống thị sát, biết rõ người tuyến dưới sẽ cẩn thận tiếp đón, sợ rằng sẽ có người bày sẵn tình cảnh tốt đẹp nhưng vẫn giả vờ như không biết, còn nhân cơ hội nói vài lời khẳng định công tác, đây là đạo lý buông lỏng.
Lưu Bằng thấy rất rõ ràng, Trâu Côn lại không thể hiểu được điều này, hơn nữa chỉ cần nhìn bộ dạng của chủ nhiệm Trâu thì hình như phòng xây dựng kinh tế cũng đã gặp phải nhiều chuyện không thoải mái. Trương Thanh Vân hướng dẫn từng bước, nói cho hắn biết nên triển khai và mở rộng công tác như thế nào.
Cuối cùng phòng xây dựng kinh tế cũng đóng vai trò một nhân vật quan trọng, bây giờ Trâu Côn là nhân vật sắm vai trò lãnh đạo cấp thành phố, xuống tuyến dưới vung tay múa chân tất nhiên sẽ làm người ta phản cảm. Nhưng nếu đổi lại là góc độ khác, phòng xây dựng kinh tế là ban ngành chính thống, trên tay khống chế nhiều chính sách hạng mục.
Nếu như thế thì các quận huyện tuyến dưới sẽ thấy được giá trị giúp đỡ kinh tế của phòng xây dựng kinh tế, mà phòng xây dựng kinh tế còn giúp quan viên địa phương tạo ra thành tích nhờ đưa ra những phương thức và phương pháp trợ giúp cho đảng ủy chính quyền triển khai công tác, đây hoàn toàn là một trạng thái công tác hoàn toàn khác.
Những tư duy này được Trương Thanh Vân nói ra với nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, giống như có một loại ma lực làm người ta say mê. Tâm tình của Trâu Côn vốn hạ xuống khá thấp, nhưng sau khi nghe xong Trương Thanh Vân nói chuyện thì kích động bành trướng, niềm tin tăng vọt.
"Nghe quân vương nói chuyện bằng đọc sách mười năm!"
Hôm nay Trâu Côn có rất nhiều cảm xúc với câu nói này, những ý nghĩ đơn giản được chuyển đổi, trước đó hắn nóng lòng lập thành tích nhưng không tìm được ý nghĩ chính xác.
Nhưng điều khó thể ngờ chính là Trương Thanh Vân dùng một ý nghĩ đơn giản để nói chuyện bừng bừng trí tuệ, điều này làm cho người nghe sinh ra một loại cảm giác như tắm gió xuân, cũng làm cho Triệu rung động.
... ....
Đúng thời điểm này, trên tầng cao nhất của khách sạn Hỉ Lai Đăng ở thành phố Lăng Thủy tỉnh Hoa Đông, một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp đang lười biếng nằm trên ghế sa lông, trên chiếc ti vi đối diện đang phát hình tin tức của thành phố Hoài Dương.
Ti vi rất lớn, độ nét rất cao, tất cả chi tiết trên mặt Trương Thanh Vân đều được thấy rất rõ ràng. Người phụ nữ sững sờ xem tin, khóe miệng nàng cong lên thành đường, trong mắt có chút nước, rõ ràng giống như muốn khóc đến nơi.
Tin tức kết thúc, ti vi bắt đầu phát tin quảng cáo, nhưng người phụ nữ vẫn không nhúc nhích, nàng si ngốc nhìn về phía trước như gỗ đá.
Người phụ nữ nhấn điều khiển từ xa, ti vi vụt tắt, gian phòng ầm ĩ chợt yên tĩnh, rơi vào không gian tịch mịch... ....
Người phụ nữ đứng lên, chiếc áo ngủ trắng như tuyết vòng quanh người tôn vinh những đường cong tuyệt mỹ. Cổ cao, gương mặt xinh đẹp, người và cảnh cực kỳ phối hợp.
Người phụ nữ có một đôi tay rất thon dài, trên bàn là một ly rượu đỏ, nàng dựng thẳng người rồi dùng ba ngón tay cầm lấy chén rượu cực kỳ ưu nhã. Nàng nâng ly lên nhấp một hớp, làn môi đỏ tiếp xúc vào mặt ly, môi có hơi ướt, tình thế càng kiều diễm.
- Người này, càng ngày càng ra dáng dạng chó hình người!
Người phụ nữ khẽ mở môi, hầu như rít ra vài chữ từ trong kẻ răng, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi nhưng âm thanh lại nỉ non giống như đang làm nũng với người yêu.
Người phụ nữ này không phải là ai khác mà chính là Nghê Thu Nguyệt từ thủ đô đến Hoa Đông, những năm này Trương Thanh Vân cố gắng bảo trì lý tính, chậm rãi cùng Nghê Thu Nguyệt đi theo con đường quan hệ tình nhân.
Nghê Thu Nguyệt cũng hiểu rất rõ, nàng cũng là một người phụ nữ lý tính, cũng hiểu được đối phương. Nàng biết rõ, vì tương lai của Trương Thanh Vân, vì mình, vì vậy quan hệ với Trương Thanh Vân phải bị chặt đứt.
Nhưng nghĩ là một chuyện mà làm là chuyện khác, vốn giữa hai người cũng không có giao ước, nhưng bây giờ Nghê Thu Nguyệt lại cảm thấy Trương Thanh Vân quá ác độc. Đã nhiều ngày mà không gọi điện thoại, không biết có bao nhiêu đêm ngày Nghê Thu Nguyệt phát hiện ra mình rất khó ngủ.
Nghê Thu Nguyệt tưởng rằng có một đứa con sẽ quên hết mọi thứ, nhưng khi có con mới biết tình mẹ không thay thế được tình yêu, con cũng không phải là người yêu. Thời gian ở cùng Trương Thanh Vân có cảm giác quá tốt, dù đã vài năm nhưng nàng vẫn khó thể quên.
Lần này Cao gia bắt đầu áp dụng một vài bố cục bí mật ở Hoa Đông, vì những năm vừa qua Hoa Đông phát triển quá nhanh, mơ hồ sẽ vượt Lĩnh Nam, có ý đi sau về trước. Đối với một địa phương béo bở như vậy mà các phe phái ở Hoa Đông vẫn muốn bảo trì tình cảnh giống như trước, các thế lực khác khó thể đồng ý.
Dưới tình huống này Nghê Thu Nguyệt khó thể khống chế được mình, nàng chủ động xin đến Hoa Đông, hôm nay là ngày đầu tiên trong hành trình đến Hoa Đông của nàng.
Dù chỉ xem qua ti vi nhưng Nghê Thu Nguyệt vẫn phát hiện ra sự biến đổi của Trương Thanh Vân, nàng hiểu rất rõ người đàn ông này, không những hiểu rõ về con người, còn có cả tư tưởng.
Trương Thanh Vân là người đại trí tuệ, tương lai khó thể dự đoán, nhưng những mầm mống như vậy cũng không thiếu trong nước. Một người đạt đến thành tựu chính trị khá cao, không những rèn luyện hằng ngày, mà còn phải tổng hợp thực lực.
Nghê Thu Nguyệt rõ ràng cảm giác vài năm qua Trương Thanh Vân đến Hoa Đông và cuộc đời biến đổi rất lớn, biến đổi này khó thể dùng lời để miêu tả. Nếu có thể nói thì bây giờ Trương Thanh Vân đã tạo ra bầu không khí không giống như trước đó.
Tuy Trương Thanh Vân cũng không phải quá cao nhưng đi giữa mọi người lại sinh ra cảm giác hạc giữa bầy gà, tất cả tự nhiên khi làm nền cho hắn. Khi giọng điệu của hắn có chút hài hước thì mọi người cùng cười, khi hắn phát biểu thì tất cả vỗ tay, hắn vung tay lên sợ rằng sẽ quyết định vận mệnh của không biết bao nhiêu triệu dân.
Trước khi Nghê Thu Nguyệt đến Hoa Đông thì có vẻ rất nản chí, nghĩ rằng dù sao mình cũng phải dạy bảo người đàn ông vững tâm như sắt này một lượt. Nhưng khi nàng nhìn thấy Trương Thanh Vân qua ti vi thì phát hiện lòng mình mềm ra.
Xem xét qua hình ảnh thì Nghê Thu Nguyệt thấy hai mắt đối phương có chút thâm quầng, trong lòng chợt đau xót không hiểu nguyên nhân. Hoa Đông này bị người thủ đô yêu ma hóa, Nghê Thu Nguyệt dù biết sẽ có vài lời là thật, nhưng Trương Thanh Vân đơn thương độc mã đến Hoa Đông, vài năm qua phát triển dễ dàng sao?
Đây cũng là một việc đáng kiêu ngạo của đài truyền hình Hoài Dương, trong các đài truyền hình cấp thành phố thì số nhà đài khác có thể so sánh với đài truyền hình Hoài Dương là không nhiều, không thể không nói đài truyền hình Hoài Dương khá thành công.
Trên chương trình tin tức của Đài truyền hình Hoài Dương, một vị lãnh đạo mặc quần áo lịch sự, phong độ nhẹ nhàng đang túm tụm xâm nhập vào cơ sở để tìm hiểu khó khăn của quần chúng, đây không phải là bí thư thị ủy Hoài Dương Trương Thanh Vân thì là ai?
Trương Thanh Vân trên màn hình ti vi đang nở nụ cười chân thành, mỗi hành động giơ tay nhấc chân đều thể hiện rõ phong phạm của lãnh đạo, biểu lộ sự uy nghiêm. Nhân viên đi theo bên cạnh cũng túm tụm lại, có sự trợ giúp của đám người này càng làm hình tượng của Trương Thanh Vân thêm cao lớn.
Trương Thanh Vân tự mình dẫn các đồng chí phòng dân chính xuống nông thôn thị sát khó khăn của quần chúng, quan sát cuộc sống. Mà khu vực trọng điểm thăm viếng chính là quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã, nhân viên theo đoàn còn có chính khách hai quận trên, trong đó còn có cả đám người Trâu Côn.
Lần này Trương Thanh Vân xuống tuyến dưới cũng là hành động thân dân lần đầu tiên, cũng là lần đầu tiên xuống thị sát mang theo nhiều phái đoàn. Hắn thị sát để chứng thực tình hình chính quyền hai quận thi hành "biện pháp", đồng thời cũng thăm dò thái độ của quan chức hai quận với phòng xây dựng kinh tế mới được thành lập.
Nếu xem xét từ tình huống thăm viếng thì Trương Thanh Vân có thể nói cơ bản thỏa mãn. Hai quận đều có hành động, những kiến trúc đã được xây dựng trước đó đều dùng để sản xuất nấm, dùng làm căn cứ ươm giống, trồng hoa cỏ.v.v. Các hợp tác xã và các hạng mục đang được triển khai mở rộng hừng hực khí thế.
Những hạng mục này phần lớn đều được chính quyền trợ giúp và tìm hướng phát triển, quần chúng tham dự rất đông, chế độ sản xuất là giao khoán cho dân, tiêu thụ theo hình thức hợp tác xã. Về các mặt tư liệu sản xuất, kỹ thuật công trình thì chính quyền ra mặt mời các nhân viên kỹ thuật cao đến chỉ đạo công tác, có thể nói những công tác phát triển hoàn toàn dựa theo phương châm trước đó của thị ủy và chính quyền.
Trương Thanh Vân có thể cảm giác được tính tích cực khôi phục sản xuất của nhân dân đại phương, thái độ đối với chính quyền cũng ngày càng chuyển biến tốt. Trương Thanh Vân tin, chỉ cần đợi thêm một khoảng thời gian nữa, khi vấn đề ở hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã được giải quyết triệt để thì nguyên khí của thành phố Hoài Dương sẽ dần khôi phục.
Khi Trương Thanh Vân tiếp kiến thường ủy quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã thì đưa ra lời khẳng định cho công tác của bọn họ, cổ vũ bọn họ khong ngừng cố gắng. Đây cũng chính là bài nhạc dạo đầu xâm nhập cơ sở trước tết âm lịch, điều này làm cho đám lãnh đạo quận huyện tuyến dưới đều thở phào một hơi.
- Bí thư, theo tôi thấy thì vấn đề ở quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã là không nhỏ, đặc biệt là trên phương diện chuyển biến ý nghĩ. Ý nghĩ của bọn họ quá đơn thuần, chỉ nghĩ đến hạng mục xây dựng khu căn cứ phát triển nấm mà anh đã bày ra lần trước.
Trong lúc ngủ lại khi thị sát, Trâu Côn đến thăm hỏi Trương Thanh Vân, hắn đi thẳng vào vấn đề.
Trương Thanh Vân híp mắt nhìn về phía hắn, sau đó chỉ chỉ xuống ghế nói:
- Thị sát của tôi chẳng qua cũng chỉ là cưỡi ngựa xem hoa, có thể đi đến vài địa phương, có thể nhìn thấy vài nhà dân thì coi như đã là thành tích. Còn công tá cụ thể thế nào thì các anh cần phải đi làm.
Trâu Côn trầm mặc không nói, tâm tình có vẻ khá thấp. Lúc này Lưu Bằng dâng trà lên, Trương Thanh Vân chỉ chỉ vào Lưu Bằng nói:
- Bằng Tử, anh nói ra những cảm nhận của chuyến thị sát hôm nay xem nào? Nói thoải mái, tôi thấy tâm tình của chủ nhiệm Trâu khá thấp, để xem anh có khuyên được anh ấy hay không.
Lưu Bằng có chút sững sốt, hắn đặt hai ly trà xuống rồi nói:
- Khi nắm khi buông, đây là đạo lý của văn võ song toàn, hôm nay bí thư thị sát rất hiệu quả, có thể thấy lãnh đạo đảng ủy hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã đều nhận được ủng hộ,tin tưởng sang năm công tác ở hai quận này nhất định sẽ có khởi sắc.
Trương Thanh Vân cau mày, trên mặt lộ ra nụ cười, hắn khoát tay nói:
- Được rồi, được rồi, để anh khuyên chủ nhiệm Trâu nhưng nghe lời anh giống như đang khuyên tôi.
Tuy Trương Thanh Vân nói như vậy nhưng vẫn rất thỏa mãn với ngộ tính của Lưu Bằng.
Cái gì gọi là khi nắm khi buông? Trương Thanh Vân trước đó đã gây ra áp lực cho các quận huyện, bây giờ tất cả lãnh đạo quận huyện đều canh cánh trong lòng, mà người trong cuộc thì càng căng thẳng hơn.
Lúc này hành động của Trương Thanh Vân sẽ được mọi người đặc biệt chú ý, trước tết âm lịch Trương Thanh Vân đã xuống thị sát, biết rõ người tuyến dưới sẽ cẩn thận tiếp đón, sợ rằng sẽ có người bày sẵn tình cảnh tốt đẹp nhưng vẫn giả vờ như không biết, còn nhân cơ hội nói vài lời khẳng định công tác, đây là đạo lý buông lỏng.
Lưu Bằng thấy rất rõ ràng, Trâu Côn lại không thể hiểu được điều này, hơn nữa chỉ cần nhìn bộ dạng của chủ nhiệm Trâu thì hình như phòng xây dựng kinh tế cũng đã gặp phải nhiều chuyện không thoải mái. Trương Thanh Vân hướng dẫn từng bước, nói cho hắn biết nên triển khai và mở rộng công tác như thế nào.
Cuối cùng phòng xây dựng kinh tế cũng đóng vai trò một nhân vật quan trọng, bây giờ Trâu Côn là nhân vật sắm vai trò lãnh đạo cấp thành phố, xuống tuyến dưới vung tay múa chân tất nhiên sẽ làm người ta phản cảm. Nhưng nếu đổi lại là góc độ khác, phòng xây dựng kinh tế là ban ngành chính thống, trên tay khống chế nhiều chính sách hạng mục.
Nếu như thế thì các quận huyện tuyến dưới sẽ thấy được giá trị giúp đỡ kinh tế của phòng xây dựng kinh tế, mà phòng xây dựng kinh tế còn giúp quan viên địa phương tạo ra thành tích nhờ đưa ra những phương thức và phương pháp trợ giúp cho đảng ủy chính quyền triển khai công tác, đây hoàn toàn là một trạng thái công tác hoàn toàn khác.
Những tư duy này được Trương Thanh Vân nói ra với nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, giống như có một loại ma lực làm người ta say mê. Tâm tình của Trâu Côn vốn hạ xuống khá thấp, nhưng sau khi nghe xong Trương Thanh Vân nói chuyện thì kích động bành trướng, niềm tin tăng vọt.
"Nghe quân vương nói chuyện bằng đọc sách mười năm!"
Hôm nay Trâu Côn có rất nhiều cảm xúc với câu nói này, những ý nghĩ đơn giản được chuyển đổi, trước đó hắn nóng lòng lập thành tích nhưng không tìm được ý nghĩ chính xác.
Nhưng điều khó thể ngờ chính là Trương Thanh Vân dùng một ý nghĩ đơn giản để nói chuyện bừng bừng trí tuệ, điều này làm cho người nghe sinh ra một loại cảm giác như tắm gió xuân, cũng làm cho Triệu rung động.
... ....
Đúng thời điểm này, trên tầng cao nhất của khách sạn Hỉ Lai Đăng ở thành phố Lăng Thủy tỉnh Hoa Đông, một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp đang lười biếng nằm trên ghế sa lông, trên chiếc ti vi đối diện đang phát hình tin tức của thành phố Hoài Dương.
Ti vi rất lớn, độ nét rất cao, tất cả chi tiết trên mặt Trương Thanh Vân đều được thấy rất rõ ràng. Người phụ nữ sững sờ xem tin, khóe miệng nàng cong lên thành đường, trong mắt có chút nước, rõ ràng giống như muốn khóc đến nơi.
Tin tức kết thúc, ti vi bắt đầu phát tin quảng cáo, nhưng người phụ nữ vẫn không nhúc nhích, nàng si ngốc nhìn về phía trước như gỗ đá.
Người phụ nữ nhấn điều khiển từ xa, ti vi vụt tắt, gian phòng ầm ĩ chợt yên tĩnh, rơi vào không gian tịch mịch... ....
Người phụ nữ đứng lên, chiếc áo ngủ trắng như tuyết vòng quanh người tôn vinh những đường cong tuyệt mỹ. Cổ cao, gương mặt xinh đẹp, người và cảnh cực kỳ phối hợp.
Người phụ nữ có một đôi tay rất thon dài, trên bàn là một ly rượu đỏ, nàng dựng thẳng người rồi dùng ba ngón tay cầm lấy chén rượu cực kỳ ưu nhã. Nàng nâng ly lên nhấp một hớp, làn môi đỏ tiếp xúc vào mặt ly, môi có hơi ướt, tình thế càng kiều diễm.
- Người này, càng ngày càng ra dáng dạng chó hình người!
Người phụ nữ khẽ mở môi, hầu như rít ra vài chữ từ trong kẻ răng, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi nhưng âm thanh lại nỉ non giống như đang làm nũng với người yêu.
Người phụ nữ này không phải là ai khác mà chính là Nghê Thu Nguyệt từ thủ đô đến Hoa Đông, những năm này Trương Thanh Vân cố gắng bảo trì lý tính, chậm rãi cùng Nghê Thu Nguyệt đi theo con đường quan hệ tình nhân.
Nghê Thu Nguyệt cũng hiểu rất rõ, nàng cũng là một người phụ nữ lý tính, cũng hiểu được đối phương. Nàng biết rõ, vì tương lai của Trương Thanh Vân, vì mình, vì vậy quan hệ với Trương Thanh Vân phải bị chặt đứt.
Nhưng nghĩ là một chuyện mà làm là chuyện khác, vốn giữa hai người cũng không có giao ước, nhưng bây giờ Nghê Thu Nguyệt lại cảm thấy Trương Thanh Vân quá ác độc. Đã nhiều ngày mà không gọi điện thoại, không biết có bao nhiêu đêm ngày Nghê Thu Nguyệt phát hiện ra mình rất khó ngủ.
Nghê Thu Nguyệt tưởng rằng có một đứa con sẽ quên hết mọi thứ, nhưng khi có con mới biết tình mẹ không thay thế được tình yêu, con cũng không phải là người yêu. Thời gian ở cùng Trương Thanh Vân có cảm giác quá tốt, dù đã vài năm nhưng nàng vẫn khó thể quên.
Lần này Cao gia bắt đầu áp dụng một vài bố cục bí mật ở Hoa Đông, vì những năm vừa qua Hoa Đông phát triển quá nhanh, mơ hồ sẽ vượt Lĩnh Nam, có ý đi sau về trước. Đối với một địa phương béo bở như vậy mà các phe phái ở Hoa Đông vẫn muốn bảo trì tình cảnh giống như trước, các thế lực khác khó thể đồng ý.
Dưới tình huống này Nghê Thu Nguyệt khó thể khống chế được mình, nàng chủ động xin đến Hoa Đông, hôm nay là ngày đầu tiên trong hành trình đến Hoa Đông của nàng.
Dù chỉ xem qua ti vi nhưng Nghê Thu Nguyệt vẫn phát hiện ra sự biến đổi của Trương Thanh Vân, nàng hiểu rất rõ người đàn ông này, không những hiểu rõ về con người, còn có cả tư tưởng.
Trương Thanh Vân là người đại trí tuệ, tương lai khó thể dự đoán, nhưng những mầm mống như vậy cũng không thiếu trong nước. Một người đạt đến thành tựu chính trị khá cao, không những rèn luyện hằng ngày, mà còn phải tổng hợp thực lực.
Nghê Thu Nguyệt rõ ràng cảm giác vài năm qua Trương Thanh Vân đến Hoa Đông và cuộc đời biến đổi rất lớn, biến đổi này khó thể dùng lời để miêu tả. Nếu có thể nói thì bây giờ Trương Thanh Vân đã tạo ra bầu không khí không giống như trước đó.
Tuy Trương Thanh Vân cũng không phải quá cao nhưng đi giữa mọi người lại sinh ra cảm giác hạc giữa bầy gà, tất cả tự nhiên khi làm nền cho hắn. Khi giọng điệu của hắn có chút hài hước thì mọi người cùng cười, khi hắn phát biểu thì tất cả vỗ tay, hắn vung tay lên sợ rằng sẽ quyết định vận mệnh của không biết bao nhiêu triệu dân.
Trước khi Nghê Thu Nguyệt đến Hoa Đông thì có vẻ rất nản chí, nghĩ rằng dù sao mình cũng phải dạy bảo người đàn ông vững tâm như sắt này một lượt. Nhưng khi nàng nhìn thấy Trương Thanh Vân qua ti vi thì phát hiện lòng mình mềm ra.
Xem xét qua hình ảnh thì Nghê Thu Nguyệt thấy hai mắt đối phương có chút thâm quầng, trong lòng chợt đau xót không hiểu nguyên nhân. Hoa Đông này bị người thủ đô yêu ma hóa, Nghê Thu Nguyệt dù biết sẽ có vài lời là thật, nhưng Trương Thanh Vân đơn thương độc mã đến Hoa Đông, vài năm qua phát triển dễ dàng sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.