Chương 1095: Tình nhân hoang mang.
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Ly rượu giải ngàn sầu, Thẩm Di rất ít khi uống rượu, cũng rất ít khi vào quán bar, chỉ khi trong lòng có chuyện cực kỳ không xong thì nàng mới vào quán bar uống cho say.
Quán bar thường là một địa phương phức tạp, chỗ này rồng rắn lẫn lộn, con người rất phức tạp, cũng vì hoàn cảnh và điều kiện như vậy mà có thể làm cho người ta quên mất thân phận của mình, cố gắng vui đùa, không thể không nói đó là điều kiện tốt để giải phóng áp lực. Thẩm Di đã uống khá nhiều, nàng có bảy phần men say nhưng tâm tình lại không dễ chịu chút nào.
Đời người có quá nhiều sự kiện bất đắc dĩ, ví dụ như Thẩm Di, nàng là một người phụ nữ hơn ba mươi, nàng không có nơi ký thác tình cảm, cảm giác hư vô và cô đơn này rất khó thể tưởng. Điều này cũng chưa tính là gì, điều làm cho Thẩm Di khó chịu nhất chính là mỗi năm đều phải ứng phó với những người theo đuổi mà mình không thích.
Với điều kiện hiện tại của Thẩm Di, người có gan theo đuổi nàng cũng không tầm thường, đều là đám người ở vị trí cao trong xã hội. Thẩm Di không phải là những cô gái trẻ, những người không vừa mắt thì chẳng thể nào nói chuyện được. Xuất phát từ lễ tiết, nàng có thể không làm quá, dùng những phương pháp khéo léo để đối phương biết khó mà lui.
Nhưng trên thế giới này luôn có những người đàn ông cho rằng mình cực kỳ tốt đẹp, ví dụ như gần đây Mai Vinh giới thiệu cho Thẩm Di một ông chủ tập đoàn tên là Đổng Cách Công, người này là điển hình của loại người hài lòng về mình.
Đổng Cách Công là nhà đầu tư, giá trị con người tính bằng tiền tỷ, là một nhân vật trẻ tuổi có danh tiếng ở Hoàng Hải. Nhưng Thẩm Di ghét nhất chính là loại đàn ông xem mình là tốt nhất, vì vậy hai người cũng gặp nhau chẳng được mấy lần, cũng chẳng có tình cảm gì.
Nhưng nửa tháng trước Đổng Cách Công vỗ ngực nói sẽ giúp Thẩm Di quy hoạch một con đường làm quan rộng rãi thông thoáng. Khi nàng nghe nói những lời như vậy thì thiếu chút nữa đã cười rụng răng, một người thương nhân mà dám dõng dạc tuyên bố về tương lai của một cán bộ phó phòng, Đổng Cách Công là loại chó má gì mà có thể can thiệp vào ý đồ của tổ chức?
Lúc đó Thẩm Di căn bản coi như gió thổi bên tai, nhưng nàng tuyệt đối không ngờ Đổng Cách Công thật sự có động tác. Hôm nay phó chủ tịch Quý tìm nói chuyện với nàng, hắn ta nói tổ chức cố ý điều nhiệm Thẩm Di sang làm quản lý ở công viên kỹ thuật, hắn nói muốn trưng cầu ý kiến cá nhân của Thẩm Di.
Vì để Thẩm Di thấy được sự coi trọng của tổ chức, Quý Đông Phương không những nói về sự quan trọng của hiệp hội quản lý trong công viên kỹ thuật, hơn nữa hiệp hội quản lý còn sắp lên cấp sở. Đồng thời hắn nhiều lần nói về Đổng Cách Công, nói rằng Đổng Cách Công cố ý tiến vào sản nghiệp hoạt hình Giang Nam với quy mô lớn, nếu Thẩm Di có thể gia nhập hiệp hội quản lý, như vậy sẽ có rất nhiều ưu thế.
Khi đó Thẩm Di cảm thấy đầu óc rút ngắn, nàng hầu như nói thẳng thừng ý nguyện của mình, nàng không muốn làm chủ nhiệm hiệp hội quản lý. Nhưng thái độ của nàng lại làm cho Quý Đông Phương mất hết mặt mũi, vì vậy hắn mới phê bình nàng với tổ chức, cũng vì vậy mà một Thẩm Di gần đây kiên cường bình tĩnh thiếu chút nữa đã phát khóc.
Trong lòng Thẩm Di chợt sinh ra cảm giác mất thoải mái chưa từng có, gần đây nàng luôn tưởng tượng ra gương mặt đắc ý của Đổng Cách Công. Trước nay tên kia luôn tỏ ra tự tin, luôn tiêu sái giống như tất cả thiên hạ đều nằm trong tay, làm người ta cảm thấy bức bối.
Thật ra những biểu hiện của Đổng Cách Công làm cho rất nhiều phụ nữ yêu thích, chẳng phải phụ nữ thích đàn ông có gan, có sự an toàn sao? Đổng Cách Công chẳng phải đang cố biểu hiện như vậy sao?
Nhưng Thẩm Di nào phải là loại phụ nữ bình thường? Nàng là phó thư ký trưởng văn phòng khối chính quyền, nàng đã gặp qua quen mặt rất nhiều người, Đổng Cách Công là kẻ có tiền nhưng nói đến năng lượng thì chẳng qua chỉ là loại kiến hôi mà thôi.
Đổng Cách Công những năm nay lăn lộn ở Hoàng Hải, nếu hắn tiến lên thủ đô thì sẽ có hậu quả cực kỳ thảm thiết. Thực tế Đổng Cách Công vẫn còn quá trẻ, bố hắn cho quyền quá sớm, sợ rằng sẽ té ngã.
Thẩm Di không dám tưởng tượng, nếu lần này nàng không được điều động thì lần sau Đổng Cách Công gặp mặt sẽ có phản ứng gì.
Đổng Cách Công có tính cách gì? Người này làm con nhà giàu, cũng đã gần bốn mươi, tuổi ngang với Trương Thanh Vân, nhưng dù là một trăm Đổng Cách Công cũng chẳng là quái gì với Trương Thanh Vân. Bỏ qua nhân tố quyền thế, nếu nói về trí tuệ thì Trương Thanh Vân có thể biến Đổng Cách Công thành tro bụi.
Nói thẳng ra, nếu Trương Thanh Vân thích bán Đổng Cách Công sang châu Phi thì chắc chắc sẽ thành hiện thực, sợ rằng lúc đó Đổng Cách Công còn phải cảm ơn Trương Thanh Vân là khác.
Trương Thanh Vân tất nhiên sẽ không làm ra những chuyện hại người như vậy, hắn có cảnh giới rất cao, trí tuệ như biển, hắn mới thật sự là người tài.
Chẳng phải Đổng Cách Công không vĩ đại mà Thẩm Di đã gặp qua quá nhiều người vĩ đại, Đổng Cách Công chỉ là một thương nhân ăn lợi lộc từ cha chú, nói toạc ra chỉ là một kẻ con nhà giàu. Bình thường đây sẽ là điểm sáng hấp dẫn phụ nữ, nhưng đối với Thẩm Di thì đó chính là khuyết điểm.
Tất nhiên trong lòng Thẩm Di vẫn rất khổ sở, nếu như chẳng phải khổ sở như vậy thì nàng chắc chắn sẽ không đơn giản mở miệng nói vài câu với Quý Đông Phương. Hơn nữa nàng rất phản cảm với những người tự sắp đặt, nàng không muốn rời khỏi Trương Thanh Vân. Hôm nay Quý Đông Phương nói chuyện đã chọc vào dây thần kinh của nàng, vì vậy làm nàng ý thức được sự thật tàn khốc, ý thức thiên hạ không có bữa tiệc nào chẳng tàn.
Khi một người không thể nào đối mặt với vấn đề mình luôn trốn tránh, khi đó trong lòng cực kỳ thống khổ và mê man. Thẩm Di có thể cảm nhận được mình càng lún càng sâu, nhưng nàng không thể nào tự kiềm chế.
Bây giờ mỗi ngày nàng đều đích thân hỏi đến lịch sắp xếp chương trình của Trương Thanh Vân, còn đích thân sửa chữa vài bản thảo, mỗi khi nàng sửa thì trong đầu sẽ hiện lên hình bóng của Trương Thanh Vân, thậm chí còn có thể bắt chước Trương Thanh Vân để xem xét bản thảo có tì vết nào không.
Nếu xét theo ý nào đó thì Thẩm Di giống như một người vợ chăm lo tất cả cho đàn ông của mình, Trương Thanh Vân chính là trời của nàng, đảm bảo công tác thông thuận cho chủ tịch tỉnh chính là nhiệm vụ của nàng.
Thẩm Di rất hưởng thụ công tác của mình, nàng làm không biết mệt, cố gắng của nàng cũng được Trương Thanh Vân thừa nhận. Mỗi lần được Trương Thanh Vân khen ngợi thì nàng luôn cảm thấy mình được ủng hộ, dù chỉ là vài câu lơ đảng.
Cảnh Sương chưa từng tiến vào quán bar, nhưng quán bar Bộ Lạc Thổ Gia là của một người chị em của nàng mở ra, vì vậy mỗi lúc không có việc gì nàng cũng sẽ đến phòng khách quý tâm sư với bà chủ quán bar này.
Bà chủ quán bar Bộ Lạc Thổ Gia chính là Nghiêm Phương, là người huyện Nham Môn thành phố Vũ Đức. Nàng quen biết Cảnh Sương từ rất sớm, trước kia quan hệ giữa hai người không mấy chặt chẽ, nhưng sau khi Cảnh Sương tiến về Thành Đô, vì hai người là đồng hương nên tình cảm trở nên tốt đẹp hẳn lên.
Những năm này Cảnh Sương dốc sức công tác nhưng liên lạc với Nghiêm Phương cugnx không gián đoạn, trong ánh mắt nàng thì Nghiêm Phương cũng dần trở nên nhỏ nhoi.
Vì mang bầu nên Cảnh Sương chỉ có thể đi lại ở Thành Đô, nàng đến chỗ Nghiêm Phương ngồi một chút, hai chị em tâm sự sẽ vui hơn.
Nghiêm Phương và Cảnh Sương có một điểm giống nhau, cả hai đều là phụ nữ nông thôn, cuộc đời đều có sóng gió, vì vậy có khá nhiều tiếng nói chung. Đồng thời Nghiêm Phương cũng không quá đặt nặng vấn đề Cảnh Sương là bà chủ tiền tỷ, hai bên là tình cảm quân tử, vì có tâm tính như vậy mà quan hệ hai bên vẫn còn rất chặt.
Từ phòng Nghiêm Phương và Cảnh Sương đang ngồi có thể thông qua của sổ để nhìn thấy tình cảnh ca múa ở bên dưới, đó là điệu múa dân tộc Thổ, là truyền thống Giang Nam.
Trước khi tiết mục bắt đầu thì quán rượu tương đối yên tĩnh, nhưng ngay từ khi tiến vào thì Cảnh Sương đã chú ý đến Thẩm Di.
Cảnh Sương đã từng gặp mặt Thẩm Di một lần, vì có một lần Trương Thanh Vân ở biệt thự vườn cam, Mao Khiêm đi đón người, Cảnh Sương đứng trên lầu nhìn xuống thấy một người phụ nữ cực kỳ có khí chất ngồi ở ghế lái phụ, lúc đó nàng đã nhớ kỹ Thẩm Di.
Cảnh Sương cũng không lo lắng Trương Thanh Vân có thêm phụ nữ bên ngoài, thực tế trong quan niệm của Cảnh Sương thì dù Trương Thanh Vân có bao nhiêu tình nhân ở bên ngoài, chỉ cần Trương Thanh Vân chọn mình là được.
Cảnh Sương thuần túy chỉ vì hiếu kỳ mà cho người tìm hiểu tin tức về Thẩm Di, lúc đó nàng mới biết đối phương là phó thư ký trưởng và là trưởng ban tổng hợp của Trương Thanh Vân, là một người quan trọng bên cạnh Trương Thanh Vân.
Cảnh Sương biết được tình huống này thì không hứng thú, nàng không hiểu chuyện quan trường, nàng ngược lại cảm thấy một người phụ nữ giúp đỡ và sắp xếp công tác cho Trương Thanh Vân thì thỏa đáng hơn.
Nhưng hôm nay Cảnh Sương gặp Thẩm Di trong trường hợp này thì không thể không kinh ngạc, một quan lớn khối chính quyền mà đi vào quán bar mua vui, hơn nữa nhìn bộ dạng giông như không say không về, điều này là có chuyện gì?
Cảnh Sương đã có thể ý thức được vấn đề, có phải nguyên nhân vì Trương Thanh Vân hay không?
Cảnh sát liên tiếp đặt ra nghi vấn, nàng đưa ra một quyết định kinh người, đó chính là cho Nghiêm Phương ra ngoài gọi Thẩm Di, mời nàng đến gần để mọi người cùng quen biết cùng làm bạn.
Cảnh Sương trước nay không uống được nhiều rượu, thực tế đối với nàng thì gặp mặt Thẩm Di sẽ có ưu thế tuyệt đối. Nàng cũng là thương nhân nhưng không có bộ mặt như Đổng Cách Công
Quán bar thường là một địa phương phức tạp, chỗ này rồng rắn lẫn lộn, con người rất phức tạp, cũng vì hoàn cảnh và điều kiện như vậy mà có thể làm cho người ta quên mất thân phận của mình, cố gắng vui đùa, không thể không nói đó là điều kiện tốt để giải phóng áp lực. Thẩm Di đã uống khá nhiều, nàng có bảy phần men say nhưng tâm tình lại không dễ chịu chút nào.
Đời người có quá nhiều sự kiện bất đắc dĩ, ví dụ như Thẩm Di, nàng là một người phụ nữ hơn ba mươi, nàng không có nơi ký thác tình cảm, cảm giác hư vô và cô đơn này rất khó thể tưởng. Điều này cũng chưa tính là gì, điều làm cho Thẩm Di khó chịu nhất chính là mỗi năm đều phải ứng phó với những người theo đuổi mà mình không thích.
Với điều kiện hiện tại của Thẩm Di, người có gan theo đuổi nàng cũng không tầm thường, đều là đám người ở vị trí cao trong xã hội. Thẩm Di không phải là những cô gái trẻ, những người không vừa mắt thì chẳng thể nào nói chuyện được. Xuất phát từ lễ tiết, nàng có thể không làm quá, dùng những phương pháp khéo léo để đối phương biết khó mà lui.
Nhưng trên thế giới này luôn có những người đàn ông cho rằng mình cực kỳ tốt đẹp, ví dụ như gần đây Mai Vinh giới thiệu cho Thẩm Di một ông chủ tập đoàn tên là Đổng Cách Công, người này là điển hình của loại người hài lòng về mình.
Đổng Cách Công là nhà đầu tư, giá trị con người tính bằng tiền tỷ, là một nhân vật trẻ tuổi có danh tiếng ở Hoàng Hải. Nhưng Thẩm Di ghét nhất chính là loại đàn ông xem mình là tốt nhất, vì vậy hai người cũng gặp nhau chẳng được mấy lần, cũng chẳng có tình cảm gì.
Nhưng nửa tháng trước Đổng Cách Công vỗ ngực nói sẽ giúp Thẩm Di quy hoạch một con đường làm quan rộng rãi thông thoáng. Khi nàng nghe nói những lời như vậy thì thiếu chút nữa đã cười rụng răng, một người thương nhân mà dám dõng dạc tuyên bố về tương lai của một cán bộ phó phòng, Đổng Cách Công là loại chó má gì mà có thể can thiệp vào ý đồ của tổ chức?
Lúc đó Thẩm Di căn bản coi như gió thổi bên tai, nhưng nàng tuyệt đối không ngờ Đổng Cách Công thật sự có động tác. Hôm nay phó chủ tịch Quý tìm nói chuyện với nàng, hắn ta nói tổ chức cố ý điều nhiệm Thẩm Di sang làm quản lý ở công viên kỹ thuật, hắn nói muốn trưng cầu ý kiến cá nhân của Thẩm Di.
Vì để Thẩm Di thấy được sự coi trọng của tổ chức, Quý Đông Phương không những nói về sự quan trọng của hiệp hội quản lý trong công viên kỹ thuật, hơn nữa hiệp hội quản lý còn sắp lên cấp sở. Đồng thời hắn nhiều lần nói về Đổng Cách Công, nói rằng Đổng Cách Công cố ý tiến vào sản nghiệp hoạt hình Giang Nam với quy mô lớn, nếu Thẩm Di có thể gia nhập hiệp hội quản lý, như vậy sẽ có rất nhiều ưu thế.
Khi đó Thẩm Di cảm thấy đầu óc rút ngắn, nàng hầu như nói thẳng thừng ý nguyện của mình, nàng không muốn làm chủ nhiệm hiệp hội quản lý. Nhưng thái độ của nàng lại làm cho Quý Đông Phương mất hết mặt mũi, vì vậy hắn mới phê bình nàng với tổ chức, cũng vì vậy mà một Thẩm Di gần đây kiên cường bình tĩnh thiếu chút nữa đã phát khóc.
Trong lòng Thẩm Di chợt sinh ra cảm giác mất thoải mái chưa từng có, gần đây nàng luôn tưởng tượng ra gương mặt đắc ý của Đổng Cách Công. Trước nay tên kia luôn tỏ ra tự tin, luôn tiêu sái giống như tất cả thiên hạ đều nằm trong tay, làm người ta cảm thấy bức bối.
Thật ra những biểu hiện của Đổng Cách Công làm cho rất nhiều phụ nữ yêu thích, chẳng phải phụ nữ thích đàn ông có gan, có sự an toàn sao? Đổng Cách Công chẳng phải đang cố biểu hiện như vậy sao?
Nhưng Thẩm Di nào phải là loại phụ nữ bình thường? Nàng là phó thư ký trưởng văn phòng khối chính quyền, nàng đã gặp qua quen mặt rất nhiều người, Đổng Cách Công là kẻ có tiền nhưng nói đến năng lượng thì chẳng qua chỉ là loại kiến hôi mà thôi.
Đổng Cách Công những năm nay lăn lộn ở Hoàng Hải, nếu hắn tiến lên thủ đô thì sẽ có hậu quả cực kỳ thảm thiết. Thực tế Đổng Cách Công vẫn còn quá trẻ, bố hắn cho quyền quá sớm, sợ rằng sẽ té ngã.
Thẩm Di không dám tưởng tượng, nếu lần này nàng không được điều động thì lần sau Đổng Cách Công gặp mặt sẽ có phản ứng gì.
Đổng Cách Công có tính cách gì? Người này làm con nhà giàu, cũng đã gần bốn mươi, tuổi ngang với Trương Thanh Vân, nhưng dù là một trăm Đổng Cách Công cũng chẳng là quái gì với Trương Thanh Vân. Bỏ qua nhân tố quyền thế, nếu nói về trí tuệ thì Trương Thanh Vân có thể biến Đổng Cách Công thành tro bụi.
Nói thẳng ra, nếu Trương Thanh Vân thích bán Đổng Cách Công sang châu Phi thì chắc chắc sẽ thành hiện thực, sợ rằng lúc đó Đổng Cách Công còn phải cảm ơn Trương Thanh Vân là khác.
Trương Thanh Vân tất nhiên sẽ không làm ra những chuyện hại người như vậy, hắn có cảnh giới rất cao, trí tuệ như biển, hắn mới thật sự là người tài.
Chẳng phải Đổng Cách Công không vĩ đại mà Thẩm Di đã gặp qua quá nhiều người vĩ đại, Đổng Cách Công chỉ là một thương nhân ăn lợi lộc từ cha chú, nói toạc ra chỉ là một kẻ con nhà giàu. Bình thường đây sẽ là điểm sáng hấp dẫn phụ nữ, nhưng đối với Thẩm Di thì đó chính là khuyết điểm.
Tất nhiên trong lòng Thẩm Di vẫn rất khổ sở, nếu như chẳng phải khổ sở như vậy thì nàng chắc chắn sẽ không đơn giản mở miệng nói vài câu với Quý Đông Phương. Hơn nữa nàng rất phản cảm với những người tự sắp đặt, nàng không muốn rời khỏi Trương Thanh Vân. Hôm nay Quý Đông Phương nói chuyện đã chọc vào dây thần kinh của nàng, vì vậy làm nàng ý thức được sự thật tàn khốc, ý thức thiên hạ không có bữa tiệc nào chẳng tàn.
Khi một người không thể nào đối mặt với vấn đề mình luôn trốn tránh, khi đó trong lòng cực kỳ thống khổ và mê man. Thẩm Di có thể cảm nhận được mình càng lún càng sâu, nhưng nàng không thể nào tự kiềm chế.
Bây giờ mỗi ngày nàng đều đích thân hỏi đến lịch sắp xếp chương trình của Trương Thanh Vân, còn đích thân sửa chữa vài bản thảo, mỗi khi nàng sửa thì trong đầu sẽ hiện lên hình bóng của Trương Thanh Vân, thậm chí còn có thể bắt chước Trương Thanh Vân để xem xét bản thảo có tì vết nào không.
Nếu xét theo ý nào đó thì Thẩm Di giống như một người vợ chăm lo tất cả cho đàn ông của mình, Trương Thanh Vân chính là trời của nàng, đảm bảo công tác thông thuận cho chủ tịch tỉnh chính là nhiệm vụ của nàng.
Thẩm Di rất hưởng thụ công tác của mình, nàng làm không biết mệt, cố gắng của nàng cũng được Trương Thanh Vân thừa nhận. Mỗi lần được Trương Thanh Vân khen ngợi thì nàng luôn cảm thấy mình được ủng hộ, dù chỉ là vài câu lơ đảng.
Cảnh Sương chưa từng tiến vào quán bar, nhưng quán bar Bộ Lạc Thổ Gia là của một người chị em của nàng mở ra, vì vậy mỗi lúc không có việc gì nàng cũng sẽ đến phòng khách quý tâm sư với bà chủ quán bar này.
Bà chủ quán bar Bộ Lạc Thổ Gia chính là Nghiêm Phương, là người huyện Nham Môn thành phố Vũ Đức. Nàng quen biết Cảnh Sương từ rất sớm, trước kia quan hệ giữa hai người không mấy chặt chẽ, nhưng sau khi Cảnh Sương tiến về Thành Đô, vì hai người là đồng hương nên tình cảm trở nên tốt đẹp hẳn lên.
Những năm này Cảnh Sương dốc sức công tác nhưng liên lạc với Nghiêm Phương cugnx không gián đoạn, trong ánh mắt nàng thì Nghiêm Phương cũng dần trở nên nhỏ nhoi.
Vì mang bầu nên Cảnh Sương chỉ có thể đi lại ở Thành Đô, nàng đến chỗ Nghiêm Phương ngồi một chút, hai chị em tâm sự sẽ vui hơn.
Nghiêm Phương và Cảnh Sương có một điểm giống nhau, cả hai đều là phụ nữ nông thôn, cuộc đời đều có sóng gió, vì vậy có khá nhiều tiếng nói chung. Đồng thời Nghiêm Phương cũng không quá đặt nặng vấn đề Cảnh Sương là bà chủ tiền tỷ, hai bên là tình cảm quân tử, vì có tâm tính như vậy mà quan hệ hai bên vẫn còn rất chặt.
Từ phòng Nghiêm Phương và Cảnh Sương đang ngồi có thể thông qua của sổ để nhìn thấy tình cảnh ca múa ở bên dưới, đó là điệu múa dân tộc Thổ, là truyền thống Giang Nam.
Trước khi tiết mục bắt đầu thì quán rượu tương đối yên tĩnh, nhưng ngay từ khi tiến vào thì Cảnh Sương đã chú ý đến Thẩm Di.
Cảnh Sương đã từng gặp mặt Thẩm Di một lần, vì có một lần Trương Thanh Vân ở biệt thự vườn cam, Mao Khiêm đi đón người, Cảnh Sương đứng trên lầu nhìn xuống thấy một người phụ nữ cực kỳ có khí chất ngồi ở ghế lái phụ, lúc đó nàng đã nhớ kỹ Thẩm Di.
Cảnh Sương cũng không lo lắng Trương Thanh Vân có thêm phụ nữ bên ngoài, thực tế trong quan niệm của Cảnh Sương thì dù Trương Thanh Vân có bao nhiêu tình nhân ở bên ngoài, chỉ cần Trương Thanh Vân chọn mình là được.
Cảnh Sương thuần túy chỉ vì hiếu kỳ mà cho người tìm hiểu tin tức về Thẩm Di, lúc đó nàng mới biết đối phương là phó thư ký trưởng và là trưởng ban tổng hợp của Trương Thanh Vân, là một người quan trọng bên cạnh Trương Thanh Vân.
Cảnh Sương biết được tình huống này thì không hứng thú, nàng không hiểu chuyện quan trường, nàng ngược lại cảm thấy một người phụ nữ giúp đỡ và sắp xếp công tác cho Trương Thanh Vân thì thỏa đáng hơn.
Nhưng hôm nay Cảnh Sương gặp Thẩm Di trong trường hợp này thì không thể không kinh ngạc, một quan lớn khối chính quyền mà đi vào quán bar mua vui, hơn nữa nhìn bộ dạng giông như không say không về, điều này là có chuyện gì?
Cảnh Sương đã có thể ý thức được vấn đề, có phải nguyên nhân vì Trương Thanh Vân hay không?
Cảnh sát liên tiếp đặt ra nghi vấn, nàng đưa ra một quyết định kinh người, đó chính là cho Nghiêm Phương ra ngoài gọi Thẩm Di, mời nàng đến gần để mọi người cùng quen biết cùng làm bạn.
Cảnh Sương trước nay không uống được nhiều rượu, thực tế đối với nàng thì gặp mặt Thẩm Di sẽ có ưu thế tuyệt đối. Nàng cũng là thương nhân nhưng không có bộ mặt như Đổng Cách Công
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.