Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Chương 146: Áo Cưới

Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu

19/06/2021

Anh rể của Phương Kinh Luân là quân nhân vẫn còn đang trong thời hạn nghĩa vụ nên cũng không có quá nhiều thời gian chuẩn bị cho hôn lễ, Phương Dĩ Nhu từ trước đến này vẫn luôn hiếu thắng, tất cả mọi chuyện đều tự mình làm chủ, hôn lễ này tất nhiên cũng do một tay cô an bài.

Hôn lễ của hai người được tổ chức vào ngày 20 tháng 12, bây giờ vừa vặn còn hai tháng để chuẩn bị, Phương Dĩ Nhu đã sớm dừng lại hết tất cả công việc để chú tâm vào hôn lễ.

"Năm nay chị đã 34 rồi, cũng đã sớm qua thời gian thiếu nữ ôm tâm tư mơ mộng ảo tưởng về hôn lễ, không nghĩ đến gặp được anh ấy cư nhiên lại có thể khiến chị có nhiều kiên nhẫn với tinh lực để chuẩn bị như vậy."

Trong lúc Tả Ninh giúp đỡ chuẩn bị hôn lễ, Phương Dĩ Nhu nắm được cơ hội liền không ngừng giảng giải câu chuyện tình yêu lãng mạn của cô với vị hôn phu cho Tả Ninh, ý đồ muốn kϊƈɦ thích khát khao tình yêu và hôn nhân của Tả Ninh.

"Không biết tiểu tử thúi Phương Kinh Luân kia có nói với em chuyện của chị không? Lúc trước ở Mỹ du học, chị cũng đã từng trải qua mấy mối tình oanh oanh liệt liệt, sau đó tất cả đều chấm dứt thất bại. Trạng thái lúc đó của chị có thể lấy dụng tâm như tro tàn để hình dung, lúc đấy chị nghĩ đời này không có tình yêu, cũng không có kết hôn, cô độc một mình cũng tốt, tiêu sái cũng tốt, tự mình như vậy cũng được. Nhưng sự thật là đời người quá dài, sao có thể nói không cần là không cần? Gặp được người thích hợp, vẫn sẽ rung động, vẫn sẽ ảo tưởng gả cho họ, thậm chí là mong muốn sinh cho họ những đứa con."

Phương Dĩ Nhu một bên dừng xe, một bên nghiêm túc quan sát phản ứng của Tả Ninh, nhưng mà sau khi cô nói một tràng dài như vậy, trêи mặt của Tả Ninh cũng chỉ có một nụ cười nhàn nhạt, một chút cảm xúc dao động cũng không nhìn ra.

Phương Dĩ Nhu đưa Tả Ninh đến cũng không phải là cửa hàng áo cưới nổi danh gì mà là một toà thương mại hiện đại bảy tầng, nghe nói là một trung tâm định chế lễ phục theo phong cách ở thành phố S, ở trong giới có rất nhiều danh viện* đều thích tới chỗ này.

(*Danh viện: thường được chỉ các thiên kim tiểu thư trong giới thượng lưu, con nhà danh giá, gia thế hiển hách)

Sau khi hai người đi vào biệt thự liền được một giám đốc tên gọi là Hannah trực tiếp dẫn lên tầng năm. Thiết kế theo phong cách pha lê cách gian khiến toàn bộ không gian nhìn có vẻ lớn hơn so với diện tích thực tế, cộng thêm lễ phục áo cưới đẹp mắt ở trước mặt, đi vào ngược lại có cảm giác giống như đi vào mộng ảo.

Váy cưới mà Phương Dĩ Nhu định chế là một bộ váy cưới đuôi cá màu trắng, thiết kế vai trễ cúp ngực, làn váy dài đến chín mét, mặt trêи được khảm rất nhiều viên pha lê, phải mất thời gian suốt bốn tháng mới hoàn thành.

Ánh mắt đầu tiên Tả Ninh nhìn đến ngoại trừ xa hoa thì cô không nghĩ ra từ ngữ nào khác thích hợp để hình dung. Nhưng kết hợp với diện mạo minh diễm cùng với khí thế cường đại của Phương Dĩ Nhu thì xác thật áo cưới phải cao điệu hoa lệ như vậy mới xứng đôi.

Thấy vẻ mặt Tả Ninh kinh ngạc cảm thán, Phương Dĩ Nhu lập tức thuận nước đẩy thuyền: "Em có muốn thử một chút hay không?"

Tả Ninh liên tục lắc đầu: "Dáng người của em với chị không giống nhau, em không thử được."

"Thử cái này không được thì thử cái khác." Phương Dĩ Nhu nhìn Hannah, "Tôi nhớ ở chỗ này còn có trưng bày lễ phục của nhà thiết kế chuyên chúc, không có ai định chế qua, chỉ bằng để bạn của tôi thử một chút đi?"



Hannah mỉm cười gật đầu: "Đương nhiên, những bộ lễ phục bên kia đều có thể tuỳ ý thử."

Phương Dĩ Nhu cẩn thận dạo qua một vòng, cuối cùng chọn một bộ váy cưới cực kỳ uyển chuyển, nhẹ nhàng đưa cho Tả Ninh: "Chị thấy cái này rất hợp với em, em đi thử đi."

"Em đối với áo cưới không có hứng thú, thử cái này làm gì?"

"Thử xem sao, nhìn thấy cái này lại cảm thấy không thích cái kia của chị, nhưng mà cái này chỉ em mới có thể mặc, chị mặc không được, em mặc thử cho chị xem kết quả đi, nói không chừng bây giờ chị đổi vẫn còn kịp."

Tả Ninh chưa kịp trả lời đã bị đẩy mạnh vào phòng thử đồ, nhìn Phương Dĩ Nhu cương ngạnh đưa áo cưới cho mình, cô cúi đầu cười, cũng bắt đầu cởi váy trêи người ra, đồ vật đẹp như vậy, thử một chút cũng không có gì không được.

Áo cưới là thiết kế lộ, sau chỗ eo có một đoạn khoá ngắn, Tả Ninh trở tay như thế nào cũng không mặc được, chỉ có thể cứ mặc như vậy ra khỏi phòng thử đồ.

"Chị Dĩ Nhu, chị giúp em chỉnh khoá kéo phía sau một chút được không?"

Cô vừa ra ngoài liền đứng trước gương bên cạnh nghiêm túc sửa sang lại quần áo, thiết kế ngực thấp làm hơn phân nửa bộ ngực của cô đều lộ ra ngoài, điều chỉnh vài lần vẫn không che được.

Sau lưng có người tới gần, vươn tay ra giúp cô kéo chặt khoá váy, cô tiếp tục cúi đầu đem nhũ thịt tuyết trắng cố đẩy vào bên trong lễ phục: "Hình như là lộ quá nhiều, em mặc không quen."

Da thịt trần trụi ở bên hông bị đụng chạm, cô từ trước đến nay vẫn luôn sợ ngứa liền theo bản năng co rúm lại một chút, đang muốn mở miệng nói giỡn với Phương Dĩ Nhu đột nhiên lại ý thức được hình như có chỗ nào đó không đúng.

Đầu ngón tay chạm vào da thị cô có cảm giác hơi thô ráp, giống như không phải tay của nữ nhân.

Ngẩng đầu nhìn thoáng qua người phía sau ở trong gương, toàn thân cô cứng lại một chút, đột nhiên quay đầu nhìn hắn: "Anh..... Tại sao lại là anh? Tại sao anh lại ở đây?"

Thu Dật Mặc mặc một thân âu phục màu đen, vẫn mang theo mắt kính nửa khung, thần sắc vẫn lạnh lùng nghiêm túc giống như hai năm trước, chỉ là giờ phút này trêи tay hắn vẫn còn nắm lấy khoá kéo sau lưng Tả Ninh.

"Đừng nhúc nhích, kéo sẽ rối." Hắn lại vòng đến sau lưng Tả Ninh, tiếp tục kiên nhẫn sửa lại khoá kéo phía sau.



Tả Ninh xuyên thấu qua gương nhìn gương mặt hắn, mặt không chút biểu tình nói: "Cảm ơn."

Thu thập xong tất cả, Thu Dật Mặc mới quay lại đứng trước mặt cô, cúi đầu nhìn bộ dáng cô mặc áo cưới, chậm rãi nói: "Rất đẹp."

Nghĩ đến bộ ngực của mình đang lộ hơn phân nửa cảnh xuân, Tả Ninh theo bản năng lui về sau hai bước, vươn tay ngăn cản.

Thu Dật Mặc tiếp tục nhìn chằm chằm cô: "Muốn kết hôn? Không phải nói không cần tình yêu sao?"

"Đưa một người bạn đến đây, nhìn thấy cái này đẹp tuỳ tiện thử một chút." Giọng nói của Tả Ninh lãnh đạm, "Tại sao anh lại ở đây?"

"Mặc, Mặc, em thử xong rồi, anh ở đâu?" Một giọng nói nhu mì từ phía sau truyền đến, ngay sau đó một cô gái dáng người mảnh mai từ phòng thử đồ bên cạnh đi tới, "Mặc, sao anh lại chạy đến....."

Giọng nói ngăn cô gái nhìn đến Tả Ninh trong nháy mắt, mà khi Tả Ninh nhìn thấy cô gái này, tuy rằng không có trố mắt nhưng ánh mắt lại sắc bén thêm vài phần.

Cô gái này hai năm trước cô đã gặp ở trung tâm thương mại, là người Thu Dật Mặc đưa đi mua quần áo. Lúc ấy Tả Ninh còn cảm thấy quen mắt, còn nghĩ là minh tinh hoặc người mẫu nào đó không quá nổi danh, tận đến sau này cô nhìn thấy ở trêи tạp chí mới biết được, đó là đại tiểu thư của tập đoàn Liên thị Liên Kỳ Vân.

Giờ phút này trêи người Liên Kỳ Vân cũng mặc một bộ lễ phục cực kỳ xa hoa, thấy Thu Dật Mặc đứng gần Tả Ninh, cô ta cũng không biểu lộ gì, rất nhanh liền che dấu vẻ khϊế͙p͙ sợ, cười nói chào hỏi Tả Ninh: "Xin chào, tôi là vị hôn thê của A Mặc Liên Kỳ Vân, cô là bạn của A Mặc sao?"

Tả Ninh ý vị thâm trường cười cười: "Xin chào Liên tiểu thư, nguyên lai...... Liên tiểu thư cũng không quen biết tôi, vậy tôi đây xin giới thiệu một chút, tôi là...... Bạn gái cũ của Thu Dật Bạch."

"Vậy cũng coi như là bạn của tôi với A Mặc rồi." Liên Kỳ Vân tươi cười đầy mặt, nhìn qua vừa nhiệt tình lại vừa hào phóng, "Đợi đến lúc tôi với A Mặc đính hôn, cô nhất định phải đến nha!"

Nghe cô ta nhắc tới hai chứ "Đính hôn" hai chữ, đồng tử của Thu Dật Mặc hơi co lại một chút, gắt gao nhìn chằm chằm Tả Ninh, nhưng mà ngay đến cả mày Tả Ninh cũng chưa nhăn một chút nào, trong mắt không hề có gợn sóng, chỉ tiếp tục cười nói: "Không biết khi nào thì Liên tiểu thư với Thu tổng đây đính hôn?"

"Là đêm Bình An năm nay, cũng chính là ngày sinh nhật của A Mặc."

"Được a, đến lúc đó tôi nhất định sẽ đi, còn mong Liên tiểu thư nhớ chuẩn bị cho tôi một phần thiệp mời."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook