Chương 11: Làm Tình Hoang Đường
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
04/06/2021
Thu Dật Mặc một thân sơ mi trắng đơn giản phối với quần tây màu đen, cộng thêm mắt kính thoạt nhìn dáng vẻ nghiêm túc lạnh lùng. Khi đôi mắt đen nhánh của anh nhìn về Tả Ninh khiến cho cả người cô có chút run rẩy chậm rãi lùi về sau một bước.
"Tôi tới tìm Cao Hạ." Giọng điệu của anh vẫn lạnh nhạt như cũ, chỉ là nhìn thân hình xinh đẹp nhỏ bé trước mắt, thanh âm lại mang theo một chút khàn khàn: "Cô... Sinh bệnh?"
Giờ phút này, trên người Tả Ninh chỉ quấn mỗi một chiếc khăn tắm, trước ngực lộ ra phần lớn nhũ thịt tuyết trắng nhìn thực mê người, còn có vài giọt mồ hôi nhễ nhại rơi xuống.
Khăn tắm quá ngắn căn bản không thể che được cảnh xuân dưới thân, Thu Dật Mặc nhìn từ trên xuống dưới, thậm chí có thể nhìn thấy một mảng nhỏ hoa huyệt.
Tả Ninh mới từ phòng tắm bước ra, khuôn mặt nhỏ chưa trang điểm nhìn qua vừa trơn lại vừa mềm, giờ phút này lại còn đỏ bừng, phủ một tầng mỏng hơi nước làm cho người ta không nhịn được mà muốn cắn một ngụm.
"Cao Hạ... Rời đi... Đã lâu." Tả Ninh vẫn cố gắng duy trì trạng thái ổn định nhưng lời vừa nói ra khỏi miệng thanh âm lại yếu ớt mềm mại. Chính cô nghe được còn cảm thấy thật lẳng lơ.
Trong tai truyền đến lời nói của cô tựa như tiếng rên rỉ, cổ họng của Thu Dật Mặc không tự giác nóng lên, trong mắt từ lâu đã có sự biến hóa. Ánh mắt của anh làm cho Tả Ninh tâm hoảng ý loạn không biết phải làm sao. Lúc này cô mới cúi đầu phát hiện hạ thể cư nhiên bại lộ ở trước mắt anh, cô kinh hô một tiếng vội vàng kéo khăn tắm che đi nhưng ngược lại càng kéo càng làm khăn tắm tụt khỏi thân thể mình.
"A..." Tả Ninh vừa thẹn lại vừa vội, trong giọng nói còn mang theo âm khóc nức nở: "Anh... Anh đừng nhìn, mau quay người đi chỗ khác..."
Cô vội vàng dùng khăn tắm che lấp thân thể của mình, xoay người hướng phòng tắm mà chạy vào. Nhưng vừa động thì đôi dép lê dưới chân không chịu khống chế mà trượt đi làm cả người cô đều ngã về phía sau.
Không có đau đớn như trong tưởng tượng, bởi vì cô đã bị người đàn ông ở phía sau vững vàng đỡ được, hai cánh tay dày rộng của anh đặt ở trên eo nhỏ, đầu ngón tay bắt đầu vuốt ve nhẹ nhàng trên da thịt mềm mại của cô làm cho Tả Ninh run rẩy, cả người tê dại.
"Ưm..." Đôi môi đỏ vô thức khẽ ưm một tiếng, cô rõ ràng cảm giác được vật cứng rắn nóng rực của anh đang kề ở sau eo mình.
Giờ phút này, Tả Ninh quên mất phải phản kháng, thậm chí là quên mất cả sự sỉ nhục, cô chỉ có thể nghe theo dục vọng trong cơ thể , muốn càng nhiều, muốn thoải mái hơn. Thế cho nên cô theo bản năng nhích lại gần ôm lấy anh.
Mà phản ứng này của cô, hiển nhiên là sự ủng hộ lớn nhất cho người đàn ông. Giây tiếp theo, cô đã bị anh gắt gao ôm lấy và ngã lên chiếc ghế sô pha lớn màu xám tro.
Lúc thân hình người đàn ông đè xuống, cô đã gấp không chờ nổi mà ôm vòng lấy cổ anh, cả khuôn mặt đều dán lên người anh.
Hơi thở của Thu Dật Mặc càng lúc càng nặng nề nhưng anh vẫn duy trì tia lí trí cuối cùng mà thấp giọng hỏi: "Có phải cô bị người ta bỏ thuốc hay không?"
Hơi thở ấm áp của anh phả vào trên mặt làm Tả Ninh cảm thấy cơ thể càng thêm ngứa ngáy mãnh liệt hơn, tay ôm cổ anh lại chặt hơn vài phần, cô ở bên tai anh run giọng than nhẹ: "Giúp tôi... Cầu xin anh..."
Anh không nói gì nữa, bàn tay liền trực tiếp thăm dò ở giữa hai chân cô, nơi đó sớm đã ướt át một mảng, thậm chí là lúc cô nằm xuống, hoa dịch đã tiết ra không ít trên sô pha.
"A a... Ân a..." Anh chạm vào làm cô co rút một trận, rên rỉ thành tiếng.
Cơ thể Tả Ninh run rẩy, nụ hoa trước ngực sớm đã đứng thẳng cách lớp áo sơ mi mỏng của anh mà không ngừng cọ xát, anh dứt khoát cúi thân mình xuống, một ngụm ngậm lấy một bên nhũ thịt rồi dùng sức liếm mút đùa bỡn.
"Ân a a a..." Tả Ninh run rẩy thét chói tai, hạ thể cũng không tự chủ mà đón nhận ngón tay thô lệ của anh.
Cảm giác được Tả Ninh chủ động, ngón trỏ đang xoa ấn hoa đế chậm rãi trượt xuống, tiến vào huyệt khẩu ướt đẫm rồi nhẹ nhàng chọc vào làm cô yêu kiều rên rỉ liên tục xong anh lại bỏ thêm một lóng tay vào, sau đó chậm rãi rút ra thọc vào.
Anh buông nụ hoa bị chính mình liếm mút đến sưng đỏ ra rồi thổi nhiệt khí ở bên tai cô: "Thoải mái sao?"
Tả Ninh không trả lời, chỉ là hạ thể đón ý hùa theo vặn vẹo nhanh một chút.
"Muốn sao? Lần này, cô nguyện ý chứ?" Trên gương mặt vẫn luôn lạnh nhạt của anh khó được lộ ra vài tia tươi cười ôn hòa.
"Muốn... Cho tôi... Thật là khó chịu..." Hốc mắt Tả Ninh ướt át, thanh âm mềm mại tựa như đứa trẻ đáng thương muốn có kẹo ăn từ người lớn.
"Vậy cô tự mình làm đi." Anh bắt lấy tay nhỏ của cô, chậm rãi dời xuống làm cho cô cách lớp âu phục vuốt ve côn thịt nóng bỏng.
Lần đầu tiên chạm vào vật nóng như vậy, Tả Ninh hoảng sợ liền muốn tránh thoát nhưng anh lại không cho, ngược lại còn kéo tay cô mở khóa kéo quần, cô vội vàng lần mò hơn nửa buổi mới có thể phóng thích vật cứng giống như nhiệt thiết ra ngoài.
Côn thịt nóng như lửa để ngay huyệt khẩu, cô liền run rẩy một trận, không ngừng vặn vẹo eo thon, nhè nhẹ khóc thút thít.
Cảm giác được cô nôn nóng như vậy, anh hôn lên môi cô rồi khẽ cười: "Nói cô muốn tôi, nói cô nguyện ý, cô nói, tôi liền cho cô."
"Tôi muốn anh... Tôi nguyện... A a a..."
Đôi tay nắm lấy eo thon mảnh khảnh của cô, anh dùng sức thúc tới, côn thịt đã sớm cứng đến khó chịu rốt cuộc cũng tiến vào trong cơ thể cô, chọc đến cả hai người đều phát ra một tiếng than thở thỏa mãn.
Nhìn đôi môi anh đào khẽ nhếch của cô, anh cúi đầu dùng sức hôn xuống, đầu lưỡi đấu đá lung tung ở trong miệng cô, không ngừng hấp thu mật ngọt của cô.
Tả Ninh cảm thấy mình như muốn chết, tiểu huyệt vừa mới bị anh va chạm mấy chục cái đã liền co rút mãnh liệt, không phát ra được một chút thanh âm.
Cảm nhận được cô cao trào, anh càng thêm dùng sức đưa đẩy kiện eo, ba nhẹ một sâu mà nhanh chóng thọc vào rút ra. Trong căn phòng nghỉ yên tĩnh, thậm chí có thể nghe rõ được âm thanh đâm thọc "bạch bạch bạch" cùng với tiếng dòng nước nhỏ giọt.
"Bảo bối, cô quá nhạy cảm, tôi còn chưa xong đâu."
Mồ hôi từ trán anh rơi xuống từng giọt, khuôn mặt tuấn tú sớm đã bị nhuốm đầy dục vọng, theo hô hấp của anh càng dồn dập, động tác dưới thân cũng càng lúc càng nhanh.
"Không... Chậm một chút... Chậm... A a a..."
Thấy Tả Ninh lại nghênh đón cao trào lần thứ hai, anh tạm dừng một chút để chuẩn bị tiến công mãnh liệt lần nữa, nhưng mà lỗ tai ngẫu nhiên nghe được thanh âm có người mở cửa.
"Tôi tới tìm Cao Hạ." Giọng điệu của anh vẫn lạnh nhạt như cũ, chỉ là nhìn thân hình xinh đẹp nhỏ bé trước mắt, thanh âm lại mang theo một chút khàn khàn: "Cô... Sinh bệnh?"
Giờ phút này, trên người Tả Ninh chỉ quấn mỗi một chiếc khăn tắm, trước ngực lộ ra phần lớn nhũ thịt tuyết trắng nhìn thực mê người, còn có vài giọt mồ hôi nhễ nhại rơi xuống.
Khăn tắm quá ngắn căn bản không thể che được cảnh xuân dưới thân, Thu Dật Mặc nhìn từ trên xuống dưới, thậm chí có thể nhìn thấy một mảng nhỏ hoa huyệt.
Tả Ninh mới từ phòng tắm bước ra, khuôn mặt nhỏ chưa trang điểm nhìn qua vừa trơn lại vừa mềm, giờ phút này lại còn đỏ bừng, phủ một tầng mỏng hơi nước làm cho người ta không nhịn được mà muốn cắn một ngụm.
"Cao Hạ... Rời đi... Đã lâu." Tả Ninh vẫn cố gắng duy trì trạng thái ổn định nhưng lời vừa nói ra khỏi miệng thanh âm lại yếu ớt mềm mại. Chính cô nghe được còn cảm thấy thật lẳng lơ.
Trong tai truyền đến lời nói của cô tựa như tiếng rên rỉ, cổ họng của Thu Dật Mặc không tự giác nóng lên, trong mắt từ lâu đã có sự biến hóa. Ánh mắt của anh làm cho Tả Ninh tâm hoảng ý loạn không biết phải làm sao. Lúc này cô mới cúi đầu phát hiện hạ thể cư nhiên bại lộ ở trước mắt anh, cô kinh hô một tiếng vội vàng kéo khăn tắm che đi nhưng ngược lại càng kéo càng làm khăn tắm tụt khỏi thân thể mình.
"A..." Tả Ninh vừa thẹn lại vừa vội, trong giọng nói còn mang theo âm khóc nức nở: "Anh... Anh đừng nhìn, mau quay người đi chỗ khác..."
Cô vội vàng dùng khăn tắm che lấp thân thể của mình, xoay người hướng phòng tắm mà chạy vào. Nhưng vừa động thì đôi dép lê dưới chân không chịu khống chế mà trượt đi làm cả người cô đều ngã về phía sau.
Không có đau đớn như trong tưởng tượng, bởi vì cô đã bị người đàn ông ở phía sau vững vàng đỡ được, hai cánh tay dày rộng của anh đặt ở trên eo nhỏ, đầu ngón tay bắt đầu vuốt ve nhẹ nhàng trên da thịt mềm mại của cô làm cho Tả Ninh run rẩy, cả người tê dại.
"Ưm..." Đôi môi đỏ vô thức khẽ ưm một tiếng, cô rõ ràng cảm giác được vật cứng rắn nóng rực của anh đang kề ở sau eo mình.
Giờ phút này, Tả Ninh quên mất phải phản kháng, thậm chí là quên mất cả sự sỉ nhục, cô chỉ có thể nghe theo dục vọng trong cơ thể , muốn càng nhiều, muốn thoải mái hơn. Thế cho nên cô theo bản năng nhích lại gần ôm lấy anh.
Mà phản ứng này của cô, hiển nhiên là sự ủng hộ lớn nhất cho người đàn ông. Giây tiếp theo, cô đã bị anh gắt gao ôm lấy và ngã lên chiếc ghế sô pha lớn màu xám tro.
Lúc thân hình người đàn ông đè xuống, cô đã gấp không chờ nổi mà ôm vòng lấy cổ anh, cả khuôn mặt đều dán lên người anh.
Hơi thở của Thu Dật Mặc càng lúc càng nặng nề nhưng anh vẫn duy trì tia lí trí cuối cùng mà thấp giọng hỏi: "Có phải cô bị người ta bỏ thuốc hay không?"
Hơi thở ấm áp của anh phả vào trên mặt làm Tả Ninh cảm thấy cơ thể càng thêm ngứa ngáy mãnh liệt hơn, tay ôm cổ anh lại chặt hơn vài phần, cô ở bên tai anh run giọng than nhẹ: "Giúp tôi... Cầu xin anh..."
Anh không nói gì nữa, bàn tay liền trực tiếp thăm dò ở giữa hai chân cô, nơi đó sớm đã ướt át một mảng, thậm chí là lúc cô nằm xuống, hoa dịch đã tiết ra không ít trên sô pha.
"A a... Ân a..." Anh chạm vào làm cô co rút một trận, rên rỉ thành tiếng.
Cơ thể Tả Ninh run rẩy, nụ hoa trước ngực sớm đã đứng thẳng cách lớp áo sơ mi mỏng của anh mà không ngừng cọ xát, anh dứt khoát cúi thân mình xuống, một ngụm ngậm lấy một bên nhũ thịt rồi dùng sức liếm mút đùa bỡn.
"Ân a a a..." Tả Ninh run rẩy thét chói tai, hạ thể cũng không tự chủ mà đón nhận ngón tay thô lệ của anh.
Cảm giác được Tả Ninh chủ động, ngón trỏ đang xoa ấn hoa đế chậm rãi trượt xuống, tiến vào huyệt khẩu ướt đẫm rồi nhẹ nhàng chọc vào làm cô yêu kiều rên rỉ liên tục xong anh lại bỏ thêm một lóng tay vào, sau đó chậm rãi rút ra thọc vào.
Anh buông nụ hoa bị chính mình liếm mút đến sưng đỏ ra rồi thổi nhiệt khí ở bên tai cô: "Thoải mái sao?"
Tả Ninh không trả lời, chỉ là hạ thể đón ý hùa theo vặn vẹo nhanh một chút.
"Muốn sao? Lần này, cô nguyện ý chứ?" Trên gương mặt vẫn luôn lạnh nhạt của anh khó được lộ ra vài tia tươi cười ôn hòa.
"Muốn... Cho tôi... Thật là khó chịu..." Hốc mắt Tả Ninh ướt át, thanh âm mềm mại tựa như đứa trẻ đáng thương muốn có kẹo ăn từ người lớn.
"Vậy cô tự mình làm đi." Anh bắt lấy tay nhỏ của cô, chậm rãi dời xuống làm cho cô cách lớp âu phục vuốt ve côn thịt nóng bỏng.
Lần đầu tiên chạm vào vật nóng như vậy, Tả Ninh hoảng sợ liền muốn tránh thoát nhưng anh lại không cho, ngược lại còn kéo tay cô mở khóa kéo quần, cô vội vàng lần mò hơn nửa buổi mới có thể phóng thích vật cứng giống như nhiệt thiết ra ngoài.
Côn thịt nóng như lửa để ngay huyệt khẩu, cô liền run rẩy một trận, không ngừng vặn vẹo eo thon, nhè nhẹ khóc thút thít.
Cảm giác được cô nôn nóng như vậy, anh hôn lên môi cô rồi khẽ cười: "Nói cô muốn tôi, nói cô nguyện ý, cô nói, tôi liền cho cô."
"Tôi muốn anh... Tôi nguyện... A a a..."
Đôi tay nắm lấy eo thon mảnh khảnh của cô, anh dùng sức thúc tới, côn thịt đã sớm cứng đến khó chịu rốt cuộc cũng tiến vào trong cơ thể cô, chọc đến cả hai người đều phát ra một tiếng than thở thỏa mãn.
Nhìn đôi môi anh đào khẽ nhếch của cô, anh cúi đầu dùng sức hôn xuống, đầu lưỡi đấu đá lung tung ở trong miệng cô, không ngừng hấp thu mật ngọt của cô.
Tả Ninh cảm thấy mình như muốn chết, tiểu huyệt vừa mới bị anh va chạm mấy chục cái đã liền co rút mãnh liệt, không phát ra được một chút thanh âm.
Cảm nhận được cô cao trào, anh càng thêm dùng sức đưa đẩy kiện eo, ba nhẹ một sâu mà nhanh chóng thọc vào rút ra. Trong căn phòng nghỉ yên tĩnh, thậm chí có thể nghe rõ được âm thanh đâm thọc "bạch bạch bạch" cùng với tiếng dòng nước nhỏ giọt.
"Bảo bối, cô quá nhạy cảm, tôi còn chưa xong đâu."
Mồ hôi từ trán anh rơi xuống từng giọt, khuôn mặt tuấn tú sớm đã bị nhuốm đầy dục vọng, theo hô hấp của anh càng dồn dập, động tác dưới thân cũng càng lúc càng nhanh.
"Không... Chậm một chút... Chậm... A a a..."
Thấy Tả Ninh lại nghênh đón cao trào lần thứ hai, anh tạm dừng một chút để chuẩn bị tiến công mãnh liệt lần nữa, nhưng mà lỗ tai ngẫu nhiên nghe được thanh âm có người mở cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.