Chương 52: Bát Quái
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
07/06/2021
Tả Ninh chia tay với Thu Dật Bạch, việc này nhân viên công tác trong đoàn làm phim đều biết.
Sở dĩ đưa ra kết luận này, chủ yếu là bởi vì lúc trước hai người họ quá mức thân mật, mỗi ngày đều rải cẩu lương. Mà hiện tại bọn họ, tuy rằng lúc ở chung chỉ coi như hòa bình có lễ nhưng rõ ràng đã không còn thân mật như trước nữa.
Mọi người trước mặt không dám nói gì, nhưng sau lưng lại nghị luận sôi nổi, Tả Ninh vô tình nghe được không dưới năm lần.
Tình trạng của cô cùng Thu Dật Bạch hiện tại cũng không tính là chia tay, kỳ thật cô có đôi chút buồn bực.
Cô còn nhớ rõ phản ứng của Thu Dật Bạch lúc chiều hôm đó, cô bị anh kéo đến tầng năm hung hăng hôn rất nhiều lần, anh nói xin lỗi cô, muốn cô cho anh thời gian giải quyết vấn đề ngăn trở giữa bọn họ, nói với cô vì không muốn chọc giận Thu Quốc Bình nên anh chỉ có thể duy trì khoảng cách với cô.
Anh cũng hứa hẹn với cô, nhất định sẽ nỗ lực làm tốt, tuyệt đối không bại bởi Thu Dật Mặc.
Rồi sau đó mấy ngày, anh một lòng tập trung vào công việc quay phim, không giống như trước, có cơ hội liền cùng cô anh anh em em.
Tả Ninh nghĩ, có lẽ đây là kết quả tốt, cô cùng Thu Dật Bạch, mỗi người đều cần có thời gian để bình tĩnh lại.
“Biên kịch Tả, có thể thảo luận với cô một chút về cảnh diễn tiếp theo không?” Nữ chính mới Trần Thiến kéo theo làn váy ngồi ở trước mặt Tả Ninh.
Không biết đây là lần thứ mấy cô ấy tìm Tả Ninh thảo luận cốt truyện cùng nhân vật. Cô ấy rất có chính kiến, nếu có bất đồng ý kiến liền sẽ lập tức lớn mật góp ý, cũng không sợ đắc tội với ai.
Tả Ninh thực thích tính tình nghiêm túc lại thẳng thắn như vậy của cô ấy, mỗi lần đều rất vui vẻ thảo luận với cô ấy, thậm chí còn thường xuyên cùng cô ấy tán gẫu mà quên trời quên đất.
Trần Thiến xuất thân từ trường diễn viên chính quy, lớn hơn 2 tuổi so với Tả Ninh nhưng cô ấy trời sinh có gương mặt giống như trẻ con, dáng người nhỏ nhắn, kỹ thuật diễn tự nhiên, diễn vai cô bé 16 - 17 tuổi rất ổn.
Tả Ninh cũng từng xem không ít bộ phim cô ấy đóng, tuy rằng đều là vai phụ nhưng làm người ta rất ấn tượng, lần này bị Thu Dật Bạch tìm ra được, không thể không nói ánh mắt của anh rất tốt.
5 vai chính ngoại trừ Đồng Ninh có chút yếu hơn thì những người khác kỹ thuật diễn đều rất ổn, số lần NG có thể đếm trên đầu ngón tay và hiệu suất công việc rất tốt.
“Chu Tử Manh vậy mà lại tuyên bố nghỉ diễn!” Nói xong công việc, Trần Thiến lại tự nhiên trò chuyện bát quái với Tả Ninh: “Cô nói xem cô ấy đang lúc thăng hoa, nghỉ diễn thì thật đáng tiếc a!”
Chu Tử Manh mà Trần Thiến nhắc đến, mấy năm gần đây nhanh chóng trở thành tiểu hoa đán, tuy diễn phim thần tượng kém một chút, kỹ thuật diễn cũng nhiều lần bị lên án nhưng vì có gương mặt thanh thuần đáng yêu nên ở trên mạng vẫn được nhiều người yêu thích.
“Chưa tới 2 tháng, vai diễn bị đổi, quảng cáo bị hủy, sau đó lại đột ngột tuyên bố nghỉ diễn, hiện tại tôi thật sự tin tưởng những lời đồn đại đó rồi.”
Tả Ninh cười cười: “Lời đồn gì vậy? Lại là bởi vì không tuân thủ quy tắc ngầm nên đắc tội với nhân vật lớn nào sao?”
“Lần này không giống a, nghe nói là cô ấy bởi vì dính tai tiếng với một nam diễn viên nổi tiếng, trộm bỏ thuốc người ta, sau đó bị vạch trần nên mới rơi vào kết cục như vậy.” Trần Thiến thọc thọc khuỷu tay của Tả Ninh rồi hất hất cằm hướng đối diện: “Rất nhiều người nói nam diễn viên đó chính là Cao Hạ.”
Tả Ninh ngay lập tức sửng sốt, ngẩng đầu nhìn nhìn Cao Hạ đang nhắm mắt nghỉ ngơi ở phía đối diện, trong đầu không tự giác nhớ lại sự việc hôm khởi động máy quay.
Hay người bỏ thuốc thật sự là Chu Tử Manh?
Trần Thiến tiếp tục nói: “Nếu đúng thật là Cao Hạ thì Chu Tử Manh cũng lớn mật quá đi? Cao Hạ là cổ đông của Tinh Thần Giải Trí, vị thế lại lớn, nếu Cao Hạ quyết tâm báo thù thì chẳng phải Tinh Thần Giải Trí nhất định là sẽ đứng về phía anh ta hay sao?”
Nhưng giờ phút này, hiện lên trong đầu Tả Ninh là một gương mặt khác lạnh lùng xa cách rồi lại uy nghiêm.
Thu Dật Bạch từng nói qua sẽ nghiêm túc xử lý sự việc đó, bởi vì không muốn nói thêm nên Tả Ninh cũng không hỏi kết quả, nhưng hôm nay nghe Trần Thiến nói như vậy, hẳn là bọn họ đã sớm động thủ với Chu Tử Manh?
Nhưng làm như vậy, đến tột cùng là Cao Hạ, Thu Dật Bạch, hay là Thu Dật Mặc? Chu Tử Manh là nghệ sĩ của Tinh Thần Giải Trí, ép cô ấy rút lui là chuyện lớn, vô luận là ai yêu cầu thì nhất định phải được Thu Dật Mặc đồng ý? Hơn nữa làm vậy với nghệ sĩ nhà mình thì tổn thất đều thuộc về công ty.
“Biên kịch Tả?” Trần Thiến lay lay Tả Ninh: “Cô có điện thoại kìa.”
Tả Ninh lúc này mới hồi phục tinh thần, nhanh chóng lấy điện thoại di động trong túi xách ra, màn hình hiển thị dãy số lạ.
“Xin chào.”
“Tới văn phòng của tôi.”
Lạnh băng, không mang theo bất kì cảm tình gì. Tả Ninh vừa nghe liền biết là ai.
Cô theo bản năng đứng lên, đi đến hành lang vắng người xong hạ giọng nói: “Có chuyện gì?”
“Tôi đã nói rồi, giữa chúng ta về sau tôi là người chủ động, em chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời là được.”
Tả Ninh hừ lạnh một tiếng: “Tôi và anh chẳng có quan hệ gì cả.”
“Phải không? Em không muốn lấy lại những tấm ảnh lõa thể?”
“Anh uy hiếp tôi?”
“Không phải uy hiếp, tôi chỉ muốn nói với em, tôi cùng Thu Dật Bạch đều nỗ lực giúp em, nếu em không muốn mỗi ngày đều lo lắng đề phòng thì hãy ngoan ngoãn phối hợp.”
“Tôi đây nên cách xa anh một chút, nếu không thì khi cha của anh tức giận lên, người xui xẻo lại là tôi.”
“Ông ấy rất hiểu biết tôi, nếu sau đêm chạm vào em, tôi vẫn luôn không tìm em, ông ấy ngược lại sẽ nghi ngờ.”
“Anh cho rằng tôi sẽ tin những lời đó?”
“Tôi chỉ chờ em đến 6 giờ tan làm, tin hay không, tự mình lựa chọn.”
Người đàn ông kia, tựa hồ chắc chắn Tả Ninh sẽ nghe theo anh.
Tả Ninh nắm chặt di động ngây ngốc đứng ở hành lang nửa buổi, cuối cùng vẫn nhắn tin cho Thu Dật Bạch, nói là có việc phải ra ngoài, buổi tối sẽ trở về khách sạn.
Cô thậm chí không dám đứng trước mặt nói chuyện với Thu Dật Bạch, bởi vì anh sẽ phát hiện cô nói dối, mà nếu nói với anh người đàn ông cô đi gặp là Thu Dật Mặc thì chỉ sợ Thu Dật Bạch càng không thể chấp nhận được.
Nhưng cô vừa mới đến cửa phòng khách chuẩn bị xuống lầu thì lại phát hiện Du Hạo Nam chẳng biết đã tới từ khi nào, thấy cô anh liền tự nhiên chào đón: “Tôi tới đưa em đi ăn cơm.”
Không có động tác thân mật, ngữ khí cũng bình thường nhưng nội dung lại thật mờ ám.
Tả Ninh rõ ràng cảm giác trên người hội tụ rất nhiều ánh mắt, không khí trở nên có chút lúng túng.
Cô nghĩ Thu Dật Bạch sẽ khó lòng mà chịu đựng được nên liền lùi về sau hai bước và nói lớn: “Lần trước chủ tịch Du giúp tôi, hẳn là tôi nên mời anh đi ăn cơm, chẳng qua là thời gian quay phim chưa kết thúc nên tạm thời không thể rời đi, thật xin lỗi.”
Du Hạo Nam tự nhiên hiểu rõ ý tứ của cô nhưng anh cười nhẹ một tiếng, ngay sau đó xoay người nhìn Thu Dật Bạch ở cách đó không xa: “Nếu đạo diễn Thu đã sớm chia tay với cô Tả, vậy thì tôi đây hẳn là có quyền theo đuổi cô ấy đi? Hôm nay lần đầu tiên mời người đẹp đi ăn cơm tối, đạo diễn Thu cũng không chịu thả người sao?”
Thu Dật Bạch không có biểu tình gì nhìn chằm chằm Du Hạo Nam vài giây, sau đó đột nhiên nhếch môi: “Đương nhiên, chủ tịch Du cứ tùy ý.”
Sở dĩ đưa ra kết luận này, chủ yếu là bởi vì lúc trước hai người họ quá mức thân mật, mỗi ngày đều rải cẩu lương. Mà hiện tại bọn họ, tuy rằng lúc ở chung chỉ coi như hòa bình có lễ nhưng rõ ràng đã không còn thân mật như trước nữa.
Mọi người trước mặt không dám nói gì, nhưng sau lưng lại nghị luận sôi nổi, Tả Ninh vô tình nghe được không dưới năm lần.
Tình trạng của cô cùng Thu Dật Bạch hiện tại cũng không tính là chia tay, kỳ thật cô có đôi chút buồn bực.
Cô còn nhớ rõ phản ứng của Thu Dật Bạch lúc chiều hôm đó, cô bị anh kéo đến tầng năm hung hăng hôn rất nhiều lần, anh nói xin lỗi cô, muốn cô cho anh thời gian giải quyết vấn đề ngăn trở giữa bọn họ, nói với cô vì không muốn chọc giận Thu Quốc Bình nên anh chỉ có thể duy trì khoảng cách với cô.
Anh cũng hứa hẹn với cô, nhất định sẽ nỗ lực làm tốt, tuyệt đối không bại bởi Thu Dật Mặc.
Rồi sau đó mấy ngày, anh một lòng tập trung vào công việc quay phim, không giống như trước, có cơ hội liền cùng cô anh anh em em.
Tả Ninh nghĩ, có lẽ đây là kết quả tốt, cô cùng Thu Dật Bạch, mỗi người đều cần có thời gian để bình tĩnh lại.
“Biên kịch Tả, có thể thảo luận với cô một chút về cảnh diễn tiếp theo không?” Nữ chính mới Trần Thiến kéo theo làn váy ngồi ở trước mặt Tả Ninh.
Không biết đây là lần thứ mấy cô ấy tìm Tả Ninh thảo luận cốt truyện cùng nhân vật. Cô ấy rất có chính kiến, nếu có bất đồng ý kiến liền sẽ lập tức lớn mật góp ý, cũng không sợ đắc tội với ai.
Tả Ninh thực thích tính tình nghiêm túc lại thẳng thắn như vậy của cô ấy, mỗi lần đều rất vui vẻ thảo luận với cô ấy, thậm chí còn thường xuyên cùng cô ấy tán gẫu mà quên trời quên đất.
Trần Thiến xuất thân từ trường diễn viên chính quy, lớn hơn 2 tuổi so với Tả Ninh nhưng cô ấy trời sinh có gương mặt giống như trẻ con, dáng người nhỏ nhắn, kỹ thuật diễn tự nhiên, diễn vai cô bé 16 - 17 tuổi rất ổn.
Tả Ninh cũng từng xem không ít bộ phim cô ấy đóng, tuy rằng đều là vai phụ nhưng làm người ta rất ấn tượng, lần này bị Thu Dật Bạch tìm ra được, không thể không nói ánh mắt của anh rất tốt.
5 vai chính ngoại trừ Đồng Ninh có chút yếu hơn thì những người khác kỹ thuật diễn đều rất ổn, số lần NG có thể đếm trên đầu ngón tay và hiệu suất công việc rất tốt.
“Chu Tử Manh vậy mà lại tuyên bố nghỉ diễn!” Nói xong công việc, Trần Thiến lại tự nhiên trò chuyện bát quái với Tả Ninh: “Cô nói xem cô ấy đang lúc thăng hoa, nghỉ diễn thì thật đáng tiếc a!”
Chu Tử Manh mà Trần Thiến nhắc đến, mấy năm gần đây nhanh chóng trở thành tiểu hoa đán, tuy diễn phim thần tượng kém một chút, kỹ thuật diễn cũng nhiều lần bị lên án nhưng vì có gương mặt thanh thuần đáng yêu nên ở trên mạng vẫn được nhiều người yêu thích.
“Chưa tới 2 tháng, vai diễn bị đổi, quảng cáo bị hủy, sau đó lại đột ngột tuyên bố nghỉ diễn, hiện tại tôi thật sự tin tưởng những lời đồn đại đó rồi.”
Tả Ninh cười cười: “Lời đồn gì vậy? Lại là bởi vì không tuân thủ quy tắc ngầm nên đắc tội với nhân vật lớn nào sao?”
“Lần này không giống a, nghe nói là cô ấy bởi vì dính tai tiếng với một nam diễn viên nổi tiếng, trộm bỏ thuốc người ta, sau đó bị vạch trần nên mới rơi vào kết cục như vậy.” Trần Thiến thọc thọc khuỷu tay của Tả Ninh rồi hất hất cằm hướng đối diện: “Rất nhiều người nói nam diễn viên đó chính là Cao Hạ.”
Tả Ninh ngay lập tức sửng sốt, ngẩng đầu nhìn nhìn Cao Hạ đang nhắm mắt nghỉ ngơi ở phía đối diện, trong đầu không tự giác nhớ lại sự việc hôm khởi động máy quay.
Hay người bỏ thuốc thật sự là Chu Tử Manh?
Trần Thiến tiếp tục nói: “Nếu đúng thật là Cao Hạ thì Chu Tử Manh cũng lớn mật quá đi? Cao Hạ là cổ đông của Tinh Thần Giải Trí, vị thế lại lớn, nếu Cao Hạ quyết tâm báo thù thì chẳng phải Tinh Thần Giải Trí nhất định là sẽ đứng về phía anh ta hay sao?”
Nhưng giờ phút này, hiện lên trong đầu Tả Ninh là một gương mặt khác lạnh lùng xa cách rồi lại uy nghiêm.
Thu Dật Bạch từng nói qua sẽ nghiêm túc xử lý sự việc đó, bởi vì không muốn nói thêm nên Tả Ninh cũng không hỏi kết quả, nhưng hôm nay nghe Trần Thiến nói như vậy, hẳn là bọn họ đã sớm động thủ với Chu Tử Manh?
Nhưng làm như vậy, đến tột cùng là Cao Hạ, Thu Dật Bạch, hay là Thu Dật Mặc? Chu Tử Manh là nghệ sĩ của Tinh Thần Giải Trí, ép cô ấy rút lui là chuyện lớn, vô luận là ai yêu cầu thì nhất định phải được Thu Dật Mặc đồng ý? Hơn nữa làm vậy với nghệ sĩ nhà mình thì tổn thất đều thuộc về công ty.
“Biên kịch Tả?” Trần Thiến lay lay Tả Ninh: “Cô có điện thoại kìa.”
Tả Ninh lúc này mới hồi phục tinh thần, nhanh chóng lấy điện thoại di động trong túi xách ra, màn hình hiển thị dãy số lạ.
“Xin chào.”
“Tới văn phòng của tôi.”
Lạnh băng, không mang theo bất kì cảm tình gì. Tả Ninh vừa nghe liền biết là ai.
Cô theo bản năng đứng lên, đi đến hành lang vắng người xong hạ giọng nói: “Có chuyện gì?”
“Tôi đã nói rồi, giữa chúng ta về sau tôi là người chủ động, em chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời là được.”
Tả Ninh hừ lạnh một tiếng: “Tôi và anh chẳng có quan hệ gì cả.”
“Phải không? Em không muốn lấy lại những tấm ảnh lõa thể?”
“Anh uy hiếp tôi?”
“Không phải uy hiếp, tôi chỉ muốn nói với em, tôi cùng Thu Dật Bạch đều nỗ lực giúp em, nếu em không muốn mỗi ngày đều lo lắng đề phòng thì hãy ngoan ngoãn phối hợp.”
“Tôi đây nên cách xa anh một chút, nếu không thì khi cha của anh tức giận lên, người xui xẻo lại là tôi.”
“Ông ấy rất hiểu biết tôi, nếu sau đêm chạm vào em, tôi vẫn luôn không tìm em, ông ấy ngược lại sẽ nghi ngờ.”
“Anh cho rằng tôi sẽ tin những lời đó?”
“Tôi chỉ chờ em đến 6 giờ tan làm, tin hay không, tự mình lựa chọn.”
Người đàn ông kia, tựa hồ chắc chắn Tả Ninh sẽ nghe theo anh.
Tả Ninh nắm chặt di động ngây ngốc đứng ở hành lang nửa buổi, cuối cùng vẫn nhắn tin cho Thu Dật Bạch, nói là có việc phải ra ngoài, buổi tối sẽ trở về khách sạn.
Cô thậm chí không dám đứng trước mặt nói chuyện với Thu Dật Bạch, bởi vì anh sẽ phát hiện cô nói dối, mà nếu nói với anh người đàn ông cô đi gặp là Thu Dật Mặc thì chỉ sợ Thu Dật Bạch càng không thể chấp nhận được.
Nhưng cô vừa mới đến cửa phòng khách chuẩn bị xuống lầu thì lại phát hiện Du Hạo Nam chẳng biết đã tới từ khi nào, thấy cô anh liền tự nhiên chào đón: “Tôi tới đưa em đi ăn cơm.”
Không có động tác thân mật, ngữ khí cũng bình thường nhưng nội dung lại thật mờ ám.
Tả Ninh rõ ràng cảm giác trên người hội tụ rất nhiều ánh mắt, không khí trở nên có chút lúng túng.
Cô nghĩ Thu Dật Bạch sẽ khó lòng mà chịu đựng được nên liền lùi về sau hai bước và nói lớn: “Lần trước chủ tịch Du giúp tôi, hẳn là tôi nên mời anh đi ăn cơm, chẳng qua là thời gian quay phim chưa kết thúc nên tạm thời không thể rời đi, thật xin lỗi.”
Du Hạo Nam tự nhiên hiểu rõ ý tứ của cô nhưng anh cười nhẹ một tiếng, ngay sau đó xoay người nhìn Thu Dật Bạch ở cách đó không xa: “Nếu đạo diễn Thu đã sớm chia tay với cô Tả, vậy thì tôi đây hẳn là có quyền theo đuổi cô ấy đi? Hôm nay lần đầu tiên mời người đẹp đi ăn cơm tối, đạo diễn Thu cũng không chịu thả người sao?”
Thu Dật Bạch không có biểu tình gì nhìn chằm chằm Du Hạo Nam vài giây, sau đó đột nhiên nhếch môi: “Đương nhiên, chủ tịch Du cứ tùy ý.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.