Chương 41: Escape Room
Quyển Quyển Lại Xoa Xoa
30/06/2020
Chẳng mấy chốc, lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám đã trở thành lớp học
mà bọn trẻ khoái nhứt. Những bài học kế cũng thú vị và vui nhộn như bài
học đầu tiên. Công việc của chú Người Sói lù bù hết lên: chú phải soạn
bài, phải chấm điểm bài tập, phải giải quyết những rắc rối nhỏ như cọng
lông…. Đương nhiên, chú còn phải giúp đỡ cụ Dumbledore thiết kế các bài
thi nữa chứ! Đã không chỉ một lần Harry nhìn thấy trong mắt chú Lupin
lóe lên vẻ khoái trá khi được chơi khăm người ta, thành thử ra cậu do dự lắm: Đăng ký tham gia cuộc thi là lựa chọn đúng đắn sao? Xét đến cùng
thì bốn đứa tụi nó cũng không… ăn ý cho lắm!
Draco dán mặt vào một bên má của Harry, thì thào châm chọc:
_ Đội Black (Màu Đen) ư? Mày định đổi Đầu Thẹo thành Đầu Bò đấy hử?
Harry chế giễu lại:
_ Thế bạn thì là Đầu gì? Medusa(1)? Một đội toàn đầu rắn hả?
Draco nở nụ cười mắc ói.
_ Thật làm khó cho cái Đầu Bò của mày đoán được hay tới vậy. Nhưng tao càng thích cái tên Golden Boy (Cậu bé Vàng) hơn.
_ Bạn cứ nói thẳng là muốn đặt tên The proud Draco (Thiên Long kiêu ngạo) đi!
Chỉ vì một cái tên thôi mà bốn đứa đã cãi cọ tùm lum như thế đấy: từ The sword of king Arthur (Thanh gươm của vua Arthur) của Ron, The tree of wisdom (Cây thông thái) của Hermione đến Black của Harry… Hermione lấy tay bóp trán, đầu đau muốn nứt ra. Cuối cùng cô dứt khoát dùng phương án đàn áp.
_ Được rồi… Return (Trở về). Tên đội mình là Return.
Vừa nói xong, cô bé Ravenclaw đã điền ngay tên vào thư đăng ký và bỏ ra ngoài căn Phòng theo Yêu cầu mà không cho ai có thời gian chất vấn. Ron ngơ ngáo lập tức cong mông đuổi theo sau.
_ Mione, đợi mình với!
_ Mình đã bảo trước rồi mà. Đừng có trông mong mình có thể bắt tay hợp tác với con Chồn Sương kia…
Tiếng nói của cậu chàng tóc đỏ nhỏ dần. Khi cánh cửa đóng lại một lần nữa, trong phòng chỉ còn mình Harry và Draco. Ban đầu bọn nó dự định lên kế hoạch chuẩn bị cho cuộc thi, nhưng kết quả lại chẳng làm được gì. À không, cũng không thể nói thế, chí ít là bọn nó đã đặt tên cho đội!
Harry nhìn thằng khốn nạn tóc vàng trừng trừng. Người này thật sự cố chấp và bảo thủ hết biết với một vài quan niệm. Nghĩ thế, cậu lại thở dài một tiếng. Bốn đứa có thể vượt qua các bài thi thật ư? Dù sao thì… khác biệt đã tồn tại từ rất sớm.
Đám học trò được thông báo rằng bài thi đầu tiên sẽ bắt đầu vào ngày lễ Hội Ma. Buổi tối ngay hôm trước đó, Chủ nhiệm của Harry bước vào trong phòng sinh hoạt chung của tụi nó. Cô Sprout phát cho mỗi đứa Hufflepuff tham gia cuộc thi một cái chai có nút bịt kín. Sau khi nhắc nhở tụi nó không được mở ra, bà còn khích lệ thêm mấy câu nữa rồi mới rời đi.
Harry nhìn thoáng qua cả phòng sinh hoạt chung, phát hiện chỉ có chừng mười mấy đứa cầm cái chai. Khá ít, xem ra có thật nhiều đứa chưa tìm được đội.
Buổi tối hôm đó, cậu đi ngủ thật sớm. Rạng sáng ngày lễ Hội Ma, trong lúc mơ màng, cậu nghe thấy có ai đó thì thào vào lỗ tai cậu. Âm thanh kia cứ lải nhải mãi không chịu ngừng, mãi cho tới khi có một sức mạnh ấm áp nâng cậu dậy.
_ Các con, bắt đầu rồi.
Tiếng nói của cô Sprout thật êm dịu và chậm rãi biết bao. Harry an tâm chìm sâu vào giấc ngủ một lần nữa.
~
Khi Harry từ từ tỉnh dậy từ giấc ngủ sâu đã là buổi chiều ngày hôm sau. Cậu ngọ nguậy ngồi dậy, mở to mắt quan sát xung quanh. Đây là một gian nhà kho xa lạ chất đầy những thứ lặt vặt như giá sách, ghế sô pha, cái bàn, ngăn tủ,… Thoạt nhìn tất cả chúng đều cũ mèm và rách nát hết mức. Bên trong gian phòng u ám, không có lấy một tia sáng, rất khó không làm người ta liên tưởng đến căn phòng học ẩm thấp và âm u ở dưới hầm.
Harry hỏi:
_ Đây là đâu?
_ Potter, rốt cuộc thì mày cũng chịu dậy rồi hử?
Draco hờ hững ném cho Harry một tấm da dê. Phía trên tấm da dê có chữ viết tay của cụ Dumbledore.
Trò tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ.
Bị mắc kẹt, trò mất cả cây đũa phép.
Mau mau truy tìm lối thoát, hãy hợp tác với những người bạn,
Đừng kiếm cách một mình, không có ích đâu.
Ánh sáng sẽ nhắc nhở trò cái gì là có ích.
Một lời cuối, chớ có bỏ quên bữa tiệc của lễ Hội Ma.
Harry xem lướt qua một lượt thật nhanh trước khi đọc to nội dung tấm da dê.
_ Đây chính là bài thi đầu tiên, bọn mình phải thoát khỏi căn phòng này trước khi bữa tiệc của ngày lễ Hội Ma bắt đầu.
Hermione đoán ra liền.
_ Trò Escape Room (Truy tìm lối thoát)(2) đây mà.
_ Trò gì cơ?
_ Một loại trò chơi trí tuệ của Muggle, giống như tụi mình bây giờ ấy, phải tìm kiếm những đồ vật được cho là ẩn giấu thông điệp để giúp tụi mình thoát ra khỏi căn phòng này.
_ Nghe có vẻ chẳng khoái trá gì hén.
Ron lẩm bẩm trong khi bóc một cái kẹo Sôcôla Ếch nhái nằm trong đống kẹo bánh chất thành ụ ở trong phòng.
_ Có ai muốn ăn lót dạ không?
Nói rồi cậu chàng sung sướng nhét con ếch vào mồm…
_ ĐỨNG YÊN ĐÓ!
Tiếng la toáng đột ngột của Hermione dọa Ron sợ chết đứng tại chỗ. Đầu con ếch bị cậu ngậm trong miệng, tứ chi của nó giãy dụa, đá đạp loạn xạ lên mặt cậu chàng tóc đỏ.
_ Ơ…Úi!
Trong khi Ron ú ớ mấy tiếng mơ hồ, Hermione đã chạy tới giật lấy cái thẻ đang phát sáng, được giấu bên trong gói Sôcôla Ếch nhái mà Ron đang cầm. Đó là một cái thẻ của Godric Gryffindor.
_ Cái trò quái quỷ gì đây? Bọn họ muốn cho chúng ta chiêm ngưỡng ánh hào quang chói lọi của vị anh hùng Gryffindor sao?
Ngón tay dài và thon Draco kẹp lấy cái thẻ. Từ miệng hắn bật ra tiếng cười khẽ khô khốc.
_ Kẻ đầu tiên khởi xướng cho việc chống lại nạn phân biệt đối xử với Muggle. Đúng là hoang đường!
Ron đáp trả với thứ giọng điệu quái dị:
_ Thế mày cho rằng mày là cái thá gì? Giống như lão già Slytherin gàn dở và mắc ói nuôi một con Tử Xà ở trong Phòng chứa Bí mật hử?
_ Weasley, mày có biết mày đang nói đến ai không?
_ Chẳng lẽ tao nói sai? Slytherin chúng mày là một lũ điên dại, cuồng loạn, khoái nhứt cái trò đày đọa Muggle!
Harry làm bộ lễ phép nói xen ngang:
_ Hai bạn đừng nói nữa được không?
Cậu nỗ lực làm cho hai thằng con trai tỉnh táo lại. Nhưng không ích gì hết, bọn nó càng nói càng hăng. Rốt cuộc Harry cũng dần dần khám phá ra một vài chuyện từ đời trước: Sau khi cậu chết, Hội Phượng hoàng mất đi người lãnh đạo chịu tổn thất nghiêm trọng. Đám Tử thần Thực tử lấy Bellatrix Lestrange cầm đầu mở tiệc tàn sát ở Hẻm Xéo. Ngay ở ban ngày, bọn chúng bắt cóc Muggle, tra tấn, hành hạ họ cho đến chết. Bọn chúng muốn dùng máu tươi để cúng tế chủ nhân của mình, cho nên đã ra lời tuyên chiến với Hội Phượng hoàng. Trong trận chiến ấy đã có vô số người chết, màu đỏ nhuộm cả ánh chiều tà. Cả nhà Weasley hầu như chết hết trên chiến trường, ngay cả Ron và Hermione cũng lựa chọn liều chết với Bellatrix Lestrange.
Trải qua trận chiến thảm thống ấy, Ron đã phẫn hận tới đỉnh điểm với luận điệu dòng máu thuần chủng. Mà Draco, hắn lại là người lãnh đạo của Slytherin!
Nhưng bất ngờ là Hermione tỏ ra phản đối Ron:
_ Thôi đi, Ron! Bọn mình không thể đi theo con đường của cụ Dumbledore được!
Ông cụ hiệu trưởng khởi xướng việc bảo vệ Muggle, ca ngợi chủ nghĩa anh hùng hy sinh của Gryffindor. Ánh sáng chính nghĩa có thể thúc giục người ta dũng cảm tiến bước. Nhưng đối với Hermione mà nói, cô có thể mắt mở trừng trừng nhìn Harry chết đi một lần, không có nghĩa rằng cô có thể chịu đựng đến lần thứ hai.
Ron há hốc miệng:
_ Mione à…
Nhưng cậu lại chẳng thể nói gì.
Gian phòng đột ngột chìm vào yên tĩnh, đứa nào đứa nấy đều trầm lặng như thể ương ngạnh trông coi lãnh địa của mình, không muốn thỏa hiệp, cũng không chịu lui bước. Ở chính trong bầu không khí ngột ngạt và nặng nề ấy, có ai đó bật cười.
Hi hi… Hi hi…
Ha ha… Ha ha…
Cậu bạn tóc đỏ la lên:
_ Ai ở đó?
Ở mặt tường đối diện với cậu thình lình xuất hiện một lỗ thủng. Từ trong đó, một con rối khổng lồ, trên mặt bôi đầy thuốc màu phát ra ánh sáng lấp lánh đi ra. Con rối này hóa ra là một thằng hề, một thằng hề có vẻ ngoài hết sức tức cười.
Ron rú lên một cách quái gở:
_ Cái gì thế này?
Thằng hề đáp lại bằng những tràng cười hi ha liên hồi.
_ Đừng có dùng gương mặt đầy tàn nhang mà ra vẻ ngạc nhiên, và cả đôi mắt lờ đờ như cá chết của mi nữa, để nhìn về phía Chúa tể của trò chơi này. Trong mắt ta, mi chẳng là cái thá gì.
_ Nó, nó biết nói kìa… Nó nói mình không phải là cái thá gì…
Thằng hề reo hò:
_ Đáp án chính xác! Phần thưởng cho mi nè!
Dứt lời, nó vỗ tay một cái. Tức khắc, Ron bị lôi ngược và treo lủng lẳng giữa không trung.
Harry nói:
_ Phép Khinh thân(3). Đây chắc chắn là mánh lới của chú Lupin rồi.
Harry cố với lấy cánh tay của Ron nhưng lại bị thằng hề đẩy ra.
_ Phạm luật, phạm luật! Phải bị xử phạt!
Một giây sau đó, cậu bị treo ngược lên trần nhà giống hệt thằng bạn tóc đỏ của mình. Thằng hề khoái chí vỗ tay.
_ Bọn mi đừng mơ có thể thắng được ta. Ta chính là thằng hề hạnh phúc đó!
Harry đỡ mắt kiếng của mình, giận dữ la lớn với tên Slytherin hết sức thờ ơ và hờ hững bên dưới.
_ Bạn không thể giúp một tay hay sao?
Con rắn bạch kim cong môi bạc bẽo.
_ Đáng tiếc tao không có đũa phép. Xin lỗi nha!
Hermione chỉ vào hai đứa dùng một thần chú không cần đũa phép.
_ Liberacorpus! Liberacorpus!(4)
Không có hiệu quả, bởi vì đây cũng là hành vi phạm luật. Harry nhìn Hermione đã chẳng cứu được hai đứa, lại còn bị treo ngược thì ai thán một tiếng.
_ Thiệt là hỏng bét!
Đây là trò của chú Lupin chứ không thể là ai khác. Harry dám chắc như thế vì chỉ có chú Người Sói mới tỉ mỉ quan tâm tới phái nữ. So với mấy cậu con trai bị treo ngược lủng lẳng trong không trung thì các quý cô được ngồi hẳn trên trần nhà.
Nói thật trò thằng hề này không hóc búa lắm. Chẳng qua tụi nó xui xẻo đến độ ba đứa bị loại, dư lại một đứa thì rất khoái chí khoanh tay nhìn trò cười này.
Harry cáu bẳn đến độ gọi cả tên họ người ta:
_ Draco Malfoy! Tôi cảnh cáo bạn! Bạn còn không nghĩ cách là tôi sẽ bôi mỡ heo lên đầu bạn đó!
Draco ném cái nhìn tức tối về phía Harry.
_ Thu hồi cái tánh thô bỉ quỷ tha ma bắt của mày đi. Mày có muốn thử cảm giác bị chét mỡ heo lên tóc không?
Harry làu bàu:
_ Tôi thèm mà ham hố như bạn.
Và rồi đầu cậu thì cứ đau nhói lên sau mỗi tiếng la hét.
_ Đồ khốn nạn! Bạn có chịu nghĩ cách không hả?
Tên Slytherin cảnh cáo:
_ Lễ phép. Đầu Thẹo, mày phải học được lễ phép.
Cùng lúc đó, hắn dễ dàng bới ra từ trong đống đồ dùng tạp nham một cây kéo.
Ron căng thẳng rống to hơn nữa:
_ Mày muốn làm gì? Đừng có làm trò điên rồ…
Thế rồi, tóc đỏ im bặt.
Ba đứa nhìn Draco đi tới trước mặt thằng hề đắc ý, luôn miệng cười hi hi kia và cắt một ngón tay của nó. Điều kỳ diệu đã xảy ra: con rối vẫn luôn huênh hoang kia nhìn ngơ ngác vào đầu ngón tay bị bung ra mấy sợi bông của nó, và phát ra tiếng thét hãi hùng chói tai:
_ KHÔNG!
Draco một bộ lười nhác nói với con rối:
_ Xem đi, người làm ra mi chắc hẳn đã trao cho mi quá dư thừa lòng tự tin. Rốt cuộc thì mi chỉ là một con rối không có linh hồn, một con rối xấu xí mà thôi.
Hắn vừa nói dứt lời thì ba đứa Harry tức khắc được thả ra và rớt xuống sàn. Cùng lúc đó, thân hình to lớn của con rối lập tức bị xì hơi, và xèo một cái, nó chỉ còn lớp da nằm oặt trên mặt sàn. Mấu chốt để vượt qua thằng hề này là phải khiến nó không hạnh phúc. Riêng khoản này thì Slytherin mồm miệng thối hoắc chắc chắn là giỏi nhứt.
Một con thỏ lông xù có đeo cái bảng tên “Rachel” chui ra từ trong cơ thể của con rối. Trong miệng nó ngậm cái thẻ Sôcôla Ếch nhái của Salazar Slytherin.
Hermione hăng hái la to:
_ A ha! Mình biết tụi mình phải tìm cái gì rồi!
Đã có tấm thẻ của Gryffindor, đã có tấm thẻ của Slytherin, như vậy bọn nó chỉ cần tìm thẻ của Ravenclaw và Hufflepuff nữa thôi.
~
Chú thích của người edit:
(1) Medusa: trong thần thoại Hy Lạp, là một con quỷ trong ba chị em quỷ có tên chung đó là Gorgon gồm Stheno, Euryale và Medusa.
Trước kia Medusa đã từng là một người phụ nữ xinh đẹp, có mái tóc bồng bềnh cực kỳ quyến rũ. Sắc đẹp của Medusa đã thu hút Poseidon. Khi Poseidon theo đuổi, Medusa chạy đến đền thờ Athena và nghĩ rằng nữ thần sẽ bảo vệ cô, nhưng chẳng có gì xảy ra cả. Poseidon đã cưỡng đoạt Medusa trong đền thờ của nữ thần (các phiên bản khác cho là Medusa tự nguyện, Poseidon và Medusa đã đến đền thờ Athena để ân ái, khiến Athena tức giận).
Cô ta cầu xin Athena nhưng nữ thần chẳng làm gì cả. Và để chắc chắn không có chuyện như vậy nữa, Athena biến nàng thành nữ quỷ với một cái nhìn có thể biến tất cả các sinh vật sống thành đá. Athena biến mái tóc tuyệt đẹp của Medusa thành rắn. Tay của Medusa làm bằng đồng, móng sắc hơn dao.
(2) Escape room (truy tìm lối thoát): thuộc thể loại trò chơi nhập vai (trò chơi phiêu lưu) thực tế bắt nguồn từ một trò chơi điện tử online mang tên “Escape The Room” của Nhật Bản và lần đầu tiên được ra mắt công chúng dưới dạng trò chơi thực vào năm 2011 tại Thụy Sỹ và Hungary. Sau hơn 3 năm ra mắt, Escape Room đã được mua bản quyền tại nhiều quốc gia lớn trên thế giới như: Mỹ, Nhật Bản, Trung Quốc, Australia, Hồng Kong, Singapore, Thái Lan, Anh, … với ước tính hơn 1000 phòng game trên toàn thế giới.
Escape Room được xây dựng chia thành hai dạng, là truyền thống và hiện đại. Với kiểu chơi truyền thống thì người chơi sẽ phải tìm kiếm những đồ vật thực được cho là ẩn giấu thông điệp để giúp họ thoát khỏi căn phòng, và xâu chuỗi những bằng chứng đó để tìm ra mật mã giúp họ chiến thắng màn chơi. Dạng thứ hai theo cách chơi hiện đại thì người chơi sẽ được trải nghiệm game với những kỹ xảo hình ảnh hiện đại nhất, tạo cho người chơi cảm giác như lạc vào một thế giới truyện cổ tích đầy màu sắc và bí ẩn.
(Như vậy các bạn có thể tạm thời bỏ qua bug tuyến thời gian, hồi Harry còn đi học làm gì có trò này)
(3) Phép Khinh thần (Levicorpus)
Tiếng Latin: “levo”-“nâng lên, kéo lên” và “corpus”-“thân xác”
Bùa “Khinh thân”, như chúng ta quen gọi, hình thành mọi lực kéo vô hình lôi ngược nạn nhân lên và giữ họ trên không trung. Đây là một trong những bùa phép do Snape sáng tạo ra, từng rất nổi tiếng thời ông ta con học ở trường Hogwarts.
(4) Liberacorpus
Tiếng Latin: “libaro”-“giải phóng” và “corpus”-“thân xác”
Bùa đảo ngược của Levicorpus, hủy hiệu ứng treo ngược cơ thể, khiến đối tượng được thả ra và rơi xuống đất.
Draco dán mặt vào một bên má của Harry, thì thào châm chọc:
_ Đội Black (Màu Đen) ư? Mày định đổi Đầu Thẹo thành Đầu Bò đấy hử?
Harry chế giễu lại:
_ Thế bạn thì là Đầu gì? Medusa(1)? Một đội toàn đầu rắn hả?
Draco nở nụ cười mắc ói.
_ Thật làm khó cho cái Đầu Bò của mày đoán được hay tới vậy. Nhưng tao càng thích cái tên Golden Boy (Cậu bé Vàng) hơn.
_ Bạn cứ nói thẳng là muốn đặt tên The proud Draco (Thiên Long kiêu ngạo) đi!
Chỉ vì một cái tên thôi mà bốn đứa đã cãi cọ tùm lum như thế đấy: từ The sword of king Arthur (Thanh gươm của vua Arthur) của Ron, The tree of wisdom (Cây thông thái) của Hermione đến Black của Harry… Hermione lấy tay bóp trán, đầu đau muốn nứt ra. Cuối cùng cô dứt khoát dùng phương án đàn áp.
_ Được rồi… Return (Trở về). Tên đội mình là Return.
Vừa nói xong, cô bé Ravenclaw đã điền ngay tên vào thư đăng ký và bỏ ra ngoài căn Phòng theo Yêu cầu mà không cho ai có thời gian chất vấn. Ron ngơ ngáo lập tức cong mông đuổi theo sau.
_ Mione, đợi mình với!
_ Mình đã bảo trước rồi mà. Đừng có trông mong mình có thể bắt tay hợp tác với con Chồn Sương kia…
Tiếng nói của cậu chàng tóc đỏ nhỏ dần. Khi cánh cửa đóng lại một lần nữa, trong phòng chỉ còn mình Harry và Draco. Ban đầu bọn nó dự định lên kế hoạch chuẩn bị cho cuộc thi, nhưng kết quả lại chẳng làm được gì. À không, cũng không thể nói thế, chí ít là bọn nó đã đặt tên cho đội!
Harry nhìn thằng khốn nạn tóc vàng trừng trừng. Người này thật sự cố chấp và bảo thủ hết biết với một vài quan niệm. Nghĩ thế, cậu lại thở dài một tiếng. Bốn đứa có thể vượt qua các bài thi thật ư? Dù sao thì… khác biệt đã tồn tại từ rất sớm.
Đám học trò được thông báo rằng bài thi đầu tiên sẽ bắt đầu vào ngày lễ Hội Ma. Buổi tối ngay hôm trước đó, Chủ nhiệm của Harry bước vào trong phòng sinh hoạt chung của tụi nó. Cô Sprout phát cho mỗi đứa Hufflepuff tham gia cuộc thi một cái chai có nút bịt kín. Sau khi nhắc nhở tụi nó không được mở ra, bà còn khích lệ thêm mấy câu nữa rồi mới rời đi.
Harry nhìn thoáng qua cả phòng sinh hoạt chung, phát hiện chỉ có chừng mười mấy đứa cầm cái chai. Khá ít, xem ra có thật nhiều đứa chưa tìm được đội.
Buổi tối hôm đó, cậu đi ngủ thật sớm. Rạng sáng ngày lễ Hội Ma, trong lúc mơ màng, cậu nghe thấy có ai đó thì thào vào lỗ tai cậu. Âm thanh kia cứ lải nhải mãi không chịu ngừng, mãi cho tới khi có một sức mạnh ấm áp nâng cậu dậy.
_ Các con, bắt đầu rồi.
Tiếng nói của cô Sprout thật êm dịu và chậm rãi biết bao. Harry an tâm chìm sâu vào giấc ngủ một lần nữa.
~
Khi Harry từ từ tỉnh dậy từ giấc ngủ sâu đã là buổi chiều ngày hôm sau. Cậu ngọ nguậy ngồi dậy, mở to mắt quan sát xung quanh. Đây là một gian nhà kho xa lạ chất đầy những thứ lặt vặt như giá sách, ghế sô pha, cái bàn, ngăn tủ,… Thoạt nhìn tất cả chúng đều cũ mèm và rách nát hết mức. Bên trong gian phòng u ám, không có lấy một tia sáng, rất khó không làm người ta liên tưởng đến căn phòng học ẩm thấp và âm u ở dưới hầm.
Harry hỏi:
_ Đây là đâu?
_ Potter, rốt cuộc thì mày cũng chịu dậy rồi hử?
Draco hờ hững ném cho Harry một tấm da dê. Phía trên tấm da dê có chữ viết tay của cụ Dumbledore.
Trò tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ.
Bị mắc kẹt, trò mất cả cây đũa phép.
Mau mau truy tìm lối thoát, hãy hợp tác với những người bạn,
Đừng kiếm cách một mình, không có ích đâu.
Ánh sáng sẽ nhắc nhở trò cái gì là có ích.
Một lời cuối, chớ có bỏ quên bữa tiệc của lễ Hội Ma.
Harry xem lướt qua một lượt thật nhanh trước khi đọc to nội dung tấm da dê.
_ Đây chính là bài thi đầu tiên, bọn mình phải thoát khỏi căn phòng này trước khi bữa tiệc của ngày lễ Hội Ma bắt đầu.
Hermione đoán ra liền.
_ Trò Escape Room (Truy tìm lối thoát)(2) đây mà.
_ Trò gì cơ?
_ Một loại trò chơi trí tuệ của Muggle, giống như tụi mình bây giờ ấy, phải tìm kiếm những đồ vật được cho là ẩn giấu thông điệp để giúp tụi mình thoát ra khỏi căn phòng này.
_ Nghe có vẻ chẳng khoái trá gì hén.
Ron lẩm bẩm trong khi bóc một cái kẹo Sôcôla Ếch nhái nằm trong đống kẹo bánh chất thành ụ ở trong phòng.
_ Có ai muốn ăn lót dạ không?
Nói rồi cậu chàng sung sướng nhét con ếch vào mồm…
_ ĐỨNG YÊN ĐÓ!
Tiếng la toáng đột ngột của Hermione dọa Ron sợ chết đứng tại chỗ. Đầu con ếch bị cậu ngậm trong miệng, tứ chi của nó giãy dụa, đá đạp loạn xạ lên mặt cậu chàng tóc đỏ.
_ Ơ…Úi!
Trong khi Ron ú ớ mấy tiếng mơ hồ, Hermione đã chạy tới giật lấy cái thẻ đang phát sáng, được giấu bên trong gói Sôcôla Ếch nhái mà Ron đang cầm. Đó là một cái thẻ của Godric Gryffindor.
_ Cái trò quái quỷ gì đây? Bọn họ muốn cho chúng ta chiêm ngưỡng ánh hào quang chói lọi của vị anh hùng Gryffindor sao?
Ngón tay dài và thon Draco kẹp lấy cái thẻ. Từ miệng hắn bật ra tiếng cười khẽ khô khốc.
_ Kẻ đầu tiên khởi xướng cho việc chống lại nạn phân biệt đối xử với Muggle. Đúng là hoang đường!
Ron đáp trả với thứ giọng điệu quái dị:
_ Thế mày cho rằng mày là cái thá gì? Giống như lão già Slytherin gàn dở và mắc ói nuôi một con Tử Xà ở trong Phòng chứa Bí mật hử?
_ Weasley, mày có biết mày đang nói đến ai không?
_ Chẳng lẽ tao nói sai? Slytherin chúng mày là một lũ điên dại, cuồng loạn, khoái nhứt cái trò đày đọa Muggle!
Harry làm bộ lễ phép nói xen ngang:
_ Hai bạn đừng nói nữa được không?
Cậu nỗ lực làm cho hai thằng con trai tỉnh táo lại. Nhưng không ích gì hết, bọn nó càng nói càng hăng. Rốt cuộc Harry cũng dần dần khám phá ra một vài chuyện từ đời trước: Sau khi cậu chết, Hội Phượng hoàng mất đi người lãnh đạo chịu tổn thất nghiêm trọng. Đám Tử thần Thực tử lấy Bellatrix Lestrange cầm đầu mở tiệc tàn sát ở Hẻm Xéo. Ngay ở ban ngày, bọn chúng bắt cóc Muggle, tra tấn, hành hạ họ cho đến chết. Bọn chúng muốn dùng máu tươi để cúng tế chủ nhân của mình, cho nên đã ra lời tuyên chiến với Hội Phượng hoàng. Trong trận chiến ấy đã có vô số người chết, màu đỏ nhuộm cả ánh chiều tà. Cả nhà Weasley hầu như chết hết trên chiến trường, ngay cả Ron và Hermione cũng lựa chọn liều chết với Bellatrix Lestrange.
Trải qua trận chiến thảm thống ấy, Ron đã phẫn hận tới đỉnh điểm với luận điệu dòng máu thuần chủng. Mà Draco, hắn lại là người lãnh đạo của Slytherin!
Nhưng bất ngờ là Hermione tỏ ra phản đối Ron:
_ Thôi đi, Ron! Bọn mình không thể đi theo con đường của cụ Dumbledore được!
Ông cụ hiệu trưởng khởi xướng việc bảo vệ Muggle, ca ngợi chủ nghĩa anh hùng hy sinh của Gryffindor. Ánh sáng chính nghĩa có thể thúc giục người ta dũng cảm tiến bước. Nhưng đối với Hermione mà nói, cô có thể mắt mở trừng trừng nhìn Harry chết đi một lần, không có nghĩa rằng cô có thể chịu đựng đến lần thứ hai.
Ron há hốc miệng:
_ Mione à…
Nhưng cậu lại chẳng thể nói gì.
Gian phòng đột ngột chìm vào yên tĩnh, đứa nào đứa nấy đều trầm lặng như thể ương ngạnh trông coi lãnh địa của mình, không muốn thỏa hiệp, cũng không chịu lui bước. Ở chính trong bầu không khí ngột ngạt và nặng nề ấy, có ai đó bật cười.
Hi hi… Hi hi…
Ha ha… Ha ha…
Cậu bạn tóc đỏ la lên:
_ Ai ở đó?
Ở mặt tường đối diện với cậu thình lình xuất hiện một lỗ thủng. Từ trong đó, một con rối khổng lồ, trên mặt bôi đầy thuốc màu phát ra ánh sáng lấp lánh đi ra. Con rối này hóa ra là một thằng hề, một thằng hề có vẻ ngoài hết sức tức cười.
Ron rú lên một cách quái gở:
_ Cái gì thế này?
Thằng hề đáp lại bằng những tràng cười hi ha liên hồi.
_ Đừng có dùng gương mặt đầy tàn nhang mà ra vẻ ngạc nhiên, và cả đôi mắt lờ đờ như cá chết của mi nữa, để nhìn về phía Chúa tể của trò chơi này. Trong mắt ta, mi chẳng là cái thá gì.
_ Nó, nó biết nói kìa… Nó nói mình không phải là cái thá gì…
Thằng hề reo hò:
_ Đáp án chính xác! Phần thưởng cho mi nè!
Dứt lời, nó vỗ tay một cái. Tức khắc, Ron bị lôi ngược và treo lủng lẳng giữa không trung.
Harry nói:
_ Phép Khinh thân(3). Đây chắc chắn là mánh lới của chú Lupin rồi.
Harry cố với lấy cánh tay của Ron nhưng lại bị thằng hề đẩy ra.
_ Phạm luật, phạm luật! Phải bị xử phạt!
Một giây sau đó, cậu bị treo ngược lên trần nhà giống hệt thằng bạn tóc đỏ của mình. Thằng hề khoái chí vỗ tay.
_ Bọn mi đừng mơ có thể thắng được ta. Ta chính là thằng hề hạnh phúc đó!
Harry đỡ mắt kiếng của mình, giận dữ la lớn với tên Slytherin hết sức thờ ơ và hờ hững bên dưới.
_ Bạn không thể giúp một tay hay sao?
Con rắn bạch kim cong môi bạc bẽo.
_ Đáng tiếc tao không có đũa phép. Xin lỗi nha!
Hermione chỉ vào hai đứa dùng một thần chú không cần đũa phép.
_ Liberacorpus! Liberacorpus!(4)
Không có hiệu quả, bởi vì đây cũng là hành vi phạm luật. Harry nhìn Hermione đã chẳng cứu được hai đứa, lại còn bị treo ngược thì ai thán một tiếng.
_ Thiệt là hỏng bét!
Đây là trò của chú Lupin chứ không thể là ai khác. Harry dám chắc như thế vì chỉ có chú Người Sói mới tỉ mỉ quan tâm tới phái nữ. So với mấy cậu con trai bị treo ngược lủng lẳng trong không trung thì các quý cô được ngồi hẳn trên trần nhà.
Nói thật trò thằng hề này không hóc búa lắm. Chẳng qua tụi nó xui xẻo đến độ ba đứa bị loại, dư lại một đứa thì rất khoái chí khoanh tay nhìn trò cười này.
Harry cáu bẳn đến độ gọi cả tên họ người ta:
_ Draco Malfoy! Tôi cảnh cáo bạn! Bạn còn không nghĩ cách là tôi sẽ bôi mỡ heo lên đầu bạn đó!
Draco ném cái nhìn tức tối về phía Harry.
_ Thu hồi cái tánh thô bỉ quỷ tha ma bắt của mày đi. Mày có muốn thử cảm giác bị chét mỡ heo lên tóc không?
Harry làu bàu:
_ Tôi thèm mà ham hố như bạn.
Và rồi đầu cậu thì cứ đau nhói lên sau mỗi tiếng la hét.
_ Đồ khốn nạn! Bạn có chịu nghĩ cách không hả?
Tên Slytherin cảnh cáo:
_ Lễ phép. Đầu Thẹo, mày phải học được lễ phép.
Cùng lúc đó, hắn dễ dàng bới ra từ trong đống đồ dùng tạp nham một cây kéo.
Ron căng thẳng rống to hơn nữa:
_ Mày muốn làm gì? Đừng có làm trò điên rồ…
Thế rồi, tóc đỏ im bặt.
Ba đứa nhìn Draco đi tới trước mặt thằng hề đắc ý, luôn miệng cười hi hi kia và cắt một ngón tay của nó. Điều kỳ diệu đã xảy ra: con rối vẫn luôn huênh hoang kia nhìn ngơ ngác vào đầu ngón tay bị bung ra mấy sợi bông của nó, và phát ra tiếng thét hãi hùng chói tai:
_ KHÔNG!
Draco một bộ lười nhác nói với con rối:
_ Xem đi, người làm ra mi chắc hẳn đã trao cho mi quá dư thừa lòng tự tin. Rốt cuộc thì mi chỉ là một con rối không có linh hồn, một con rối xấu xí mà thôi.
Hắn vừa nói dứt lời thì ba đứa Harry tức khắc được thả ra và rớt xuống sàn. Cùng lúc đó, thân hình to lớn của con rối lập tức bị xì hơi, và xèo một cái, nó chỉ còn lớp da nằm oặt trên mặt sàn. Mấu chốt để vượt qua thằng hề này là phải khiến nó không hạnh phúc. Riêng khoản này thì Slytherin mồm miệng thối hoắc chắc chắn là giỏi nhứt.
Một con thỏ lông xù có đeo cái bảng tên “Rachel” chui ra từ trong cơ thể của con rối. Trong miệng nó ngậm cái thẻ Sôcôla Ếch nhái của Salazar Slytherin.
Hermione hăng hái la to:
_ A ha! Mình biết tụi mình phải tìm cái gì rồi!
Đã có tấm thẻ của Gryffindor, đã có tấm thẻ của Slytherin, như vậy bọn nó chỉ cần tìm thẻ của Ravenclaw và Hufflepuff nữa thôi.
~
Chú thích của người edit:
(1) Medusa: trong thần thoại Hy Lạp, là một con quỷ trong ba chị em quỷ có tên chung đó là Gorgon gồm Stheno, Euryale và Medusa.
Trước kia Medusa đã từng là một người phụ nữ xinh đẹp, có mái tóc bồng bềnh cực kỳ quyến rũ. Sắc đẹp của Medusa đã thu hút Poseidon. Khi Poseidon theo đuổi, Medusa chạy đến đền thờ Athena và nghĩ rằng nữ thần sẽ bảo vệ cô, nhưng chẳng có gì xảy ra cả. Poseidon đã cưỡng đoạt Medusa trong đền thờ của nữ thần (các phiên bản khác cho là Medusa tự nguyện, Poseidon và Medusa đã đến đền thờ Athena để ân ái, khiến Athena tức giận).
Cô ta cầu xin Athena nhưng nữ thần chẳng làm gì cả. Và để chắc chắn không có chuyện như vậy nữa, Athena biến nàng thành nữ quỷ với một cái nhìn có thể biến tất cả các sinh vật sống thành đá. Athena biến mái tóc tuyệt đẹp của Medusa thành rắn. Tay của Medusa làm bằng đồng, móng sắc hơn dao.
(2) Escape room (truy tìm lối thoát): thuộc thể loại trò chơi nhập vai (trò chơi phiêu lưu) thực tế bắt nguồn từ một trò chơi điện tử online mang tên “Escape The Room” của Nhật Bản và lần đầu tiên được ra mắt công chúng dưới dạng trò chơi thực vào năm 2011 tại Thụy Sỹ và Hungary. Sau hơn 3 năm ra mắt, Escape Room đã được mua bản quyền tại nhiều quốc gia lớn trên thế giới như: Mỹ, Nhật Bản, Trung Quốc, Australia, Hồng Kong, Singapore, Thái Lan, Anh, … với ước tính hơn 1000 phòng game trên toàn thế giới.
Escape Room được xây dựng chia thành hai dạng, là truyền thống và hiện đại. Với kiểu chơi truyền thống thì người chơi sẽ phải tìm kiếm những đồ vật thực được cho là ẩn giấu thông điệp để giúp họ thoát khỏi căn phòng, và xâu chuỗi những bằng chứng đó để tìm ra mật mã giúp họ chiến thắng màn chơi. Dạng thứ hai theo cách chơi hiện đại thì người chơi sẽ được trải nghiệm game với những kỹ xảo hình ảnh hiện đại nhất, tạo cho người chơi cảm giác như lạc vào một thế giới truyện cổ tích đầy màu sắc và bí ẩn.
(Như vậy các bạn có thể tạm thời bỏ qua bug tuyến thời gian, hồi Harry còn đi học làm gì có trò này)
(3) Phép Khinh thần (Levicorpus)
Tiếng Latin: “levo”-“nâng lên, kéo lên” và “corpus”-“thân xác”
Bùa “Khinh thân”, như chúng ta quen gọi, hình thành mọi lực kéo vô hình lôi ngược nạn nhân lên và giữ họ trên không trung. Đây là một trong những bùa phép do Snape sáng tạo ra, từng rất nổi tiếng thời ông ta con học ở trường Hogwarts.
(4) Liberacorpus
Tiếng Latin: “libaro”-“giải phóng” và “corpus”-“thân xác”
Bùa đảo ngược của Levicorpus, hủy hiệu ứng treo ngược cơ thể, khiến đối tượng được thả ra và rơi xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.