Boss Lạnh Lùng Và Nữ Hoàng Băng Giá
Chương 54: Bài Luận
Gió lạnh
13/08/2016
Bạn cùng bàn của cô sau vài ngày cô nghỉ cũng không cánh mà bay. Trần Bảo Linh sau vụ việc vỡ lở kia như rùa rụt cổ mà chạy vào cánh của Trần gia. Hàn Mặc Phong muốn động tay động chân cũng khó. Hai nhà bao lâu lửa thù đã lớn bây giờ có cho thêm một ít xăng dầu như Trần Bảo Nhi cũng chẳng vấn đề gì đâu. Một Trần Bảo Linh đối với Hàn Mặc Phong thì quá dễ dàng mà xử lý nhưng kẻ chống lưng lại là kỳ phùng địch thủ hơn chục năm nay. Hàn Mặc Phong không ngu ngốc đến nỗi trong cơn tức giận mà phá bỏ tất cả. Trần Bảo Nhi đi học cũng cảm thấy vô cùng phiền phức, cô như bị cô lập bởi hai ông tướng hai bên. Phụ nữ gần cô còn chút nương tay, đàn ông thì vô cùng thê thảm. Đây chắc là một trong những chiêu thức đánh ghen vô cùng tàn bạo của hắn. Một mũi tên trúng hẳn hai đích, một là bảo vệ cô cũng vừa cách ly cô khỏi đám đàn ông ruồi nhặng xung quanh.
Cuối năm. Bài luận văn vô cùng khó ưa đập vào mặt cô. Trần Bảo Nhi vò đầu bứt tai với bài luận này. Cô rõ chẳng phải tinh thông văn chương cho lắm. Lại phải viết tay, quả là dồn cô vào đường cùng mà không thương hoa tiếc ngọc một chút nào. Từ sáng đến giờ, Trần Bảo Nhi hết viết rồi gạch, gạch rồi viết. Giấy sắc cũng vứt tung cả một phòng. Đến Hàn Mặc Phong cũng phải chào thua. Dù vô cùng cưng chiều cô nhưng không thể phủ nhận rằng cô vô cùng khó tính. Còn hơn cả cụ già. Nếu đang lúc nóng giận mà chọc vào thì hậu quả chính là còn hơn cả bom nguyên tử phát nổ. Hàn Mặc Phong trước nay công tư vô cùng phân minh mà sau khi gặp cô thì lại hay lạm quyền kinh khủng. Chắc vì bản tính người kia lây nhiễm. Rời mắt khỏi máy tính, liếc sang tờ giấy mà cô đang xóa xóa gạch gạch, không rõ đây là tờ thứ mấy nữa. Chỉ thấy xung quanh cô giống như tuyết khổng lồ rơi, nhưng cũng chẳng khác gì bãi phế thải.
- Em ít tế bào văn học đến vậy sao?
- Cũng không ít lắm. Hình như là bị triệt tiêu từ lúc bé.
- Nhìn cách ăn nói của em, anh đủ biết. Thử xem, Lép Tôn- xtôi.
- Nhà vật lý hay hóa học. Em chưa từng nghe qua.
Trần Bảo Nhi dừng tay, khó hiểu với cái tên lạ này.
- Nhà văn.
- Thảo nào. Nhưng không lẽ văn phong của anh tuyệt đỉnh sao?
- Không.
- Vậy làm sao anh có thể?
- Anh là...
- Hàn Mặc Phong- Trần Bảo Nhi chen ngang- Điệp khúc bất tử và là định luật của mọi thuyết lý giải về bản chất thiên tài của anh.
- Đúng. Vì vậy em cũng không cần làm quá lên với mấy dòng ngắm ngủi như thế. Em có thể thể hiện tình yêu của em dành cho anh trong đó. Chỉ cần một chữ ký của anh ở cuối.
- Anh nghĩ em là vi trùng ăn bám vật chủ sao?
- Cũng không khác là mấy.
- Anh...
- Tiếp tục nếu em không muốn bị đá ra khỏi học viện. Em không xấu hổ nhưng anh mất mặt. Có thể sử đương số sách trong phòng làm việc của anh. Chỉ cần dọn lại ngay ngắn là được.
Vật lộn mãi, Trần Bảo Nhi cũng cảm thấy hơi hơi hài lòng về kiệt tác mấy ngày bám trụ với đống sách trong phòng. Nhưng hai ngày sau, giáo sư Won bất ngờ hẹn gặp cô tại nhà riêng để thảo luận riêng về bài luận của cô. Lần này thì cô có vẻ như là không còn mặt mũi mà nhìn đời. Hàn Mặc Phong chắc chắn sẽ không hé răng mà giúp cô nửa câu, còn nói gì mà tự lực cánh sinh, đã thế lại còn rủ rê cô làm bài qua loa. Hàn Mặc Phong ruốt cuộc là theo trường phái phát triển hay hại cô thì cô còn chưa biết, nhưng một điều cô chắc chắn biết là cô sẽ bám lấy hắn, bắt hắn phải nuôi cô. Hắn dám tơ tưởng với người khác, cô không ngần ngại mà huy động hai anh trai hờ là Lee Sung và Hoàng Quân đánh chết Hàn Mặc Phong.
Cập nhật lịch post tại trang face Boss Lạnh Lùng Và Nữ Hoàng Băng Giá.
Cuối năm. Bài luận văn vô cùng khó ưa đập vào mặt cô. Trần Bảo Nhi vò đầu bứt tai với bài luận này. Cô rõ chẳng phải tinh thông văn chương cho lắm. Lại phải viết tay, quả là dồn cô vào đường cùng mà không thương hoa tiếc ngọc một chút nào. Từ sáng đến giờ, Trần Bảo Nhi hết viết rồi gạch, gạch rồi viết. Giấy sắc cũng vứt tung cả một phòng. Đến Hàn Mặc Phong cũng phải chào thua. Dù vô cùng cưng chiều cô nhưng không thể phủ nhận rằng cô vô cùng khó tính. Còn hơn cả cụ già. Nếu đang lúc nóng giận mà chọc vào thì hậu quả chính là còn hơn cả bom nguyên tử phát nổ. Hàn Mặc Phong trước nay công tư vô cùng phân minh mà sau khi gặp cô thì lại hay lạm quyền kinh khủng. Chắc vì bản tính người kia lây nhiễm. Rời mắt khỏi máy tính, liếc sang tờ giấy mà cô đang xóa xóa gạch gạch, không rõ đây là tờ thứ mấy nữa. Chỉ thấy xung quanh cô giống như tuyết khổng lồ rơi, nhưng cũng chẳng khác gì bãi phế thải.
- Em ít tế bào văn học đến vậy sao?
- Cũng không ít lắm. Hình như là bị triệt tiêu từ lúc bé.
- Nhìn cách ăn nói của em, anh đủ biết. Thử xem, Lép Tôn- xtôi.
- Nhà vật lý hay hóa học. Em chưa từng nghe qua.
Trần Bảo Nhi dừng tay, khó hiểu với cái tên lạ này.
- Nhà văn.
- Thảo nào. Nhưng không lẽ văn phong của anh tuyệt đỉnh sao?
- Không.
- Vậy làm sao anh có thể?
- Anh là...
- Hàn Mặc Phong- Trần Bảo Nhi chen ngang- Điệp khúc bất tử và là định luật của mọi thuyết lý giải về bản chất thiên tài của anh.
- Đúng. Vì vậy em cũng không cần làm quá lên với mấy dòng ngắm ngủi như thế. Em có thể thể hiện tình yêu của em dành cho anh trong đó. Chỉ cần một chữ ký của anh ở cuối.
- Anh nghĩ em là vi trùng ăn bám vật chủ sao?
- Cũng không khác là mấy.
- Anh...
- Tiếp tục nếu em không muốn bị đá ra khỏi học viện. Em không xấu hổ nhưng anh mất mặt. Có thể sử đương số sách trong phòng làm việc của anh. Chỉ cần dọn lại ngay ngắn là được.
Vật lộn mãi, Trần Bảo Nhi cũng cảm thấy hơi hơi hài lòng về kiệt tác mấy ngày bám trụ với đống sách trong phòng. Nhưng hai ngày sau, giáo sư Won bất ngờ hẹn gặp cô tại nhà riêng để thảo luận riêng về bài luận của cô. Lần này thì cô có vẻ như là không còn mặt mũi mà nhìn đời. Hàn Mặc Phong chắc chắn sẽ không hé răng mà giúp cô nửa câu, còn nói gì mà tự lực cánh sinh, đã thế lại còn rủ rê cô làm bài qua loa. Hàn Mặc Phong ruốt cuộc là theo trường phái phát triển hay hại cô thì cô còn chưa biết, nhưng một điều cô chắc chắn biết là cô sẽ bám lấy hắn, bắt hắn phải nuôi cô. Hắn dám tơ tưởng với người khác, cô không ngần ngại mà huy động hai anh trai hờ là Lee Sung và Hoàng Quân đánh chết Hàn Mặc Phong.
Cập nhật lịch post tại trang face Boss Lạnh Lùng Và Nữ Hoàng Băng Giá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.