Boss Lạnh Lùng Và Nữ Hoàng Băng Giá
Chương 46: Trần Bảo Nhi, Em Chỉ Cần Ở Phía Sau Anh
Gió lạnh
06/08/2016
Sau khi tất cả dường như trở lại bình thường, Hàn Mặc Phong
nhìn Trần Bảo Nhi. Rõ ràng trên mặt cô còn đang muốn tra cung
hắn.
- Em còn điều gì muốn hỏi?
- Nếu mọi việc không xảy ra, anh sẽ lấy vị hôn phu kia à.
- Không thể xảy ra.
- Vậy anh nghĩ cô ta là người như thế nào? Anh nghĩ nếu cô ta còn sống cô ta sẽ như thế nào?
- Đẹp.
- Anh...
Cô nghiến răng.
- Không bằng em.
Hàn Mặc Phong nói tiếp.
- Tất nhiên. Những tiểu thư nhà giàu đề phẫu thuật thẩm mỹ, đẽo chỗ này, đắp chỗ kia, bơm cái này, hút cái kia, độn nơi này nơi khác. Cô ta chắc là loại người như thế. Chưa hết, mặt cô ta sẽ vô cùng vênh váo kiêu căng, người ta là vẻ đẹp thuần tuý tự nhiên, anh dám so sánh với vị hôn phu như thùng rác dát vàng đính kim cương kia thì vẫn là thùng rác. Phượng hoàng vẫn là phượng hoàng, đà điểu bôi trát hóa ra cú mèo.
- Em học văn chương ví von gia truyền của tên biến thái nào?
- Anh, Hàn thiếu gia, Hàn Mặc Phong là anh dạy em đấy.
Hàn Mặc Phong sa sầm mặt.
- Giống như anh, tài giỏi lại còn đẹp trai, cuốn hút quyễn rũ, thân hình cao ráo, gương mặt đẹp trai. Đâu giống như hai tên bạn kia của anh, lúc nào cũng nhe răng như chó điệp vụ.
- Em hình như rất thích chó điệp vụ. Chi bằng sau này anh mua cho em một con.
- Ok.
Từ khi nào, Trần Bảo Nhi đã quên mất mấy tháng trước, mình đã nghĩ hắn biến thái đến mức như thế nào. Hàn Mặc Phong rõ ràng đang rất sung sướng mà bay tận chín tầng mây mù.
- Còn nữa, anh rất nhiều tiền. Vấn đề này là quan trọng hàng đầu.
Hàn Mặc Phong rơi bụp từ tầng mây xuống đất một cách phũng phàng. Hắn chỉ hận không thể đem toàn bộ tiền của mình trong ngân hàng đè bẹp tư tưởng kinh tế là trên hết của cô.
- Trần Bảo Nhi, em thật sự muốn biết chuyện gì nữa.
- Rất nhiều. Anh có bao nhiêu tiền, tài sản quy đổi của anh, sau khi anh chết anh sẽ để tài sản cho em hay không, huyết áp của anh là bao nhiêu, nhịp tim là bao nhiêu.
- Thôi đi. Trần Bảo Nhi, anh không nghĩ em lại tự cao tự đại như thế. Em đẹp hơn người ta không mà chê người ta.
- Hàn Mặc Phong, em đẹp tự nhiên.
- Anh chưa thấy em đẹp tự nhiên như thế nào. Hay là bây giờ em cứ thẳng thừng phô bày vẻ đẹp tự nhiên cho anh được mở rộng tầm mắt.
- Em sẵn sàng. Em đẹp em có quyền.
- Bắt đầu đi.
- Anh nhìn đi.
- Cởi.
- A... Hàn Mặc Phong, anh thật đen tối. Mau cút đi.
- Là em gọi anh đến. Bây giờ lại đuổi anh đi. Thật là không được, anh đã đến rồi thì sẽ không đi.
- Không đi sao? Anh chắc chắn là mình không đi. Vậy thì thôi.
Trần Bảo Nhi bĩu môi.
- Trần Bảo Nhi, em chỉ cần ở phía sau anh.
Sáng.
Trần Bảo Nhi trước khi ra ngoài không quên dặn dò người đang ngủ kia phải khóa lều để tránh mình bị bắt giữ vì tội tàng trữ trai đẹp trái phép. Bầu trời trong xanh không một gợn mây, cây cỏ vẫn ướt đẫm, làm chân cô cũng ướt theo. Hàn Mặc Phong đang ngủ bù, còn một chuyên gia dậy muộn hôm nay bỗng dậy sớm lạ thường. Trần Bảo Nhi ngó nghiêng, chợt nhìn thấy một tên đàn ông mặt này hơi bầm dập. Hình ảnh đầu tiên mà cô nghĩ đến đó chính là bạn trai boss vĩ đại của cô dạy dỗ cho lũ mất dạy kia một bài học. Nhưng rõ ràng hắn không vĩ đại đến nỗi đánh người mà là chỉ hù ma dọa quỷ người ta khiến chạy không nhìn mà đập mặt xuống đất. Đám này dám để ý đến Hàn phu nhân đức cao vọng trọng đúng là lớn mật to gan. Kin không biết tự lúc nào đã đứng ngay bên cạnh Trần Bảo Nhi khiến cô thật sự thót tim.
- Đêm qua không lạnh chứ?
Kin hỏi.
- Rất ấm.
Trần Bảo Nhi mạnh dạn trả lời. Làm sao có thể không ấm chứ? Có bạn trai cường tráng, thân nhiệt dồi dào. Trời lạnh vẫn kêu là nóng. Đại boss Hàn Mặc Phong chính là lò sưởi không cần nhiên liệu vẫn hoạt động với công suất lớn. Ôm hắn ngủ, dù ngoài trời tuyết rơi vẫn thấy vô cùng ấm áp, nằm trên băng vẫn như nằm trong khách sạn cao cấp. Trong một vài giây, cô nhìn người con trai trước mặt từ chân lên đầu rồi từ đầu xuống chân mà thầm đánh giá. Quả là không ai đọ được sức hút của nam châm điện nhà cô.
- Cậu sao nhìn chằm chằm tớ vậy?
- Tớ không nhìn cậu.
Trần Bảo Nhi vô cùng hồn nhiên đáp, nhưng trong bụng lại không hài lòng mà than vãn.
- Nhìn cậu tớ thà nhìn Hàn Mặc Phong của tớ.
Trần Bảo Nhi trước khi ra về liền cùng mọi người vào cánh rừng phía sau. Hàn Mặc Phong ngoan ngoãn đã tỉnh dậy mà tranh thủ chút việc kiếm đôla cho bà xã thân yêu. Bởi vì, hắn chính càng nhiều tiền cô sẽ càng yêu thương hắn, nếu hắn không có tiền thì cô cũng phải yêu hắn. Nếu không... Không toàn thây
- Em còn điều gì muốn hỏi?
- Nếu mọi việc không xảy ra, anh sẽ lấy vị hôn phu kia à.
- Không thể xảy ra.
- Vậy anh nghĩ cô ta là người như thế nào? Anh nghĩ nếu cô ta còn sống cô ta sẽ như thế nào?
- Đẹp.
- Anh...
Cô nghiến răng.
- Không bằng em.
Hàn Mặc Phong nói tiếp.
- Tất nhiên. Những tiểu thư nhà giàu đề phẫu thuật thẩm mỹ, đẽo chỗ này, đắp chỗ kia, bơm cái này, hút cái kia, độn nơi này nơi khác. Cô ta chắc là loại người như thế. Chưa hết, mặt cô ta sẽ vô cùng vênh váo kiêu căng, người ta là vẻ đẹp thuần tuý tự nhiên, anh dám so sánh với vị hôn phu như thùng rác dát vàng đính kim cương kia thì vẫn là thùng rác. Phượng hoàng vẫn là phượng hoàng, đà điểu bôi trát hóa ra cú mèo.
- Em học văn chương ví von gia truyền của tên biến thái nào?
- Anh, Hàn thiếu gia, Hàn Mặc Phong là anh dạy em đấy.
Hàn Mặc Phong sa sầm mặt.
- Giống như anh, tài giỏi lại còn đẹp trai, cuốn hút quyễn rũ, thân hình cao ráo, gương mặt đẹp trai. Đâu giống như hai tên bạn kia của anh, lúc nào cũng nhe răng như chó điệp vụ.
- Em hình như rất thích chó điệp vụ. Chi bằng sau này anh mua cho em một con.
- Ok.
Từ khi nào, Trần Bảo Nhi đã quên mất mấy tháng trước, mình đã nghĩ hắn biến thái đến mức như thế nào. Hàn Mặc Phong rõ ràng đang rất sung sướng mà bay tận chín tầng mây mù.
- Còn nữa, anh rất nhiều tiền. Vấn đề này là quan trọng hàng đầu.
Hàn Mặc Phong rơi bụp từ tầng mây xuống đất một cách phũng phàng. Hắn chỉ hận không thể đem toàn bộ tiền của mình trong ngân hàng đè bẹp tư tưởng kinh tế là trên hết của cô.
- Trần Bảo Nhi, em thật sự muốn biết chuyện gì nữa.
- Rất nhiều. Anh có bao nhiêu tiền, tài sản quy đổi của anh, sau khi anh chết anh sẽ để tài sản cho em hay không, huyết áp của anh là bao nhiêu, nhịp tim là bao nhiêu.
- Thôi đi. Trần Bảo Nhi, anh không nghĩ em lại tự cao tự đại như thế. Em đẹp hơn người ta không mà chê người ta.
- Hàn Mặc Phong, em đẹp tự nhiên.
- Anh chưa thấy em đẹp tự nhiên như thế nào. Hay là bây giờ em cứ thẳng thừng phô bày vẻ đẹp tự nhiên cho anh được mở rộng tầm mắt.
- Em sẵn sàng. Em đẹp em có quyền.
- Bắt đầu đi.
- Anh nhìn đi.
- Cởi.
- A... Hàn Mặc Phong, anh thật đen tối. Mau cút đi.
- Là em gọi anh đến. Bây giờ lại đuổi anh đi. Thật là không được, anh đã đến rồi thì sẽ không đi.
- Không đi sao? Anh chắc chắn là mình không đi. Vậy thì thôi.
Trần Bảo Nhi bĩu môi.
- Trần Bảo Nhi, em chỉ cần ở phía sau anh.
Sáng.
Trần Bảo Nhi trước khi ra ngoài không quên dặn dò người đang ngủ kia phải khóa lều để tránh mình bị bắt giữ vì tội tàng trữ trai đẹp trái phép. Bầu trời trong xanh không một gợn mây, cây cỏ vẫn ướt đẫm, làm chân cô cũng ướt theo. Hàn Mặc Phong đang ngủ bù, còn một chuyên gia dậy muộn hôm nay bỗng dậy sớm lạ thường. Trần Bảo Nhi ngó nghiêng, chợt nhìn thấy một tên đàn ông mặt này hơi bầm dập. Hình ảnh đầu tiên mà cô nghĩ đến đó chính là bạn trai boss vĩ đại của cô dạy dỗ cho lũ mất dạy kia một bài học. Nhưng rõ ràng hắn không vĩ đại đến nỗi đánh người mà là chỉ hù ma dọa quỷ người ta khiến chạy không nhìn mà đập mặt xuống đất. Đám này dám để ý đến Hàn phu nhân đức cao vọng trọng đúng là lớn mật to gan. Kin không biết tự lúc nào đã đứng ngay bên cạnh Trần Bảo Nhi khiến cô thật sự thót tim.
- Đêm qua không lạnh chứ?
Kin hỏi.
- Rất ấm.
Trần Bảo Nhi mạnh dạn trả lời. Làm sao có thể không ấm chứ? Có bạn trai cường tráng, thân nhiệt dồi dào. Trời lạnh vẫn kêu là nóng. Đại boss Hàn Mặc Phong chính là lò sưởi không cần nhiên liệu vẫn hoạt động với công suất lớn. Ôm hắn ngủ, dù ngoài trời tuyết rơi vẫn thấy vô cùng ấm áp, nằm trên băng vẫn như nằm trong khách sạn cao cấp. Trong một vài giây, cô nhìn người con trai trước mặt từ chân lên đầu rồi từ đầu xuống chân mà thầm đánh giá. Quả là không ai đọ được sức hút của nam châm điện nhà cô.
- Cậu sao nhìn chằm chằm tớ vậy?
- Tớ không nhìn cậu.
Trần Bảo Nhi vô cùng hồn nhiên đáp, nhưng trong bụng lại không hài lòng mà than vãn.
- Nhìn cậu tớ thà nhìn Hàn Mặc Phong của tớ.
Trần Bảo Nhi trước khi ra về liền cùng mọi người vào cánh rừng phía sau. Hàn Mặc Phong ngoan ngoãn đã tỉnh dậy mà tranh thủ chút việc kiếm đôla cho bà xã thân yêu. Bởi vì, hắn chính càng nhiều tiền cô sẽ càng yêu thương hắn, nếu hắn không có tiền thì cô cũng phải yêu hắn. Nếu không... Không toàn thây
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.