Chương 27: Phối vai thụ đáng yêu
Hoặc Trạc Trạc
21/01/2018
Hai người ăn cơm tối xong, Quý Thâm Ngạn vào bếp rửa chén, vốn Ngô Hi xung phong muốn dọn, nhưng mà cái gì cũng làm không xong, bị Quý Thâm Ngạn dùng một câu “Không cần khách khí như vậy” đuổi đi.
Ngô Hi nghĩ, đây chính là cuộc sống mà cậu vẫn hằng mơ ước. Người cậu thích có thể yêu thương cậu, lúc này đã thành sự thật rồi, tuy rằng chỉ là sinh hoạt bình thường không sóng gió gì, nhưng giống y như nằm mơ.
Được ở bên Quý Thâm Ngạn, Ngô Hi càng ngày càng tràn ngập niềm tin với những ngày sau này.
Cậu mang theo sung sướng mở máy tính leo lên QQ, quyết định đêm nay bắt tay vào làm xong hậu kỳ của một bộ kịch cổ phong.
Chim cánh cụt đột nhiên nháy, có khung chat nhảy ra.
Thâm Thủy のOX: Phu nhân onl không? (đến từ nhóm Thâm Thủy の)
Ngô Hi lúc nào cũng để ẩn nhóm fan của Thâm Thủy, chủ yếu là vì họ quá ầm ĩ, nhắn tin không ngừng. Chỉ cần thỉnh thoảng cậu trồi lên một chút, lập tức sẽ bị họ tóm lấy đùa giỡn các loại, YY xấu hổ vô cùng, khiến cậu không còn cách nào khác ngoài để ẩn, nhưng ngẫu nhiên vẫn ngó qua một chút.
Tin tức được gửi từ buổi trưa, ava của OX bây giờ vẫn còn sáng, đang onl. Cậu nghĩ có thể cô có chuyện quan trọng nên lập tức gõ qua.
Tây Vô: Có.
Thâm Thủy のOX: Phu nhân!!!
Tây Vô: Ặc, gọi Tây Vô đi, gọi là phu nhân có hơi…
Thâm Thủy のOX: Vâng vâng, em biết, phu nhân xấu hổ rồi.
Cô bạn nhỏ kích động tới mức quên cả việc chính, sợ nếu còn nói tiếp sẽ càng to gan hơn, Ngô Hi đành nhắc nhở cô.
Tây Vô: Xin hỏi tìm tôi có chuyện gì?
Thâm Thủy のOX: Ai nha~ Phu nhân quá khách khí.
Thực ra từ trước đến giớ, Tây Vô nói chuyện với ai cũng lễ phép. Bởi vì trong nhóm đều là fan cuồng của Thâm Thủy, yêu ai yêu cả đường đi lối về, các cô gái tung hô cậu là “tri thư đạt lý” gì gì đó. Ngô Hi bất đắc dĩ nhìn OX càng nói càng kích động, cũng may cuối cùng đến lúc thần kinh thô của cậu sắp đứt phựt thì cô cũng nói tới việc chính.
Thâm Thủy のOX: Kỳ thực sắp tới sinh nhật của trưởng nhóm rồi, các chị em trong nhóm chúng em định làm một vở kịch nho nhỏ, muốn tìm anh tiếp nhận vai chủ dịch thuận tiện làm hậu kỳ luôn, có thể chứ~
Thấy vậy, Tây Vô vội vàng lấy điện thoại ra xem, trong ghi chú có nêu ngày kia chính là sinh nhật của Quý Thâm Ngạn. Mấy ngày nay có chút bận rộn, cậu đã quên béng mất. Trước đây mỗi dịp sinh nhật của Quý Thâm Ngạn, Ngô Hi sẽ tới cửa hàng mua mấy món quà thực dụng trong sinh hoạt, không quá đáng quý, rồi nhờ bạn cùng phòng của anh chuyển dùm. Cậu biết nếu tặng trực tiếp, Quý Thâm Ngạn sẽ trả lại quà, cậu không nhận lại, anh sẽ làm bộ vứt đi. Sau này Ngô Hi nhờ bạn cùng phòng của anh chuyển quà, tuy rằng tỷ lệ anh nhận không lớn, nhưng mà cậu sẽ không thấy lúc bị cự tuyệt, trong lòng sẽ không khổ sở.
Quà sinh nhật lần này, Ngô Hi có một dự định khác.
Thẩy Tây Vô mãi không trả lời, cô bé OX kiên trì đợi đã khẩn cấp gõ tới hai lần.
Thâm Thủy のOX: Có thể không, có thể không *chớp mắt*
Tây Vô: Hậu kỳ thì được, nhưng phối âm thì…
Đó là sự thật, Tây Vô chưa từng phối âm, mặc dù có câu “chưa từng ăn thịt heo nhưng cũng từng thấy heo chạy”, cậu đã nghe CV pia kịch trên YY nhiều lần, nhưng chưa chắc áp dụng với cậu thì sẽ thành công. Chỉ có một từ để hình dung – mặt than, Ngô Hi trước microphone không thể nào tự nhiên nổi, ghi âm ra nghe cứng ngắc như người máy.
Thâm Thủy のOX: Ai nha~ thanh âm của phu nhân nhất định rất đáng yêu, hơn nữa kịch của chúng em sẽ không đăng lên diễn đàn, chỉ là chút phúc lợi cho các chị em, không yêu cầu chất lượng.
Ngô Hi thở phào nhẹ nhõm, giảm bớt yêu cầu, chỉ để người trong nhóm nghe, vậy cũng hoàn hảo. Bình thường thấy các fan của Thâm Thủy làm ầm ĩ nhưng cũng rất đáng yêu, coi như cảm ơn họ đã luôn ủng hộ Thâm Thủy đi.
Tây Vô: Được rồi, gửi kịch bản cho tôi đi, tôi sẽ cố gắng ghi âm cho tốt. Công là ai?
Lẽ nào là Quý Thâm Ngạn, nếu vậy thì anh sẽ biết được món quà bí mật mà fan chuẩn bị cho anh rồi?
Thâm Thủy のOX: Vâng vâng, phu nhân yên tâm, chúng em đã sớm thu âm của anh ấy rồi.
Tây Vô: Vậy là tốt rồi, gửi âm thô của anh ấy trước cho tôi đi, tôi sẽ dễ thu âm hơn.
Thâm Thủy のOX: Vâng~ Em gửi vào hòm thư của anh.
QQ nhận được kịch bản, cửa sổ rất nhỏ, Ngô Hi mở ra xem.
Kịch sinh nhật nhóm trưởng 《 Nhất định muốn anh cưng em 》. Chủ dịch thụ: Tiểu Tây (làm nũng đáng yêu)…
Khi cậu thấy cái tên kịch cùng dòng này…
Tây Vô: Làm nũng đáng yêu thụ… Có chút khó.
Ngô Hi lướt mắt qua lời kịch, có những câu như “Anh bón cho em cơ~”, hay khi vào phòng ngủ “Anh ôm em vào đi~”, còn tưởng lời thoại chỉ là trò chuyện bình thường, thế nhưng chủ dịch thụ từ đầu tới cuối đều làm nũng các thể loại với công, tuy rằng kiểu cưng chiều nũng nịu này trong kịch truyền thanh có rất nhiều, nhưng mà Ngô Hi không phải dạng thụ thích làm nũng.
Thâm Thủy のOX: Phu nhân cố gắng lên ( ̄ー ̄) thỏa thích làm nũng với nhóm trưởng nha~
Thế nhưng…
Tây Vô vốn còn định giãy nảy lên, ava của OX đã đen xì. Không biết là cô cố tình ẩn núp hay thực sự rời mạng rồi.
Đành vậy thôi, Ngô Hi thở dài trong lòng.
Quý Thâm Ngạn gõ cửa, Ngô Hi sợ run lên, cũng may động tĩnh không lớn. Cậu ngẩng đầu lên nhìn Quý Thâm Ngạn cầm một cái chén, bên trong đựng nước nóng.
“Làm sao vậy?”
Quý Thâm Ngạn đặt chén nước lên bàn vi tính của Ngô Hi, đưa ra viên thuốc nắm trong tay.
“Lúc nãy ăn thấy em một mực ho khan, cẩn thận cảm mạo.”
Ngô Hi sửng sốt. Giờ cơm tối đúng là cậu có chút khó chịu, nhưng chỉ ho khe khẽ vài tiếng, người bình thường sẽ tưởng rằng ăn cơm bị nghẹn, không ngờ Quý Thâm Ngạn chú ý tới chi tiết nhỏ nhặt như vậy.
Hai tay cậu nắm chặt chén nước, rất cảm động, trong lòng chậm rãi dâng lên một dòng nước ấm.
Quý Thâm Ngạn thật đúng như hình tượng ôn nhu công trong kịch bản. Ngô Hi nghĩ nên tải mấy bộ kịch ôn nhu sủng nịch công của Thâm Thủy về nghe xem tiểu thụ bên trong phối như thế nào, tham khảo một chút để hiệu quả tốt hơn.
Ngô Hi hé môi cười: “Anh cũng thế, mấy ngày nay nhiệt độ ngày đêm chênh lệch lớn, cẩn thận bị cảm.”
Lời nói chứa đựng sự quan tâm lo lắng, không phải những lời nhắn nhủ máy móc khô khan.
Ngày hôm sau, cậu thừa dịp Quý Thâm Ngạn không ở nhà để ghi âm. Ngô Hi nghe đi nghe lại nhiều lần, thấy không tệ lắm liền gửi cho cô bạn OX nghe thử. Nếu như ổn rồi, cậu sẽ bắt đầu làm hậu kỳ. Màn kịch năm phút ngắn ngủi có thể làm xong trong ngày hôm này, hôm sau có thể đăng lên nhóm.
Bên này đợi một hồi, OX lập tức nghe xong.
OX: Rất không tệ~ thanh âm của phu nhân thật đáng yêu!
Cậu là vừa ghi âm vừa đỏ mặt, bởi vì đối chiếu cùng âm thô Quý Thâm Ngạn, thật giống như hai người đang đối thoại với nhau.
Nói qua nói lại vài câu, âm thu ghi xong, tốc độ chế tác kịch ngắn quả nhiên rất nhanh.
Vừa lúc Quý Thâm Ngạn trở về, mua thêm không ít nguyên liệu nấu ăn bỏ vào trong tủ lạnh. Anh thấy Ngô Hi ôm túi máy tính đi ra, vẻ mặt hiếu kì hỏi cậu.
Ngô Hi giải thích nói: “Hôm nay em tới nhà anh họ.”
Quý Thâm Ngạn nhìn cậu vài lần, chỉ nhắc nhở, “Trên đường cẩn thận.”
“Ừ” Ngô Hi thay giầy xong liền ra ngoài. Cậu tới nhà Ngô Tử Ý do có việc quan trọng. Cậu muốn nhờ Ngôn Nam dạy làm bánh gato, tự tay làm một cái bánh sau đó ngày mai mang về tặng cho Quý Thâm Ngạn. Buổi chiều hôm nay cộng với cả ngày mai, cậu nhất định sẽ học được.
Ngô Hi nghĩ, đây chính là cuộc sống mà cậu vẫn hằng mơ ước. Người cậu thích có thể yêu thương cậu, lúc này đã thành sự thật rồi, tuy rằng chỉ là sinh hoạt bình thường không sóng gió gì, nhưng giống y như nằm mơ.
Được ở bên Quý Thâm Ngạn, Ngô Hi càng ngày càng tràn ngập niềm tin với những ngày sau này.
Cậu mang theo sung sướng mở máy tính leo lên QQ, quyết định đêm nay bắt tay vào làm xong hậu kỳ của một bộ kịch cổ phong.
Chim cánh cụt đột nhiên nháy, có khung chat nhảy ra.
Thâm Thủy のOX: Phu nhân onl không? (đến từ nhóm Thâm Thủy の)
Ngô Hi lúc nào cũng để ẩn nhóm fan của Thâm Thủy, chủ yếu là vì họ quá ầm ĩ, nhắn tin không ngừng. Chỉ cần thỉnh thoảng cậu trồi lên một chút, lập tức sẽ bị họ tóm lấy đùa giỡn các loại, YY xấu hổ vô cùng, khiến cậu không còn cách nào khác ngoài để ẩn, nhưng ngẫu nhiên vẫn ngó qua một chút.
Tin tức được gửi từ buổi trưa, ava của OX bây giờ vẫn còn sáng, đang onl. Cậu nghĩ có thể cô có chuyện quan trọng nên lập tức gõ qua.
Tây Vô: Có.
Thâm Thủy のOX: Phu nhân!!!
Tây Vô: Ặc, gọi Tây Vô đi, gọi là phu nhân có hơi…
Thâm Thủy のOX: Vâng vâng, em biết, phu nhân xấu hổ rồi.
Cô bạn nhỏ kích động tới mức quên cả việc chính, sợ nếu còn nói tiếp sẽ càng to gan hơn, Ngô Hi đành nhắc nhở cô.
Tây Vô: Xin hỏi tìm tôi có chuyện gì?
Thâm Thủy のOX: Ai nha~ Phu nhân quá khách khí.
Thực ra từ trước đến giớ, Tây Vô nói chuyện với ai cũng lễ phép. Bởi vì trong nhóm đều là fan cuồng của Thâm Thủy, yêu ai yêu cả đường đi lối về, các cô gái tung hô cậu là “tri thư đạt lý” gì gì đó. Ngô Hi bất đắc dĩ nhìn OX càng nói càng kích động, cũng may cuối cùng đến lúc thần kinh thô của cậu sắp đứt phựt thì cô cũng nói tới việc chính.
Thâm Thủy のOX: Kỳ thực sắp tới sinh nhật của trưởng nhóm rồi, các chị em trong nhóm chúng em định làm một vở kịch nho nhỏ, muốn tìm anh tiếp nhận vai chủ dịch thuận tiện làm hậu kỳ luôn, có thể chứ~
Thấy vậy, Tây Vô vội vàng lấy điện thoại ra xem, trong ghi chú có nêu ngày kia chính là sinh nhật của Quý Thâm Ngạn. Mấy ngày nay có chút bận rộn, cậu đã quên béng mất. Trước đây mỗi dịp sinh nhật của Quý Thâm Ngạn, Ngô Hi sẽ tới cửa hàng mua mấy món quà thực dụng trong sinh hoạt, không quá đáng quý, rồi nhờ bạn cùng phòng của anh chuyển dùm. Cậu biết nếu tặng trực tiếp, Quý Thâm Ngạn sẽ trả lại quà, cậu không nhận lại, anh sẽ làm bộ vứt đi. Sau này Ngô Hi nhờ bạn cùng phòng của anh chuyển quà, tuy rằng tỷ lệ anh nhận không lớn, nhưng mà cậu sẽ không thấy lúc bị cự tuyệt, trong lòng sẽ không khổ sở.
Quà sinh nhật lần này, Ngô Hi có một dự định khác.
Thẩy Tây Vô mãi không trả lời, cô bé OX kiên trì đợi đã khẩn cấp gõ tới hai lần.
Thâm Thủy のOX: Có thể không, có thể không *chớp mắt*
Tây Vô: Hậu kỳ thì được, nhưng phối âm thì…
Đó là sự thật, Tây Vô chưa từng phối âm, mặc dù có câu “chưa từng ăn thịt heo nhưng cũng từng thấy heo chạy”, cậu đã nghe CV pia kịch trên YY nhiều lần, nhưng chưa chắc áp dụng với cậu thì sẽ thành công. Chỉ có một từ để hình dung – mặt than, Ngô Hi trước microphone không thể nào tự nhiên nổi, ghi âm ra nghe cứng ngắc như người máy.
Thâm Thủy のOX: Ai nha~ thanh âm của phu nhân nhất định rất đáng yêu, hơn nữa kịch của chúng em sẽ không đăng lên diễn đàn, chỉ là chút phúc lợi cho các chị em, không yêu cầu chất lượng.
Ngô Hi thở phào nhẹ nhõm, giảm bớt yêu cầu, chỉ để người trong nhóm nghe, vậy cũng hoàn hảo. Bình thường thấy các fan của Thâm Thủy làm ầm ĩ nhưng cũng rất đáng yêu, coi như cảm ơn họ đã luôn ủng hộ Thâm Thủy đi.
Tây Vô: Được rồi, gửi kịch bản cho tôi đi, tôi sẽ cố gắng ghi âm cho tốt. Công là ai?
Lẽ nào là Quý Thâm Ngạn, nếu vậy thì anh sẽ biết được món quà bí mật mà fan chuẩn bị cho anh rồi?
Thâm Thủy のOX: Vâng vâng, phu nhân yên tâm, chúng em đã sớm thu âm của anh ấy rồi.
Tây Vô: Vậy là tốt rồi, gửi âm thô của anh ấy trước cho tôi đi, tôi sẽ dễ thu âm hơn.
Thâm Thủy のOX: Vâng~ Em gửi vào hòm thư của anh.
QQ nhận được kịch bản, cửa sổ rất nhỏ, Ngô Hi mở ra xem.
Kịch sinh nhật nhóm trưởng 《 Nhất định muốn anh cưng em 》. Chủ dịch thụ: Tiểu Tây (làm nũng đáng yêu)…
Khi cậu thấy cái tên kịch cùng dòng này…
Tây Vô: Làm nũng đáng yêu thụ… Có chút khó.
Ngô Hi lướt mắt qua lời kịch, có những câu như “Anh bón cho em cơ~”, hay khi vào phòng ngủ “Anh ôm em vào đi~”, còn tưởng lời thoại chỉ là trò chuyện bình thường, thế nhưng chủ dịch thụ từ đầu tới cuối đều làm nũng các thể loại với công, tuy rằng kiểu cưng chiều nũng nịu này trong kịch truyền thanh có rất nhiều, nhưng mà Ngô Hi không phải dạng thụ thích làm nũng.
Thâm Thủy のOX: Phu nhân cố gắng lên ( ̄ー ̄) thỏa thích làm nũng với nhóm trưởng nha~
Thế nhưng…
Tây Vô vốn còn định giãy nảy lên, ava của OX đã đen xì. Không biết là cô cố tình ẩn núp hay thực sự rời mạng rồi.
Đành vậy thôi, Ngô Hi thở dài trong lòng.
Quý Thâm Ngạn gõ cửa, Ngô Hi sợ run lên, cũng may động tĩnh không lớn. Cậu ngẩng đầu lên nhìn Quý Thâm Ngạn cầm một cái chén, bên trong đựng nước nóng.
“Làm sao vậy?”
Quý Thâm Ngạn đặt chén nước lên bàn vi tính của Ngô Hi, đưa ra viên thuốc nắm trong tay.
“Lúc nãy ăn thấy em một mực ho khan, cẩn thận cảm mạo.”
Ngô Hi sửng sốt. Giờ cơm tối đúng là cậu có chút khó chịu, nhưng chỉ ho khe khẽ vài tiếng, người bình thường sẽ tưởng rằng ăn cơm bị nghẹn, không ngờ Quý Thâm Ngạn chú ý tới chi tiết nhỏ nhặt như vậy.
Hai tay cậu nắm chặt chén nước, rất cảm động, trong lòng chậm rãi dâng lên một dòng nước ấm.
Quý Thâm Ngạn thật đúng như hình tượng ôn nhu công trong kịch bản. Ngô Hi nghĩ nên tải mấy bộ kịch ôn nhu sủng nịch công của Thâm Thủy về nghe xem tiểu thụ bên trong phối như thế nào, tham khảo một chút để hiệu quả tốt hơn.
Ngô Hi hé môi cười: “Anh cũng thế, mấy ngày nay nhiệt độ ngày đêm chênh lệch lớn, cẩn thận bị cảm.”
Lời nói chứa đựng sự quan tâm lo lắng, không phải những lời nhắn nhủ máy móc khô khan.
Ngày hôm sau, cậu thừa dịp Quý Thâm Ngạn không ở nhà để ghi âm. Ngô Hi nghe đi nghe lại nhiều lần, thấy không tệ lắm liền gửi cho cô bạn OX nghe thử. Nếu như ổn rồi, cậu sẽ bắt đầu làm hậu kỳ. Màn kịch năm phút ngắn ngủi có thể làm xong trong ngày hôm này, hôm sau có thể đăng lên nhóm.
Bên này đợi một hồi, OX lập tức nghe xong.
OX: Rất không tệ~ thanh âm của phu nhân thật đáng yêu!
Cậu là vừa ghi âm vừa đỏ mặt, bởi vì đối chiếu cùng âm thô Quý Thâm Ngạn, thật giống như hai người đang đối thoại với nhau.
Nói qua nói lại vài câu, âm thu ghi xong, tốc độ chế tác kịch ngắn quả nhiên rất nhanh.
Vừa lúc Quý Thâm Ngạn trở về, mua thêm không ít nguyên liệu nấu ăn bỏ vào trong tủ lạnh. Anh thấy Ngô Hi ôm túi máy tính đi ra, vẻ mặt hiếu kì hỏi cậu.
Ngô Hi giải thích nói: “Hôm nay em tới nhà anh họ.”
Quý Thâm Ngạn nhìn cậu vài lần, chỉ nhắc nhở, “Trên đường cẩn thận.”
“Ừ” Ngô Hi thay giầy xong liền ra ngoài. Cậu tới nhà Ngô Tử Ý do có việc quan trọng. Cậu muốn nhờ Ngôn Nam dạy làm bánh gato, tự tay làm một cái bánh sau đó ngày mai mang về tặng cho Quý Thâm Ngạn. Buổi chiều hôm nay cộng với cả ngày mai, cậu nhất định sẽ học được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.