Chương 11
Hàn Tử Dạ
09/10/2013
Trong Cung Thiên Tôn có không ít quái nhỏ, nếu không nói là như tiểu cường (*Gián.), cứ chết đi sống lại.
Cũng là bởi vì đám quái con đấy, nên Boss Vô Cực Thiên Tôn mới chưa bị hạ.
“Chủ!” Thiên Tước Lập Phong quăng ra một chữ.
Mọi người hiểu ý, Vô Cực Thiên Tôn là chính yếu, bình thường Boss đi ra chủ yếu là tấn công, nhưng nó cũng điều khiển quái nhỏ, hơn nữa số lượng lớn, đủ để làm cả đội chết, chứ đừng nói gì đến việc đến gần Boss.
Có khả năng công kích từ xa như cung thủ, nhưng trên đường đi vẫn có rất nhiều quái con xuất hiện cả trở.
Thật ra, đội Lăng Tử Tiên thấy phấn khích với con Boss này, hình như vị Thiên Tôn đại nhân này “thông minh” hơn hẳn các Boss khác ak~
[Tổ đội] [Hổ Phách] Bực mình, đám quái bé này sao xuất hiện mãi thế, càng đánh càng nhiều, ông muốn out…
Hổ Phách thì rên rỉ, dược sư còn bận hơn nhiều, máu của mỗi người tụt xuống nhanh.
“Trời ạ, con Boss làm sao thế?” Tiết Nhiễm cũng bực mình rống to, bàn tay cứ gõ lách cách, lạch cạch trên bàn phím.
Mạc Sầu cũng nhíu mày, nói:”Cứ như là vừa giết 1 thì sẽ xuất hiện 2 con vậy.”
Một câu gợi ý cho Lăng Tử Tiên, mắt lóe như sao sáng, tay gõ vang một hàng chữ.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Bách Diệp, Bảo Bảo, kỹ năng định thân.
Đơn giản ba ctừ, Công tử Bách Diệp cũng nhanh chóng phản ứng lại, bởi vì có thú cưng là thần thú, phạm vi kỹ năng rộng, quái trong một khu vực nhất định bỗng ngừng cử động.
Mọi người có thể nghỉ ngơi giây lát, nhưng ngay lúc ấy, 2 kiếm khách nhanh như bay, xuyên qua quái bé, tiến thẳng vào Boss chính.
Đám Lăng Tử Tiên cũng không chậm chân, lập tức đuổi theo.
Qua một hạn vạch, mọi người nhận ra xung quanh biến đổi kì lạ, Vô Cực Thiên Tôn như biến mất, kể cả bọn quái bé.
Không thể phân biệt phương hướng, một cung thủ đột nhiên ngã xuống đất, cột máu biến mất.
Xích Luyện Tiên Tử muốn tiến lên hồi sinh, một luồng sáng xuất hiện, Xích Luyện Tiên Tử chết!
Tốc độ cực nhanh, lại chuẩn, hoàn toàn không phán đoán được.
Lăng Tử Tiên lại cau mày, Vô Cực Thiên Tôn có thể coi là tiên, tiên có năng lực thần kỳ, nên mới biến mất được như thế.
Một ánh sáng chợt lóe, Lăng Tử Tiên nhanh chóng phản ứng lại, nhanh chóng tao tác nhân vật tránh né, qua một đòn như máu cũng mất nhiều.
Đồng thời, Thiên Tước Lập Phong cũng biến mất vô tung, thích khách mẫn cảm cùng Tầm chuẩn của ccung thủ đều hướng về nơi luồn sáng xuất hiện.
Tuy không nhìn thấy Vô Cực Thiên Tôn, nhưng lại thấy cột máu nó đang giảm dần.
Một dược sư khác hồi sinh cho Xích Luyện Tiên Tử và cung thủ kia, rồi nhanh chóng đứng lên tiếp viện.
Có thể nói Lăng Tử Tiên là người nhàn nhất, nhìn cột máu Vô Cực Thiên Tôn, bị tấn công máu giảm nhưng lại nháy mắt phục hồi, tình huống quá kỳ lạ, không thể tin nổi.
Lại liếc nhìn mấy người đang tấn công, Tiết Nhiễm giận đỏ mắt, mắng Boss sao không thể chém được? Hay do vũ khí quá kém?
Vũ khí?!
Có gì đó chợ lóe lên trong óc Lăng Tử Tiên, cô ẩn thân cầm dao nhọn bay về phía Vô Cực Thiên Tôn, vậy mà nó đột nhiên lộ nguyên hình, lượng máu giảm không đáng kể, nhưng cũng không hồi lại.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Thay thành vũ khí bình thường, thần khí vô dụng.
Lăng Tử Tiên nói xong không dừng động tác, mạnh mẽ chém loạn trái phải, thi thoảng mới sử dụng kỹ năng. Đằn sau có Mạc Sầu tăng máu, cho nên không cần lo.
Không có ai nghi ngờ lời Lăng Tử Tiên, nhanh chóng thau vũ khí, phải nói là chém vui ạ, bị bắt nạt nhiều, giờ là lúc trả thù!
Vô Cực Thiên Tôn có được năng lực tự chữa trị, nhưng ở trước mặt mấy tên này, cũng không thể nhanh bằng, rốt cuộc bị một thanh kiếm tấn công, Vô Cực Thiên Tôn ngã rầm.
Một chiêu, tụt hẳn gần 1/3 cột máu.
Lăng Tử Tiên nhìn Thiên Tước Lập Phong, chẳng phải anh ta là thích khách? Sao lại dùng kiếm, hơn nữa là kiếm gì mà chỉ một chiêu chém tuột 1/3 cột máu Vô Cực Thiên Tôn?
“Ối giời, là kiếm Trảm Long á!” Tiết Nhiễm giải thích cho Lăng Tử Tiên nghe.
Kiếm Trảm Long là thanh kiếm mạnh nhất thế gian, là kiếm thường mà so sánh với thần kiếm thì không thua sót một ly. Nhưng mà cả game chỉ có 1 thanh, nghe nói có người đánh quái nhặt được, nhưng chẳng biết là ai.
Hôm nay Tiết Nhiễm được mở to mắt, một thanh kiếm Trảm Long, lại ở trong tay thích khách hả? Giời ơi, sao mà Thiên Tước Lập Phong lại tốt số thế?
Lăng Tử Tiên xem bóng người màu lục, bỗng bội phục, thao tác… Phải nói là quá tuyệt vời!
Dù là cô Lăng Tử Tiên, cũng muốn viết chữ “bội phục” ak~ Mà thích khách cầm kiếm,…
Đẹp trai ngời ngời~~~
Lúc Lăng Tử Tiên cứ ngẩn người, hệ thống nảy ra tin tức mới—
[Hệ thống thông báo] Người chơi Thiên Tước Lập Phong, Công tử Bách Diệp, Hổ Phách, Lăng Ba Tiên Tử, Xích Luyện Tiên Tử… Chiến thắng tiên ác Vô Cực Thiên Tôn, thần công cái thế, giải cứu thương sinh trước cảnh nước lửa…
Lăng Tử Tiên không thèm để ý, dù sao Boss như thế này, người đầu vượt qua, chắc chắn sẽ được hệ thống thông báo rộng khắp.
Cũng là bởi vì đám quái con đấy, nên Boss Vô Cực Thiên Tôn mới chưa bị hạ.
“Chủ!” Thiên Tước Lập Phong quăng ra một chữ.
Mọi người hiểu ý, Vô Cực Thiên Tôn là chính yếu, bình thường Boss đi ra chủ yếu là tấn công, nhưng nó cũng điều khiển quái nhỏ, hơn nữa số lượng lớn, đủ để làm cả đội chết, chứ đừng nói gì đến việc đến gần Boss.
Có khả năng công kích từ xa như cung thủ, nhưng trên đường đi vẫn có rất nhiều quái con xuất hiện cả trở.
Thật ra, đội Lăng Tử Tiên thấy phấn khích với con Boss này, hình như vị Thiên Tôn đại nhân này “thông minh” hơn hẳn các Boss khác ak~
[Tổ đội] [Hổ Phách] Bực mình, đám quái bé này sao xuất hiện mãi thế, càng đánh càng nhiều, ông muốn out…
Hổ Phách thì rên rỉ, dược sư còn bận hơn nhiều, máu của mỗi người tụt xuống nhanh.
“Trời ạ, con Boss làm sao thế?” Tiết Nhiễm cũng bực mình rống to, bàn tay cứ gõ lách cách, lạch cạch trên bàn phím.
Mạc Sầu cũng nhíu mày, nói:”Cứ như là vừa giết 1 thì sẽ xuất hiện 2 con vậy.”
Một câu gợi ý cho Lăng Tử Tiên, mắt lóe như sao sáng, tay gõ vang một hàng chữ.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Bách Diệp, Bảo Bảo, kỹ năng định thân.
Đơn giản ba ctừ, Công tử Bách Diệp cũng nhanh chóng phản ứng lại, bởi vì có thú cưng là thần thú, phạm vi kỹ năng rộng, quái trong một khu vực nhất định bỗng ngừng cử động.
Mọi người có thể nghỉ ngơi giây lát, nhưng ngay lúc ấy, 2 kiếm khách nhanh như bay, xuyên qua quái bé, tiến thẳng vào Boss chính.
Đám Lăng Tử Tiên cũng không chậm chân, lập tức đuổi theo.
Qua một hạn vạch, mọi người nhận ra xung quanh biến đổi kì lạ, Vô Cực Thiên Tôn như biến mất, kể cả bọn quái bé.
Không thể phân biệt phương hướng, một cung thủ đột nhiên ngã xuống đất, cột máu biến mất.
Xích Luyện Tiên Tử muốn tiến lên hồi sinh, một luồng sáng xuất hiện, Xích Luyện Tiên Tử chết!
Tốc độ cực nhanh, lại chuẩn, hoàn toàn không phán đoán được.
Lăng Tử Tiên lại cau mày, Vô Cực Thiên Tôn có thể coi là tiên, tiên có năng lực thần kỳ, nên mới biến mất được như thế.
Một ánh sáng chợt lóe, Lăng Tử Tiên nhanh chóng phản ứng lại, nhanh chóng tao tác nhân vật tránh né, qua một đòn như máu cũng mất nhiều.
Đồng thời, Thiên Tước Lập Phong cũng biến mất vô tung, thích khách mẫn cảm cùng Tầm chuẩn của ccung thủ đều hướng về nơi luồn sáng xuất hiện.
Tuy không nhìn thấy Vô Cực Thiên Tôn, nhưng lại thấy cột máu nó đang giảm dần.
Một dược sư khác hồi sinh cho Xích Luyện Tiên Tử và cung thủ kia, rồi nhanh chóng đứng lên tiếp viện.
Có thể nói Lăng Tử Tiên là người nhàn nhất, nhìn cột máu Vô Cực Thiên Tôn, bị tấn công máu giảm nhưng lại nháy mắt phục hồi, tình huống quá kỳ lạ, không thể tin nổi.
Lại liếc nhìn mấy người đang tấn công, Tiết Nhiễm giận đỏ mắt, mắng Boss sao không thể chém được? Hay do vũ khí quá kém?
Vũ khí?!
Có gì đó chợ lóe lên trong óc Lăng Tử Tiên, cô ẩn thân cầm dao nhọn bay về phía Vô Cực Thiên Tôn, vậy mà nó đột nhiên lộ nguyên hình, lượng máu giảm không đáng kể, nhưng cũng không hồi lại.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Thay thành vũ khí bình thường, thần khí vô dụng.
Lăng Tử Tiên nói xong không dừng động tác, mạnh mẽ chém loạn trái phải, thi thoảng mới sử dụng kỹ năng. Đằn sau có Mạc Sầu tăng máu, cho nên không cần lo.
Không có ai nghi ngờ lời Lăng Tử Tiên, nhanh chóng thau vũ khí, phải nói là chém vui ạ, bị bắt nạt nhiều, giờ là lúc trả thù!
Vô Cực Thiên Tôn có được năng lực tự chữa trị, nhưng ở trước mặt mấy tên này, cũng không thể nhanh bằng, rốt cuộc bị một thanh kiếm tấn công, Vô Cực Thiên Tôn ngã rầm.
Một chiêu, tụt hẳn gần 1/3 cột máu.
Lăng Tử Tiên nhìn Thiên Tước Lập Phong, chẳng phải anh ta là thích khách? Sao lại dùng kiếm, hơn nữa là kiếm gì mà chỉ một chiêu chém tuột 1/3 cột máu Vô Cực Thiên Tôn?
“Ối giời, là kiếm Trảm Long á!” Tiết Nhiễm giải thích cho Lăng Tử Tiên nghe.
Kiếm Trảm Long là thanh kiếm mạnh nhất thế gian, là kiếm thường mà so sánh với thần kiếm thì không thua sót một ly. Nhưng mà cả game chỉ có 1 thanh, nghe nói có người đánh quái nhặt được, nhưng chẳng biết là ai.
Hôm nay Tiết Nhiễm được mở to mắt, một thanh kiếm Trảm Long, lại ở trong tay thích khách hả? Giời ơi, sao mà Thiên Tước Lập Phong lại tốt số thế?
Lăng Tử Tiên xem bóng người màu lục, bỗng bội phục, thao tác… Phải nói là quá tuyệt vời!
Dù là cô Lăng Tử Tiên, cũng muốn viết chữ “bội phục” ak~ Mà thích khách cầm kiếm,…
Đẹp trai ngời ngời~~~
Lúc Lăng Tử Tiên cứ ngẩn người, hệ thống nảy ra tin tức mới—
[Hệ thống thông báo] Người chơi Thiên Tước Lập Phong, Công tử Bách Diệp, Hổ Phách, Lăng Ba Tiên Tử, Xích Luyện Tiên Tử… Chiến thắng tiên ác Vô Cực Thiên Tôn, thần công cái thế, giải cứu thương sinh trước cảnh nước lửa…
Lăng Tử Tiên không thèm để ý, dù sao Boss như thế này, người đầu vượt qua, chắc chắn sẽ được hệ thống thông báo rộng khắp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.