Bọn Chuột Nhắt, Dám Ám Hại Ta!
Chương 30: Tông Sư Lực Lượng
Nam Qua Tiểu Mễ Chúc
28/10/2024
Từ hoàng cung trở về, trời đã tối. Con đường về khác hẳn lúc đi, không còn trực tiếp bay trên bầu trời nữa.
Kỷ Hỏa toàn thân nồng nặc mùi rượu. Vừa rồi ở tiệc tối, không ít đại thần trong triều đến mời rượu hắn. Cái này còn dễ nói, dù sao ai cũng muốn giữ thể diện, chỉ là đến chúc mừng một chút.
Chính là những người trẻ tuổi cùng thế hệ mới khác. Tất cả đều là bạn đồng lứa, đánh nhau thì coi như ngươi lợi hại, uống rượu chẳng lẽ ngươi cũng lợi hại như thế, thế là một đám người kéo đến cụng ly.
Thế là Kỷ Hỏa uống không ít.
Gió lạnh thổi qua, đôi mắt Kỷ Hỏa khôi phục lại sự tỉnh táo. Nội lực vận chuyển, một thân tửu khí tan hết.
- Cảm giác thế nào?
Lão cha cười hỏi, vẻ mặt thoải mái. Ở nhà có Kỷ Quân Hồng trông chừng không cho hắn uống rượu, vừa rồi ở yến hội hắn thừa cơ uống một hơi đã đời, giờ phút này tâm trạng có thể nói là cực kỳ sướng.
- Chẳng ra làm sao cả, ta không thích loại không khí này.
Kỷ Hỏa lắc đầu nói:
- Những người uống rượu cùng ta, ta liếc mắt đã thấy được những gì bọn hắn đang nghĩ, bất kể là có ác ý hay nịnh nọt, đều chỉ muốn uống rượu cho có lệ.
Kỷ Khiếu Hùng không nói gì.
Kỷ Hỏa tiếp tục nói:
- Tại sao mọi người không thể đơn thuần uống rượu cho vui? Vui thì uống, không vui thì thôi, thấy ai khó chịu thì đánh nhau, đánh không lại thì chạy, đơn giản biết bao.
Hắn nhớ lại kiếp trước khi cùng đám bạn nhậu, những người lãnh đạo ngu xuẩn luôn bắt mọi người mời rượu. Kỷ Hỏa nhớ có mấy cô đồng nghiệp dù uống không được vẫn cố ép mình uống, uống xong lại chạy vào nhà vệ sinh nôn, nôn xong lại tiếp tục uống.
Đây chính là văn hóa rượu bia độc hại, bao nhiêu chuyện thị phi trong công ty đều bắt nguồn từ đây. Mà nghe nói bây giờ giới trẻ đã bắt đầu cải thiện môi trường làm việc, những chuyện này ít đi rất nhiều rồi.
Tiếc là Kỷ Hỏa đến thế giới này khi mọi thứ mới bắt đầu thay đổi, cũng không biết cảnh tượng đó thú vị ra sao.
- Xem ra ngươi thật sự không hợp với quan trường.
Kỷ Khiếu Hùng gật đầu nói.
Kỷ Hỏa nhìn sang, cười nói:
- Lão cha, ngươi cũng không hợp a, vừa rồi những người kia mời ngươi uống rượu, ngươi cũng tùy hứng mà đáp lại, không vui thì mặc kệ.
Kỷ Khiếu Hùng lẩm bẩm:
- Triều đình này ràng buộc ta không được, dù sao bọn hắn cũng không có ai đánh thắng được ta, ta cần gì phải để ý? Nếu không phải ta muốn cho bệ hạ chút mặt mũi, triều này ta đã sớm không muốn đến.
Khá lắm, đây chính là khí phách của một Tông Sư.
Kỷ Khiếu Hùng đôi mắt đảo một vòng, cười tủm tỉm nói:
- Nếu ngươi có được thực lực như ta, ngươi cũng có thể muốn làm gì thì làm, không muốn vào triều thì không vào, không ai có thể trói buộc ngươi. Mặc kệ là chuyện kế thừa hoàng vị hay biến động trong triều, đều không liên quan gì đến ngươi, chỉ cần giữ thái độ trung lập, trung thành với hoàng thất, trung thành với Đại Chu là được.
Đây là lần đầu tiên thấy lão cha nói chuyện này với Kỷ Hỏa, Kỷ Hỏa chớp mắt mấy cái, đột nhiên cảm thấy lão cha mình hình như không đơn giản như vậy.
Hắn hỏi:
- Lão cha, giữa Thái tử và Tứ hoàng tử, người ủng hộ ai?
May mà hai người đang đi dạo, xung quanh không có nhiều người, cũng không ai chú ý, nếu không câu hỏi này mà bị nghe được thì sợ là sẽ gây ra rắc rối.
- Ta ủng hộ Hoàng đế, ai ngồi trên ngai vàng thì ta ủng hộ người đó.
Kỷ Khiếu Hùng thản nhiên đáp lại.
Kỷ Hỏa lại hỏi:
- Tứ hoàng tử đem ta từ Xuyên Tây trở về, hắn hiện tại được không ít quan võ ủng hộ, ngươi cũng mặc kệ?
- Hắn có thể tìm ngươi về, chính là bản lãnh của hắn. Ta vì sao phải quản?
Kỷ Hỏa lại nghĩ đến nghĩ, hỏi:
- Nếu ta xảy ra chuyện thì sao?
Kỷ Khiếu Hùng ngữ khí bình tĩnh, giống như là đã sớm nghĩ tới vấn đề này, chậm rãi mở miệng:
- Ta đã nhận được tin tức lúc Quân Hồng phái người đi đón ngươi, sự tình ngươi gặp chuyện ta cũng mới nghe nói lúc ngươi mới trở về. Mặc kệ người động thủ là ai, cũng mặc kệ người đón ngươi có phải cố ý hại ngươi hay không, ta chỉ có thể nói, nếu ngươi xảy ra chuyện, bọn hắn đều phải chết.
Kỷ Hỏa xuỵt suy nghĩ nói:
- Người ta thế nhưng là hoàng tử cùng Thái tử, ngươi dám động thủ?
Kỷ Khiếu Hùng ngạo mạn nói:
- Vậy thì thế nào? Ai có thể cản ta? Ta coi như giết bọn hắn, bệ hạ cũng chỉ sẽ khuyên ta, dù sao hắn cũng đánh không lại ta.
- Ngươi không phải nói ngươi trung với Hoàng đế sao?
Kỷ Hỏa có chút mắt trợn tròn, hắn vẫn cho là lão cha chính là trung thần, thế nhưng nói ra lời này, thấy thế nào đều cảm thấy không giống như là người tốt.
- Là trung với Hoàng đế a, thế nhưng là hai người bọn hắn chưa ngồi vào vị trí kia liền chưa phải là Hoàng đế, hiện tại Hoàng đế vẫn là bệ hạ.
Kỷ Khiếu Hùng đương nhiên nói.
Kỷ Khiếu Hùng vỗ vỗ nhi tử đầu, hắn cao hơn Kỷ Hỏa hơn phân nửa cái đầu, nhìn xem tựa như là một con cự hùng đang sờ con non:
- Thân là võ giả muốn suy nghĩ thông suốt, tâm tư thông minh, thẳng tiến không lùi, võ đạo chi lộ mới có thể đi được càng xa.
Kỷ Khiếu Hùng nhìn Kỷ Hỏa một chút, nói tiếp:
- Nếu muốn thông hướng bước kế tiếp, cần minh bạch đạo là cái gì, chỉ có suy nghĩ thông suốt, mục tiêu minh xác, mới có thể chân chính đạt tới thiên nhân hợp nhất Tông Sư chi cảnh.
Suy nghĩ thông suốt, thiên nhân hợp nhất, đây chính là quyết khiếu đạt tới tông sư cảnh à. . . Kỷ Hỏa giật mình, gật gật đầu.
- Nếu không phải ta không bỏ huynh đệ Phi Hùng Quân xuống được, mà lại cũng cùng bệ hạ nhiều năm như vậy, Đại Chu càng cần ta tọa trấn, ta thật không muốn làm quan, mẹ nó! Mỗi ngày nhìn xem đám này cãi cọ! Phiền chết!
Kỷ Khiếu Hùng nói nói, liền mắng một câu, hiển nhiên hắn cũng đã sớm không nhịn nổi.
Kỷ Hỏa á khẩu không trả lời được, ngược lại không nhìn ra lão cha còn có một mặt như vậy.
Hắn sờ sờ cái cằm, đột nhiên cảm giác được việc phải tìm phu nhân cho lão cha chuyện nên đưa vào danh sách quan trọng, có người để ý, không phải mỗi ngày tính tình bốc lửa như vậy, vạn nhất khi bệnh làm thế nào?
- Đúng rồi, Quân Hồng có phải đã gặp ngươi trước đó rồi hay không?
Lão cha đột nhiên hỏi.
- A? A!
Kỷ Hỏa không chút do dự liền bán đứng Đại huynh mình:
- Đại khái là hai năm trước, hắn còn gặp Tiểu Hồng Đường, đi cùng Văn tiên sinh.
Lão cha trầm mặc hai giây, mới hùng hùng hổ hổ nói:
- Ranh con này! Ngay cả ta đều giấu diếm!
Không dối gạt ngươi thì phải làm sao? Nếu ngươi hai năm trước liền đến tìm ta, đống bí mật kia của ta không tất cả đều bại lộ?
Lại nói về chuyện cách đây mấy năm, chúng ta đang làm gì nhỉ? À, hình như đang buôn bán súng ống đạn dược...
Kỷ Hỏa tò mò hỏi:
- Đại huynh bình thường thường làm những gì?
Hai ngày qua, Kỷ Hỏa tiếp xúc với Đại huynh nhiều hơn, hắn đại khái đã biết rằng dù là Phi Hùng Quân hay Phủ Quốc Công đều không có mạng lưới tình báo hoàn hảo. Thế nhưng Đại huynh có thể tìm được hắn, khả năng tình báo này quả thực đáng nể, ngay cả Thiên Cương Tổ sợ rằng cũng có chỗ sơ hở. Hắn thật sự không hiểu Đại huynh đã phát triển đến mức nào.
Kỷ Khiếu Hùng ngẫm nghĩ hai giây rồi trả lời:
- Kinh doanh, tham gia thi cử, cứu tế nạn dân, thường xuyên qua lại với các nho sĩ. Những việc khác thì ta cũng không rõ.
Kỷ Hỏa ừ một tiếng, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Đến Phủ Quốc Công, Kỷ Khiếu Hùng lập tức vận chuyển nội lực để tản hết mùi rượu trên người, sau đó đưa tay lên miệng, hà hơi một cái để xác nhận không còn mùi rượu mới dám lẻn vào bên trong.
Kỷ Hỏa:
- ...
- Nhìn cái gì? Cha chỉ là thấy Quân Hồng vốn đã mệt mỏi, không muốn làm hắn thêm phiền lòng thôi.
Kỷ Khiếu Hùng thuận miệng nói:
- Chẳng phải chỉ là rượu, ta là một đại tông sư còn sợ cái gì?
Ngươi nói rất đúng, Kỷ Hỏa gật đầu.
Kỷ Hỏa toàn thân nồng nặc mùi rượu. Vừa rồi ở tiệc tối, không ít đại thần trong triều đến mời rượu hắn. Cái này còn dễ nói, dù sao ai cũng muốn giữ thể diện, chỉ là đến chúc mừng một chút.
Chính là những người trẻ tuổi cùng thế hệ mới khác. Tất cả đều là bạn đồng lứa, đánh nhau thì coi như ngươi lợi hại, uống rượu chẳng lẽ ngươi cũng lợi hại như thế, thế là một đám người kéo đến cụng ly.
Thế là Kỷ Hỏa uống không ít.
Gió lạnh thổi qua, đôi mắt Kỷ Hỏa khôi phục lại sự tỉnh táo. Nội lực vận chuyển, một thân tửu khí tan hết.
- Cảm giác thế nào?
Lão cha cười hỏi, vẻ mặt thoải mái. Ở nhà có Kỷ Quân Hồng trông chừng không cho hắn uống rượu, vừa rồi ở yến hội hắn thừa cơ uống một hơi đã đời, giờ phút này tâm trạng có thể nói là cực kỳ sướng.
- Chẳng ra làm sao cả, ta không thích loại không khí này.
Kỷ Hỏa lắc đầu nói:
- Những người uống rượu cùng ta, ta liếc mắt đã thấy được những gì bọn hắn đang nghĩ, bất kể là có ác ý hay nịnh nọt, đều chỉ muốn uống rượu cho có lệ.
Kỷ Khiếu Hùng không nói gì.
Kỷ Hỏa tiếp tục nói:
- Tại sao mọi người không thể đơn thuần uống rượu cho vui? Vui thì uống, không vui thì thôi, thấy ai khó chịu thì đánh nhau, đánh không lại thì chạy, đơn giản biết bao.
Hắn nhớ lại kiếp trước khi cùng đám bạn nhậu, những người lãnh đạo ngu xuẩn luôn bắt mọi người mời rượu. Kỷ Hỏa nhớ có mấy cô đồng nghiệp dù uống không được vẫn cố ép mình uống, uống xong lại chạy vào nhà vệ sinh nôn, nôn xong lại tiếp tục uống.
Đây chính là văn hóa rượu bia độc hại, bao nhiêu chuyện thị phi trong công ty đều bắt nguồn từ đây. Mà nghe nói bây giờ giới trẻ đã bắt đầu cải thiện môi trường làm việc, những chuyện này ít đi rất nhiều rồi.
Tiếc là Kỷ Hỏa đến thế giới này khi mọi thứ mới bắt đầu thay đổi, cũng không biết cảnh tượng đó thú vị ra sao.
- Xem ra ngươi thật sự không hợp với quan trường.
Kỷ Khiếu Hùng gật đầu nói.
Kỷ Hỏa nhìn sang, cười nói:
- Lão cha, ngươi cũng không hợp a, vừa rồi những người kia mời ngươi uống rượu, ngươi cũng tùy hứng mà đáp lại, không vui thì mặc kệ.
Kỷ Khiếu Hùng lẩm bẩm:
- Triều đình này ràng buộc ta không được, dù sao bọn hắn cũng không có ai đánh thắng được ta, ta cần gì phải để ý? Nếu không phải ta muốn cho bệ hạ chút mặt mũi, triều này ta đã sớm không muốn đến.
Khá lắm, đây chính là khí phách của một Tông Sư.
Kỷ Khiếu Hùng đôi mắt đảo một vòng, cười tủm tỉm nói:
- Nếu ngươi có được thực lực như ta, ngươi cũng có thể muốn làm gì thì làm, không muốn vào triều thì không vào, không ai có thể trói buộc ngươi. Mặc kệ là chuyện kế thừa hoàng vị hay biến động trong triều, đều không liên quan gì đến ngươi, chỉ cần giữ thái độ trung lập, trung thành với hoàng thất, trung thành với Đại Chu là được.
Đây là lần đầu tiên thấy lão cha nói chuyện này với Kỷ Hỏa, Kỷ Hỏa chớp mắt mấy cái, đột nhiên cảm thấy lão cha mình hình như không đơn giản như vậy.
Hắn hỏi:
- Lão cha, giữa Thái tử và Tứ hoàng tử, người ủng hộ ai?
May mà hai người đang đi dạo, xung quanh không có nhiều người, cũng không ai chú ý, nếu không câu hỏi này mà bị nghe được thì sợ là sẽ gây ra rắc rối.
- Ta ủng hộ Hoàng đế, ai ngồi trên ngai vàng thì ta ủng hộ người đó.
Kỷ Khiếu Hùng thản nhiên đáp lại.
Kỷ Hỏa lại hỏi:
- Tứ hoàng tử đem ta từ Xuyên Tây trở về, hắn hiện tại được không ít quan võ ủng hộ, ngươi cũng mặc kệ?
- Hắn có thể tìm ngươi về, chính là bản lãnh của hắn. Ta vì sao phải quản?
Kỷ Hỏa lại nghĩ đến nghĩ, hỏi:
- Nếu ta xảy ra chuyện thì sao?
Kỷ Khiếu Hùng ngữ khí bình tĩnh, giống như là đã sớm nghĩ tới vấn đề này, chậm rãi mở miệng:
- Ta đã nhận được tin tức lúc Quân Hồng phái người đi đón ngươi, sự tình ngươi gặp chuyện ta cũng mới nghe nói lúc ngươi mới trở về. Mặc kệ người động thủ là ai, cũng mặc kệ người đón ngươi có phải cố ý hại ngươi hay không, ta chỉ có thể nói, nếu ngươi xảy ra chuyện, bọn hắn đều phải chết.
Kỷ Hỏa xuỵt suy nghĩ nói:
- Người ta thế nhưng là hoàng tử cùng Thái tử, ngươi dám động thủ?
Kỷ Khiếu Hùng ngạo mạn nói:
- Vậy thì thế nào? Ai có thể cản ta? Ta coi như giết bọn hắn, bệ hạ cũng chỉ sẽ khuyên ta, dù sao hắn cũng đánh không lại ta.
- Ngươi không phải nói ngươi trung với Hoàng đế sao?
Kỷ Hỏa có chút mắt trợn tròn, hắn vẫn cho là lão cha chính là trung thần, thế nhưng nói ra lời này, thấy thế nào đều cảm thấy không giống như là người tốt.
- Là trung với Hoàng đế a, thế nhưng là hai người bọn hắn chưa ngồi vào vị trí kia liền chưa phải là Hoàng đế, hiện tại Hoàng đế vẫn là bệ hạ.
Kỷ Khiếu Hùng đương nhiên nói.
Kỷ Khiếu Hùng vỗ vỗ nhi tử đầu, hắn cao hơn Kỷ Hỏa hơn phân nửa cái đầu, nhìn xem tựa như là một con cự hùng đang sờ con non:
- Thân là võ giả muốn suy nghĩ thông suốt, tâm tư thông minh, thẳng tiến không lùi, võ đạo chi lộ mới có thể đi được càng xa.
Kỷ Khiếu Hùng nhìn Kỷ Hỏa một chút, nói tiếp:
- Nếu muốn thông hướng bước kế tiếp, cần minh bạch đạo là cái gì, chỉ có suy nghĩ thông suốt, mục tiêu minh xác, mới có thể chân chính đạt tới thiên nhân hợp nhất Tông Sư chi cảnh.
Suy nghĩ thông suốt, thiên nhân hợp nhất, đây chính là quyết khiếu đạt tới tông sư cảnh à. . . Kỷ Hỏa giật mình, gật gật đầu.
- Nếu không phải ta không bỏ huynh đệ Phi Hùng Quân xuống được, mà lại cũng cùng bệ hạ nhiều năm như vậy, Đại Chu càng cần ta tọa trấn, ta thật không muốn làm quan, mẹ nó! Mỗi ngày nhìn xem đám này cãi cọ! Phiền chết!
Kỷ Khiếu Hùng nói nói, liền mắng một câu, hiển nhiên hắn cũng đã sớm không nhịn nổi.
Kỷ Hỏa á khẩu không trả lời được, ngược lại không nhìn ra lão cha còn có một mặt như vậy.
Hắn sờ sờ cái cằm, đột nhiên cảm giác được việc phải tìm phu nhân cho lão cha chuyện nên đưa vào danh sách quan trọng, có người để ý, không phải mỗi ngày tính tình bốc lửa như vậy, vạn nhất khi bệnh làm thế nào?
- Đúng rồi, Quân Hồng có phải đã gặp ngươi trước đó rồi hay không?
Lão cha đột nhiên hỏi.
- A? A!
Kỷ Hỏa không chút do dự liền bán đứng Đại huynh mình:
- Đại khái là hai năm trước, hắn còn gặp Tiểu Hồng Đường, đi cùng Văn tiên sinh.
Lão cha trầm mặc hai giây, mới hùng hùng hổ hổ nói:
- Ranh con này! Ngay cả ta đều giấu diếm!
Không dối gạt ngươi thì phải làm sao? Nếu ngươi hai năm trước liền đến tìm ta, đống bí mật kia của ta không tất cả đều bại lộ?
Lại nói về chuyện cách đây mấy năm, chúng ta đang làm gì nhỉ? À, hình như đang buôn bán súng ống đạn dược...
Kỷ Hỏa tò mò hỏi:
- Đại huynh bình thường thường làm những gì?
Hai ngày qua, Kỷ Hỏa tiếp xúc với Đại huynh nhiều hơn, hắn đại khái đã biết rằng dù là Phi Hùng Quân hay Phủ Quốc Công đều không có mạng lưới tình báo hoàn hảo. Thế nhưng Đại huynh có thể tìm được hắn, khả năng tình báo này quả thực đáng nể, ngay cả Thiên Cương Tổ sợ rằng cũng có chỗ sơ hở. Hắn thật sự không hiểu Đại huynh đã phát triển đến mức nào.
Kỷ Khiếu Hùng ngẫm nghĩ hai giây rồi trả lời:
- Kinh doanh, tham gia thi cử, cứu tế nạn dân, thường xuyên qua lại với các nho sĩ. Những việc khác thì ta cũng không rõ.
Kỷ Hỏa ừ một tiếng, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Đến Phủ Quốc Công, Kỷ Khiếu Hùng lập tức vận chuyển nội lực để tản hết mùi rượu trên người, sau đó đưa tay lên miệng, hà hơi một cái để xác nhận không còn mùi rượu mới dám lẻn vào bên trong.
Kỷ Hỏa:
- ...
- Nhìn cái gì? Cha chỉ là thấy Quân Hồng vốn đã mệt mỏi, không muốn làm hắn thêm phiền lòng thôi.
Kỷ Khiếu Hùng thuận miệng nói:
- Chẳng phải chỉ là rượu, ta là một đại tông sư còn sợ cái gì?
Ngươi nói rất đúng, Kỷ Hỏa gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.