Bối Phụ Dương Quang

Chương 69

Mãn Tọa Y Quan Thắng Tuyết

15/12/2016

CHƯƠNG 69

Editor : Kaori0kawa

Beta 1 : Mai_kari

Beta 2 : Kiri0yawa

Sáng sớm, Lâm Tư Đông liền tỉnh dậy rửa mặt, tiến vào nhà bếp làm bữa sáng. Y một bên vội vội vàng vàng, một bên vui vẻ huýt một bản nhạc.

Giải Ý thức sau, liền phát hiện trên bàn đã bày một nồi cháo thịt bằm, trứng muối nóng hôi hổi, một hộp bánh bao sữa ở trong tủ lạnh cũng đã được hấp chín, ngoài ra còn có hai cái trứng chiên vàng ươm đặt trên đĩa.

Vừa nhìn thấy mấy thứ này, Giải Ý cảm thấy thật bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là tự rửa mặt rồi ra bàn ngồi ăn.

Bàn nhà hắn vốn là bàn ăn thủy tinh, tinh xảo nhã nhặn, hai bên bày hai chiếc ghế, đường nét tinh tế trơn láng, phong cách hiện đại. Hai người ngồi ở hai bên trái phải, cảm giác ám muội nói không nên lời.

Giải Ý không lên tiếng, chỉ cúi đầu húp cháo.

Lâm Tư Đông hắc hắc cười: “Thế nào? Tay nghề của ta chưa thoái hóa chứ?”

Giải Ý không thèm để ý đến y.

Lâm Tư Đông giả vờ không phát hiện ra sự lãnh đạm của hắn, chỉ cười cười nói nói: “Đừng chỉ có húp cháo thôi a, món đó ăn sao no được, ăn thêm trứng đi rồi lấy thêm hai cái bánh bao nữa.”

Giải Ý hết cách với y, cũng không muốn dây dưa thêm, đành nghe theo lời y mà ăn sạch.

Lâm Tư Đông rất hài lòng, đoạt chén đĩa đi rửa.

Giải Ý đi thay quần áo.

Lâm Tư Đông cùng hắn đi ra cửa, rất tự nhiên theo đến tận ga ra ngầm, ngồi luôn lên xe hắn.

Giải Ý nhàn nhạt nói: “Ngươi muốn đi đâu? Ta đưa đi.”

Lâm Tư Đông cười nói: “Ta đến xem ngươi thôi.”

“Ta phải đi làm.” Giải Ý một điểm cũng không thay đổi thái độ lãnh đạm.

“Tốt tốt tốt.” Lâm Tư Đông giơ tay đầu hàng. “Không quấy rối ngươi đi làm, ta đi xem tên vương bát đản Trình Viễn kia.”

Giải Ý liền nổ máy, chạy đi.

——————–

Lâm Tư Đông nhìn cảnh tượng náo nhiệt ngoài cửa sổ, nhưng chẳng nói lời nào về mỹ nữ, mỹ thực gì ở Thành Đô mà trầm thấp nói: “Bắc Kinh bắt đầu có cơn lốc kiểm tra rồi.”

Đối với đại sự bực này, Giải Ý tự nhiên cũng có nghe thấy. Hắn nhàn nhạt mà nói: “Không liên quan đến ta. Ta là công ty tư nhân, cũng không có vay tiền ngân hàng, kiểm tra không đụng được đến đầu ta.”

Lâm Tư Đông lắc đầu: “Nhưng tập đoàn Đại Năng vốn là công ty nhà nước lại có quan hệ với ngươi, bất động sản Vĩnh Cơ cũng thế, cả hai đều thuộc phạm vi kiểm tra, hơn nữa còn là mục tiêu trọng yếu là đằng khác.”

Giải Ý lập tức để tâm, không khỏi nhìn y một cái.



Lâm Tư Đông nhìn gương mặt nghiêng nghiêng phiêu lượng kia, nhịn không được vươn tay tới, vỗ vỗ tay hắn, nói nhỏ: “Ngươi a, buôn bán cũng phải điều tra rõ bối cảnh đối tác chứ. Đoạn Vĩnh Cơ cùng Dung Tịch là hai người trong chính trường, hiện tại thừa dịp cơn lốc kiểm tra, song phương sẽ động thủ thôi.”

“Thực sự?” Giải Ý cả kinh. “Vậy….sẽ xảy ra chuyện gì?”

Lâm Tư Đông trầm ổn mà nói: “Song phương thực lực tương đương, không ai biết sẽ có chuyện gì xảy ra đâu, lại càng không biết kết quả sẽ ra sao. Bất quá, tục ngữ nói, thần tiên chiến tranh bách tính tao ương. Ngươi có ký hàng loạt sinh ý vãng lai với bất động sản Vĩnh Cơ, lại cùng tập đoàn Đại Năng hợp tác vài năm, vậy bên này muốn đụng đến bên kia nhất định sẽ dính tới ngươi. Ngươi quay về công ty, kêu tài vụ đem sổ sách chỉnh lý rõ ràng, đừng để người khác nắm nhược điểm.”

Giải Ý nghe, gật đầu. Từ khi hắn tốt nghiệp tiến nhập xã hội, cha mẹ liền cảnh cáo hắn đừng có dính dáng đến chính trị, mà hắn cũng không hứng thú gì nên không nghĩ ra giờ mình lại bị cuốn vào cơn lốc này. Hắn trầm mặc, nghĩ ngợi không biết Dung Tịch có thể xảy ra chuyện gì hay không, lần này Dung ca tới Tây Xương gặp mình nhưng chẳng có nói cái gì a.

Chở Lâm Tư Đông đưa đến dưới lầu công ty Trình Viễn, hắn liền lập tức chạy tới công ty, kêu quản lí bộ tài vụ, Phương Tú, gọi cô ấy đem hết sổ sách công ty bao năm qua lên cho hắn xem, ngay cả mấy cuộc họp với mấy người bộ thiết kế, bộ công trình cũng thủ tiêu luôn.

——————

Suốt mấy ngày ấy, hắn liền chui đầu vào trong đống sổ sách, thường thường tăng ca đến tận khuya, xem sổ đến nỗi choáng váng.

Hai năm qua, công trình hắn làm cũng ít nhưng quy mô đều khá lớn, tài chính ra vào rất nhiều lần, giấy tờ gốc phô thiên cái địa mà đổ tới, hắn mỗi cái đều phải nhìn kỹ, nhất là những hạng mục hợp tác với tập đoàn Đại Năng cùng bất động sản Vĩnh Cơ. May là Phương Tú làm cho hắn từ đầu đến giờ chưa đổi người nên sổ sách tương đối liên tục. Vị này cũng là kế toán viên cao cấp, đăng kí kiểm tra, đăng kí ước định, giấy tờ gì cũng rất rõ ràng. Nếu Giải Ý xem không hiểu một ít thuật ngữ chuyên môn cô liền giải thích ngắn gọn nay, rất nhanh liền khiến hắn nắm bắt rõ ràng. Sau khi xem xong, Giải Ý rất thoả mãn, vấn đề sổ sách làm rất rõ ràng, ngay ngắn, hẳn là không có vấn đề.

Thế nhưng tới cuối cùng, có một khoản khiến hắn sửng sốt, đó là chi tiền cho tập đoàn Đại Năng vay một khoản, viết rõ ràng “Tiền thuê máy bay thương vụ”, số tiền là mười hai vạn, ngày đề hơn nửa năm trước. Hắn rất kinh ngạc, chỉ vào khoản đó hỏi: “Phương quản lý, đây là sao?”

Phương Tú nhìn một chút, nói rằng: “Giải tổng, ngài dùng máy bay thương vụ của tập đoàn Đại Năng từ Hải Nam bay đến Thành Đô, đây là tiền thuê máy bay a.”

Đúng thật Giải Ý có ngồi máy bay một lần, là Dung Tịch đưa hắn từ Lộc Hồi Đầu đi, dùng máy bay thương vụ đặc biệt của tập đoàn đưa hắn tới Thành Đô. Bay một chuyến như vậy, các loại phí dụng xác thực cần hơn mười mấy vạn chứ không ít. Thế nhưng giá ra sao hắn không quan tâm, bất quá, thế nào chính hắn lại không biết?

“Đây là thế nào mà xuất tiền chứ?” Giải Ý bình thản mà hỏi. “Ta không nhớ ta có ký qua.”

Phương Tú ngồi ở một bên, cũng rất lãnh tĩnh, thái độ phi thường chuyên nghiệp: “Giải tổng, lúc đó Tiểu tổng còn đang ở đây, là cậu ấy ký. Cậu ấy nói không muốn ngươi thiếu nợ người khác, để tránh khỏi tương lai có chuyện, còn nói số tiền này là tiền lương cá nhân khấu trừ qua bảo chúng ta đừng nói cho ngươi.”

Giải Ý vừa nghe liền hiểu tâm ý đệ đệ, không khỏi nở nụ cười: “Ah, thì ra là thế. Vậy tiền cứ lấy tiền công ty như thường đi, không cần khấu trừ.”

Phương Tú cười gật đầu: “Vâng.”

Giải Ý rất nhanh liền xem xong sổ sách, sau đó trả lại cho cô ấy. “Làm rất khá, xem ra cần phải có tiền thưởng đặc biệt cho ngươi a.” Thần tình hắn thoải mái mà cười nói.

Phương Tú cũng khoái trá cười: “Giải tổng nếu thật muốn, ta cũng sẽ không từ chối đâu.”

Giải Ý nghe xong, hài lòng cười ha ha: “Được, ta nhất định phát, tuyệt không nuốt lời.”

Lúc này, đã nửa đêm, Giải Ý chở Phương Tú về thẳng ký túc xá công nhân viên rồi mới lái về nhà.

———————

Lâm Tư Đông còn không có đi khỏi, mấy đêm nay vẫn nằm lỳ ở nhà hắn.

Giải Ý cũng hết cách, thẳng thắn đưa luôn cho y chìa khóa nhà, miễn cho y mỗi ngày cậy cửa, cuối cùng cũng chỉ có nước hư ổ khóa mà thôi, còn phải phiền hà làm lại cửa nữa chứ, phiền phức. Lâm Tư Đông đối với việc này vui mừng vô cùng, trong lòng cao hứng một hồi.

Bất quá, mấy đêm liền Giải Ý đều đến tận hừng đông mới về, có hai ngày trực tiếp ở luôn trong văn phòng, bọn họ hầu như không có cơ hội gặp mặt, tối nay mặc dù đã nửa đêm nhưng Giải Ý rốt cuộc cũng xem như về sớm rồi.

Lâm Tư Đông còn đang ở phòng khách xem đĩa, nghe được tiếng cửa phòng mở liền ra đón.

Y đang xem “Ma trận”(1), khắp nhà đều là tiếng súng ống bắn phá, Giải Ý nhìn TV màn hình lớn, không khỏi cười lắc đầu, rồi vào phòng mình thay quần áo.

Lâm Tư Đông nhìn hắn mặc áo tắm đi ngang qua phòng khách vào phòng tắm liền ngó qua một cái. Bộ phim đang tới phần gay cấn, y không nỡ bỏ qua.



Tới khi Giải Ý tắm rửa xong đi ra, phim cũng gần hết, cảnh “Đạn thời gian” nổi tiếng cũng xuất hiện , sau đó nam diễn viên chính vừa đẹp trai lại vừa lạnh lùng đang cùng cơ khí đặc công quyết chiến. Hắn dùng khăn xoa xoa tóc ướt sũng, ngồi vào sofa coi phần cuối.

Lâm Tư Đông rất tự nhiên lấy khăn trong tay hắn thay hắn chùi tóc, một bên than thở : “Coi phim này, luôn luôn khiến người ta nghĩ muốn coi tiếp a, rốt cuộc ai tại trong cuộc? Ai tại ngoài cuộc đây?”

Giải Ý không thích động tác quá mức thân mật như thế, vươn tay muốn cầm lại khăn.

Lâm Tư Đông cũng không phân trần đẩy tay hắn ra, nửa quỳ tại sofa thay hắn xoa xoa tóc.

Giải Ý đành thôi. Một lát sau, hắn nghiêng nghiên đầu thuận thế đứng dậy, cầm lấy khăn, đạm nhiên nói: ” Cám ơn, xong rồi.” Nói xong, liền đem khăn bỏ vào phòng tắm.

Lâm Tư Đông tắt TV, nhìn hắn đột nhiên hỏi: “Tiểu Ý, ngươi thực sự là càng ngày càng phiêu lượng a, gần nhất có gặp người khác à?”

Giải Ý nhìn y một cái: “Đó là chuyện riêng của ta, không cần nói với ngươi?”

“Phải, không cần nói với ta, ta cũng chỉ tùy tiện hỏi thôi.” Lâm Tư Đông không giận không buồn, cười, đi tới ôm thắt lưng hắn.

“Đừng” Giải Ý đẩy y. “Ngươi muốn ở đây thì cứ ở, nhưng đừng có mà động thủ động cước như thế.”

Lâm Tư Đông chứng nào tật nấy, ghé vào lỗ tai hắn cười khẽ: “Ta ở chỗ này chính là vì có thể thường thường động thủ động cước mà.”

Mặt Giải Ý trầm xuống, tức giận mà hung hăng xô y ra: “Ngươi đừng mơ tưởng.”

Lâm Tư Đông mạnh tay, đè hắn dồn tới tường, nặng nề mà hôn xuống.

Giải Ý nghiên mặt né đi, môi tránh khỏi nhưng cái hôn nóng bỏng lại rơi vào cổ hắn.

Lâm Tư Đông chỉ cần đụng tới thân thể hắn một cái lý trí liền hoàn toàn biến mất, lúc này cái gì cũng không nghĩ, lửa tình tăng lên, chỉ nghĩ muốn hắn.

Giải Ý cảm nhận được cái loại cuồng nhiệt quen thuộc này, lập tức kịch liệt chống cự.

Hai người tại phòng khách điên cuồng mà dây dưa, kéo kéo đánh đánh. Lâm Tư Đông không dám chân chính động thủ với hắn, sợ làm bị thương hắn, chỉ là đem hết toàn lực siết lấy, hướng phòng ngủ kéo kéo trì trì.

Giải Ý cắn răng mắng: “Ngươi cái đồ tiểu nhân nói không giữa lời, hỗn đản.”

Lâm Tư Đông rốt cục cũng đưa được hắn vào phòng, cùng hắn lăn ra giường, lập tức ôm chặt lấy, hầu như cả hai đều lún trong nệm.

Giải Ý vẫn không chịu thỏa hiệp, khí lực chẳng hiểu sao mạnh hơn, đợi tới cuối cùng cả hai lên trên giường thì hai người đều mệt đến thở hồng hộc, một thời cũng không nhúc nhích được.

Lâm Tư Đông nhìn hắn, dưới ánh đèn nhu hòa, da thịt Giải Ý lại càng sáng bóng như trân châu, cực kỳ mê người, ngũ quan xinh xắn trên mặt gầy gầy khiến đường cong càng thêm rõ ràng, khiến y nhịn không được muốn hôn lên. Nghĩ thế nào, làm thế ấy. Vừa hôn vừa hàm hồ nói: “Tiểu Ý, mặc kệ ngươi còn có người nào khác, ta đều không quan tâm, dù sao ta hiện tại muốn ngươi, đừng cự tuyệt ta, ta ngày mai đã đi rồi, chỉ còn một đêm nay, chỉ một đêm thôi, được không? Được không….”

Thân thể hai người từ lâu đã quen thuộc với nhau, Giải Ý bị y trêu chọc cũng khó ức chế, tuy rằng tận lực né tránh, khước từ, cũng dần dần thất thủ, rốt cuộc bị y cởi y phục, ôm thắt lưng, rồi thực hiện.

Sự kịch liệt quen thuộc, mãnh lực thôi thúc, nặng nề mà đè ép, Giải Ý đau đến kêu thành tiếng, tại trùng kích mãnh liệt thở dốc, nghe y nhẫn nại không được mà than nhẹ, khoái cảm khiến đầu óc một mảnh hỗn loạn, bản năng thân thể phản ứng lại, giờ đây trái tim hắn đã không khống chế được thân thể, hai tay vốn nắm drap giường, sau đó bị bàn tay to lớn hữu lực gỡ ra, tha thiết mà cầm lấy, đôi môi nóng bỏng rơi xuống thân thể hắn, khơi dậy từng tia từng tia lửa tình, Giải Ý mở miệng gian nan thở, rốt cục lại bị trùng kích liên tục khiến hắn kêu thành tiếng….

Một đêm tận tình, Lâm Tư Đông như nắng hạn gặp mưa rào, hoàn toàn chẳng tiết chế, một mực phóng túng đòi hỏi. Giải Ý đến sau cùng đã mệt đến trận trận biến thành màu đen, một điểm thanh âm cũng không phát ra nổi.

Lâm Tư Đông thỏa mãn mà ôm hắn, nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ từng chút từng chút mà sáng, từng tầng từng tầng mây xam xám đặc biệt của Thành Đô dần dần hiện ra.

__________________

(1) Tên gốc là 黑客帝国. Mình tìm ra bằng google thì nó tên là The Matrix, dịch ra tiếng Việt là Ma trận nên để Ma trận luôn. Muốn biết thêm về phim xem http://vi.wikipedia.org/wiki/Ma_tr%E1%BA%ADn_(phim). Mình chưa xem phim này nên dịch đại đoạn này nghen. 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bối Phụ Dương Quang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook