Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Chương 140: Bắn Ở Bên Trong Ổn Không

Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu

17/06/2021

Thời điểm lần đầu tiên của nam nhân, trước tiên phải loát một phát mới có thể kéo dài. Cách nói như vậy Tả Ninh cũng từng thấy qua ở trêи mạng, hình như là do nhiều người tự mình trải qua sau đó đúc kết thành chân lý.

Mà khi Phương Kinh Luân thật sự làm như vậy, hơn nữa là còn cùng cô khiêu khích đến khi cả hai không nín được mới đi vào nhà tắm, cái loại thể nghiệm này hoàn toàn có thể nói là bất đồng.

Cho nên Tả Ninh cuối cùng là không nhịn được "Phụt" một tiếng cười to: "Cái này là ai dạy anh a? Em còn tưởng rằng....... Anh có cái gì......"

"Anh có cái gì?" Nhìn cô cười đến cự nhũ trêи ngực run loạn, Phương Kinh Luân không nhịn được cúi người xuống khẽ ɭϊếʍ đầu иɦũ ɦσα nhỏ đáng yêu một chút.

Tả Ninh cuối cùng cũng không dám đem hai chữ "Bệnh kín" nói ra, chỉ kiều suyễn sửa lại lời nói: "Cho rằng anh đi mua áo mưa."

Động tác của Phương Kinh Luân cứng lại: "Anh...... Anh thật không có, chỗ này của em...... Hẳn là cũng không có đi?"

Tả Ninh một lần nữa dùng đôi tay câu lấy cổ hắn, ưỡn ngực đem đầu иɦũ ɦσα trướng đến khó chịu đưa vào trong miệng hắn: "Kỳ an toàn, bắn ở bên ngoài cũng được."

Sự chủ động của cô cho Phương Kinh Luân ủng hộ rất lớn, ngón tay ngừng ở bụng dưới của cô bắt đầu thăm dò, khi thì xoa niết cánh hoa, khi thì ấn ấn âm đế, hoặc là không ngừng xoa lộng ở miệng huyệt.

"Ân......" Mật dịch ào ạt trào ra, Tả Ninh vặn vẹo cơ thể, nhịn không được cọ xát địa phương giữa háng hắn, "Có thể...... Có thể......"

Phương Kinh Luân lúc này mới rút ngón tay sớm đã dính đầy chất lỏng trong suốt ra, tay di chuyển đến bên hông mình cởi quần. Tuy rằng vừa mới phóng thích một lần trong phòng tắm nhưng côn thịt thô tráng đã hoàn toàn cương cứng lại.

Cánh tay mạnh mẽ hữu lực chế trụ vòng eo mảnh khảnh của cô, côn thịt cực nóng vuốt ve bụng dưới của cô một lát, sau khi tìm được đúng vị trí đột nhiên đâm vào.

"Nga......" Tả Ninh theo bản năng dán chặt lên bụng hắn, đôi tay gắt gao bám lấy quần áo hắn.

Côn thịt sưng to được đường đi chật hẹp gắt gao bao lấy, cảm xúc mềm mại ướt hoạt làm Phương Kinh Luân cả đại khí cũng không dám ra, sợ không cẩn thận sẽ bắn ra mất.

Hắn biết cô đã từng có không ít nam nhân, mà bản thân lại là lần đầu tiên, đã không kinh nghiệm cũng không có kỹ xảo. Bởi vì không muốn mất mặt trước mặt cô, vừa rồi hắn mới vọt vào phòng tắm động thủ trước.

Nhưng hắn không nghĩ tới phía dưới của cô cư nhiên thoải mái như vậy, cho dù hắn đã bắn một lần, nhưng sau khi bị nhục bích kiều nộn dùng sức đè ép, hắn vẫn phải gắt gao cắn chặt răng, đem tất cả tự chủ phát huy ra mới có thể khống chế được ɖu͙ƈ vọng đang phun trào trong cơ thể.



Cảm nhận được cô kìm lòng không được mà vặn vẹo eo nhỏ, Phương Kinh Luân thở dốc, cũng kϊƈɦ thích eo bắt đầu thọc vào rút ra, côn thịt cực nóng mỗi lần thâm nhập đều có thể khiến cơ thể cô run rẩy, yêu kiều rêи rỉ không ngừng.

"A...... Ân......"

Thấy cô rêи rỉ đem đôi chân dài trần trụi duỗi sau thắt lưng hắn, Phương Kinh Luân nhoài người ra phía trước lấy chiếc gối lót xuống dưới ʍôиɠ cô, một tay dùng sức ấn ấn cái ʍôиɠ tràn ngập co dãn, một tay di chuyển ra phía trước ngực của cô tuỳ ý vỗ về chơi đùa nụ hoa mẫn cảm nhô lên.

Kɧօáϊ cảm kϊƈɦ thích từ nụ hoa không ngừng truyền đến khắp người, bộ ngực tròn trịa của Tả Ninh phập phồng lên xuống, rêи rỉ cũng càng lúc càng làm càn: "Ngô...... Thật sâu..... Ân..... Thật...... Thoải mái........"

Nhìn bộ dáng thiên kiều bá mị của cô, trong lòng Phương Kinh Luân vui thích vô hạn, giọng nói khàn khàn: "Vậy em..... Có phải rất hài lòng không?"

"Ân...... Vừa lòng...... Anh thật giỏi......"

"Em có biết...... Mấy năm nay..... Anh nhớ em biết bao nhiêu không? Anh đã thử quên em, nhưng mà..... Làm không được....." Hắn vùi vào cổ cô thở hổn hển. Một bên nói hết tình yêu ở trong lòng, một bên tiếp tục đong đưa ʍôиɠ nhanh chóng thẳng tiến, động tác càng ngày càng mãnh liệt, càng lúc càng khiến người ta không chịu nổi.

"Ách...... Chậm...... Ân a......" Một khắc cao trào kia tiến đến, đột nhiên Tả Ninh ngẩng đầu lên hét chói tai, móng tay không khống chế nổi mà đâm vào lưng hắn.

"Ninh Ninh...... Ninh Ninh...... Ninh Ninh anh yêu em......" Cảm nhận được mật dịch ấm nóng phun trào, hắn tiếp tục thở hổn hển, tùy ý lao tới.

Tả Ninh chỉ cảm thấy váng đầu hoa mắt, từng đợt kɧօáϊ cảm chạy tới như bay, nước mắt trong suốt cũng bất tri bất giác treo trêи khoé mắt.

Phương Kinh Luân liều mạng áp lực xúc động muốn phóng thích, ở trong cơ thể cô tiếp tục va chạm hồi lâu, thẳng đến khi cô run rẩy tiết thân lần thứ hai, hắn mới ở bên tai cô thấp giọng nói: "Anh bắn ở bên trong ổn không? Nếu như mang thai, chúng ta liền kết hôn, chúng ta kết hôn có được không?"

"Phương...... Kinh Luân......" Cô vẫn đang há miệng thở dốc, căn bản không thể nói được một câu hoàn chỉnh.

Nhưng Phương Kinh Luân vẫn nhìn ra được nội tâm kiên định của cô qua ánh mắt, chỉ có thể rút côn thịt ra, phun tất cả lên khăn trải giường vốn đã ướt đẫm.

Tình cảm mãnh liệt qua đi, hắn ôm cô đến một góc khác sạch sẽ trêи giường, gắt gao ôm chặt cô vào ngực, kéo chăn che cả hai người lại, hôn lên vành tai cô một chút, trầm giọng nói: "Xin lỗi, em bị cảm, anh còn..... Anh không khống chế được......."

"Không có việc gì, nói không chừng ra một thân đầy mồ hôi như vậy sẽ rất nhanh khỏi." Cô rụt rụt vào trong ngực hắn, dán mặt lên trêи lồng ngực nóng bỏng, "Phương Kinh Luân, vừa rồi...... Thực xin lỗi, em thật sự...... Em không nghĩ......"



"Chính anh mới là người nên nói xin lỗi, được rồi, nghỉ ngơi một chút đi, anh bồi em."

"Được."

Uống thuốc trị cảm vốn rất dễ dàng khiến cơ thể mệt mỏi, bây giờ lại kịch liệt vận động một phen, Tả Ninh xác thật nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Nghe tiếng hít thở vững vàng trong lòng ngực, Phương Kinh Luân nhìn bóng dáng cô phát ngốc một hồi lâu, mới hôn lên mấy sợi tóc của cô, chậm rãi từ trong chăn đứng dậy, đi vào phòng tắm lấy một cái khăn ấm nóng giúp cô rửa sạch hạ thể.

Đứng ở mép giường nhìn nhan sắc kiều mỹ lúc cô ngủ, hắn cúi đầu cười cười: "Không liên quan, chỉ cần em nguyện ý để anh bồi em, anh đã cảm thấy rất đủ."

Hắn đang định chuẩn bị rời phòng để cô an tĩnh ngủ một giấc, điện thoại trêи chiếc tủ đầu giường đột nhiên vang lên, hắn theo bản năng cầm lấy điện thoại lao ra ngoài đóng cửa lại, xác nhận tiếng chuông không ảnh hưởng đến cô lúc này mới cúi đầu xem ai gọi đến.

Kết quả cúi xuống mới phát hiện, đây không phải điện thoại của hắn, là của Tả Ninh. Bởi vì tiếng chuông điện thoại của hai người giống nhau, vừa rồi hắn dưới tình thế cấp bách cầm nhầm, mà tên người gọi đến hiển thị là Cao Hạ.

Vừa nhớ lại lúc trước Cao Hạ không chỉ đem Tả Ninh giấu đi, còn ở bốn phía trêи Weibo show ân ái, trong lòng hắn liền sinh khí. Bây giờ nhìn thấy cái tên này, hắn không một chút nghĩ ngợi liền nhận điện thoại, ngữ khí không chút thiện ý nói: "Làm gì?"

Cao Hạ sửng sốt một chút: "Phương Kinh Luân?"

"Đúng." Còn không đợi Cao Hạ mở miệng, hắn lại tiếp tục nói, "Ninh Ninh ngủ rồi, vừa rồi chúng tôi vận động quá kịch liệt, cô ấy cầm nghỉ ngơi thật tốt."

Lời nói đã nói đến mức độ này, Cao Hạ tự nhiên cũng biết hắn nói chính là cái gì, nhưng hắn không giật mình cũng không tức giận, chỉ nhàn nhạt nói: "Tôi biết, Ninh Ninh đã nói với tôi."

Lần này đến phiên Phương Kinh Luân kinh ngạc: "Cô ấy nói cho anh? Nói cho anh cái gì?"

"Nói cho tôi chung cư bây giờ cô ấy đang ở là ở đâu, cũng có nói với tôi, cậu còn ở cách vách với cô ấy. Tôi gọi điện thoại vốn là muốn xác nhận cô ấy bị cảm mạo có ổn không? Nếu có thể cùng cậu làm vận động, vậy cũng có thể chứng minh là không nghiêm trọng, vậy nên, cảm ơn cậu đã thay tôi chăm sóc cô ấy."

Tôi thay anh chăm sóc cô ấy? Lửa giận tích tụ trong lồng ngực của Phương Kinh Luân lập tức dâng trào, tức giận trực tiếp cúp máy.

Mà ở bên phim trường quay phim bên kia, sắc mặt của Cao Hạ đã khó coi đến cực điểm, nào còn có bình tĩnh với thản nhiên như lúc nói chuyện điện thoại?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook