Chương 43: Phân biệt
ngocanh123
10/05/2018
*Khí hậu mát lạnh của vùng ngoại ô nước Mỹ, ngoài phía sau sân vườn nhà
của Hạ Huyên lúc này hai cô gái xinh đẹp cả người không mảnh vải, các cô vì lạnh mà động đậy, theo quán tính hai cánh tay càng ra sức ôm chặt
chẽ thứ ấm áp kế bên mình, cả người liền xích lại gần hơn nơi khiến các
cô thấy ấm.
Phúc Hiên vì cô gái trong lòng động đậy làm anh liền mở mắt tỉnh táo, Phúc Hiên nhìn ra cô gái của mình đang bị lạnh, mà trên người của cả hai không có mặc gì cả, Phúc Hiên nhẹ nhàng ngồi dậy đi lượm lại y phục của Hy Doanh mặc vào cho cô anh cũng nhanh mặc vào quần áo và ôm bế cô đi vào bên trong nhà.
Lúc đi ngang qua cặp Lục Vỹ anh cố ý đá vào người Lục Vỹ cho tên đó thức dậy mà lo cho cô bé kia, nếu không gọi không chừng chút nữa hai người này sẽ chết vì lạnh cóng mất thôi.
Phúc Hiên vừa rời đi thì Lục Vỹ vì bị đá đau anh liền mở mắt, anh nhìn cô gái của mình miệng bất giác cong lên cười tươi, Lục Vỹ cũng nhìn ra Trúc An đang bị lạnh, cơ thể cô hiện đang rung nhẹ, anh liền vội nhặt lên quần áo mặc vào cho cả hai, rồi liền nhanh bế cô vào bên trong nhà cho đở lạnh .
Bên trong nhà là một cảnh tượng hết sức vui mắt, mọi người say rượu ngủ ra sàn gỗ đủ các tư thế và kiểu.
Người ôm chân ghế, kẻ chui xuống gầm bàn, cặp đôi Nguyên Khang và Đồng Nhan thì ôm nhau ngủ trên sô pha, còn cặp Đinh Phúc và Lữ Ngọc Tuệ thì ôm nhau nằm gần cửa đi vào bếp.
Phúc Hiên bế Hy Doanh đi vào khu vực phòng ngủ của Gia Khiêm chổ này ấm áp và trống nhất anh đặt nhẹ cô xuống bản thân cũng nằm xuống mà ôm lấy cả người cô vào lòng mình, truyền hơi ấm cho cô để cô ngủ ngon hơn .
Lục Vỹ lúc này cũng vừa bế Trúc An vào tới anh tìm một chổ trống trong góc đặt cô gái nhỏ của mình xuống anh cũng liền này kế bên cô mà ngủ tiếp vì bây giờ chỉ mới là 6 giờ 30 sáng thôi.
5 tiếng sau, từ ngoài cửa truyền đến một giọng nói lạnh lẽo làm cho tất cả đều giật mình thức dậy hết .
_ Bây giờ là mấy giờ rồi mà tất cả các người vẫn còn không chịu dậy nữa hả!
_ Lâm Nghiêm anh ghi vào sổ trừ tất cả những người chưa thức dậy ở đây, bốn tháng lương cả tiền thưởng và hai mươi ngày phép năm nay luôn cho em .
_ Được Tuyết Đan, để anh ghi vào sổ hết .
Lời Lâm Nghiêm vừa dứt, thì cả căn nhà bắt đầu náo loạn lên vì ai cũng tranh nhau mà đi vào trong để vệ sinh cá nhân, mọi người đều sợ bị boss trừ lương nha.
Không đầy nữa tiếng mà tất cả đều chỉnh tề ngồi chung quanh Lâm Nghiêm và Tuyết Đan, Hạ Huyên đang bận rộn pha chế cà phê cho mọi người, Gia Khiêm thì đang làm điểm tâm cũng đã sắp xong.
Tuyết Đan nhìn Trúc An nói.
_ Em có đem theo dụng cụ xăm trên xe không?
Trúc An nhìn lão đại cô cung kính cuối đầu nhẹ đáp . _ Dạ em có mang theo để em ra xe lấy .
Nói xong cô đứng lên đi ra phía cửa, Tuyết Đan nhìn Hy Doanh lại nói .
Em lấy dụng cụ lấy mẫu máu của chị và Hạ Huyên đi xét nghiệm huyết thống dùm, chị muốn mọi người trên dưới đều phải tâm phục khẩu phục và hết lòng ra sức bảo vệ cho em gái ta thật tốt như đối với ta vậy .
Hy Doanh liền gật nhẹ đầu cô đứng lên đi lấy giỏ dựng dụng cụ y tế của mình, Hạ Huyên lúc này bê cà phê lên cho mọi người, Tuyết Đan lên tiếng nói.
_ Em gái hãy ngồi xuống ghế để Hy Doanh lấy ít máu của chúng ta đi xét nghiệm .
Hạ Huyên gật nhẹ đầu liền nhẹ ngồi xuống ghế kế bên chị mình .
Năm phút sau Hy Doanh đã lấy xong máu, cô cất kỉ hai lọ máu vào túi áo khoác của mình, Lâm Nghiêm bảo mọi người vào ăn sáng rồi chuẩn bị trở về căn cứ.
Trúc An đưa hộp dụng cụ xăm cho Tuyết Đan rồi cô đi vào trong ăn sáng với mọi người .
Tuyết Đan nhìn Lâm Nghiêm cô khẻ nói .
_ Anh muốn xăm gì lên bàn tay em để phân biệt giữa em và em gái em thì tùy ở ý của anh đó.
Lâm Nghiêm rất hạnh phúc khi nghe cô bé của mình nói như vậy, cô cho anh tùy ý quyết định nữa, anh hạnh phúc vì trong trái tim của Tuyết Đan đã có bóng hình anh ngự trị, cô đã yêu anh thật rồi .
Bạch Lâm Nghiêm chuẩn bị xong anh từ tốn xăm lên cánh tay phải của Tuyết Đan.
Sau nữa tiếng trôi qua cuối cùng Lâm Nghiêm cũng đã xong, anh vui vẻ cất dụng cụ trở vào hộp, Tuyết Đan đưa cánh tay lên xem xét, cô liền ngại ngùng khi thấy anh xăm trên tay cô hàng chữ: Bạch Lâm Nghiêm là người của Bạch Tuyết Đan mãi mãi .
Tuyết Đan nhìn Lâm Nghiêm ánh mắt đầy yêu thương, hai má cô ửng hồng vì ngại ngùng.
Lâm Nghiêm yêu thương ôm cô vào lòng, bàn tay vuốt ve mái tóc của cô, giọng anh thủ thỉ bên tai cô.
_ Bạch Tuyết Đan anh yêu em! chúng ta cưới nhau em nhé .
Phúc Hiên vì cô gái trong lòng động đậy làm anh liền mở mắt tỉnh táo, Phúc Hiên nhìn ra cô gái của mình đang bị lạnh, mà trên người của cả hai không có mặc gì cả, Phúc Hiên nhẹ nhàng ngồi dậy đi lượm lại y phục của Hy Doanh mặc vào cho cô anh cũng nhanh mặc vào quần áo và ôm bế cô đi vào bên trong nhà.
Lúc đi ngang qua cặp Lục Vỹ anh cố ý đá vào người Lục Vỹ cho tên đó thức dậy mà lo cho cô bé kia, nếu không gọi không chừng chút nữa hai người này sẽ chết vì lạnh cóng mất thôi.
Phúc Hiên vừa rời đi thì Lục Vỹ vì bị đá đau anh liền mở mắt, anh nhìn cô gái của mình miệng bất giác cong lên cười tươi, Lục Vỹ cũng nhìn ra Trúc An đang bị lạnh, cơ thể cô hiện đang rung nhẹ, anh liền vội nhặt lên quần áo mặc vào cho cả hai, rồi liền nhanh bế cô vào bên trong nhà cho đở lạnh .
Bên trong nhà là một cảnh tượng hết sức vui mắt, mọi người say rượu ngủ ra sàn gỗ đủ các tư thế và kiểu.
Người ôm chân ghế, kẻ chui xuống gầm bàn, cặp đôi Nguyên Khang và Đồng Nhan thì ôm nhau ngủ trên sô pha, còn cặp Đinh Phúc và Lữ Ngọc Tuệ thì ôm nhau nằm gần cửa đi vào bếp.
Phúc Hiên bế Hy Doanh đi vào khu vực phòng ngủ của Gia Khiêm chổ này ấm áp và trống nhất anh đặt nhẹ cô xuống bản thân cũng nằm xuống mà ôm lấy cả người cô vào lòng mình, truyền hơi ấm cho cô để cô ngủ ngon hơn .
Lục Vỹ lúc này cũng vừa bế Trúc An vào tới anh tìm một chổ trống trong góc đặt cô gái nhỏ của mình xuống anh cũng liền này kế bên cô mà ngủ tiếp vì bây giờ chỉ mới là 6 giờ 30 sáng thôi.
5 tiếng sau, từ ngoài cửa truyền đến một giọng nói lạnh lẽo làm cho tất cả đều giật mình thức dậy hết .
_ Bây giờ là mấy giờ rồi mà tất cả các người vẫn còn không chịu dậy nữa hả!
_ Lâm Nghiêm anh ghi vào sổ trừ tất cả những người chưa thức dậy ở đây, bốn tháng lương cả tiền thưởng và hai mươi ngày phép năm nay luôn cho em .
_ Được Tuyết Đan, để anh ghi vào sổ hết .
Lời Lâm Nghiêm vừa dứt, thì cả căn nhà bắt đầu náo loạn lên vì ai cũng tranh nhau mà đi vào trong để vệ sinh cá nhân, mọi người đều sợ bị boss trừ lương nha.
Không đầy nữa tiếng mà tất cả đều chỉnh tề ngồi chung quanh Lâm Nghiêm và Tuyết Đan, Hạ Huyên đang bận rộn pha chế cà phê cho mọi người, Gia Khiêm thì đang làm điểm tâm cũng đã sắp xong.
Tuyết Đan nhìn Trúc An nói.
_ Em có đem theo dụng cụ xăm trên xe không?
Trúc An nhìn lão đại cô cung kính cuối đầu nhẹ đáp . _ Dạ em có mang theo để em ra xe lấy .
Nói xong cô đứng lên đi ra phía cửa, Tuyết Đan nhìn Hy Doanh lại nói .
Em lấy dụng cụ lấy mẫu máu của chị và Hạ Huyên đi xét nghiệm huyết thống dùm, chị muốn mọi người trên dưới đều phải tâm phục khẩu phục và hết lòng ra sức bảo vệ cho em gái ta thật tốt như đối với ta vậy .
Hy Doanh liền gật nhẹ đầu cô đứng lên đi lấy giỏ dựng dụng cụ y tế của mình, Hạ Huyên lúc này bê cà phê lên cho mọi người, Tuyết Đan lên tiếng nói.
_ Em gái hãy ngồi xuống ghế để Hy Doanh lấy ít máu của chúng ta đi xét nghiệm .
Hạ Huyên gật nhẹ đầu liền nhẹ ngồi xuống ghế kế bên chị mình .
Năm phút sau Hy Doanh đã lấy xong máu, cô cất kỉ hai lọ máu vào túi áo khoác của mình, Lâm Nghiêm bảo mọi người vào ăn sáng rồi chuẩn bị trở về căn cứ.
Trúc An đưa hộp dụng cụ xăm cho Tuyết Đan rồi cô đi vào trong ăn sáng với mọi người .
Tuyết Đan nhìn Lâm Nghiêm cô khẻ nói .
_ Anh muốn xăm gì lên bàn tay em để phân biệt giữa em và em gái em thì tùy ở ý của anh đó.
Lâm Nghiêm rất hạnh phúc khi nghe cô bé của mình nói như vậy, cô cho anh tùy ý quyết định nữa, anh hạnh phúc vì trong trái tim của Tuyết Đan đã có bóng hình anh ngự trị, cô đã yêu anh thật rồi .
Bạch Lâm Nghiêm chuẩn bị xong anh từ tốn xăm lên cánh tay phải của Tuyết Đan.
Sau nữa tiếng trôi qua cuối cùng Lâm Nghiêm cũng đã xong, anh vui vẻ cất dụng cụ trở vào hộp, Tuyết Đan đưa cánh tay lên xem xét, cô liền ngại ngùng khi thấy anh xăm trên tay cô hàng chữ: Bạch Lâm Nghiêm là người của Bạch Tuyết Đan mãi mãi .
Tuyết Đan nhìn Lâm Nghiêm ánh mắt đầy yêu thương, hai má cô ửng hồng vì ngại ngùng.
Lâm Nghiêm yêu thương ôm cô vào lòng, bàn tay vuốt ve mái tóc của cô, giọng anh thủ thỉ bên tai cô.
_ Bạch Tuyết Đan anh yêu em! chúng ta cưới nhau em nhé .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.