Boss Dạ Đen Tối: Anh Đúng Là Đồ Mặt Dày
Chương 48: CUỘC CHIẾN CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU.
Army
02/09/2023
Sau tất cả những chuyện đã xảy ra, cuộc chiến chính thức bắt đầu giữa các tập đoàn lớn. Làm dấy lên một làn sóng khủng khoảng kinh tế mới. An Thị hợp tác với Âu Thị chính thức đối đầu với Dạ Thị và Cung Thị. Các công ty nhỏ thì chỉ biết đứng ngoài lề xem kịch hay. Nhưng cũng không tránh khỏi bị liên lụy.
Một số công ty nhỏ lẻ liên tiếp bị thu mua dưới trướng Âu Thị. Khiến một số người phải e dè. Âu Thị hoạt động chủ yếu trên lĩnh vực bất động sản, ngoài ra còn có một số lĩnh vực khác như trang sức đá quý, du lịch, khách sạn... Tập đoàn cũng dần lớn mạnh khi dưới trướng quản lý của Âu Cảnh, thậm chí có thể vượt mặt Dạ Thị.
"Không ngờ Âu Cảnh và An Viễn Lâm lại liên tiếp thu mua các công ty đối thủ nhỏ lẻ của chúng ta. Nếu cứ đà này, e là Cung Thị sẽ gặp vấn đề."
Châu Cảnh Đình xoa xoa huyệt thái dương, mệt mỏi lên tiếng. Trong phòng họp vẫn im lặng, An Dạ Luật suy tư lật qua lật lại tập tài liệu trước mặt. Còn Dạ Tiêu Phàm thì chăm chú quan sát màn hình laptop, bên trong là bản đồ biểu thị giá cổ phiếu của Cung Thị. Mày anh nhíu chặt, đầu không ngừng nảy số.
"Tôi đã nghĩ ra một cách. Nhưng không biết hai người có đồng ý không?" An Dạ Luật đặt tập tài liệu xuống bàn, ngẩng đầu nhìn hai người kia. Khóe môi khẽ lộ ra một nụ cười ma mị.
Dạ Tiêu Phàm cùng Châu Cảnh Đình dần thả lỏng, hướng ánh mắt mong chờ về phía An Dạ Luật. Ý muốn cậu ta nói ra ý tưởng trong lòng. Hiện tại họ đang gặp khó khăn, một chút ý tưởng cũng không được bỏ qua.
"Tôi đề nghị sáp nhập Cung Thị với Dạ Thị. Có như vậy các vấn đề kia mới được giải quyết. Chúng ta có thể giảm bớt nguy cơ Cung Thị bị thu mua. Còn có tôi đã điều tra ra Âu Cảnh hắn ta muốn bán đi 20% cổ phần của hắn ở Cung Thị. Đã có người bên An Viễn Lâm thừa cơ hội dành lấy."
Dạ Tiêu Phàm ngồi suy tư. Ánh mắt trở nên thâm sâu khó lường. Lời nói của An Dạ Luật đã kích thích anh, nếu như làm theo lời An Dạ Luật nói. Mọi vấn đề sẽ được giải quyết, còn có họ sẽ có khả năng lật ngược tình thế.
Dù Dạ Thị không hoạt động trên lĩnh vực trang sức đá quý, nhưng lĩnh vực này cũng rất có tiềm năng. Nếu nó được khai thác triệt để thì sẽ mang lại lợi nhuận rất lớn. Dạ Thị hoạt động chủ yếu trên lĩnh vực bất động sản, du lịch, nhà hàng, khách sạn, ngân hàng,... Hiện tại thêm một lĩnh vực nữa cũng không sao.
Còn có các công ty con ở nước ngoài hiện tại cũng đang phát triển rất tốt. Mà hướng đi của anh là muốn đưa Dạ Thị lên một tầm cao mới, muốn có cơ hội sánh bước với "Dạ Đế" của Hoắc Dạ Diễm. Vậy nên anh phải thật sự cố gắng nhiều hơn nữa.
"Tôi đồng ý với Luật. Nhưng chuyện này cũng phải hỏi ý kiến của bà xã tôi đã. Nếu như cô ấy không đồng ý, chúng ta cần phải tìm phương án giải quyết khác."
Dạ Tiêu Phàm nhàn nhạt đưa ra quyết định của bản thân. Tiện thể đứng dậy định đi rót ly nước uống. Thì Cung Thiên Di đẩy cửa bước vào, trên tay là khay chứa ba tách cafe sữa. Dạ Tiêu Phàm dừng lại mọi động tác, nhìn cô đang mỉm cười tiến về phía bàn.
"Không phải em đi bàn chuyện hợp tác với tên Mặc Đình Xuyên sao?"
Dạ Tiêu Phàm có chút bất ngờ khi thấy cô về sớm như vậy. Đáng lẽ ra giờ này cô với người kia phải đang nói chuyện chứ nhỉ? Sao lại ở đây rồi?! Anh vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Nhưng cũng có chút ghen tị, ba lần bảy lượt tên Mặc Đình Xuyên tìm cớ tiếp cận vợ anh. Như vậy thử hỏi có ai chịu nổi. May mắn khả năng tự kiềm chế bản thân của anh lớn. Nếu không đã cho tên kia đăng xuất khỏi nước H, cút về nước Pháp của cậu ta rồi.
Cung Thiên Di đặt khay cafe sữa xuống bàn. Kéo Dạ Tiêu Phàm đang ngơ ngác cùng ngồi xuống đối diện với hai người kia. Sau đó tủm tỉm cười nhìn bình dấm chua trước mặt, trịnh trọng nói.
"Aiza...vốn dĩ là vậy đó. Nhưng mà vì ai đó nên em đã từ chối người ta rồi a. Nhưng không ngờ ai đó vẫn hẹp hòi nói móc em nha. Haizz...thật là buồn quá đi mà..."
Cung Thiên Di vô tội nói. Còn không quên tỏ ra thất vọng cùng tủi thân. Khiến Dạ Tiêu Phàm bên cạnh có chút lo lắng. Không biết phải làm sao để dỗ dành bà xã. Còn hai người kia thì chỉ biết nhìn và thầm cảm thán rằng : 'Cung Thiên Di diễn xuất thật con mẹ nó quá xuất sắc! Không tham gia vào giới giải trí quả là phí phạm nhân tài quốc gia.'
"Anh xin lỗi mà... Anh...chỉ là...haizzz... Anh không thích cậu ta cứ lấy cớ này nọ hẹn em. Anh rất khó chịu." Dạ Tiêu Phàm mang bộ mặt ủy khuất giải thích. Cô khẽ nhéo nhéo mũi anh, rồi cười cười.
"Được rồi. Nể mặt có Cảnh Đình với Dạ Luật ở đây. Em không truy cứu nữa." Cô bỏ tay khỏi mũi anh, quay lại ngồi nghiêm túc.
Dạ Tiêu Phàm thở phào nhẹ nhõm. Sao cô lại nói nể mặt hai tên kia mới tha cho anh. Thật không thể chấp nhận mà. Dù có ủy khuất trong lòng, nhưng anh vẫn là không dám nói ra. Họ còn có chuyện cần bàn.
Anh cầm tách cafe sữa lên nhấp một ngụm. Chất lỏng nâu sữa chảy xuống cổ họng, khiến tâm tình anh tốt lên. Bắt đầu nói chuyện chính sự. Cả bốn người ngồi bàn bạc chiến lược đến buổi trưa mới xong. Họ quyết định sẽ thực hiện kế hoạch sau ba ngày nữa. Họ cần chuẩn bị một chút, tránh phát sinh điều gì đó không tốt.
Sau khi xong việc, cô và anh đi ăn trưa. Nay họ không về nhà, bởi vì sau bữa trưa cô phải ra sân bay đón Thẩm Ái Tử. Cô ấy vừa có việc từ Pháp trở về, muốn nhờ cô cùng Selena đến đón. Tiện thể giúp cô ấy chọn một số quà tặng cho mẹ cô ấy. Vì hôm nay là sinh nhật của Thẩm phu nhân.
Tại sân bay, Cung Thiên Di cùng Selena đang ngồi trò chuyện ở khu tiếp khách. Tiện thể chờ chuyến bay của Thẩm Ái Tử hạ cánh, còn khoảng 20 phút nữa.
"Cô với chú nhỏ ở bên nhau rồi sao?" Cung Thiên Di ngạc nhiên khi nghe Selena kể mọi chuyện. Cô không nghĩ chú nhỏ cô lại chấp nhận Selena sau ngần ấy năm. Cô vui mừng thay cô ấy, nhưng lòng cũng rất bất an.
Vì hiện tại cô và chú nhỏ chính thức thành kẻ thù trên thương trường. Còn có cô cảm thấy khó xử khi đối mặt với Selena. Nếu như vì mối quan hệ không mấy tốt của cô với chú nhỏ. Khiến tình bạn của cô với Selena rạn nứt. Thì điều đó rất đáng tiếc. Cô không muốn như vậy.
"Đúng vậy. Tôi biết dạo này anh ấy luôn gây sức ép lên Cung Thị, dù không biết lý do. Nhưng tôi hy vọng hai người sẽ không trở thành kẻ thù, dù sao hai người cũng là người nhà." Selena lo lắng nói. Cô rất thích làm bạn với Cung Thiên Di, nhưng cũng không thể phản bội lại tình yêu của cô với Âu Cảnh.
Hai người đều rất quan trọng với cô. Thật sự nếu một ngày phải đưa ra lựa chọn, cô sẽ rất khó khăn. Giữa tình bạn và tình yêu? Bạn có thể chọn không? Thật sự đó là một sự lựa chọn khó khăn đối với mỗi người.
"Tôi biết. Nhưng những gì bây giờ chú ấy đang làm với Cung Thị và Dạ Thị khiến tôi không thể làm ngơ. Cung Thị là tâm huyết cả đời của ông nội. Tôi không thể trơ mắt nhìn nó bị phá hủy. Selena, cô hãy hiểu cho tôi."
Cung Thiên Di cũng khó khăn nói. Lòng nặng chĩu, mặt mày ủ rũ. Cả hai rơi vào trầm tư, mỗi người một suy nghĩ. Không ai cảm thấy thoải mái, bởi vì trên vai họ còn phải gánh vác trọng trách rất nặng nề. Trên thương trường không thể dùng tình cảm để giải quyết. Bởi vì thương trường cũng như chiến trường.
Bầu không khí cứ trầm lặng đến khi Thẩm Ái Tử đến mới thôi. Vì không muốn buổi hẹn trở nên buồn tẻ, nên họ đã gác lại hết tất cả. Rồi cùng nhau đi uống trà, mua sắm, đi dạo. Họ muốn rũ bỏ hết những mệt mỏi, những suy nghĩ, những chuyện khiến họ đau đầu.
Tại một nhà hàng Tây, bên trong phòng VIP. Âu Cảnh cùng An Viễn Lâm đang ăn trưa, không khí có chút trầm mặc. Không ai nói với ai câu nào, nhưng sát khí tỏa ra như đối nghịch nhau. Gây khó thở cho hai trợ lý bên cạnh. Đây là chiến tranh ngầm trong truyền thuyết ư? Thật lạnh sống lưng!
"Lần này hợp tác, coi như chúng ta đã thành công một phần. Âu Cảnh, tôi muốn anh giữ lời hứa. Giúp tôi dạy dỗ Mặc Đình Xuyên một chút."
An Viễn Lâm buông dao nĩa trên tay xuống. Khẽ lấy khăn lau khóe miệng. Chầm chậm nói. Âu Cảnh gật đầu đồng ý, không nói gì thêm. Ngược lại với vẻ điềm đạm của Âu Cảnh, An Viễn Lâm lại có chút tức giận. Vì chuyện anh vừa nhờ vả Âu Cảnh.
Lần trước khi giúp Thẩm Ái Tử từ quán bar kia ra. Anh dẫn cô về nhà mình, tận tình chăm sóc cho cô cả đêm. Sau đó khi tỉnh lại, cô chỉ nhàn nhạt cảm ơn anh rồi rời đi. Anh có chút thất vọng, nhưng vẫn phải để cô rời đi.
Từ đó anh bắt đầu theo đuổi cô một cách công khai. Nhưng lại bị cô phớt lờ, thậm chí còn bị cô thẳng thắn từ chối khi anh tỏ tình. Lúc đó anh có chút phẫn nộ, đã hỏi cô lý do. Khi nhận được câu trả lời của cô, anh đã tức giận cực độ. Cô nói cô đã có người mình yêu, hắn ta chính là Mặc Đình Xuyên. Người mà cô vừa gặp đã yêu.
Lúc đó An Viễn Lâm chỉ muốn tìm hắn ta tính sổ. Nhưng lại có chút e ngại thế lực đằng sau hắn ta. Dù sao trước kia Mặc gia cũng là thành viên của mafia, nếu người thừa kế tương lai bị sát hại. E là họ sẽ gây bất lợi cho anh. Vậy nên anh đã nhẫn nhịn, rồi tìm đến sự giúp đỡ của Âu Cảnh. Anh biết Âu Cảnh cũng hoạt động bên Hắc đạo. Thế lực cũng rất lớn, nên anh cần hợp tác với cậu ta.
Mặc dù An Viễn Lâm cũng có chút liên quan đến Hắc đạo. Nhưng cũng chỉ là hợp tác trong một số vụ làm ăn trong tối. Nhờ những người đó trợ giúp cũng không thể khiến anh yên tâm.
"Cậu làm gì kết thù oán với Mặc Đình Xuyên vậy? Không lẽ vì nữ nhân?!"
Âu Cảnh thích thú nói, khóe môi khẽ mỉm cười. Cũng chỉ có tình yêu mới khiến một người bình thường trở nên rối loạn mà thôi. Như An Viễn Lâm trước mặt anh đây, trước kia cậu ta sẽ không biểu thị cảm xúc một cách lộ liễu như vậy. Nhưng hiện tại cậu ta đã bị tri phối bởi tình yêu. Vậy nên khi nhắc đến tình địch, cậu ta mới có thể giận dữ đến như vậy.
"Hừ! Âu thiếu gia không cần phải bận tâm. Chỉ cần làm như lời hứa khi giao dịch là được." Nói đoạn, anh đứng dậy đi luôn. Không thèm để ý đến một ai. Tâm tình anh rất không tốt.
Âu Cảnh nhìn theo bóng lưng An Viễn Lâm rời đi. Trong lòng thầm nảy lên tính toán. Lòng bất giác nghĩ đến Selena, mới có vài giờ không gặp. Anh lại nhớ cô rồi. Haizz... ta nói đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà.
Nghĩ đến Selena, anh lại nghĩ đến tình địch. Liệu khi đối mặt với tình địch anh sẽ giải quyết ra sao? Câu trả lời đã quá rõ ràng, anh sẽ thẳng tay khiến hắn ta bay màu. Với tác phong làm việc của anh, sẽ không bao giờ cho phép ai đó cướp đi thứ mà anh muốn.
Một số công ty nhỏ lẻ liên tiếp bị thu mua dưới trướng Âu Thị. Khiến một số người phải e dè. Âu Thị hoạt động chủ yếu trên lĩnh vực bất động sản, ngoài ra còn có một số lĩnh vực khác như trang sức đá quý, du lịch, khách sạn... Tập đoàn cũng dần lớn mạnh khi dưới trướng quản lý của Âu Cảnh, thậm chí có thể vượt mặt Dạ Thị.
"Không ngờ Âu Cảnh và An Viễn Lâm lại liên tiếp thu mua các công ty đối thủ nhỏ lẻ của chúng ta. Nếu cứ đà này, e là Cung Thị sẽ gặp vấn đề."
Châu Cảnh Đình xoa xoa huyệt thái dương, mệt mỏi lên tiếng. Trong phòng họp vẫn im lặng, An Dạ Luật suy tư lật qua lật lại tập tài liệu trước mặt. Còn Dạ Tiêu Phàm thì chăm chú quan sát màn hình laptop, bên trong là bản đồ biểu thị giá cổ phiếu của Cung Thị. Mày anh nhíu chặt, đầu không ngừng nảy số.
"Tôi đã nghĩ ra một cách. Nhưng không biết hai người có đồng ý không?" An Dạ Luật đặt tập tài liệu xuống bàn, ngẩng đầu nhìn hai người kia. Khóe môi khẽ lộ ra một nụ cười ma mị.
Dạ Tiêu Phàm cùng Châu Cảnh Đình dần thả lỏng, hướng ánh mắt mong chờ về phía An Dạ Luật. Ý muốn cậu ta nói ra ý tưởng trong lòng. Hiện tại họ đang gặp khó khăn, một chút ý tưởng cũng không được bỏ qua.
"Tôi đề nghị sáp nhập Cung Thị với Dạ Thị. Có như vậy các vấn đề kia mới được giải quyết. Chúng ta có thể giảm bớt nguy cơ Cung Thị bị thu mua. Còn có tôi đã điều tra ra Âu Cảnh hắn ta muốn bán đi 20% cổ phần của hắn ở Cung Thị. Đã có người bên An Viễn Lâm thừa cơ hội dành lấy."
Dạ Tiêu Phàm ngồi suy tư. Ánh mắt trở nên thâm sâu khó lường. Lời nói của An Dạ Luật đã kích thích anh, nếu như làm theo lời An Dạ Luật nói. Mọi vấn đề sẽ được giải quyết, còn có họ sẽ có khả năng lật ngược tình thế.
Dù Dạ Thị không hoạt động trên lĩnh vực trang sức đá quý, nhưng lĩnh vực này cũng rất có tiềm năng. Nếu nó được khai thác triệt để thì sẽ mang lại lợi nhuận rất lớn. Dạ Thị hoạt động chủ yếu trên lĩnh vực bất động sản, du lịch, nhà hàng, khách sạn, ngân hàng,... Hiện tại thêm một lĩnh vực nữa cũng không sao.
Còn có các công ty con ở nước ngoài hiện tại cũng đang phát triển rất tốt. Mà hướng đi của anh là muốn đưa Dạ Thị lên một tầm cao mới, muốn có cơ hội sánh bước với "Dạ Đế" của Hoắc Dạ Diễm. Vậy nên anh phải thật sự cố gắng nhiều hơn nữa.
"Tôi đồng ý với Luật. Nhưng chuyện này cũng phải hỏi ý kiến của bà xã tôi đã. Nếu như cô ấy không đồng ý, chúng ta cần phải tìm phương án giải quyết khác."
Dạ Tiêu Phàm nhàn nhạt đưa ra quyết định của bản thân. Tiện thể đứng dậy định đi rót ly nước uống. Thì Cung Thiên Di đẩy cửa bước vào, trên tay là khay chứa ba tách cafe sữa. Dạ Tiêu Phàm dừng lại mọi động tác, nhìn cô đang mỉm cười tiến về phía bàn.
"Không phải em đi bàn chuyện hợp tác với tên Mặc Đình Xuyên sao?"
Dạ Tiêu Phàm có chút bất ngờ khi thấy cô về sớm như vậy. Đáng lẽ ra giờ này cô với người kia phải đang nói chuyện chứ nhỉ? Sao lại ở đây rồi?! Anh vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Nhưng cũng có chút ghen tị, ba lần bảy lượt tên Mặc Đình Xuyên tìm cớ tiếp cận vợ anh. Như vậy thử hỏi có ai chịu nổi. May mắn khả năng tự kiềm chế bản thân của anh lớn. Nếu không đã cho tên kia đăng xuất khỏi nước H, cút về nước Pháp của cậu ta rồi.
Cung Thiên Di đặt khay cafe sữa xuống bàn. Kéo Dạ Tiêu Phàm đang ngơ ngác cùng ngồi xuống đối diện với hai người kia. Sau đó tủm tỉm cười nhìn bình dấm chua trước mặt, trịnh trọng nói.
"Aiza...vốn dĩ là vậy đó. Nhưng mà vì ai đó nên em đã từ chối người ta rồi a. Nhưng không ngờ ai đó vẫn hẹp hòi nói móc em nha. Haizz...thật là buồn quá đi mà..."
Cung Thiên Di vô tội nói. Còn không quên tỏ ra thất vọng cùng tủi thân. Khiến Dạ Tiêu Phàm bên cạnh có chút lo lắng. Không biết phải làm sao để dỗ dành bà xã. Còn hai người kia thì chỉ biết nhìn và thầm cảm thán rằng : 'Cung Thiên Di diễn xuất thật con mẹ nó quá xuất sắc! Không tham gia vào giới giải trí quả là phí phạm nhân tài quốc gia.'
"Anh xin lỗi mà... Anh...chỉ là...haizzz... Anh không thích cậu ta cứ lấy cớ này nọ hẹn em. Anh rất khó chịu." Dạ Tiêu Phàm mang bộ mặt ủy khuất giải thích. Cô khẽ nhéo nhéo mũi anh, rồi cười cười.
"Được rồi. Nể mặt có Cảnh Đình với Dạ Luật ở đây. Em không truy cứu nữa." Cô bỏ tay khỏi mũi anh, quay lại ngồi nghiêm túc.
Dạ Tiêu Phàm thở phào nhẹ nhõm. Sao cô lại nói nể mặt hai tên kia mới tha cho anh. Thật không thể chấp nhận mà. Dù có ủy khuất trong lòng, nhưng anh vẫn là không dám nói ra. Họ còn có chuyện cần bàn.
Anh cầm tách cafe sữa lên nhấp một ngụm. Chất lỏng nâu sữa chảy xuống cổ họng, khiến tâm tình anh tốt lên. Bắt đầu nói chuyện chính sự. Cả bốn người ngồi bàn bạc chiến lược đến buổi trưa mới xong. Họ quyết định sẽ thực hiện kế hoạch sau ba ngày nữa. Họ cần chuẩn bị một chút, tránh phát sinh điều gì đó không tốt.
Sau khi xong việc, cô và anh đi ăn trưa. Nay họ không về nhà, bởi vì sau bữa trưa cô phải ra sân bay đón Thẩm Ái Tử. Cô ấy vừa có việc từ Pháp trở về, muốn nhờ cô cùng Selena đến đón. Tiện thể giúp cô ấy chọn một số quà tặng cho mẹ cô ấy. Vì hôm nay là sinh nhật của Thẩm phu nhân.
Tại sân bay, Cung Thiên Di cùng Selena đang ngồi trò chuyện ở khu tiếp khách. Tiện thể chờ chuyến bay của Thẩm Ái Tử hạ cánh, còn khoảng 20 phút nữa.
"Cô với chú nhỏ ở bên nhau rồi sao?" Cung Thiên Di ngạc nhiên khi nghe Selena kể mọi chuyện. Cô không nghĩ chú nhỏ cô lại chấp nhận Selena sau ngần ấy năm. Cô vui mừng thay cô ấy, nhưng lòng cũng rất bất an.
Vì hiện tại cô và chú nhỏ chính thức thành kẻ thù trên thương trường. Còn có cô cảm thấy khó xử khi đối mặt với Selena. Nếu như vì mối quan hệ không mấy tốt của cô với chú nhỏ. Khiến tình bạn của cô với Selena rạn nứt. Thì điều đó rất đáng tiếc. Cô không muốn như vậy.
"Đúng vậy. Tôi biết dạo này anh ấy luôn gây sức ép lên Cung Thị, dù không biết lý do. Nhưng tôi hy vọng hai người sẽ không trở thành kẻ thù, dù sao hai người cũng là người nhà." Selena lo lắng nói. Cô rất thích làm bạn với Cung Thiên Di, nhưng cũng không thể phản bội lại tình yêu của cô với Âu Cảnh.
Hai người đều rất quan trọng với cô. Thật sự nếu một ngày phải đưa ra lựa chọn, cô sẽ rất khó khăn. Giữa tình bạn và tình yêu? Bạn có thể chọn không? Thật sự đó là một sự lựa chọn khó khăn đối với mỗi người.
"Tôi biết. Nhưng những gì bây giờ chú ấy đang làm với Cung Thị và Dạ Thị khiến tôi không thể làm ngơ. Cung Thị là tâm huyết cả đời của ông nội. Tôi không thể trơ mắt nhìn nó bị phá hủy. Selena, cô hãy hiểu cho tôi."
Cung Thiên Di cũng khó khăn nói. Lòng nặng chĩu, mặt mày ủ rũ. Cả hai rơi vào trầm tư, mỗi người một suy nghĩ. Không ai cảm thấy thoải mái, bởi vì trên vai họ còn phải gánh vác trọng trách rất nặng nề. Trên thương trường không thể dùng tình cảm để giải quyết. Bởi vì thương trường cũng như chiến trường.
Bầu không khí cứ trầm lặng đến khi Thẩm Ái Tử đến mới thôi. Vì không muốn buổi hẹn trở nên buồn tẻ, nên họ đã gác lại hết tất cả. Rồi cùng nhau đi uống trà, mua sắm, đi dạo. Họ muốn rũ bỏ hết những mệt mỏi, những suy nghĩ, những chuyện khiến họ đau đầu.
Tại một nhà hàng Tây, bên trong phòng VIP. Âu Cảnh cùng An Viễn Lâm đang ăn trưa, không khí có chút trầm mặc. Không ai nói với ai câu nào, nhưng sát khí tỏa ra như đối nghịch nhau. Gây khó thở cho hai trợ lý bên cạnh. Đây là chiến tranh ngầm trong truyền thuyết ư? Thật lạnh sống lưng!
"Lần này hợp tác, coi như chúng ta đã thành công một phần. Âu Cảnh, tôi muốn anh giữ lời hứa. Giúp tôi dạy dỗ Mặc Đình Xuyên một chút."
An Viễn Lâm buông dao nĩa trên tay xuống. Khẽ lấy khăn lau khóe miệng. Chầm chậm nói. Âu Cảnh gật đầu đồng ý, không nói gì thêm. Ngược lại với vẻ điềm đạm của Âu Cảnh, An Viễn Lâm lại có chút tức giận. Vì chuyện anh vừa nhờ vả Âu Cảnh.
Lần trước khi giúp Thẩm Ái Tử từ quán bar kia ra. Anh dẫn cô về nhà mình, tận tình chăm sóc cho cô cả đêm. Sau đó khi tỉnh lại, cô chỉ nhàn nhạt cảm ơn anh rồi rời đi. Anh có chút thất vọng, nhưng vẫn phải để cô rời đi.
Từ đó anh bắt đầu theo đuổi cô một cách công khai. Nhưng lại bị cô phớt lờ, thậm chí còn bị cô thẳng thắn từ chối khi anh tỏ tình. Lúc đó anh có chút phẫn nộ, đã hỏi cô lý do. Khi nhận được câu trả lời của cô, anh đã tức giận cực độ. Cô nói cô đã có người mình yêu, hắn ta chính là Mặc Đình Xuyên. Người mà cô vừa gặp đã yêu.
Lúc đó An Viễn Lâm chỉ muốn tìm hắn ta tính sổ. Nhưng lại có chút e ngại thế lực đằng sau hắn ta. Dù sao trước kia Mặc gia cũng là thành viên của mafia, nếu người thừa kế tương lai bị sát hại. E là họ sẽ gây bất lợi cho anh. Vậy nên anh đã nhẫn nhịn, rồi tìm đến sự giúp đỡ của Âu Cảnh. Anh biết Âu Cảnh cũng hoạt động bên Hắc đạo. Thế lực cũng rất lớn, nên anh cần hợp tác với cậu ta.
Mặc dù An Viễn Lâm cũng có chút liên quan đến Hắc đạo. Nhưng cũng chỉ là hợp tác trong một số vụ làm ăn trong tối. Nhờ những người đó trợ giúp cũng không thể khiến anh yên tâm.
"Cậu làm gì kết thù oán với Mặc Đình Xuyên vậy? Không lẽ vì nữ nhân?!"
Âu Cảnh thích thú nói, khóe môi khẽ mỉm cười. Cũng chỉ có tình yêu mới khiến một người bình thường trở nên rối loạn mà thôi. Như An Viễn Lâm trước mặt anh đây, trước kia cậu ta sẽ không biểu thị cảm xúc một cách lộ liễu như vậy. Nhưng hiện tại cậu ta đã bị tri phối bởi tình yêu. Vậy nên khi nhắc đến tình địch, cậu ta mới có thể giận dữ đến như vậy.
"Hừ! Âu thiếu gia không cần phải bận tâm. Chỉ cần làm như lời hứa khi giao dịch là được." Nói đoạn, anh đứng dậy đi luôn. Không thèm để ý đến một ai. Tâm tình anh rất không tốt.
Âu Cảnh nhìn theo bóng lưng An Viễn Lâm rời đi. Trong lòng thầm nảy lên tính toán. Lòng bất giác nghĩ đến Selena, mới có vài giờ không gặp. Anh lại nhớ cô rồi. Haizz... ta nói đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà.
Nghĩ đến Selena, anh lại nghĩ đến tình địch. Liệu khi đối mặt với tình địch anh sẽ giải quyết ra sao? Câu trả lời đã quá rõ ràng, anh sẽ thẳng tay khiến hắn ta bay màu. Với tác phong làm việc của anh, sẽ không bao giờ cho phép ai đó cướp đi thứ mà anh muốn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.