Bóng Đã Vào Rổ, Anh Đổ Em Chưa?
Chương 40: Không còn nguyên vị
Kati
07/11/2024
Nghe xong câu đó, Tề Đức Hạo nhíu mày.
- Là sao? Em nói gì anh không hiểu? Qua nay anh chỉ đi lên công ty thôi chứ có hẹn hò với ai đâu?
Tuấn Kiệt thừa cơ chen vào:
- À, hóa ra là cậu không cho em ấy được nổi một cái cảm giác an toàn! Thế thì có xứng đáng được ở bên em ấy không?
Tề Đức Hạo còn chưa tính sổ mà Tuấn Kiệt đã tự mình chỉa miệng vào. Anh tức giận đáp mà không kịp nghĩ:
- Thế vừa nãy 2 người nắm tay nhau thì có nghĩ đến cảm nhận của tôi không!?
Chu Phi Phi đứng dậy khỏi bàn. Câu hỏi vừa rồi thật sự là chạm đến nỗi buồn của cô bé.
- Còn anh thì sao? Anh hẹn người khác đi ăn tối mà giấu em! Anh có nghĩ đến cảm nhận của em không!?
- Nè! Em đừng có nói bậy! Anh hẹn người khác đi ăn lúc nào? Em có bằng chứng không? Ngược lại là em đó! Nếu anh không đến thì em với Tuấn Kiệt còn nắm tay bao lâu nữa?
- Giờ ý anh là em đang lén lút sau lưng anh à!?
- Chứ em cứ úp mở nói rằng anh muốn đi hẹn hò với người khác là ý gì? Chẳng lẽ em nghi ngờ anh thì được mà anh nghi ngờ em thì không à!?
- Là do anh lúc nào cũng lỗi công việc ra để trốn tránh! Điện thoại gọi thì không nghe! Nhắn thì không trả lời! Thử hỏi làm sao em tin được anh!?
Càng nói, cuộc trò chuyện càng đi xa. Tề Đức Hạo không muốn lớn tiếng thêm nữa nên đành hít thở thật sâu để bản thân bình tĩnh lại.
Sau vài giây, không khí đã bớt căng thẳng. Chu Phi Phi đã nói một câu trước khi bỏ đi.
- Được rồi. Mình tạm ngưng liên lạc vài ngày đi. Em cần thời gian suy nghĩ.
Cô bé lướt ngang qua cả 2 người đàn ông. Tuấn Kiệt nheo mắt nhìn Tề Đức Hạo, nghiến răng nói nhỏ:
- Lần này tôi nhất định sẽ không nhường lại hạnh phúc của mình cho một người vô tâm như cậu đâu.
Nói rồi anh quay đi, chạy theo sau Chu Phi Phi. Tề Đức Hạo đứng đó, vẫn chưa kịp bình tĩnh sau những gì vừa diễn ra. Đúng là khi lớn lên, thứ tình cảm thuần khiết thời học sinh đã không còn. Thay vào đó là những nỗi lo công việc, tiền bạc,... tất bật chạy theo dòng chảy của cuộc sống. Không còn có tình bạn đơn thuần hay chuyện nhường người mình thích cho thằng bạn thân nữa rồi. Bước ra đời thật sự là một cuộc chiến bào mòn cả về thể xác lẫn tinh thần.
Cả ngày hôm đó, Tề Đức Hạo cứ như người mất hồn. Cảm giác như đồ ăn không còn nguyên vị như trước, mọi thứ đều nhạt toẹt. Đến cơn gió thoảng cũng mang một hơi thở lạnh lẽo.
Anh tìm cách liên lạc với Chu Phi Phi đều không được. Đến tận nhà thì cửa đóng. Mà liên hệ với ông anh trai Chu Minh Triết lại không khả thi. Hắn ta mà biết chuyện thì Tề Đức Hạo ăn chửi là cái chắc.
Thật ra sự đau buồn trong Tề Đức Hạo chỉ chiếm một nửa, nửa còn lại đến từ cú sốc khi thấy Chu Phi Phi và Tuấn Kiệt nắm tay nhau trong quán cà phê. Chính vì vậy nên Tề Đức Hạo cũng có phần không muốn gặp bạn gái của mình khi cả 2 chưa thể bình tĩnh.
Tối hôm đó, trong lúc đầu anh đang nặng nề với mớ suy nghĩ tiêu cực thì bỗng Ngọc Lan nhắn tin đến. Có lẽ Chu Phi Phi đã tâm sự ít nhiều với "người chị xã hội" này nên cô ta biết được không ít về tình hình căng thẳng của cặp đôi.
"Nghe nói em và Phi Phi mới cãi nhau à?"
Tề Đức Hạo nhắn tin đáp trả.
"Em ấy kể gì cho chị rồi đúng không?"
"Ừm. Chị biết em đang buồn. Mình đi nhậu cho vơi nỗi sầu không? Lâu lâu giải tỏa một chút cũng tốt mà!".
Sau một hồi phân vân, Tề Đức Hạo cũng quyết định đi uống cùng Ngọc Lan. Biết đâu chị ấy có thể giúp anh chuyển lời cho Chu Phi Phi thì sao? Hơn nữa, tâm trạng tệ thế này cũng nên uống vài ly cho khuây khỏa.
Ở một quán rượu bình dân, Tề Đức Hạo và Ngọc Lan ngồi đối diện nhau. Vừa ăn vừa kể hết sự đời chán chê. Uống hết ly này đến ly khác mà Tề Đức Hạo vẫn không say nổi, chỉ có Ngọc Lan là đầu óc bắt đầu quay cuồng. Chị ta vừa uống vừa nói mấy lời khó nghe:
- Nghe em kể nãy giờ, chị thấy... con bé Phi Phi nó ích kỉ lắm. Nó chỉ muốn em quan tâm nó mà đâu biết em bận như thế nào. Nếu như là chị, chị sẽ thông cảm cho bạn trai nhiều hơn. Đi làm kiếm tiền đã cực khổ rồi, thử hỏi còn gặp người yêu không hiểu chuyện thì mệt mỏi đến mức nào?
Tề Đức Hạo im lặng uống thêm vài ngụm rượu. Anh không trách Chu Phi Phi chuyện cô càm ràm về công việc, dù sao cũng là lỗi của anh. Nhưng chuyện Chu Phi Phi và Tuấn Kiệt nắm tay nhau, anh nhất định phải làm sáng tỏ.
- Là sao? Em nói gì anh không hiểu? Qua nay anh chỉ đi lên công ty thôi chứ có hẹn hò với ai đâu?
Tuấn Kiệt thừa cơ chen vào:
- À, hóa ra là cậu không cho em ấy được nổi một cái cảm giác an toàn! Thế thì có xứng đáng được ở bên em ấy không?
Tề Đức Hạo còn chưa tính sổ mà Tuấn Kiệt đã tự mình chỉa miệng vào. Anh tức giận đáp mà không kịp nghĩ:
- Thế vừa nãy 2 người nắm tay nhau thì có nghĩ đến cảm nhận của tôi không!?
Chu Phi Phi đứng dậy khỏi bàn. Câu hỏi vừa rồi thật sự là chạm đến nỗi buồn của cô bé.
- Còn anh thì sao? Anh hẹn người khác đi ăn tối mà giấu em! Anh có nghĩ đến cảm nhận của em không!?
- Nè! Em đừng có nói bậy! Anh hẹn người khác đi ăn lúc nào? Em có bằng chứng không? Ngược lại là em đó! Nếu anh không đến thì em với Tuấn Kiệt còn nắm tay bao lâu nữa?
- Giờ ý anh là em đang lén lút sau lưng anh à!?
- Chứ em cứ úp mở nói rằng anh muốn đi hẹn hò với người khác là ý gì? Chẳng lẽ em nghi ngờ anh thì được mà anh nghi ngờ em thì không à!?
- Là do anh lúc nào cũng lỗi công việc ra để trốn tránh! Điện thoại gọi thì không nghe! Nhắn thì không trả lời! Thử hỏi làm sao em tin được anh!?
Càng nói, cuộc trò chuyện càng đi xa. Tề Đức Hạo không muốn lớn tiếng thêm nữa nên đành hít thở thật sâu để bản thân bình tĩnh lại.
Sau vài giây, không khí đã bớt căng thẳng. Chu Phi Phi đã nói một câu trước khi bỏ đi.
- Được rồi. Mình tạm ngưng liên lạc vài ngày đi. Em cần thời gian suy nghĩ.
Cô bé lướt ngang qua cả 2 người đàn ông. Tuấn Kiệt nheo mắt nhìn Tề Đức Hạo, nghiến răng nói nhỏ:
- Lần này tôi nhất định sẽ không nhường lại hạnh phúc của mình cho một người vô tâm như cậu đâu.
Nói rồi anh quay đi, chạy theo sau Chu Phi Phi. Tề Đức Hạo đứng đó, vẫn chưa kịp bình tĩnh sau những gì vừa diễn ra. Đúng là khi lớn lên, thứ tình cảm thuần khiết thời học sinh đã không còn. Thay vào đó là những nỗi lo công việc, tiền bạc,... tất bật chạy theo dòng chảy của cuộc sống. Không còn có tình bạn đơn thuần hay chuyện nhường người mình thích cho thằng bạn thân nữa rồi. Bước ra đời thật sự là một cuộc chiến bào mòn cả về thể xác lẫn tinh thần.
Cả ngày hôm đó, Tề Đức Hạo cứ như người mất hồn. Cảm giác như đồ ăn không còn nguyên vị như trước, mọi thứ đều nhạt toẹt. Đến cơn gió thoảng cũng mang một hơi thở lạnh lẽo.
Anh tìm cách liên lạc với Chu Phi Phi đều không được. Đến tận nhà thì cửa đóng. Mà liên hệ với ông anh trai Chu Minh Triết lại không khả thi. Hắn ta mà biết chuyện thì Tề Đức Hạo ăn chửi là cái chắc.
Thật ra sự đau buồn trong Tề Đức Hạo chỉ chiếm một nửa, nửa còn lại đến từ cú sốc khi thấy Chu Phi Phi và Tuấn Kiệt nắm tay nhau trong quán cà phê. Chính vì vậy nên Tề Đức Hạo cũng có phần không muốn gặp bạn gái của mình khi cả 2 chưa thể bình tĩnh.
Tối hôm đó, trong lúc đầu anh đang nặng nề với mớ suy nghĩ tiêu cực thì bỗng Ngọc Lan nhắn tin đến. Có lẽ Chu Phi Phi đã tâm sự ít nhiều với "người chị xã hội" này nên cô ta biết được không ít về tình hình căng thẳng của cặp đôi.
"Nghe nói em và Phi Phi mới cãi nhau à?"
Tề Đức Hạo nhắn tin đáp trả.
"Em ấy kể gì cho chị rồi đúng không?"
"Ừm. Chị biết em đang buồn. Mình đi nhậu cho vơi nỗi sầu không? Lâu lâu giải tỏa một chút cũng tốt mà!".
Sau một hồi phân vân, Tề Đức Hạo cũng quyết định đi uống cùng Ngọc Lan. Biết đâu chị ấy có thể giúp anh chuyển lời cho Chu Phi Phi thì sao? Hơn nữa, tâm trạng tệ thế này cũng nên uống vài ly cho khuây khỏa.
Ở một quán rượu bình dân, Tề Đức Hạo và Ngọc Lan ngồi đối diện nhau. Vừa ăn vừa kể hết sự đời chán chê. Uống hết ly này đến ly khác mà Tề Đức Hạo vẫn không say nổi, chỉ có Ngọc Lan là đầu óc bắt đầu quay cuồng. Chị ta vừa uống vừa nói mấy lời khó nghe:
- Nghe em kể nãy giờ, chị thấy... con bé Phi Phi nó ích kỉ lắm. Nó chỉ muốn em quan tâm nó mà đâu biết em bận như thế nào. Nếu như là chị, chị sẽ thông cảm cho bạn trai nhiều hơn. Đi làm kiếm tiền đã cực khổ rồi, thử hỏi còn gặp người yêu không hiểu chuyện thì mệt mỏi đến mức nào?
Tề Đức Hạo im lặng uống thêm vài ngụm rượu. Anh không trách Chu Phi Phi chuyện cô càm ràm về công việc, dù sao cũng là lỗi của anh. Nhưng chuyện Chu Phi Phi và Tuấn Kiệt nắm tay nhau, anh nhất định phải làm sáng tỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.