Bóc Phốt Tra Nam Trên Show Hẹn Hò, Cộng Đồng Mạng Dậy Sóng
Chương 1:
Tiểu Diêm Tử
06/10/2024
"Thi Nhĩ Nhĩ, đừng có cà rề nữa."
Người đàn ông ngồi dưới khán đài gõ gõ ngón tay, mặt đầy vẻ mất kiên nhẫn: "Nhảy lẹ đi!"
Thi Nhĩ Nhĩ bừng tỉnh, nhận ra mình đang đứng giữa phòng riêng của quán bar, trên người là bộ đồ thỏ con siêu nóng bỏng, bên cạnh là cây cột sáng loáng.
Chẳng cần nghĩ cũng biết, cái "nhảy" mà tên kia nói chắc chắn là nhảy cột rồi.
Khung cảnh quen thuộc đến lạ thường...
Chẳng lẽ cô xuyên không thật rồi?
Tối qua cô thức trắng đêm đọc xong tiểu thuyết "Tình yêu của Hải Vương" do bạn thân viết.
Nam chính Cố Ôn Từ đúng chuẩn tra nam sở hữu cả ao cá, nhưng lại si mê nữ chính Nguyễn Tình Vi, từ đó mở ra màn truy thê đầy máu chó.
Dù biết anh ta là tra nam nhưng nữ chính vẫn một lòng tin tưởng vào tình yêu của anh ta.
Cố Ôn Từ liền thẳng tay làm tổn thương hết những cô gái trong bể cá của mình ngay trước mặt nữ chính, như muốn chứng minh: "Nhìn xem, họ chết mà anh có mảy may động lòng đâu?"
Cuối cùng những cô gái đó đều chết thảm hoặc hóa điên, nữ chính cũng bị cảm động, hạnh phúc bên tra nam.
Còn chủ nhân của cơ thể này chính là một trong những cô gái bị hành hạ dã man nhất.
Chỉ vì Nguyễn Tình Vi buông một câu: "Em muốn xem em gái quốc dân Thi Nhĩ Nhĩ sẽ ra sao khi rơi khỏi thần đàn."
Cố Ôn Từ liền ban thánh chỉ, ép chủ nhân thân xác này phải diện bộ cánh thỏ con nhảy nhót cho anh ta xem.
Nguyên chủ bị Cố Ôn Từ đè đầu cưỡi cổ bấy lâu, thành ra răm rắp nghe lời chẳng dám cãi nửa câu. Cô nàng thức trắng đêm học nhảy cột chỉ để đến quán bar gặp anh ta, còn ngây thơ nghĩ rằng đây là buổi hẹn hò lãng mạn giữa hai người.
Nhưng sự thật phũ phàng là sau lớp kính một chiều kia, Nguyễn Tình Vi đang giơ điện thoại lên livestream toàn bộ sự việc.
Chẳng cần đoán cũng biết tối nay Weibo sẽ rần rần hashtag #Thi_Nhĩ_Nhĩ_nhảy_cột_quyến_rũ_Cố_Ôn_Từ#.
Nghĩ đến đây, Thi Nhĩ Nhĩ thở dài não nề.
"Gieo nhân nào gặt quả nấy."
Giá như ngày xưa không chê tiểu thuyết bạn thân viết như hạch thì ngày nay đâu có bị báo ứng, quả báo là đây chứ đâu.
"Thi Nhĩ Nhĩ, kiên nhẫn của anh có hạn."
Cố Ôn Từ ngồi dưới kia bỗng đập mạnh ly rượu xuống bàn, ánh mắt sắc lẹm như dao: "Không nhảy thì anh đi đấy!"
Thi Nhĩ Nhĩ nghe xong, cười toe toét như hoa nở mùa xuân: "Vậy thì mời anh đi cho khuất mắt."
Cố Ôn Từ:?
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, cút nhanh đi."
"Em..."
Cố Ôn Từ ngớ người ra vài giây, đáy mắt hiện lên vẻ cô đơn hiu quạnh: "Nhĩ Nhĩ, anh đã cố tình hủy hết lịch trình để đến gặp em, em nỡ lòng nào khiến anh thất vọng chứ?"
Đôi mắt phượng dài hẹp ánh lên tia buồn man mác, hàng mi khẽ rung rung như cánh bướm, trông anh ta chẳng khác nào vị thần tiên sa cơ lỡ bước.
Nếu lúc này đứng đây là chủ nhân của cái thân xác này, chắc chắn đã mềm nhũn như con chi chi rồi.
Năm năm qua, Cố Ôn Từ vẫn luôn dùng chiêu trò cũ rích này để khống chế nguyên chủ.
Cho một roi lại dúi cho củ cà rốt, tổn thương người ta tơi tả rồi lại cho một chút hy vọng le lói. Anh ta hành hạ nguyên chủ đủ điều nhưng lại chẳng chịu buông tha, cứ thế thao túng, xem nguyên chủ vùng vẫy trong vũng bùn tuyệt vọng.
Tất cả chỉ để thỏa mãn thú vui bệnh hoạn của mình.
Không hiểu sao cô bỗng cảm thấy đau nhói nơi lồng ngực.
Là thân xác này đang phản xạ có điều kiện.
Người đàn ông ngồi dưới khán đài gõ gõ ngón tay, mặt đầy vẻ mất kiên nhẫn: "Nhảy lẹ đi!"
Thi Nhĩ Nhĩ bừng tỉnh, nhận ra mình đang đứng giữa phòng riêng của quán bar, trên người là bộ đồ thỏ con siêu nóng bỏng, bên cạnh là cây cột sáng loáng.
Chẳng cần nghĩ cũng biết, cái "nhảy" mà tên kia nói chắc chắn là nhảy cột rồi.
Khung cảnh quen thuộc đến lạ thường...
Chẳng lẽ cô xuyên không thật rồi?
Tối qua cô thức trắng đêm đọc xong tiểu thuyết "Tình yêu của Hải Vương" do bạn thân viết.
Nam chính Cố Ôn Từ đúng chuẩn tra nam sở hữu cả ao cá, nhưng lại si mê nữ chính Nguyễn Tình Vi, từ đó mở ra màn truy thê đầy máu chó.
Dù biết anh ta là tra nam nhưng nữ chính vẫn một lòng tin tưởng vào tình yêu của anh ta.
Cố Ôn Từ liền thẳng tay làm tổn thương hết những cô gái trong bể cá của mình ngay trước mặt nữ chính, như muốn chứng minh: "Nhìn xem, họ chết mà anh có mảy may động lòng đâu?"
Cuối cùng những cô gái đó đều chết thảm hoặc hóa điên, nữ chính cũng bị cảm động, hạnh phúc bên tra nam.
Còn chủ nhân của cơ thể này chính là một trong những cô gái bị hành hạ dã man nhất.
Chỉ vì Nguyễn Tình Vi buông một câu: "Em muốn xem em gái quốc dân Thi Nhĩ Nhĩ sẽ ra sao khi rơi khỏi thần đàn."
Cố Ôn Từ liền ban thánh chỉ, ép chủ nhân thân xác này phải diện bộ cánh thỏ con nhảy nhót cho anh ta xem.
Nguyên chủ bị Cố Ôn Từ đè đầu cưỡi cổ bấy lâu, thành ra răm rắp nghe lời chẳng dám cãi nửa câu. Cô nàng thức trắng đêm học nhảy cột chỉ để đến quán bar gặp anh ta, còn ngây thơ nghĩ rằng đây là buổi hẹn hò lãng mạn giữa hai người.
Nhưng sự thật phũ phàng là sau lớp kính một chiều kia, Nguyễn Tình Vi đang giơ điện thoại lên livestream toàn bộ sự việc.
Chẳng cần đoán cũng biết tối nay Weibo sẽ rần rần hashtag #Thi_Nhĩ_Nhĩ_nhảy_cột_quyến_rũ_Cố_Ôn_Từ#.
Nghĩ đến đây, Thi Nhĩ Nhĩ thở dài não nề.
"Gieo nhân nào gặt quả nấy."
Giá như ngày xưa không chê tiểu thuyết bạn thân viết như hạch thì ngày nay đâu có bị báo ứng, quả báo là đây chứ đâu.
"Thi Nhĩ Nhĩ, kiên nhẫn của anh có hạn."
Cố Ôn Từ ngồi dưới kia bỗng đập mạnh ly rượu xuống bàn, ánh mắt sắc lẹm như dao: "Không nhảy thì anh đi đấy!"
Thi Nhĩ Nhĩ nghe xong, cười toe toét như hoa nở mùa xuân: "Vậy thì mời anh đi cho khuất mắt."
Cố Ôn Từ:?
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, cút nhanh đi."
"Em..."
Cố Ôn Từ ngớ người ra vài giây, đáy mắt hiện lên vẻ cô đơn hiu quạnh: "Nhĩ Nhĩ, anh đã cố tình hủy hết lịch trình để đến gặp em, em nỡ lòng nào khiến anh thất vọng chứ?"
Đôi mắt phượng dài hẹp ánh lên tia buồn man mác, hàng mi khẽ rung rung như cánh bướm, trông anh ta chẳng khác nào vị thần tiên sa cơ lỡ bước.
Nếu lúc này đứng đây là chủ nhân của cái thân xác này, chắc chắn đã mềm nhũn như con chi chi rồi.
Năm năm qua, Cố Ôn Từ vẫn luôn dùng chiêu trò cũ rích này để khống chế nguyên chủ.
Cho một roi lại dúi cho củ cà rốt, tổn thương người ta tơi tả rồi lại cho một chút hy vọng le lói. Anh ta hành hạ nguyên chủ đủ điều nhưng lại chẳng chịu buông tha, cứ thế thao túng, xem nguyên chủ vùng vẫy trong vũng bùn tuyệt vọng.
Tất cả chỉ để thỏa mãn thú vui bệnh hoạn của mình.
Không hiểu sao cô bỗng cảm thấy đau nhói nơi lồng ngực.
Là thân xác này đang phản xạ có điều kiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.