Bôn Nguyệt
Đánh giá: 6.8/10 từ 44 lượt
Thế giới này phải chăng rất huyễn hoặc, người và ta lại vô tình chạm mặt nhau, yêu là yêu đến mức bạc đầu, nhưng có chăng có thể đi đến cuối, yêu là yêu giản đơn như thế, người bên người ta tựa nép vào nhau. Đọc truyện bạn sẽ thấy được thê giới ảo thực, mộng mị của những nhân vật đan xen nhau.
Truyện kể về cô bé con dữ dằn và kiêu ngạo cùng với anh chàng với thâm tàng bất bất lộ. Ba ngày yêu chiều đã tạo nên câu chuyện thần thoại phong lưu, nụ cười đẫm trong nước mắt. Cùng hắn đi qua vui buồn ly hợp, thắng bại tiên ma mặc người đánh giá. Trăng treo đầu liễu, tay nắm chặt tay, cùng quay nhìn lại, năm tháng cô quạnh. Tự hỏi kiếp sau sẽ thế nào? Vì người si mê ngốc nghếch, đành trả lại người một khúc cầm ca.
Truyện Bôn Nguyệt cũng như các tác phẩm huyền huyễn khác của Thục Khách, một câu chuyện về tiên – ma, hơn nữa có thể nói là hệ liệt của Trọng Tử nên về không khí, khung cảnh và cách dẫn dắt truyện cũng phảng phất gì đó giống Trọng Tử. Tác giả mượn chuyện tiên – ma để nói về cuộc sống muôn màu với tất cả mọi góc khuất của con người, xuyên suốt truyện là những đạo lý, những giá trị nhân văn sâu sắc, những bài học quý giá. Thục Khách vẫn luôn “cao tay” trong việc lồng ghép tất cả những điều đó vào những chi tiết tưởng chừng như nhỏ nhất một cách logic và hợp lý nhất khiến người đọc chẳng đoán trước được bất cứ điều gì. Nếu thực sự yêu thích thể loại này hẳn bạn sẽ không thể bỏ qua truyện huyền huyễn đặc sắc này.
Truyện kể về cô bé con dữ dằn và kiêu ngạo cùng với anh chàng với thâm tàng bất bất lộ. Ba ngày yêu chiều đã tạo nên câu chuyện thần thoại phong lưu, nụ cười đẫm trong nước mắt. Cùng hắn đi qua vui buồn ly hợp, thắng bại tiên ma mặc người đánh giá. Trăng treo đầu liễu, tay nắm chặt tay, cùng quay nhìn lại, năm tháng cô quạnh. Tự hỏi kiếp sau sẽ thế nào? Vì người si mê ngốc nghếch, đành trả lại người một khúc cầm ca.
Truyện Bôn Nguyệt cũng như các tác phẩm huyền huyễn khác của Thục Khách, một câu chuyện về tiên – ma, hơn nữa có thể nói là hệ liệt của Trọng Tử nên về không khí, khung cảnh và cách dẫn dắt truyện cũng phảng phất gì đó giống Trọng Tử. Tác giả mượn chuyện tiên – ma để nói về cuộc sống muôn màu với tất cả mọi góc khuất của con người, xuyên suốt truyện là những đạo lý, những giá trị nhân văn sâu sắc, những bài học quý giá. Thục Khách vẫn luôn “cao tay” trong việc lồng ghép tất cả những điều đó vào những chi tiết tưởng chừng như nhỏ nhất một cách logic và hợp lý nhất khiến người đọc chẳng đoán trước được bất cứ điều gì. Nếu thực sự yêu thích thể loại này hẳn bạn sẽ không thể bỏ qua truyện huyền huyễn đặc sắc này.