Bọn Chuột Nhắt, Dám Ám Hại Ta!

Chương 45: Phỏng Đoán

Nam Qua Tiểu Mễ Chúc

13/11/2024

Khi bước vào hậu viện của Đường gia tiêu cục, Kỷ Hỏa cuối cùng cũng thấy được những điều khác thường.

Đứng trước thi thể đường chủ Sát Thủ Đường, hắn phát hiện thi thể đã bị ai đó xâm phạm, rất có thể là Càn Ngũ.

- Càn Ngũ đã sờ soạng thi thể, rồi sau đó...

Kỷ Hỏa cúi đầu quan sát những dấu vết trên mặt đất. Bởi vì trước đó nơi này đã trải qua một trận đại chiến, hiện trường giờ đã vô cùng hỗn loạn, việc phân tích sẽ rất khó khăn.

- Có người đã cố tình ẩn nấp ở đây... chờ Càn Ngũ đến mới đột nhiên phát động công kích với hắn.

Kỷ Hỏa tiến đến một cây cột gần đó, chạm vào nó, lẩm bẩm:

- Người này thế công rất mạnh, lực công kích rất mạnh, nội lực thâm nhập vào gỗ ba tấc, mang theo một lực lượng ăn mòn...

Đúng lúc đó, hắn nghe thấy một tiếng kinh ngạc:

- Người huynh đệ của ngươi hình như chưa chết.

Kỷ Hỏa quay đầu lại, thấy Hạ Ngưng Thường đang chỉ vào một vài dấu vết xung quanh, thản nhiên nói:

- Ngươi nhìn đây này, và cả đây nữa... Hai người đã giao chiến một trận, người huynh đệ của ngươi chủ yếu né tránh, tránh được phần lớn công kích.

Nàng vừa nói vừa đi, đến thẳng phần hậu viện nơi có ít thi thể hơn:

- Khi chiến đấu đến đây, hai người đã giao chiến một lúc nữa, nội lực mạnh mẽ đã đánh vỡ tấm đá này. Tuy nhiên, do ma khí nhập thể, trạng thái của huynh đệ ngươi đã giảm sút đáng kể, hung nhân kia cũng không còn ở trạng thái tốt nhất, động tác chậm lại. Cuối cùng, một luồng nội lực quét qua huynh đệ ngươi, phá rách y phục của hắn, hẳn là đã bị thương...

Nàng nhặt một mảnh vải rách trên mặt đất, vẻ mặt nghi hoặc, nhìn xung quanh rồi nói không chắc chắn:

- Sau đó, hung nhân kia liền đình chỉ công kích. Ngươi nhìn ta làm gì?

Kỷ Hỏa há hốc mồm, ánh mắt quái dị nhìn nữ tử trước mặt, cười nói:

- Không ngờ Hạ cô nương nhìn qua ngây thơ, lại tinh thông việc điều tra như vậy.

Hạ Ngưng Thường liếc mắt nhìn hắn, vẻ đẹp của nàng càng thêm quyến rũ:

- Nếu như ngươi không nói câu đầu tiên đó, ta còn tin là ngươi đang khen ta.

Kỷ Hỏa cười, ánh mắt quét qua xung quanh. Hiện trường vốn hỗn loạn giờ đã rõ ràng hơn nhờ những phân tích của Hạ Ngưng Thường.

Quả thật, hung nhân đã ngừng công kích sau khi đến đây.

- Theo ta thấy, hung nhân kia vẫn còn giữ lại một chút lý trí. Hắn hẳn đã khôi phục lý trí mới ngừng công kích.

Hạ Ngưng Thường suy tư nói.

- Đúng vậy.

Kỷ Hỏa gật đầu,

- Hung nhân đã đi về hướng nam, có mục đích rõ ràng, điều này cho thấy hắn đã khôi phục lý trí.

Hạ Ngưng Thường tiếp tục:

- Theo ta thấy, người đó và Đường gia tiêu cục có cừu oán, có thể từ hướng này để tìm hiểu thân phận của hắn.



Điều này khá khó khăn, Đường gia tiêu cục về cơ bản là tổng bộ của Sát Thủ Đường, Sát Thủ Đường làm việc không để lại dấu vết. Không giống như chúng ta, bọn hắn chỉ cần nhận tiền là làm.

Qua nhiều năm như vậy, cừu nhân của bọn hắn chắc chắn còn nhiều hơn cả cát biển.

Tuy nhiên, từ hiện trường có thể thấy, Càn Ngũ chắc chắn chưa chết, hung nhân cuối cùng cũng lưu thủ.

Chỉ là... tại sao sau đó Càn Ngũ không liên lạc lại?

Chẳng lẽ hắn bị hung nhân bắt giữ rồi?

- Có khả năng nào không, người huynh đệ của ngươi là kiểu người si tình, hung nhân lại là một mỹ nữ, hắn vừa nhìn đã yêu, nên muốn dùng tình cảm để cảm hóa hung nhân?

Hạ Ngưng Thường thấy Kỷ Hỏa biết Càn Ngũ chưa chết, liền cười trêu chọc.

- Tuyệt đối không thể.

Kỷ Hỏa lắc đầu dứt khoát, nghiêm túc nói:

- Huynh đệ của ta là một người nam nhân sắt thép! Hắn không hề biết cách theo đuổi nữ tử!

Hạ Ngưng Thường liếc mắt nhìn hắn:

- Ta cũng không thấy ngươi có điểm nào hấp dẫn nữ tử.

Kỷ Hỏa biện hộ:

- Đó chỉ là ngươi chưa nhìn ra mà thôi.

- Thật sự không nhìn ra.

Hạ Ngưng Thường che miệng cười trêu chọc, đôi mắt lưu chuyển, như thật như ảo.

Sau khi rời khỏi Hồng Châu, hai người theo dấu hung nhân đến những ngôi làng bị tàn sát. Nơi này có không ít quan phủ.

- Dọc đường, võ lâm cao thủ hình như nhiều hơn.

Kỷ Hỏa nghi hoặc hỏi.

- Ừm. Ta đã gặp khá nhiều người ở Hồng Châu. Lúc đó ta nghĩ bọn hắn chỉ đi ngang qua, nhưng nhìn lộ trình của bọn hắn, hình như bọn hắn cũng đang tìm kiếm hung nhân.

Hạ Ngưng Thường nói nhỏ.

Kỷ Hỏa kiểm tra thi thể trong ngôi làng này, trầm giọng nói:

- Cũng giống như ở Hồng Châu, chỉ khác là hung nhân đã đột ngột ra tay nên không thể kìm chế ma tính, dẫn đến thế công lần này.

Hai người tiếp tục hành trình đến thông kế tiếp, tình hình nơi đây cũng không khác mấy so với làng trước, chỉ có điều số người sống sót còn nhiều hơn.

- Tên hung nhân kia là một nữ tử, cầm một cây trường thương bốc khói lên ngùn ngụt, chỉ trong chốc lát đã phá hủy cả thông! Gặp ai giết người đó! Quả thật đáng sợ!

- Sau đó, một thiếu niên áo đen xuất hiện, không biết hắn đã nói gì với nữ tử kia mà nàng ta bình tĩnh trở lại, rồi bị thiếu niên cõng trên lưng đi về hướng nam.

Sau khi trả một ít bạc, Kỷ Hỏa thu thập được một số tin tức từ một lão nhân may mắn sống sót. Lão nhân cười ha hả cầm lấy tiền, rồi quay sang một người giang hồ khác, có vẻ như cũng đang buôn bán tin tức.

Kỷ Hỏa nhíu mày, hóa ra kẻ nhập ma lại là một nữ tử? Mà theo lời kể của những người chứng kiến, Càn Ngũ quả thật đang ở bên cạnh nàng?



Đây là tình huống quái quỷ gì đây?

Không lẽ Hạ Ngưng Thường nói đúng, Càn Ngũ, một người thẳng như cây cột, lại có thể dùng tình yêu cảm hóa được yêu ma?

Hạ Ngưng Thường thấy cảnh này, che miệng cười nói:

- Kỷ công tử còn nói hắn là thẳng nam cơ mà, giờ thì xem ra hắn cũng biết cách tán gái đấy.

- Chắc chắn là ngoài ý muốn thôi, có lẽ nàng ta chỉ đơn giản là thích kiểu đó.

Kỷ Hỏa cảm thấy vô cùng phức tạp, vừa khâm phục lại vừa cảm thấy buồn cười. Một lão già băng sơn vạn năm lại có thể thông đồng với một muội tử? Thật chẳng khác nào cây vạn tuế ra hoa.

- Kiểu đó là kiểu gì?

Hạ Ngưng Thường tò mò hỏi.

Kỷ Hỏa tùy ý trả lời:

- Kiểu lạnh lùng, ít nói!

Đột nhiên, mắt hắn sáng lên, ngồi xổm xuống góc tường quan sát kỹ những đường vân trên tường.

Đây là ám hiệu của Càn Khôn Giáo, chắc chắn là Càn Ngũ để lại.

Sau khi giải mã ám hiệu, đó là... Điểm Kiếm Sơn Trang!

Chẳng lẽ mục tiêu tiếp theo của Ma Nhân kia là Điểm Kiếm Sơn Trang?

Kỷ Hỏa nheo mắt lại, theo hướng chỉ dẫn thì Điểm Kiếm Sơn Trang nằm ở Giang Nam, từ nơi này đi về hướng nam quả thật có thể đến đó.

Chỉ là Điểm Kiếm Sơn Trang rất nổi tiếng ở Giang Nam, được xem là một trong những trụ cột của chính đạo. Mặc dù thế lực của sơn trang không mạnh bằng Sát Thủ Đường, nhưng sơn trang trang chủ có thực lực không hề tầm thường, rất được giang hồ kính trọng. Nếu thật sự ra tay với Điểm Kiếm Sơn Trang, e rằng sẽ gây ra sự căm phẫn của toàn giang hồ.

- Công tử có phát hiện gì sao?

Hạ Ngưng Thường thấy Kỷ Hỏa trầm tư liền hỏi.

- Ừm, đi thôi.

Kỷ Hỏa gật đầu.

Hai người vừa rời khỏi thôn thì bất ngờ bị một nhóm giang hồ chặn đường.

Người cầm đầu, một tráng hán cầm đại đao, chắp tay nói:

- Tại hạ ‘Lưu Tam Đao’, xin hỏi danh hào của hai vị?

Hạ Ngưng Thường thấp giọng nói:

- Những người này đã theo dõi chúng ta từ thôn đầu tiên, bây giờ lại xuất hiện ở đây. Có lẽ bọn hắn phát hiện ra điều gì đó muốn điều tra chúng ta.

Kỷ Hỏa gật đầu nhẹ, từ trong lòng áo rút ra một chiếc quạt xếp. Với một cái xoẹt thanh thoát, chiếc quạt bung nở, hắn quạt hai cái rồi cười mà nói:

- Tại hạ họ Du, tên Trác.

Hạ Ngưng Thường khẽ nhếch môi, ánh mắt đầy vẻ quái dị nhìn chằm chằm vào Kỷ Hỏa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bọn Chuột Nhắt, Dám Ám Hại Ta!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook