Chương 207: BẢN KẾ HOẠCH MỚI
Ỷ Thiên Ngữ
12/08/2018
"Em..."
"Tìm cho anh!"
Hạ Minh Duệ lạnh lùng quát một tiếng, cúp điện thoại, chỉ còn Lâm Thiển Y một người ngẩn người nhìn màn hình điện thoại từ từ tắt dần.
Tìm? Cô đi nơi nào để tìm? Nếu có thể tìm thì cô đã sớm tìm được rồi, còn chờ tới bây giờ sao?
Sau khi Lâm Thiển Y cúp điện thoại, chưa từ bỏ ý định lại tìm kiếm thêm một lần nữa, kết quả vẫn không có thu hoạch gì.
Nên tới sớm hay muộn sẽ tới! Cô có thể làm gì được chứ? Lâm Thiển Y cô cũng không phải người ngồi chờ chết.
Lúc này cô chủ động gọi điện cho Hạ Minh Duệ.
"Thực xin lỗi, không phải em cố ý!"
"Một câu 'Thực xin lỗi' có tác dụng gì sao? Em phải tìm cho ra bản kế hoạch cho anh!"
Hạ Minh Duệ đen mặt, đi tới quán cà phê hẹn trước, nơi đó phía đối tác đã sớm chờ. Thấy Hạ Minh Duệ đi vào, liền đứng lên lịch sự chào hỏi một tiếng.
Hạ Minh Duệ giữ nụ cười đúng mức, tao nhã khí phách đứng ở nơi đó, anh gập điện thoại lại, trong di động thỉnh thoảng vẫn còn truyền đến giọng Lâm Thiển Y giải thích.
"Thực xin lỗi, để cho ông đợi lâu. Tôi nghĩ lần hợp tác này có lẽ phải chậm lại 1 tuần, tôi đột nhiên thấy không hài lòng lắm với bản kế hoạch này, trong đó có một số chỗ tôi cảm thấy phải thận trọng suy xét lại."
"Chuyện này... không tốt lắm thì phải? Hạng mục trên bản kế hoạch vốn vì hôn lễ của Hạ Trí Vũ mới chậm lại, hiện giờ lại còn muốn hoãn tiếp ư? Tôi thấy không cần đâu!"
Cùng Hạ Minh Duệ bàn bạc lần này là một người đàn ông có cái đầu hói, thoạt nhìn có vẻ do dự.
Hạ Minh Duệ mỉm cười, mở ra bản đồ quy hoạch thương mại đặt ở trước mặt người đàn ông.
“Ông xem nơi này!"
Đây là một phần bản đồ quy hoạch bản màu, ngón tay thon dài của Hạ Minh Duệ chỉ về một chỗ, làm cho người ta không thể không thấy bất ngờ. Nếu không phải trước đó nghe nói cậu ba nhà họ Hạ là một tay ăn chơi trác táng, thật đúng là làm cho người cho rằng bản thân anh là một người có tài năng thương trường.
Đối với việc người đàn ông hói đầu đối diện đang nghĩ gì, những thứ này đều không nằm trong phạm vi suy xét của Hạ Minh Duệ rồi.
“Ông Giang, ông xem!"
Nhìn phương hướng mà ngón tay Hạ Minh Duệ chỉ, người được gọi là ông Giang liếc mắt nhìn một cái, cũng chỉ xem như Hạ Minh Duệ đang làm trò cười cho mình. Trên thực tế ông căn bản không tin tưởng Hạ Minh Duệ thật sự có cái đề nghị gì tốt, chẳng qua chỉ là con ông cháu cha muốn khoe khoang bản thân mà thôi.
“Ông xem nơi này lúc đầu tính quy hoạch làm trường học. Theo tôi được biết gần khu vực này đã có một trường học chính quy, mà chúng ta nếu thật sự muốn xây dựng một trường học, kinh phí đầu tư là khá lớn. Đầu tiên là ở phương diện truyền thông, tiếp theo là trường học kia thành lập sớm hơn so với chúng ta, phần lớn các em nhỏ đều đã vào học, chẳng lẽ ông Giang muốn cùng người ta cướp đoạt việc làm ăn ư? Hoặc là để cho những học sinh đang theo học một lần nữa chuyển trường?
Chỉ sợ việc này không quá thực tế? Giả dụ như thật sự có người đồng ý chuyển trường, tôi nghĩ đó cũng là những người có quan hệ với chúng ta, trường học chúng ta mới xây nhiều nhất cũng chỉ là một cái thùng rỗng!
Tuy nói hiện giờ khu vực này đang quy hoạch, có lẽ ông có thể nói vài năm tới sẽ có một lượng lớn các gia đình vào ở, đến lúc đó chúng ta chỉ cần tuyên truyền thích đáng, sẽ có không ít người theo học, nhưng mà tôi nghĩ đó cũng là vài năm sau!
Việc làm ăn lâu dài như vậy nhà họ Hạ chúng tôi làm không ít, nhưng mà khu vực này tôi nghĩ có thể đầu tư vào những ngành sinh lợi tức thì, ví dụ như ngành ăn uống, quán bar.
Ông cũng biết ngành ăn uống này là ngành công nghiệp tiêu dùng cấp tốc, nếu giai đoạn đầu chúng ta quy hoạch thích đáng, tuyên truyền phù hợp, cộng thêm dịch vụ tốt, tôi nghĩ không khó tích luỹ được một lượng khách hàng thân thuộc, như vậy so với xây dựng trường học sinh lợi càng nhiều!"
Hạ Minh Duệ chậm rãi nói, nói có đầu có đuôi, khí phái tôn quý tao nhã quanh thân không khỏi khiến cho ông Giang có chút kinh ngạc. Đây là cái cậu ba nhà họ Hạ vô năng mà bà Ôn nói sao?
Nhưng mà ông cẩn thận suy nghĩ, cân nhắc thiệt hơn, quả thật xây dựng trường học rủi ro quá nhiều, bên trong có rất nhiều nguyên nhân xấu. Huống chi bọn họ chưa từng có kinh nghiệm trong lĩnh vực giáo dục, ngược lại rất có tâm đắc đối với ngành dịch vụ ăn uống, có lẽ đây vẫn có thể xem là một phương án tốt.
Tựa hồ nhìn ra ông Giang đang do dự, con ngươi thâm trầm như biển cả của Hạ Minh Duệ loé lên, tiếp tục chậm rãi nói.
"Ông Giang, ông lại nhìn phía bên này xem, nơi này gần vùng ngoại thành, mà nơi này là khu vực quy hoạch đầu tiên, do đó sẽ có một lượng lớn các hộ gia đình vào ở, mà chúng ta chọn khu vục này vừa khéo lại gần khu trung tâm, nếu xây trường học, tôi cảm thấy khả thi. Dù sao nơi này phát triển tương đối chậm, trường học vẫn không đủ, nếu chúng ta ở trong này xây một cụm trường học cũng không nhất định không thể được, nhưng mà ông Giang đã nghĩ qua chưa, thành lập một trường học cần nguồn nhân lực rất lớn. Huống hồ trường học chỉ là một ngành từ thiện, nếu như ông Giang tính thành lập một trường tư giành cho giới nhà giàu, chỉ dựa vào một mình ông Giang có đủ tài chính không?”
"Cho nên tôi mới muốn hợp tác với nhà họ Hạ!"
Ông Giang nhíu mi suy tư trong chốc lát mới cau mày trả lời, trên thực tế trong lòng ông đã dao động rồi.
"Chuyện này tôi biết, ý tôi là, chúng ta trước mắt cứ bắt đầu với nhà hàng và quán bar, sau khi sinh lời thì bắt đầu đầu tư vào trường học cũng không muộn. Ông xem khu vực này đất đai quy hoạch không ít, tôi nghĩ ở mảnh đất bị bỏ đi này xây một trường học, một nhà hàng, một quán rượu căn bản không phải việc gì khó!
Huống chi trường học lại cần phải đầu tự rất lớn, nơi này lại ở trung tâm, đầu tiên là giao thông tốt, tiếp đó lưu lượng người qua lại cũng nhiều!"
Hạ Minh Duệ nói xong cũng không thúc giục ông Giang, chỉ tao nhã nhấp cà phê, vô cùng nhàn nhã, giống như người vừa rồi nói những lời này không phải là anh.
"Chuyện này, anh Hạ nói quả thực cực kỳ khiến cho người ta phải suy nghĩ, việc này tôi cần phải về bàn bạc với nhũng người liên quan một chút!"
"Chuyện này có thể!"
Hạ Minh Duệ cười nhạt một tiếng, quả nhiên là vô cùng đẹp trai, tao nhã sẵn có.
"Có điều, trước tiên anh Hạ có thể đem bản kế hoạch gốc trả lại cho tôi không? Tôi muốn trở về nghiên cứu kỹ hơn!"
Động tác uống cà phê của Hạ Minh Duệ ngừng lại, con ngươi sắc bén khẽ dao động.
"Chuyện này, thật ngại quá, bản kế hoạch tôi không cẩn thận làm mất rồi. Nếu không như vậy đi, tôi trở về làm một bản kế hoạch nữa, cứ dựa theo quy hoạch tôi vừa nói khi nãy, nếu tương lai các ông không hài lòng, tổn thất này hoàn toàn do tôi chịu trách nhiệm!"
Hạ Minh Duệ đặt ly cà phê xuống, chạm vào bàn thuỷ tinh phát ra âm thanh giòn tan.
"Chuyện này, vậy cũng được!"
Ông Giang chần chờ một phen, sau đó đồng ý.
Sau cùng hai người chào tạm biệt, Hạ Minh Duệ nhìn theo ông Giang rời đi, ý cười trên mặt cũng biến mất không thấy.
Lâm Thiển Y cái người phụ nữ chết tiệt, nếu không vì cô, anh có đến mức phải để lộ thực lực của chính mình không chứ? Xem ra có một số việc phải nắm vững mới tiến hành được.
Ông Giang vừa đi ra khỏi quán cà phê liền sốt ruột lấy điện thoại trong túi quần ra, bấm số của Ôn Uyển Thiến. Về chuyện hợp tác ông vốn đã bàn bạc xong xuôi với Hạ Trí Vũ, ai ngờ gặp Hạ Minh Duệ đột nhiên đề xuất một phương án mới, có điều ông cũng không dám quấy rầy chuyện tốt của Hạ Trí Vũ, vì thế bấm số gọi cho Ôn Uyển Thiến.
"Alo, chuyện gì vậy?"
Giọng nói Ôn Uyển Thiến nghe qua ôn hoà hữu lễ, ông Giang không khỏi hơi chút yên tâm.
"Bà Ôn, chuyện là vầy, vừa rồi cậu ba nhà họ Hạ nói bản kế hoạch vốn không thấy nữa, anh ấy..."
Ông Giang còn chưa nói xong lại bị Ôn Uyển Thiến ngắt lời.
"Ông nói cái gì? Ông Giang ông yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ cho ông một lời giải thích, cho dù Hạ Trí Vũ nhà tôi tạm thời không ở trong nước, tôi cũng sẽ mời Chủ Tịch Hạ ra mặt."
"Tìm cho anh!"
Hạ Minh Duệ lạnh lùng quát một tiếng, cúp điện thoại, chỉ còn Lâm Thiển Y một người ngẩn người nhìn màn hình điện thoại từ từ tắt dần.
Tìm? Cô đi nơi nào để tìm? Nếu có thể tìm thì cô đã sớm tìm được rồi, còn chờ tới bây giờ sao?
Sau khi Lâm Thiển Y cúp điện thoại, chưa từ bỏ ý định lại tìm kiếm thêm một lần nữa, kết quả vẫn không có thu hoạch gì.
Nên tới sớm hay muộn sẽ tới! Cô có thể làm gì được chứ? Lâm Thiển Y cô cũng không phải người ngồi chờ chết.
Lúc này cô chủ động gọi điện cho Hạ Minh Duệ.
"Thực xin lỗi, không phải em cố ý!"
"Một câu 'Thực xin lỗi' có tác dụng gì sao? Em phải tìm cho ra bản kế hoạch cho anh!"
Hạ Minh Duệ đen mặt, đi tới quán cà phê hẹn trước, nơi đó phía đối tác đã sớm chờ. Thấy Hạ Minh Duệ đi vào, liền đứng lên lịch sự chào hỏi một tiếng.
Hạ Minh Duệ giữ nụ cười đúng mức, tao nhã khí phách đứng ở nơi đó, anh gập điện thoại lại, trong di động thỉnh thoảng vẫn còn truyền đến giọng Lâm Thiển Y giải thích.
"Thực xin lỗi, để cho ông đợi lâu. Tôi nghĩ lần hợp tác này có lẽ phải chậm lại 1 tuần, tôi đột nhiên thấy không hài lòng lắm với bản kế hoạch này, trong đó có một số chỗ tôi cảm thấy phải thận trọng suy xét lại."
"Chuyện này... không tốt lắm thì phải? Hạng mục trên bản kế hoạch vốn vì hôn lễ của Hạ Trí Vũ mới chậm lại, hiện giờ lại còn muốn hoãn tiếp ư? Tôi thấy không cần đâu!"
Cùng Hạ Minh Duệ bàn bạc lần này là một người đàn ông có cái đầu hói, thoạt nhìn có vẻ do dự.
Hạ Minh Duệ mỉm cười, mở ra bản đồ quy hoạch thương mại đặt ở trước mặt người đàn ông.
“Ông xem nơi này!"
Đây là một phần bản đồ quy hoạch bản màu, ngón tay thon dài của Hạ Minh Duệ chỉ về một chỗ, làm cho người ta không thể không thấy bất ngờ. Nếu không phải trước đó nghe nói cậu ba nhà họ Hạ là một tay ăn chơi trác táng, thật đúng là làm cho người cho rằng bản thân anh là một người có tài năng thương trường.
Đối với việc người đàn ông hói đầu đối diện đang nghĩ gì, những thứ này đều không nằm trong phạm vi suy xét của Hạ Minh Duệ rồi.
“Ông Giang, ông xem!"
Nhìn phương hướng mà ngón tay Hạ Minh Duệ chỉ, người được gọi là ông Giang liếc mắt nhìn một cái, cũng chỉ xem như Hạ Minh Duệ đang làm trò cười cho mình. Trên thực tế ông căn bản không tin tưởng Hạ Minh Duệ thật sự có cái đề nghị gì tốt, chẳng qua chỉ là con ông cháu cha muốn khoe khoang bản thân mà thôi.
“Ông xem nơi này lúc đầu tính quy hoạch làm trường học. Theo tôi được biết gần khu vực này đã có một trường học chính quy, mà chúng ta nếu thật sự muốn xây dựng một trường học, kinh phí đầu tư là khá lớn. Đầu tiên là ở phương diện truyền thông, tiếp theo là trường học kia thành lập sớm hơn so với chúng ta, phần lớn các em nhỏ đều đã vào học, chẳng lẽ ông Giang muốn cùng người ta cướp đoạt việc làm ăn ư? Hoặc là để cho những học sinh đang theo học một lần nữa chuyển trường?
Chỉ sợ việc này không quá thực tế? Giả dụ như thật sự có người đồng ý chuyển trường, tôi nghĩ đó cũng là những người có quan hệ với chúng ta, trường học chúng ta mới xây nhiều nhất cũng chỉ là một cái thùng rỗng!
Tuy nói hiện giờ khu vực này đang quy hoạch, có lẽ ông có thể nói vài năm tới sẽ có một lượng lớn các gia đình vào ở, đến lúc đó chúng ta chỉ cần tuyên truyền thích đáng, sẽ có không ít người theo học, nhưng mà tôi nghĩ đó cũng là vài năm sau!
Việc làm ăn lâu dài như vậy nhà họ Hạ chúng tôi làm không ít, nhưng mà khu vực này tôi nghĩ có thể đầu tư vào những ngành sinh lợi tức thì, ví dụ như ngành ăn uống, quán bar.
Ông cũng biết ngành ăn uống này là ngành công nghiệp tiêu dùng cấp tốc, nếu giai đoạn đầu chúng ta quy hoạch thích đáng, tuyên truyền phù hợp, cộng thêm dịch vụ tốt, tôi nghĩ không khó tích luỹ được một lượng khách hàng thân thuộc, như vậy so với xây dựng trường học sinh lợi càng nhiều!"
Hạ Minh Duệ chậm rãi nói, nói có đầu có đuôi, khí phái tôn quý tao nhã quanh thân không khỏi khiến cho ông Giang có chút kinh ngạc. Đây là cái cậu ba nhà họ Hạ vô năng mà bà Ôn nói sao?
Nhưng mà ông cẩn thận suy nghĩ, cân nhắc thiệt hơn, quả thật xây dựng trường học rủi ro quá nhiều, bên trong có rất nhiều nguyên nhân xấu. Huống chi bọn họ chưa từng có kinh nghiệm trong lĩnh vực giáo dục, ngược lại rất có tâm đắc đối với ngành dịch vụ ăn uống, có lẽ đây vẫn có thể xem là một phương án tốt.
Tựa hồ nhìn ra ông Giang đang do dự, con ngươi thâm trầm như biển cả của Hạ Minh Duệ loé lên, tiếp tục chậm rãi nói.
"Ông Giang, ông lại nhìn phía bên này xem, nơi này gần vùng ngoại thành, mà nơi này là khu vực quy hoạch đầu tiên, do đó sẽ có một lượng lớn các hộ gia đình vào ở, mà chúng ta chọn khu vục này vừa khéo lại gần khu trung tâm, nếu xây trường học, tôi cảm thấy khả thi. Dù sao nơi này phát triển tương đối chậm, trường học vẫn không đủ, nếu chúng ta ở trong này xây một cụm trường học cũng không nhất định không thể được, nhưng mà ông Giang đã nghĩ qua chưa, thành lập một trường học cần nguồn nhân lực rất lớn. Huống hồ trường học chỉ là một ngành từ thiện, nếu như ông Giang tính thành lập một trường tư giành cho giới nhà giàu, chỉ dựa vào một mình ông Giang có đủ tài chính không?”
"Cho nên tôi mới muốn hợp tác với nhà họ Hạ!"
Ông Giang nhíu mi suy tư trong chốc lát mới cau mày trả lời, trên thực tế trong lòng ông đã dao động rồi.
"Chuyện này tôi biết, ý tôi là, chúng ta trước mắt cứ bắt đầu với nhà hàng và quán bar, sau khi sinh lời thì bắt đầu đầu tư vào trường học cũng không muộn. Ông xem khu vực này đất đai quy hoạch không ít, tôi nghĩ ở mảnh đất bị bỏ đi này xây một trường học, một nhà hàng, một quán rượu căn bản không phải việc gì khó!
Huống chi trường học lại cần phải đầu tự rất lớn, nơi này lại ở trung tâm, đầu tiên là giao thông tốt, tiếp đó lưu lượng người qua lại cũng nhiều!"
Hạ Minh Duệ nói xong cũng không thúc giục ông Giang, chỉ tao nhã nhấp cà phê, vô cùng nhàn nhã, giống như người vừa rồi nói những lời này không phải là anh.
"Chuyện này, anh Hạ nói quả thực cực kỳ khiến cho người ta phải suy nghĩ, việc này tôi cần phải về bàn bạc với nhũng người liên quan một chút!"
"Chuyện này có thể!"
Hạ Minh Duệ cười nhạt một tiếng, quả nhiên là vô cùng đẹp trai, tao nhã sẵn có.
"Có điều, trước tiên anh Hạ có thể đem bản kế hoạch gốc trả lại cho tôi không? Tôi muốn trở về nghiên cứu kỹ hơn!"
Động tác uống cà phê của Hạ Minh Duệ ngừng lại, con ngươi sắc bén khẽ dao động.
"Chuyện này, thật ngại quá, bản kế hoạch tôi không cẩn thận làm mất rồi. Nếu không như vậy đi, tôi trở về làm một bản kế hoạch nữa, cứ dựa theo quy hoạch tôi vừa nói khi nãy, nếu tương lai các ông không hài lòng, tổn thất này hoàn toàn do tôi chịu trách nhiệm!"
Hạ Minh Duệ đặt ly cà phê xuống, chạm vào bàn thuỷ tinh phát ra âm thanh giòn tan.
"Chuyện này, vậy cũng được!"
Ông Giang chần chờ một phen, sau đó đồng ý.
Sau cùng hai người chào tạm biệt, Hạ Minh Duệ nhìn theo ông Giang rời đi, ý cười trên mặt cũng biến mất không thấy.
Lâm Thiển Y cái người phụ nữ chết tiệt, nếu không vì cô, anh có đến mức phải để lộ thực lực của chính mình không chứ? Xem ra có một số việc phải nắm vững mới tiến hành được.
Ông Giang vừa đi ra khỏi quán cà phê liền sốt ruột lấy điện thoại trong túi quần ra, bấm số của Ôn Uyển Thiến. Về chuyện hợp tác ông vốn đã bàn bạc xong xuôi với Hạ Trí Vũ, ai ngờ gặp Hạ Minh Duệ đột nhiên đề xuất một phương án mới, có điều ông cũng không dám quấy rầy chuyện tốt của Hạ Trí Vũ, vì thế bấm số gọi cho Ôn Uyển Thiến.
"Alo, chuyện gì vậy?"
Giọng nói Ôn Uyển Thiến nghe qua ôn hoà hữu lễ, ông Giang không khỏi hơi chút yên tâm.
"Bà Ôn, chuyện là vầy, vừa rồi cậu ba nhà họ Hạ nói bản kế hoạch vốn không thấy nữa, anh ấy..."
Ông Giang còn chưa nói xong lại bị Ôn Uyển Thiến ngắt lời.
"Ông nói cái gì? Ông Giang ông yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ cho ông một lời giải thích, cho dù Hạ Trí Vũ nhà tôi tạm thời không ở trong nước, tôi cũng sẽ mời Chủ Tịch Hạ ra mặt."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.