Chương 53
Hàn Tử Dạ
09/10/2013
“Đàn anh, không sao chứ?” Tiết Nhiễm buồn cười hỏi, anh ấy nhìn y chang gấu trúc.
“Đều tại anh cả hết, bắt anh phải hoàn thành chống tài liệu chỉ trong vòng một đêm.” Tiếu Phàm giơ một xấp tài liệu trên tay, khóc không ra nước mắt.
Bất Phá cầm tập tài liệu, giở lướt qua. “Chỗ này chẳng phải để tuần sau mới dịch mà, sao bắt cậu hoàn thành trong 1 đêm?”
“Tính anh cả… Đới với “ai đó” mới đến…” Bạch Dạ cười, ánh mắt hướng thẳng Lăng Tử Tiên.
Có thể nói, Lăng Tử Tiên không tồi, nhưng cô tức, xem ra ông chủ mới này định dặn mặt cô phải không?
Tiết Nhiễm cùng Mạc Sầu cách Lăng Tử Tiên xa một chút, xem ra ông chủ này rất là khó thân cận!
Giờ Tiếu Phàm mới cảm thấy tính nghiêm trọng của vấn đền, nhanh nhảu. “Em Lăng, em đừng hiểu lầm, là vì đối tác bên nước Mỹ đột ngột yêu cầu hợp tác, nên anh cả mới bắt anh gấp rút hoàn thành công việc sớm như vậy, không phải là không tin em đâu!”
“Haha.” Bạch Ngọc đứng một bên, cười tủm tỉm khiến người ta rợn gai ốc.
Lăng Tử Tiên không đổi sắc, khiến người khác khó đoán là vui hay buồn, cơ mà chắc chắn là chẳng vui vẻ gì.
“Sắp đến giờ đi làm rồi, các vị quản lý, bọn em còn phải tham quan nơi công tác trước không?” Lăng Tử Tiên hỏi một cách ung dung, giọng nói, sắc mặt không biến đổi.
Bất Phá cười thẹn, mấy người ở lầu này khá là tự nhiên, nhưng tùy tiện có “vấn đề”. Ví dụ một người mới đến là vào việc luôn, không cần biết đã quen với tác phong làm công việc chưa, cho nên giờ mới không quen.
Tiếu Phàm dẫn Lăng Tử Tiên đến nơi cô làm việc.Tiết Nhiễm theo Bất Phá đi, về phần Mạc Sầu, nội dung công việc cũng không khác biệt nhiều, nhưng ít nhiều cũng khá vất vả, lãnh đạo trực tiếp là Âu Dương Thư, cái tên thực văn vẻ.
Bạch Ngọc cùng Bạch Dạ vữa dẫn người tới đã về văn phòng của mình, nếu so với diện tích cả tầng lầu, thì căn phòng này đúng là không nhỏ, Lăng Tử Tiên, Tiết Nhiễm dù là thư ký những cũng có văn phòng riêng, chắc là thư ký cấp cao.
Nhưng chưa từng tham gia lớp đào tạo thư ký, chắc cũng có phần khó khăn.
Về Mạc Sầu lại khá thú vị, có thể đi các nơi, không có phòng riêng, là một phòng rộng, không nhiều bàn lắm, nhân viên tự do đi lại, khá giống nhau, tự do thoải mái, có nam có nữ.
Khi Mạc Sầu gặp sếp trên, cô lại ngán ngẩm.
Âu Dương Thư thấy một cô gái ngồi trước bàn làm việc của anh, một cô gái dù chỉ nhìn sau lưng cũng thấy thú vị, nhìn qua nhìn lại, càng khẳng định thêm.
“Mạc Sầu?” Âu Dương Thư sở hữu lớp da trắng nõn, ngũ quan đoan chính, đeo kính đen, tóc vàng, tai đeo mấy khuyên, quần áo thoải mái, rõ ràng là tên lưu manh, thật xấu hổ cho cái tên đầy nho nhã!
“Âu Dương Thư?” Mạc Sầu cũng hỏi, cảm thấy mình như được gặp Ultraman ấy.
Âu Dương Thư nhíu mày, dẩy nhẹ gọng kính lên cao. “Làm việc với tôi không cần quá khách sáo thế đâu, hơn nữa…” Anh đánh giá cách ăn mặc của Mạc Sầu. “Quá rườm rà, không cần thiết.”
Nghe vậy Mạc Sầu nhướng cao mày, tiện tay lấy chiếc bút màu đen có hình thỏ, hươ tay, thấy Âu Dương Thư khó hiểu, cô giải thích: “Vẽ bậy lên mắt kính, để anh không thấy nữa.”
Âu Dương Thư kinh ngạc, chợt bật cười. “Thật thú vị, khó trách Bất Phá lại đề cử cô như vậy.” Khoanh tay, hai chân gác lên bàn, vuốt căm, ra vẻ tính toán, hỏi cô. “”Mạc Sầu, em có bạn trai chưa?”
“Anh muốn theo đuổi tôi à?” Mạc Sầu thản nhiên hỏi lại, không chút biểu cảm.
“Ukm… Nói như vậy cũng không phải không thể.” Âu Dương Thư cảm thấy thú vị, lúc trước anh cũng chưa từng có thư ký, nhưng mà…
“Anh khẳng định mình theo đuổi phụ nữ?” Mạc Sầu đứng đắn hỏi một câu.
Âu Dương Thư sượng mặt, trừng Mạc Sầu. Đúng vậy, lúc trước anh cũng có trợ lý, mà đa số đều là nam, mà mấy người này, cho dù đã có bạn gái hay không, về sau thể nào cũng tỏ ra một vài “hành động đặc biệt” với anh. Cho nên lúc nào anh cũng ra vẻ bận rộn, để không cần tiếp xúc nhiều.
Lời Mạc Sầu chạm đúng chỗ đau của anh, xoay người, rút ra điệp văn bản dày trên mặt bàn bừa bộn, ném cho Mjac Sầu, nói: “Hai ngày, xử lý hết, tôi sẽ kiểm tra.”
Mạc Sầu nhìn anh chàng, cong môi, chuyện cỏn con mà giận thế làm gì, ai bảo anh có gương mặt tiểu thụ điển hình chứ?
Cho nên mới nói, tại ngày đi làm đầu tiên, Mạc Sầu thành công khiến Âu Dương Thư phải nhớ mặt, về sau là anh chàng cam chịu, mà cũng hưởng thụ không ít.
Về phần Bất Phá đại thúc, Tiết Nhiễm cũng có văn phòng riêng, cho nên cũng không thể quấy rầy chàng ta, mà khi làm việc, Tiết Nhiễm đều tập trung. Cho nên mấy lần Bất Phá đi tìm cô bạn, đều là lúc cô đang chăm chỉ làm việc.
Lăng Tử Tiên… Chắc là bất thường nhất.
“Đều tại anh cả hết, bắt anh phải hoàn thành chống tài liệu chỉ trong vòng một đêm.” Tiếu Phàm giơ một xấp tài liệu trên tay, khóc không ra nước mắt.
Bất Phá cầm tập tài liệu, giở lướt qua. “Chỗ này chẳng phải để tuần sau mới dịch mà, sao bắt cậu hoàn thành trong 1 đêm?”
“Tính anh cả… Đới với “ai đó” mới đến…” Bạch Dạ cười, ánh mắt hướng thẳng Lăng Tử Tiên.
Có thể nói, Lăng Tử Tiên không tồi, nhưng cô tức, xem ra ông chủ mới này định dặn mặt cô phải không?
Tiết Nhiễm cùng Mạc Sầu cách Lăng Tử Tiên xa một chút, xem ra ông chủ này rất là khó thân cận!
Giờ Tiếu Phàm mới cảm thấy tính nghiêm trọng của vấn đền, nhanh nhảu. “Em Lăng, em đừng hiểu lầm, là vì đối tác bên nước Mỹ đột ngột yêu cầu hợp tác, nên anh cả mới bắt anh gấp rút hoàn thành công việc sớm như vậy, không phải là không tin em đâu!”
“Haha.” Bạch Ngọc đứng một bên, cười tủm tỉm khiến người ta rợn gai ốc.
Lăng Tử Tiên không đổi sắc, khiến người khác khó đoán là vui hay buồn, cơ mà chắc chắn là chẳng vui vẻ gì.
“Sắp đến giờ đi làm rồi, các vị quản lý, bọn em còn phải tham quan nơi công tác trước không?” Lăng Tử Tiên hỏi một cách ung dung, giọng nói, sắc mặt không biến đổi.
Bất Phá cười thẹn, mấy người ở lầu này khá là tự nhiên, nhưng tùy tiện có “vấn đề”. Ví dụ một người mới đến là vào việc luôn, không cần biết đã quen với tác phong làm công việc chưa, cho nên giờ mới không quen.
Tiếu Phàm dẫn Lăng Tử Tiên đến nơi cô làm việc.Tiết Nhiễm theo Bất Phá đi, về phần Mạc Sầu, nội dung công việc cũng không khác biệt nhiều, nhưng ít nhiều cũng khá vất vả, lãnh đạo trực tiếp là Âu Dương Thư, cái tên thực văn vẻ.
Bạch Ngọc cùng Bạch Dạ vữa dẫn người tới đã về văn phòng của mình, nếu so với diện tích cả tầng lầu, thì căn phòng này đúng là không nhỏ, Lăng Tử Tiên, Tiết Nhiễm dù là thư ký những cũng có văn phòng riêng, chắc là thư ký cấp cao.
Nhưng chưa từng tham gia lớp đào tạo thư ký, chắc cũng có phần khó khăn.
Về Mạc Sầu lại khá thú vị, có thể đi các nơi, không có phòng riêng, là một phòng rộng, không nhiều bàn lắm, nhân viên tự do đi lại, khá giống nhau, tự do thoải mái, có nam có nữ.
Khi Mạc Sầu gặp sếp trên, cô lại ngán ngẩm.
Âu Dương Thư thấy một cô gái ngồi trước bàn làm việc của anh, một cô gái dù chỉ nhìn sau lưng cũng thấy thú vị, nhìn qua nhìn lại, càng khẳng định thêm.
“Mạc Sầu?” Âu Dương Thư sở hữu lớp da trắng nõn, ngũ quan đoan chính, đeo kính đen, tóc vàng, tai đeo mấy khuyên, quần áo thoải mái, rõ ràng là tên lưu manh, thật xấu hổ cho cái tên đầy nho nhã!
“Âu Dương Thư?” Mạc Sầu cũng hỏi, cảm thấy mình như được gặp Ultraman ấy.
Âu Dương Thư nhíu mày, dẩy nhẹ gọng kính lên cao. “Làm việc với tôi không cần quá khách sáo thế đâu, hơn nữa…” Anh đánh giá cách ăn mặc của Mạc Sầu. “Quá rườm rà, không cần thiết.”
Nghe vậy Mạc Sầu nhướng cao mày, tiện tay lấy chiếc bút màu đen có hình thỏ, hươ tay, thấy Âu Dương Thư khó hiểu, cô giải thích: “Vẽ bậy lên mắt kính, để anh không thấy nữa.”
Âu Dương Thư kinh ngạc, chợt bật cười. “Thật thú vị, khó trách Bất Phá lại đề cử cô như vậy.” Khoanh tay, hai chân gác lên bàn, vuốt căm, ra vẻ tính toán, hỏi cô. “”Mạc Sầu, em có bạn trai chưa?”
“Anh muốn theo đuổi tôi à?” Mạc Sầu thản nhiên hỏi lại, không chút biểu cảm.
“Ukm… Nói như vậy cũng không phải không thể.” Âu Dương Thư cảm thấy thú vị, lúc trước anh cũng chưa từng có thư ký, nhưng mà…
“Anh khẳng định mình theo đuổi phụ nữ?” Mạc Sầu đứng đắn hỏi một câu.
Âu Dương Thư sượng mặt, trừng Mạc Sầu. Đúng vậy, lúc trước anh cũng có trợ lý, mà đa số đều là nam, mà mấy người này, cho dù đã có bạn gái hay không, về sau thể nào cũng tỏ ra một vài “hành động đặc biệt” với anh. Cho nên lúc nào anh cũng ra vẻ bận rộn, để không cần tiếp xúc nhiều.
Lời Mạc Sầu chạm đúng chỗ đau của anh, xoay người, rút ra điệp văn bản dày trên mặt bàn bừa bộn, ném cho Mjac Sầu, nói: “Hai ngày, xử lý hết, tôi sẽ kiểm tra.”
Mạc Sầu nhìn anh chàng, cong môi, chuyện cỏn con mà giận thế làm gì, ai bảo anh có gương mặt tiểu thụ điển hình chứ?
Cho nên mới nói, tại ngày đi làm đầu tiên, Mạc Sầu thành công khiến Âu Dương Thư phải nhớ mặt, về sau là anh chàng cam chịu, mà cũng hưởng thụ không ít.
Về phần Bất Phá đại thúc, Tiết Nhiễm cũng có văn phòng riêng, cho nên cũng không thể quấy rầy chàng ta, mà khi làm việc, Tiết Nhiễm đều tập trung. Cho nên mấy lần Bất Phá đi tìm cô bạn, đều là lúc cô đang chăm chỉ làm việc.
Lăng Tử Tiên… Chắc là bất thường nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.