Chương 41:
Ngọc Vân
04/01/2021
Buổi sáng sớm tinh mơ, ánh sáng của bình minh ló dạng bên ô cửa sổ, chiếu sáng khắp căn phòng.
Hôm nay đúng là được một giấc ngon lành lại còn ấm áp thoải mái nằm trong lồng ngực của người đàn ông mình yêu thương.
Phải là chuyện tối qua như một giấc mộng vậy, nó như ác mộng nhưng cũng không giống ác mộng.
Thượng Quan Dạ đưa Hiểu Trình về nhà vậy mà Thượng Quan phu nhân cũng không nói gì cả mà đi thẳng lên phòng. Mặc dù cô biết bà vẫn khúc mắc trong lòng nhưng cũng không còn quá thành kiến với cô nữa.
Chính Hiểu Trình cũng không ngờ, cô lại từng là người thay đổi Dạ, chắc bản thân cô cũng không đến nỗi vô dụng nhỉ.
Đôi mắt của anh vẫn, say giấc ngon lành, nhưng thì thoảng vẫn nhíu lên đôi chút. Chắc Dạ cũng đã rất mệt mỏi sau chuyện vừa rồi.
Hiểu Trình cố gắng nhích ra khỏi vòng tay anh, ghé sát đôi môi căng mọng vào má Dạ. Vốn dĩ cô chỉ hôn má anh nhưng cái tên chuyên lợi dụng thời cơ lại quay mặt lại hôn lên môi cô.
Hai đôi môi mấp máy rất thuần thục, thì ra là Dạ đã tỉnh từ lâu rồi. Đúng là cô già đầu như vậy rồi mà vẫn bị lừa, bị ai kia chiếm lĩnh hết mật ngọt từ miệng.
Cô đẩy anh ra, cả người vội vàng tuột ra khỏi chăn rồi chạy ra ngoài cửa.
" Ai cho anh lợi dụng em !"
" Là do em mời nên anh mới thoải mái ấy chứ !" anh cười nói, bàn tay chạm nhẹ lên môi tự hào.
Hôm nay Dạ và cô đến công ty sớm làm việc còn bữa tối sẽ cùng Thượng Quan phu nhân đi gặp Mộ chủ tịch và Mộ phu nhân. Hiểu Trình là trợ lý, còn là người phụ nữ của Dạ nên rất dễ bị dắt đi giao lưu với họ.
.................
Buổi trưa cũng đến, Dạ bận bịu công việc nên họp đến trưa vẫn chưa xong xuôi. Ngồi trong phòng họp, anh bảo Tiêu Dực nhắn tin tới Lâm An cùng Hiểu Trình đi mua chút quần áo gì đó để có việc tối nay.
Chuyện này đối với anh không quan trọng nhưng nó khá quan trọng đối với Hiểu Trình. Mộ gia xưa nay kín tiếng nhưng trong nháy mắt lại bị Thất Đường điều tra ra ngay.
Cô để sẵn hộp cơm trên bàn làm việc của Dạ rồi xuống sảnh lớn ngay vì Lâm An đang đợi, cô nàng dạo này thấy có da có thịt hẳn. Cả hai vừa lên xe Tiêu gia thì chưa gì cô đã chọc ghẹo.
" Ai kia sắp có mẹ chồng rồi nên béo tốt hẳn." Hiểu Trình vừa nói vừa chọc chọc khửu tay cô nàng.
Lâm An xì một tiếng rồi cốc đầu cô một cái nói " Mẹ chồng cái gì, bà ấy tốt hơn cả mẹ chồng ấy chứ ! Nhưng tên Tiêu Dực lại lúc nào cũng vợ ơi vợ à, Ôi ! Nhức đầu."
Hiểu Trình cười nghiêng ngả sảng khoái con gà mái.
Vừa mới bước vào tiệm, Hiểu Trình liền phát hiện một người phụ nữ tầm tuổi trung niên lại đứng phía sau chiếc xe vận chuyển vật liệu, nó sắp lùi về phía bà. Như vậy sẽ rất nguy hiểm !
Cô nhạy nhanh tới nắm chặt lấy bàn tay lành lạnh kia rồi kéo về phía mình. Vì lực kéo bất ngờ của A Trình mà làm cả hai ngã ra vỉa hè.
May mắn người tiếp đất là cô còn người phụ nữ kia thì không sao cả, thật đáng mừng. Lâm An hoảng hốt chạy tới bên cạnh, người phụ nữ ấy từ từ nhích khỏi người Hiểu Trình rồi giúp Lâm An một tay đỡ cô đứng dậy.
Tên Dạ đã giao phó cho cô nàng người phụ nữ của hắn, bây giờ trở về mà biết được Hiểu Trình bị ngã trầy xước thì chỉ có giết người bằng ánh mắt.
Người phụ nữ ấy rất hoảng loạn, khuôn mặt hiền hậu của bà lại tỏ ra rất sợ hãi. Bà đưa đôi tay chạm nhẹ vào quần áo cô phủi hết bụi bẩn trên người rồi run nói.
" Cô gái, cô có sao không ? Nhìn bàn tay cô đã bị xước như vậy rồi hay là cùng tôi đến bệnh viện."
Đúng là nhìn bà ấy ăn mặc không sang trọng cho lắm nhưng nhìn làn da thì không phải là rám nắng nặng nhọc gì.
Hiểu Trình cười rồi lắc đầu, mặc dù cô đau lắm nhưng lại từ chối khéo lời đề nghị của bà ấy.
Lâm An đứng một bên cũng không tranh cãi gì nhiều vì cô nàng thừa hiểu tính A Trình.
" Vậy cô hãy chăm sóc mình thật tốt, tôi thật sự không biết mình phải làm gì để đền đáp cho cô. " bà cầm tay cô, đôi mắt ân cần dịu dàng như một người mẹ đang lo lắng cho con gái của mình vậy.
Nhưng bà lại cảm giác thật gần gũi đến kỳ lạ với cô gái này, mặc dù chưa bao giờ gặp nhau nhưng lại thật quen thuộc.
Muốn ở lại với Hiểu Trình thêm chút nhưng xe đã đến đón. Bà ấy chỉ vội chào tạm biệt cô rồi lên xe đi mất.
Cả hai cô gái cùng nhìn theo bóng chiếc xe dần khuất khỏi tầm mắt.
Cả hai vẫn bước vào trong tiệm mua đồ, vừa thấy khách bị thương, nhân viên cửa hàng đã vội đưa hộp cứu thương ra sát trùng cho Hiểu Trình.
Hôm nay đúng là được một giấc ngon lành lại còn ấm áp thoải mái nằm trong lồng ngực của người đàn ông mình yêu thương.
Phải là chuyện tối qua như một giấc mộng vậy, nó như ác mộng nhưng cũng không giống ác mộng.
Thượng Quan Dạ đưa Hiểu Trình về nhà vậy mà Thượng Quan phu nhân cũng không nói gì cả mà đi thẳng lên phòng. Mặc dù cô biết bà vẫn khúc mắc trong lòng nhưng cũng không còn quá thành kiến với cô nữa.
Chính Hiểu Trình cũng không ngờ, cô lại từng là người thay đổi Dạ, chắc bản thân cô cũng không đến nỗi vô dụng nhỉ.
Đôi mắt của anh vẫn, say giấc ngon lành, nhưng thì thoảng vẫn nhíu lên đôi chút. Chắc Dạ cũng đã rất mệt mỏi sau chuyện vừa rồi.
Hiểu Trình cố gắng nhích ra khỏi vòng tay anh, ghé sát đôi môi căng mọng vào má Dạ. Vốn dĩ cô chỉ hôn má anh nhưng cái tên chuyên lợi dụng thời cơ lại quay mặt lại hôn lên môi cô.
Hai đôi môi mấp máy rất thuần thục, thì ra là Dạ đã tỉnh từ lâu rồi. Đúng là cô già đầu như vậy rồi mà vẫn bị lừa, bị ai kia chiếm lĩnh hết mật ngọt từ miệng.
Cô đẩy anh ra, cả người vội vàng tuột ra khỏi chăn rồi chạy ra ngoài cửa.
" Ai cho anh lợi dụng em !"
" Là do em mời nên anh mới thoải mái ấy chứ !" anh cười nói, bàn tay chạm nhẹ lên môi tự hào.
Hôm nay Dạ và cô đến công ty sớm làm việc còn bữa tối sẽ cùng Thượng Quan phu nhân đi gặp Mộ chủ tịch và Mộ phu nhân. Hiểu Trình là trợ lý, còn là người phụ nữ của Dạ nên rất dễ bị dắt đi giao lưu với họ.
.................
Buổi trưa cũng đến, Dạ bận bịu công việc nên họp đến trưa vẫn chưa xong xuôi. Ngồi trong phòng họp, anh bảo Tiêu Dực nhắn tin tới Lâm An cùng Hiểu Trình đi mua chút quần áo gì đó để có việc tối nay.
Chuyện này đối với anh không quan trọng nhưng nó khá quan trọng đối với Hiểu Trình. Mộ gia xưa nay kín tiếng nhưng trong nháy mắt lại bị Thất Đường điều tra ra ngay.
Cô để sẵn hộp cơm trên bàn làm việc của Dạ rồi xuống sảnh lớn ngay vì Lâm An đang đợi, cô nàng dạo này thấy có da có thịt hẳn. Cả hai vừa lên xe Tiêu gia thì chưa gì cô đã chọc ghẹo.
" Ai kia sắp có mẹ chồng rồi nên béo tốt hẳn." Hiểu Trình vừa nói vừa chọc chọc khửu tay cô nàng.
Lâm An xì một tiếng rồi cốc đầu cô một cái nói " Mẹ chồng cái gì, bà ấy tốt hơn cả mẹ chồng ấy chứ ! Nhưng tên Tiêu Dực lại lúc nào cũng vợ ơi vợ à, Ôi ! Nhức đầu."
Hiểu Trình cười nghiêng ngả sảng khoái con gà mái.
Vừa mới bước vào tiệm, Hiểu Trình liền phát hiện một người phụ nữ tầm tuổi trung niên lại đứng phía sau chiếc xe vận chuyển vật liệu, nó sắp lùi về phía bà. Như vậy sẽ rất nguy hiểm !
Cô nhạy nhanh tới nắm chặt lấy bàn tay lành lạnh kia rồi kéo về phía mình. Vì lực kéo bất ngờ của A Trình mà làm cả hai ngã ra vỉa hè.
May mắn người tiếp đất là cô còn người phụ nữ kia thì không sao cả, thật đáng mừng. Lâm An hoảng hốt chạy tới bên cạnh, người phụ nữ ấy từ từ nhích khỏi người Hiểu Trình rồi giúp Lâm An một tay đỡ cô đứng dậy.
Tên Dạ đã giao phó cho cô nàng người phụ nữ của hắn, bây giờ trở về mà biết được Hiểu Trình bị ngã trầy xước thì chỉ có giết người bằng ánh mắt.
Người phụ nữ ấy rất hoảng loạn, khuôn mặt hiền hậu của bà lại tỏ ra rất sợ hãi. Bà đưa đôi tay chạm nhẹ vào quần áo cô phủi hết bụi bẩn trên người rồi run nói.
" Cô gái, cô có sao không ? Nhìn bàn tay cô đã bị xước như vậy rồi hay là cùng tôi đến bệnh viện."
Đúng là nhìn bà ấy ăn mặc không sang trọng cho lắm nhưng nhìn làn da thì không phải là rám nắng nặng nhọc gì.
Hiểu Trình cười rồi lắc đầu, mặc dù cô đau lắm nhưng lại từ chối khéo lời đề nghị của bà ấy.
Lâm An đứng một bên cũng không tranh cãi gì nhiều vì cô nàng thừa hiểu tính A Trình.
" Vậy cô hãy chăm sóc mình thật tốt, tôi thật sự không biết mình phải làm gì để đền đáp cho cô. " bà cầm tay cô, đôi mắt ân cần dịu dàng như một người mẹ đang lo lắng cho con gái của mình vậy.
Nhưng bà lại cảm giác thật gần gũi đến kỳ lạ với cô gái này, mặc dù chưa bao giờ gặp nhau nhưng lại thật quen thuộc.
Muốn ở lại với Hiểu Trình thêm chút nhưng xe đã đến đón. Bà ấy chỉ vội chào tạm biệt cô rồi lên xe đi mất.
Cả hai cô gái cùng nhìn theo bóng chiếc xe dần khuất khỏi tầm mắt.
Cả hai vẫn bước vào trong tiệm mua đồ, vừa thấy khách bị thương, nhân viên cửa hàng đã vội đưa hộp cứu thương ra sát trùng cho Hiểu Trình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.