Bởi Vì Không Chết Được, Mỹ Nhân Làm Tinh Liền Quậy Nát Mạt Thế

Chương 37: A

Trang Bàn Khảo Ngư

17/11/2024

Nhưng hiện tại chỉ có cái này… Giang Sơ Ý do dự một chút, vẫn ăn hết.

Tất cả mọi người cứ như vậy nhìn cô từng miếng từng miếng, chậm rãi mà lại rất nhanh chóng nuốt hết cả đĩa bông cải xanh vào bụng.

Cho đến miếng bông cải xanh cuối cùng được đưa vào miệng, ánh mắt Giang Sơ Ý vẫn còn chút lưu luyến.

Nhìn cô lúc ăn, đôi mắt sáng long lanh, vẻ mặt có chút lạnh lùng của Văn Hi dần dần ngây người ra.

Cô ấy dùng ánh mắt dò xét nhìn cô gái trước mặt, nhìn thế nào cũng thấy rất trong sáng ngây thơ, sự nghi ngờ của bản thân bắt đầu lung lay.

Cô gái này tuy ngang ngược kiêu ngạo, nhưng cô ấy cũng đã thấy được cô dễ bị lừa như thế nào, có lẽ trong này có hiểu lầm gì đó…?

Đúng lúc cô đang ngẩn người, Giang Sơ Ý đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào cô ấy.

Văn Hi sững người.

Dù trong lòng Văn Hi có ngàn vạn suy nghĩ, nhưng sau khi chạm vào đôi mắt đen trong veo này, sự oán hận và ác ý trong lòng đột nhiên bị đè nén xuống.

“Cô làm thịt không ngon lắm, làm rau thì khá ngon.”



Cô ấy nghe Giang Sơ Ý nói, “Sau này cô cứ đi theo tôi, đợi sau này gặp được người làm rau ngon hơn cô, thì sẽ đổi cô đi.”

Giang Sơ Ý chọn cho mình một đầu bếp có thể tạm thời đáp ứng nhu cầu, gật đầu hài lòng với sự quyết đoán của mình.

Vì thế giới bên ngoài không có ai lo cơm nước, trong khi căn cứ đó có rau, thì tìm một người biết nấu ăn là rất quan trọng.

Nhìn lão Tam chỉ có thể đánh thức Văn Hi mới có đồ ăn, thì biết đám người này chắc chắn không thể trông cậy được, vẫn là tự mình tìm trước một người tương đối an toàn hơn.

Nghĩ như vậy, ánh mắt Giang Sơ Ý nhìn Văn Hi dịu dàng hơn một chút.

Đã là người của mình, thái độ đối xử tự nhiên không giống người khác.

Văn Hi đột nhiên cảm thấy, ánh mắt cô gái này nhìn mình, sao lại trở nên hiền hòa thế này…

Lời tuyên bố của Giang Sơ Ý, không chỉ khiến Văn Hi kinh ngạc, mà còn khiến đám người lão Tam trợn mắt há hốc mồm.

Một người bên cạnh vừa định nói gì đó, lão Tam liền đưa tay ra ngăn lại.

“Cứ để cô ta nói gì thì nói, đợi quay về rồi, tự nhiên sẽ biết ai mới là người quyết định.”



Lão Tam nói nhỏ. “Với tính khí của cô ta, bây giờ cậu mà cãi lại cô ta, còn muốn đi nữa không?”

Người nọ vừa nghĩ đến đôi mắt đen kịt của Giang Sơ Ý nhìn qua, thẳng thừng quăng ra một câu “Gọi người vừa nãy quay lại”, liền toàn thân run lên, bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Văn Hi đang tâm trạng phức tạp, khi thấy những kẻ hung thần ác sát này lại không có một ai phản đối lời nói của Giang Sơ Ý, vẻ kinh ngạc trên mặt càng lúc càng nhiều.

Cô ấy lại cẩn thận đánh giá cô gái gầy yếu này, thế nào cũng không nhìn ra được, cô rốt cuộc là người như thế nào, sao có thể khiến đám ác ôn mạt thế này nghe lời răm rắp?

Dù trước đây cô chưa từng gặp những người này, nhưng những chiến tích của “Diêm Vương Cười” và đám ác đồ dưới trướng gã, ngay cả người ở tổng căn cứ cũng từng nghe nói, tuy cũng đã phái quân đội ra cố gắng giúp đỡ thêm nhiều quần chúng vô tội trong mạt thế, nhưng trong hoàn cảnh tồi tệ này, dường như không mấy hiệu quả.

Chính vì Văn Hi biết, nên bây giờ khi thấy cảnh tượng này, mới càng thêm kỳ lạ.

Còn bản thân Giang Sơ Ý, thì hoàn toàn không cảm thấy việc mọi người đều không phản đối lời nói của cô là một chuyện đáng ngạc nhiên.

Chẳng phải là chuyện đương nhiên sao?

Nghe lời là tốt nhất, cô thích người nghe lời.

Giang Sơ Ý khá hài lòng với trạng thái hiện tại, cô đã được ăn món mình thích, cũng tin lời lão Tam nói trong căn cứ còn nhiều rau xanh tươi hơn, vậy thì đến đó sinh sống cũng không có gì không được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bởi Vì Không Chết Được, Mỹ Nhân Làm Tinh Liền Quậy Nát Mạt Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook