Bởi Vì Không Chết Được, Mỹ Nhân Làm Tinh Liền Quậy Nát Mạt Thế

Chương 43: A

Trang Bàn Khảo Ngư

17/11/2024

Tô Hành và Chu Triều ở ngay trên xe phía sau, nhưng cô ấy cũng biết, bản thân lúc này khó mà tự bảo vệ mình, chứ đừng nói đến việc cứu bọn họ.

Văn Hi cắn chặt răng, đến khi nếm được mùi tanh của máu.

Cơn đau nhói, không thể sánh bằng một phần vạn nỗi đau mất đi đồng đội.

"Tôi cứu cô về, không phải để cô tự làm hại mình."

Bất chợt, cô ấy nghe thấy giọng nói của Giang Sơ Ý.

"Bây giờ cô là người của tôi, không có sự cho phép của tôi, không được làm bất cứ điều gì với bản thân, là bất cứ điều gì, hiểu chưa?"

Nghe mệnh lệnh đường hoàng của cô, Văn Hi liếm nướu răng bị thương, cũng không cãi lại, chỉ khẽ gật đầu.

"Vâng."

Giang Sơ Ý nói không sai, cô đúng là ân nhân cứu mạng của cô ấy, dù thế nào, cô ấy cũng cần phải trả lại mạng sống này.

Văn Hi ngước nhìn Lão Tam và những người khác, rồi cúi đầu che giấu ánh mắt vặn vẹo của mình.

Chính những người này đã hại chết Tô Hành và những người khác, những người này muốn đưa họ đi đâu đã rõ như ban ngày, cô ấy nhất định phải cố gắng bảo vệ cô gái này.



Thấy xe lại bắt đầu chạy, Giang Sơ Ý liền lười biếng dựa lưng vào ghế.

Cô vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy ánh mắt dò xét đầy nham hiểm của Lão Tam từ gương chiếu hậu.

Cô nhìn chằm chằm vài giây, cảm thấy rất chán, bèn lười biếng rũ mi mắt xuống, tiếp tục ngủ gà ngủ gật.

Bụng chưa no khiến cô rất yếu ớt, cô cần phải giảm thiểu cử động hết mức có thể mới dễ chịu hơn một chút.

Vừa trải qua một đàn thây ma đáng sợ như vậy, không khí trong xe vô cùng ngột ngạt, nhất thời không ai lên tiếng, tràn ngập sự nặng nề và sợ hãi.

Yên tĩnh một hồi, Giang Sơ Ý thật sự ngủ thiếp đi.

Khi cô mở mắt ra lần nữa, trời đã sắp tối, xe bon bon trên một quốc lộ rộng rãi, hai bên đường là những cánh đồng đã úa vàng.

Thoang thoáng, có vài xác chết khô đét, không biết là người chết, hay là thây ma đang lang thang.

Giang Sơ Ý bỗng chốc tỉnh táo lại, bò đến bên cửa sổ xe bê bết máu, nhìn kỹ ra ngoài.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy cánh đồng, tuy là úa vàng, nhưng cô vẫn nhìn rất chăm chú.

Cô đã từng thấy trên tranh ảnh, rau xanh mà cô thích ăn, chính là mọc từ ruộng lên, đây chính là thức ăn của cô sao?



"Dừng xe." Giọng nói âm trầm vang lên.

Người đàn ông lái xe do dự nhìn sang bên cạnh: "Tam ca, dừng lại ở nơi hoang vắng thế này không an toàn lắm đâu?"

Lão Tam cười lạnh một tiếng: "Đã trải qua cả một đợt thây ma rồi, mày còn sợ mấy con thây ma này sao?"

Người đàn ông lái xe còn muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ, ánh lên vẻ điên cuồng của Lão Tam, liền nuốt lời trở lại, ngoan ngoãn dừng xe lại bên đường.

Giang Sơ Ý thấy xe lại dừng, nhíu mày quay đầu lại, vừa định lên tiếng, cửa xe trước mặt đột ngột bị mở tung, một bàn tay đầy lông lá chộp tới cô.

Cô nhanh nhẹn lùi lại phía sau.

Từ góc nhìn của những người khác, động tác của cô rất nhỏ, gần như chỉ khẽ lay động một chút, nhưng thực chất lại né được bàn tay chộp tới cô trong gang tấc.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Văn Hi đã kịp phản ứng, cô ấy lao về phía trước, dùng thân mình che chắn cho Giang Sơ Ý, cảnh giác nhìn Lão Tam: " Anh muốn làm gì?"

Người đàn ông này đã phát điên rồi. Ngay khi nhìn thấy khuôn mặt này, Văn Hi đã có suy nghĩ đó.

Trên mặt Lão Tam đã hoàn toàn không còn vẻ chất phác khi gặp lần đầu, anh ta trợn trừng mắt, hai mắt đỏ ngầu, trên mặt luôn đỏ ửng trong trạng thái hưng phấn, đang nhìn chằm chằm vào họ.

"Cút ra đây cho tao." Không tóm được Giang Sơ Ý, anh ta liền túm lấy cánh tay của Văn Hi, như kéo một con chó, lôi cô ấy ra ngoài một cách thô bạo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bởi Vì Không Chết Được, Mỹ Nhân Làm Tinh Liền Quậy Nát Mạt Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook