Chương 47: #Ngoại Truyện
Ngọc Vân
04/01/2021
9 tháng trôi qua đúng thật là có nhiều biến đổi, đám cưới được hơn 1 tháng A Trình đã có tin vui, bác sĩ nói rằng, đứa bé là một quý tử.
Từ khi mang thai đến giờ, Dạ đã cho cô nghỉ làm ở công ty và ở trong biệt thự với sự chăm sóc của mẹ mình. Thượng Quan phu nhân khác lúc trước rất nhiều, mọi người lúc trước bà hồ đồ nhưng mặt tốt của bà bây giờ là thể hiện cho cô con dâu quý báu, ngay cả Dạ còn ghen tị nữa cơ.
Quan thị phát triển rất tốt, kèm Mộ thị còn hỗ trợ thêm nhiều thứ khác nên dễ dàng nổi bật trên thế giới.
Đặc biệt là Lâm An, cô nàng cũng đang mang thai kém A Trình một tháng. Tiêu Dực bây giờ thay mẹ thừa kế sự nghiệp, hắn quyết định bỏ dở công việc bác sĩ để tiếp quản sự nghiệp gia đình. Dĩ nhiên làm bố phải chín chắn, sự nghiệp vững chắc để nuôi sống vợ con yêu quý chứ.
Anh trai cô, Mộ Cẩn Phong bây giờ cũng thành phó chủ tịch tập đoàn Mộ thị, theo thông tin A Trình moi được là gần đây Phong đã để ý một cô gái nào đó nhưng chưa dám gần gũi. Ba mẹ cô cũng thật đau đầu vì ông anh trai này.
...................
Sáng sớm, Dạ vẫn cũng A Trình đi tảng bộ trong sân vườn phía sau biệt thự. Bây giờ cô đã mang thai hơn 7 tháng nên bụng đã to rất dễ nhận thấy.
Nhìn thấy cô đi đứng khó khăn trong lòng anh lại nghĩ lùi, có lúc lại nói với cô đừng đẻ nữa vì sợ cô đau.
Anh không dám nói cái câu để anh đẻ thay cho đâu, bởi vì mấy tháng ốm nghén lúc trước của bà bầu lại là người đàn ông như anh hưởng thụ. Hở tí là buồn nôn, không ăn được đồ có mùi tanh, hở tí là thèm chua đủ các kiểu....
Vừa đi vừa dịu dàng đỡ lấy tay cô dìu đi từng bước, bụng to làm A Trình phải ưỡn bụng ra trước nên đi đứng khá khó khăn.
Dạ ngồi thượng trà đọc báo còn cô là ngồi chăm chú đan len, tỉ mỉ từng công đoạn một. Nói là đọc báo chứ anh đang ngồi nghiên cứu cuốn sách dạy làm ba, dạy chăm sóc trẻ. Đúng là học lý thuyết thôi thì chưa đủ, hằng ngày còn có y tá tới dạy cách bồng bế trẻ.
Khó hơn học toán. \>\_\<‘
Điện thoại trên bàn rung lên, A Trình đang tập trung cao độ thì bị làm chú ý tới cuộc điện thoại kia.
Dạ tiện tay lười nhác với lấy, số điện thoại trên màn hình là số lạ, chần chừ một lúc cuối cùng anh cũng chịu nhấc máy.
" Alo."
" Lâu rồi không gặp, còn khoẻ chứ tên mặt lạnh." giọng nói bên trầm trầm nghe khá quen tai, với iq của Dạ, anh đã nhận ra là ai ở đầu dây bên kia rồi.
" Hạ Kỳ...cậu về nước rồi sao ?"
" Ha..phải, cùng với Giang Tranh nữa. "
Nghe giọng Dạ có chút vui vẻ, cô tò mò thắc mắc hỏi anh " Ai thế chồng !"
Nói chuyện " Ừm ừ " một chút rồi Dạ tắt máy, anh nhấp một ngụm trà rồi trả lời câu hỏi của vợ mình " Hạ Kỳ, cậu ta cùng với Giang Tranh về nước rồi !"
" Thật sao !" A Trình mừng rỡ vội thốt lên hai từ, quả là lâu lắm rồi không thấy Hạ Kỳ liên lạc, bây giờ hắn báo trở về quả là bất ngờ thật.
Anh gật đầu rồi ghé sát bên cạnh nâng cằm cô lên nghiêm nghị nói " Hắn từng là tình địch của chồng, vợ biết chừng mực đấy nhé không chồng sẽ ' thịt ' đấy. "
Cô cứng đờ người, bộ não hiện tại vẫn chưa load nổi chuyện gì đang xảy ra.
...............
Tại một khu nghỉ dưỡng cao cấp, 3 cặp đôi vẫn còn ngồi nghiêm chỉnh câu cá. Việc này cũng không ảnh hưởng gì đến phụ nữ có thai nên không có gì đáng lo ngại.
Lần này trở về thật khác, Hạ Kỳ và Giang Tranh đã tiến triển quan hệ sâu đến mức không tưởng. Giang Tranh là giảng viên của một trường đại học danh tiếng ở harvard, còn sự nghiệp của Hạ Kỳ ở chi nhánh Hạ thị bên Mỹ đã có triển vọng.
Bây giờ hai cặp vợ chồng nhà Thượng Quan và nhà Tiêu lại đang đi hóng hớt chuyện nhà người ta.
Hạ Kỳ tiễn biệt quá khứ, bây giờ tình cảm với cô cũng chỉ còn là bạn bè, vì Giang Tranh rất dễ trở thành Hạ phu nhân cũng nên. Cũng đúng, hai kẻ biết buông bỏ tình cảm bỗng dưng đến với nhau nên rất dễ làm cho người ta bất ngờ.
Tên Tiêu Dực lại ra oai tự đắc đến ngứa mồm, hắn câu cá không yên nên lại nảy ra trò hay.
" Ê, 3 vị phu nhân, dám thách đấu xem ai câu được nhiều cá với 3 người đàn ông chúng tôi không ?"
Lạc Thất Đường đứng từ xa nhìn họ có đôi có cặp mà khóc ròng, từ đầu đến cuối người ế là hắn.
Suy nghĩ với lời nói của Tiêu Dực, Lâm An đồng ý thách đấu ngay, cả Hiểu Trình và Giang Tranh còn phụ hoạ thêm vài câu thách thức.
" Được thôi, ai thua thì kêu tiếng động vật !" Lâm An nói thẳng ngay với Tiêu Dực làm hắn không kém khí thế nào nhận lời ngay " Ok "
Hạ Kỳ và Dạ lắc đầu đỡ trán, đã thách đấu thì dĩ nhiên phải tập trung đấu cho đến cùng chứ.
4 tiếng đồng hồ trôi qua và kết quả thì...
3 xô của đội phu nhân thì đầy ắp cá, còn 3 người đàn ông thì mỗi Dạ và Hạ Kỳ thì đầy còn Tiêu Dực thì có cá như không có.
" Haha, anh thua tâm phục khẩu phục rồi nhé Lão công. " Lâm An cười nói ha hả hất hàm nói với hắn.
Hiểu Trình và Giang Tranh chèn vào một câu " Kêu tiếng động vật đi. "
3 người phụ nữ cười thoải mái làm Tiêu Dực ngoảnh nhìn hai người đàn ông kia với một ánh mắt đau khổ muốn nương tựa.
Dạ tiến tới vỗ vai hắn nói " Ngu thì chịu, cậu tự mà xử lý nhé, tôi không phải người thách đấu nên không gáy to được như cậu. "
" Dạ...cậu...!" hắn nhìn qua chỗ Hạ Kỳ với ánh mắt tủi thân thốt lên một tiếng " Kỳ ! Cậu luôn là anh em tốt của tôi !"
Hắn chạy lại muốn ôm ôm nhưng Hạ Kỳ phản ứng nhanh chặn hắn lại.
" Stop, tự làm tự chịu nhé !"
" Ngay cả cậu cũng xem thường tôi !" hắn thốt.
Cả Dạ và Hạ Kỳ đều đồng thanh đáp " Vợ tôi quan trọng hơn !"
Đúng là tình nghĩa anh em có chắc bền lâu, hai tên khốn đáng chết bám váy vợ. Xì, lão gia đây sủa thì sủa lo cái quái giề !!!
.............
3 người phụ nữ cùng nhau ngắm cảnh ăn trái cây, còn ba người đàn ông lo mà phụ trách nướng thịt.
Nhìn người phụ nữ của mình vui vẻ cười nói, trong lòng các anh cũng ấm dần mà vui vẻ theo.
" Họ đúng là sức sống của chúng ta nhỉ !" Tiêu Dực vỗ vai Dạ và Hạ Kỳ vui vẻ nói.
Dạ chỉ mỉm cười rồi cùng Hạ Kỳ bưng thịt tới bên cạnh họ rồi thoải mái ngồi xuống, tên kia bị ăn bơ đứng đơ một chút rồi lật đật chạy theo tới.
" Nói chuyện gì mà trông vui vẻ vậy ?" Dạ hỏi.
Giang Tranh tinh nghịch trả lời trước " Dạ ca ca, chúng em đang ngồi tám lung tung xem sau này đặt tên con là gì ?"
Anh ' Ồ ' một tiếng rồi Hạ Kỳ cũng cười hỏi " Vậy nghĩ ra chưa ?"
Lâm An chen vào một câu " Đặt là Tôm Hùm, Bưởi, Xoài, Ổi, Thịt nướng, vậy cho nhanh."
Tiêu Dực nhả miếng thịt vội hoảng hồn nói ngay với cô nàng " Đừng nói với anh là em định đặt tên con chúng ta như vậy đấy, xoá ngay cái lý tưởng ấy đi !"
Lời nói của hắn làm mọi bật cười, tiếng cười nhộn nhịp vui vẻ hoà quyện với tiếng chim hót, với sự phẳng lặng của bờ hồ, kèm theo sự tấp nập nhộn nhịp của con người.
Đúng là kết cục mỹ mãn, ai cũng đã có nữa riêng của mỗi người và cuộc sống hạnh phúc vui vẻ tràn đầy yêu thương.
Boss đại giá! Đúng thật là muốn gả cho tôi.
..............
Vid nhỏ:
Phóng viên: Mọi người nghĩ sao về kết cục của tác giả.
Dạ: Hài lòng !
Trình: Rất tuyệt !
Dực: Không cần bàn nữa !
An: Kết đẹp!
Kỳ: Thoả mãn tôi rồi !
Tranh: Có Kỳ ca ca cùng sống với quãng đời còn lại của em nên không có ý kiến.
Thất Đường: Không cam tâm, tại sao một mình tôi ' Ế '.
Từ khi mang thai đến giờ, Dạ đã cho cô nghỉ làm ở công ty và ở trong biệt thự với sự chăm sóc của mẹ mình. Thượng Quan phu nhân khác lúc trước rất nhiều, mọi người lúc trước bà hồ đồ nhưng mặt tốt của bà bây giờ là thể hiện cho cô con dâu quý báu, ngay cả Dạ còn ghen tị nữa cơ.
Quan thị phát triển rất tốt, kèm Mộ thị còn hỗ trợ thêm nhiều thứ khác nên dễ dàng nổi bật trên thế giới.
Đặc biệt là Lâm An, cô nàng cũng đang mang thai kém A Trình một tháng. Tiêu Dực bây giờ thay mẹ thừa kế sự nghiệp, hắn quyết định bỏ dở công việc bác sĩ để tiếp quản sự nghiệp gia đình. Dĩ nhiên làm bố phải chín chắn, sự nghiệp vững chắc để nuôi sống vợ con yêu quý chứ.
Anh trai cô, Mộ Cẩn Phong bây giờ cũng thành phó chủ tịch tập đoàn Mộ thị, theo thông tin A Trình moi được là gần đây Phong đã để ý một cô gái nào đó nhưng chưa dám gần gũi. Ba mẹ cô cũng thật đau đầu vì ông anh trai này.
...................
Sáng sớm, Dạ vẫn cũng A Trình đi tảng bộ trong sân vườn phía sau biệt thự. Bây giờ cô đã mang thai hơn 7 tháng nên bụng đã to rất dễ nhận thấy.
Nhìn thấy cô đi đứng khó khăn trong lòng anh lại nghĩ lùi, có lúc lại nói với cô đừng đẻ nữa vì sợ cô đau.
Anh không dám nói cái câu để anh đẻ thay cho đâu, bởi vì mấy tháng ốm nghén lúc trước của bà bầu lại là người đàn ông như anh hưởng thụ. Hở tí là buồn nôn, không ăn được đồ có mùi tanh, hở tí là thèm chua đủ các kiểu....
Vừa đi vừa dịu dàng đỡ lấy tay cô dìu đi từng bước, bụng to làm A Trình phải ưỡn bụng ra trước nên đi đứng khá khó khăn.
Dạ ngồi thượng trà đọc báo còn cô là ngồi chăm chú đan len, tỉ mỉ từng công đoạn một. Nói là đọc báo chứ anh đang ngồi nghiên cứu cuốn sách dạy làm ba, dạy chăm sóc trẻ. Đúng là học lý thuyết thôi thì chưa đủ, hằng ngày còn có y tá tới dạy cách bồng bế trẻ.
Khó hơn học toán. \>\_\<‘
Điện thoại trên bàn rung lên, A Trình đang tập trung cao độ thì bị làm chú ý tới cuộc điện thoại kia.
Dạ tiện tay lười nhác với lấy, số điện thoại trên màn hình là số lạ, chần chừ một lúc cuối cùng anh cũng chịu nhấc máy.
" Alo."
" Lâu rồi không gặp, còn khoẻ chứ tên mặt lạnh." giọng nói bên trầm trầm nghe khá quen tai, với iq của Dạ, anh đã nhận ra là ai ở đầu dây bên kia rồi.
" Hạ Kỳ...cậu về nước rồi sao ?"
" Ha..phải, cùng với Giang Tranh nữa. "
Nghe giọng Dạ có chút vui vẻ, cô tò mò thắc mắc hỏi anh " Ai thế chồng !"
Nói chuyện " Ừm ừ " một chút rồi Dạ tắt máy, anh nhấp một ngụm trà rồi trả lời câu hỏi của vợ mình " Hạ Kỳ, cậu ta cùng với Giang Tranh về nước rồi !"
" Thật sao !" A Trình mừng rỡ vội thốt lên hai từ, quả là lâu lắm rồi không thấy Hạ Kỳ liên lạc, bây giờ hắn báo trở về quả là bất ngờ thật.
Anh gật đầu rồi ghé sát bên cạnh nâng cằm cô lên nghiêm nghị nói " Hắn từng là tình địch của chồng, vợ biết chừng mực đấy nhé không chồng sẽ ' thịt ' đấy. "
Cô cứng đờ người, bộ não hiện tại vẫn chưa load nổi chuyện gì đang xảy ra.
...............
Tại một khu nghỉ dưỡng cao cấp, 3 cặp đôi vẫn còn ngồi nghiêm chỉnh câu cá. Việc này cũng không ảnh hưởng gì đến phụ nữ có thai nên không có gì đáng lo ngại.
Lần này trở về thật khác, Hạ Kỳ và Giang Tranh đã tiến triển quan hệ sâu đến mức không tưởng. Giang Tranh là giảng viên của một trường đại học danh tiếng ở harvard, còn sự nghiệp của Hạ Kỳ ở chi nhánh Hạ thị bên Mỹ đã có triển vọng.
Bây giờ hai cặp vợ chồng nhà Thượng Quan và nhà Tiêu lại đang đi hóng hớt chuyện nhà người ta.
Hạ Kỳ tiễn biệt quá khứ, bây giờ tình cảm với cô cũng chỉ còn là bạn bè, vì Giang Tranh rất dễ trở thành Hạ phu nhân cũng nên. Cũng đúng, hai kẻ biết buông bỏ tình cảm bỗng dưng đến với nhau nên rất dễ làm cho người ta bất ngờ.
Tên Tiêu Dực lại ra oai tự đắc đến ngứa mồm, hắn câu cá không yên nên lại nảy ra trò hay.
" Ê, 3 vị phu nhân, dám thách đấu xem ai câu được nhiều cá với 3 người đàn ông chúng tôi không ?"
Lạc Thất Đường đứng từ xa nhìn họ có đôi có cặp mà khóc ròng, từ đầu đến cuối người ế là hắn.
Suy nghĩ với lời nói của Tiêu Dực, Lâm An đồng ý thách đấu ngay, cả Hiểu Trình và Giang Tranh còn phụ hoạ thêm vài câu thách thức.
" Được thôi, ai thua thì kêu tiếng động vật !" Lâm An nói thẳng ngay với Tiêu Dực làm hắn không kém khí thế nào nhận lời ngay " Ok "
Hạ Kỳ và Dạ lắc đầu đỡ trán, đã thách đấu thì dĩ nhiên phải tập trung đấu cho đến cùng chứ.
4 tiếng đồng hồ trôi qua và kết quả thì...
3 xô của đội phu nhân thì đầy ắp cá, còn 3 người đàn ông thì mỗi Dạ và Hạ Kỳ thì đầy còn Tiêu Dực thì có cá như không có.
" Haha, anh thua tâm phục khẩu phục rồi nhé Lão công. " Lâm An cười nói ha hả hất hàm nói với hắn.
Hiểu Trình và Giang Tranh chèn vào một câu " Kêu tiếng động vật đi. "
3 người phụ nữ cười thoải mái làm Tiêu Dực ngoảnh nhìn hai người đàn ông kia với một ánh mắt đau khổ muốn nương tựa.
Dạ tiến tới vỗ vai hắn nói " Ngu thì chịu, cậu tự mà xử lý nhé, tôi không phải người thách đấu nên không gáy to được như cậu. "
" Dạ...cậu...!" hắn nhìn qua chỗ Hạ Kỳ với ánh mắt tủi thân thốt lên một tiếng " Kỳ ! Cậu luôn là anh em tốt của tôi !"
Hắn chạy lại muốn ôm ôm nhưng Hạ Kỳ phản ứng nhanh chặn hắn lại.
" Stop, tự làm tự chịu nhé !"
" Ngay cả cậu cũng xem thường tôi !" hắn thốt.
Cả Dạ và Hạ Kỳ đều đồng thanh đáp " Vợ tôi quan trọng hơn !"
Đúng là tình nghĩa anh em có chắc bền lâu, hai tên khốn đáng chết bám váy vợ. Xì, lão gia đây sủa thì sủa lo cái quái giề !!!
.............
3 người phụ nữ cùng nhau ngắm cảnh ăn trái cây, còn ba người đàn ông lo mà phụ trách nướng thịt.
Nhìn người phụ nữ của mình vui vẻ cười nói, trong lòng các anh cũng ấm dần mà vui vẻ theo.
" Họ đúng là sức sống của chúng ta nhỉ !" Tiêu Dực vỗ vai Dạ và Hạ Kỳ vui vẻ nói.
Dạ chỉ mỉm cười rồi cùng Hạ Kỳ bưng thịt tới bên cạnh họ rồi thoải mái ngồi xuống, tên kia bị ăn bơ đứng đơ một chút rồi lật đật chạy theo tới.
" Nói chuyện gì mà trông vui vẻ vậy ?" Dạ hỏi.
Giang Tranh tinh nghịch trả lời trước " Dạ ca ca, chúng em đang ngồi tám lung tung xem sau này đặt tên con là gì ?"
Anh ' Ồ ' một tiếng rồi Hạ Kỳ cũng cười hỏi " Vậy nghĩ ra chưa ?"
Lâm An chen vào một câu " Đặt là Tôm Hùm, Bưởi, Xoài, Ổi, Thịt nướng, vậy cho nhanh."
Tiêu Dực nhả miếng thịt vội hoảng hồn nói ngay với cô nàng " Đừng nói với anh là em định đặt tên con chúng ta như vậy đấy, xoá ngay cái lý tưởng ấy đi !"
Lời nói của hắn làm mọi bật cười, tiếng cười nhộn nhịp vui vẻ hoà quyện với tiếng chim hót, với sự phẳng lặng của bờ hồ, kèm theo sự tấp nập nhộn nhịp của con người.
Đúng là kết cục mỹ mãn, ai cũng đã có nữa riêng của mỗi người và cuộc sống hạnh phúc vui vẻ tràn đầy yêu thương.
Boss đại giá! Đúng thật là muốn gả cho tôi.
..............
Vid nhỏ:
Phóng viên: Mọi người nghĩ sao về kết cục của tác giả.
Dạ: Hài lòng !
Trình: Rất tuyệt !
Dực: Không cần bàn nữa !
An: Kết đẹp!
Kỳ: Thoả mãn tôi rồi !
Tranh: Có Kỳ ca ca cùng sống với quãng đời còn lại của em nên không có ý kiến.
Thất Đường: Không cam tâm, tại sao một mình tôi ' Ế '.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.