Chương 88: Sơn Vương Điền Nam
Ngô Cửu Điện
12/09/2023
Ánh sáng mờ nhạt của bảng điều khiển in vào con ngươi của Vệ Ách, hệ thống không có phản ứng, Vệ Ách cũng không vội. Dáng người cậu cao dong dỏng lạnh lùng đứng đấy, vừa nhìn xung quanh vừa xoay cổ tay. Xương cổ tay bị quỷ thần nắm để lại cảm giác lạnh lẽo đâm nhói. Vệ Ách nắm cổ tay, mong có thể sớm loại bỏ cảm giác nho nhỏ này.
Một lúc sau, tiếng "đing đong" máy móc vang lên.
Một nhiệm vụ mới xuất hiện trên bảng điều khiển của Vệ Ách, nhiệm vụ [kiểm tra sàn nhà trại để lấy manh mối ẩn] phần thưởng: Một bản đồ và một vũ khí.
Vệ Ách thấy bảng nhiệm vụ thì hơi nhướng mày.
Sự khác biệt giữa hệ thống Quỷ Thoại và hệ thống vô hạn mà cậu quen thuộc đã lộ rõ —— Chủ Thần có quyền kiểm soát các bãi săn do mình tạo ra cao hơn nhiều so với hệ thống Quỷ Thoại. Lúc trước những người có thâm niên đuổi giết cậu nhận được sự giúp đỡ trong phó bản dễ dàng hơn nhiều.
Mà app Quỷ Thoại, dù bản thân hệ thống đã bị uy hiếp nghiêm trọng, thoạt nhìn nó cũng cần phải tuân thủ "quy tắc phó bản".
Ý nghĩ vừa lướt qua, toàn bộ bảng điều khiển của Vệ Ách đều chuyển sang màu đỏ như máu.
Ánh sáng đỏ xung quanh đồng hồ cát bắt đầu lóe lên.
Rõ ràng là đang cảnh cáo.
Cùng lúc đó, tiếng trống nặng nề từ ngoài trại lâu truyền đến, máu trên tường của trại lâu nặng nề đến mức tưởng chừng như có thể nhỏ xuống bất cứ lúc nào. Vệ Ách không tiếp tục dây dưa với hệ thống mà lấy ra một chiếc rương gỗ có hơi mốc meo thối rữa dưới sàn nhà trại lâu. Sau khi mở ra, bên trong đặt một tấm bản đồ da dê ố vàng ẩm ướt, bên cạnh bản đồ là một bộ đao mỏng màu bạc sáng như tuyết.
[Chúc mừng người chơi "Vệ Ách" đã nhận được bản đồ Thoán Bặc]
[Chúc mừng người chơi "Vệ Ách" đã nhận được bộ đạo cụ cấp ba "đao Ngân Điệp"]
Mười hai thanh Ngân Điệp hình như thuộc về đạo cụ từ quỷ hóa thành.
Lưỡi đao mỏng manh như cánh bướm bạc run rẩy. Vừa có thể dùng như đoản đao, lại có thể dùng như phi tiêu ám khí. Mười hai cán Ngân Điệp hợp lại với nhau, có thể kết hợp lại với nhau.
Ngón tay Vệ Ách lướt qua.
"Rắc" một tiếng, mười hai cánh bướm bạc khép lại, dán vào cổ tay Vệ Ách một cách nhẹ nhàng và lạnh lẽo, ánh sáng bạc phản chiếu dưới ống tay áo buông xuống.
Cốt truyện của [Ba Xà Thoán Bặc] lấy bối cảnh trong một tòa nhà ẩm ướt và mục nát, trong phòng tràn ngập mùi hôi thối khó tả.
Mặt đất đầy máu, không có cửa sổ, cửa bị khóa từ bên ngoài, lờ mờ có thể thấy mấy vết xước đẫm máu do móng tay cào trên khung cửa. Kết hợp với mô tả nhiệm vụ "sống sót từ cung phụng", thân phận mấy người bị giam ở đây rất dễ biết. Khi Vệ Ách liếc sang, cậu phát hiện mấy chạm khắc xiêu vẹo trên vách tường.
Có cũ có mới, hình như đều là chạm khắc bằng móng tay, mảng lớn chữ viết rất mờ.
Chỉ có thể mơ hồ thấy chữ "Thoán Bặc", "Long Thần", "Đại Xà" không ngừng xuất hiện.
Ở gần mặt tường, Vệ Ách phát hiện một vùng chữ viết tay không bị ẩm ướt và mục nát, nó cong queo và khắc họa sự sợ hãi:
"Liên tục ba tháng không có phản hồi từ Long Thần, có người trong tộc đã bắt đầu bỏ chạy, bọn A Trác, A Thốn đã chạy trốn. Các tộc trưởng quyết định hiến tế cho Long Thần và thỉnh cầu nó đáp lại."
"Bọn họ... đã chọn trúng A Di. A Di là vợ tôi, tôi không thể để cô ấy bị hiến tế."
"Tôi thay A Di vào nơi này, tôi bắt đầu nằm mơ."
"Tôi nghe thấy rất nhiều âm thanh kỳ lạ phát ra từ trong núi, núi non nứt ra, vô số con bướm thối rữa bay lên từ một con rắn lớn và dài vô biên dưới lòng đất."
"Tôi mơ thấy xác của Long Thần đang bị gặm ăn..."
Vết khắc sau từ "gặm ăn" kéo dài rồi đột nhiên dừng lại.
Vệ Ách xem xong chữ khắc sợ hãi cuối cùng, có vẻ như trong cốt truyện ẩn của [Ba Xà Thoán Bặc], thân phận mà người chơi nhận được chính là người tộc Thoán Bặc thay thế người yêu trở thành vật tế. Sau khi Long Thần được hai tộc cung phụng xảy ra chuyện, hai tộc không còn cách nào khác đành phải lựa chọn cung phụng để đáp lại. Sau khi bị nhốt trong phòng, bọn họ mơ thấy một con rắn lớn thối rữa —— "Long Thần Thoán Bặc" hoặc có thể nói là Ba Xà, bắt đầu thối rữa vào thời gian mà bọn họ cung phụng.
Việc Ba Xà thối rữa có liên quan đến "Sơn Vương", hay là sự thối rữa của Ba Xà khiến "Sơn Vương" có cơ hội để tận dụng.
Vệ Ách nghiêng về vế sau.
Mùi hôi thối nồng nặc tràn ngập trong phòng.
Vài suy đoán hiện lên, tiếng trống da trâu nặng nề từ bên ngoài trại lâu truyền đến.
Khi tiếng trống vang lên, tiếng bước chân vang lên từ dưới ngôi nhà tối tăm của trại lâu, có ít nhất ba người Thoán Bặc đang bước lên thang đi về phía căn phòng của cậu.
Sự giằng co giữa bảng điều khiển hệ thống và Vệ Ách mờ dần, đột nhiên chuyển sang trạng thái thông báo máy móc lạnh lùng: [Tế lễ Thoán Bặc đã bắt đầu, yêu cầu toàn tộc Thoán Bặc đến địa điểm hiến tế, yêu cầu toàn bộ những người Thoán Bặc bị cung phụng đến sân tế lễ. Người Thoán Bặc chưa đến sẽ bị hồ hiến tế tấn công.]
Cửa gỗ kẽo kẹt một tiếng mở ra, ba người tộc Thoán Bặc kéo Vệ Ách ra ngoài.
Vệ Ách không phản kháng đi theo ba người bọn họ.
Nhiệm vụ nhắc nhở phải lấy được một vật phẩm thần bí, mới có thể sống sót từ trong cung phụng. Sau đó trước khi cung phụng bắt đầu, cậu hoặc là nói người "cống phẩm" ban đầu sẽ không chết. Mà nơi tôn giáo của một bộ lạc nguyên thủy chốn Man Sơn, hơn phân nửa chính là trung tâm quyền lực của trại tộc, có vật phẩm thần bí thì chắc ăn sẽ tập trung ở đây.
Với thân phận "cống phẩm" thì cậu có thể gần nơi cất giữ đồ vật lúc ban đầu hơn.
Vệ Ách ngoan ngoãn đi xuống.
Thái độ của người Thoán Bặc đối với những người hi sinh của chính chủng tộc mình rõ ràng tốt hơn nhiều so với họ Hồ thổ lâu. Bọn họ thấy "người cùng tộc" Vệ Ách số khổ không có ý định chạy trốn thì cũng không cầm dây thừng áp giải nữa, mà dẫn cậu đi ra ngoài trại lâu. Ánh sáng âm u đáng sợ và ngột ngạt bao trùm trại.
Trại lâu trong thời kỳ sinh sống của hai dân tộc Thoán Bặc hoàn toàn khác với "trấn Cốt Thiêu" mà người chơi nhìn thấy.
Từng tòa trại phòng cũng không phải nằm trên một vùng trũng nhỏ được bao quanh bởi ba ngọn núi mà được xây dựng trên những bức tường đúc hẫng (*) có những cây cầu tre nối liền.
(*) Phương pháp đúc hẫng là quá trình xây dựng kết cấu nhịp dần từng đốt theo sơ đồ hẫng cho tới khi nối liền thành kết cấu nhịp cầu hoàn chỉnh.
Ở chính giữa là một trại lâu lởm chởm nhô lên, đáy trại lâu là một đầm nước đen không hề thấy ở "trấn Cốt Thiêu" sau này. Trên đỉnh trại lâu thì treo một xương thú trắng hếu, góc trại lâu giống như sừng rồng sừng rắn vươn ra tám phương hướng. Mà lúc này, trong mắt Vệ Ách, những góc trại đó đang liên tục phun ra khí đen ngùn ngụt.
Dường như với sự thối rữa của "Long Thần", cả trại đã bị xói mòn.
Một số người trong tộc đã bỏ trốn.
Mà họ Thoán Bặc ở lại đang cố gắng đánh thức ý chí của Long Thần bằng hình thức hiến tế —— bọn họ không biết, Ba Xà Thoán Bặc đang thối rữa.
Thùng thùng thùng, ba tiếng trống nặng nề vang lên, Vệ Ách cùng với mấy tên "cống phẩm" khác được trại lâu dẫn ra bị đưa tới bệ gỗ cao chính giữa của trại lâu. Đến lúc này, mới có người Thoán Bặc trói chặt hai tay "cống phẩm" ra phía sau, cũng trói lên bằng dây sắt nặng nề.
Tất cả bọn họ đều bị trói lại, "rầm" vang lên một loạt —— tất cả người Thoán Bặc bị hiến tế cho Long Thần đều bị đẩy xuống khỏi bệ!
Một cơn gió mạnh bất ngờ ập vào mặt, trong quá trình đột nhiên rơi xuống, Vệ Ách rõ ràng nghe được tiếng kêu thảm thiết chói tai của "cống phẩm" bị đẩy xuống hai bên trái phải. Âm thanh điện tử máy móc lạnh lẽo của hệ thống chợt vang lên:
[Đinh —— đong! Chúc mừng người chơi máu cống phẩm may mắn ngài đã kích hoạt trạng thái tiêu cực của "tế lễ Thoán Bặc"!]
** ** ** **
Âm thanh nhắc nhở hệ thống lạnh như băng vang lên trong phòng livestream, khán giả và đội viên vốn đang đoán Vệ Ách đã tiến vào một cốt truyện ẩn khó khăn và nguy hiểm thì sắc mặt đều thay đổi. Mặt đất xung quanh bọn họ không ngừng rạn nứt, từng bộ xương trắng đang chầm chậm từ trong bùn đất trồi lên, thông tin do hệ thống phát ra chỉ đổ thêm dầu vào lửa, khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn.
[Cốt truyện ẩn mà Vệ Ách bước vào có tên là "Ba Xà Thoán Bặc", trấn Cốt Thiêu đang thối rữa dị hóa cũng là Ba Xà, hóa ra nơi này từng là nơi cung phụng cho "Ba Xà"?]
[Đạo cụ mà đoàn họ Thốn tặng cho Vệ Thần có tên là "cờ đi núi Thoán Long"! Cổ đại thường coi đại xà là Long Thần để cung phụng, chẳng lẽ Ba Xà Thoán Bặc chính là "Thoán Long" hình vẽ trên "cờ đi núi Thoán Long" của đoàn họ Thốn —— vậy chẳng phải đoàn họ Thốn có quan hệ gì đó với dòng họ Thoán Bặc sao?]
[Đậu má, nếu không phải Vệ Thần giành được độ thiện cảm của đoàn họ Thốn thì nhánh này sẽ không bao giờ xuất hiện!]
[Hãy to gan đoán thử, có phải Ba Xà xảy ra vấn đề gì đó mới bị "Sơn Chủ" soán ngôi không?]
[Đạo trưởng Giải đoán đúng! Tình huống Vệ Thần bên kia quả nhiên cũng rất tệ.]
[Xương vật tế, xương vật tế sắp đi ra!]
Bình luận dày đặc lướt qua phòng livestream, đất bị khuấy lên, những bộ xương trắng hếu trồi ra từ vết nứt trên mặt đất, hốc mắt tối ôm của mấy bộ xương có mấy con giòi trắng bóng. Trần Trình mắng một tiếng vung tiết côn đánh vỡ một bộ xương khô gần nhất, nhưng ngay khi bộ xương khô vỡ nát từng bướm ma nâu sẫm hư thối bay ra từ bên trong, mang theo mùi thối xông về phía mọi người.
Phấn bướm rơi xuống trên da người lập tứ mưng mủ trào ra.
"Moá nó, từ nay về sau tôi ghét nhất thiêu thân lao đầu, thấy một con đốt một con!" Trần Trình xoay tiết côn, vừa lui về phía sau, vừa chửi ầm lên.
Đội viên phát hiện có điều gì đó không ổn, nhưng khắp nơi đều có "vật tế" đang trồi lên, đi đến đâu cũng có thể giẫm ra một đám bướm ma. Toàn bộ bồn địa của trấn Cốt Thiêu, quả thực chính là một nơi chôn xác cỡ lớn và nơi sản sinh chất độc.
"—— đừng tấn công! Đi lên trại lâu!" Giải Nguyên Chân quyết định thật nhanh, quát một tiếng, kéo một trai tráng đoàn ngựa thồ, dẫn đầu nhảy lên một tòa trại lâu. Trại lâu lung lay sắp đổ dường như đất bên dưới cũng đang nứt ra, nhưng có thể trụ được ít nhất thêm một giờ rưỡi nữa. Dù giá xương người phía dưới có bị trại lâu đè bẹp thì bướm ma bay ra cũng có thể bị trại lâu ngăn cản.
Các thành viên khác kịp phản ứng, lập tức theo sát phía sau.
Chỉ có bên đoàn ngựa thồ họ Thốn bên này, lừa la hí vang nhưng lại không có cách nào cùng người xông lên nóc trại.
Đoàn ngựa thồ họ Thốn và lừa la của mình quanh năm hành nghề đi núi, người và ngựa đều có tình cảm sâu nặng, lúc này một đám trai tráng cao lớn thô kệch dùng hết sức kéo lừa la, muốn kéo chúng nó cùng nhau kéo lên nóc trại lâu. Vẫn là Thốn Đạo Hưng hét to: "... Cắt dây cương thả chúng tự chạy!"
Nương theo tiếng quát của người chỉ huy đoàn ngựa thồ, đám trai tráng rống to một tiếng, chặt đứt dây cương lừa la đã đi cùng họ quanh năm, thả chúng nó tự do. Lừa la vừa thoát khỏi trói buộc, lập tức hí vang lao ra khỏi vùng đất hỗn loạn và bướm ma, xông về phía cửa trại. Đám trai tráng thì chộp lấy xà nhà trại lâu xông lên cùng người chơi.
Mới vừa leo lên nóc trại, mọi người đều cảm nhận được áp lực nặng nề khó tả ập vào mặt, nóc trại lắc lư không khí u ám. Mọi người bước lên mái hiên gỗ chỉ cảm thấy vai nặng như đá đè.
Đúng lúc này, tiếng chuông đồng leng keng vang lên.
Áp lực trên người mọi người chợt nhẹ đi.
—— đó là quỷ lừa la đen nhánh của Thốn Đạo Hưng và Thốn Dịch đã cùng mọi người nhảy lên nóc trại.
Nó là một con gia súc có bốn móng guốc đeo đeo dây cương, bốn móng đá đạp nhảy lên giữa mái hiên thấp còn linh hoạt hơn bọn Trần Trình.
Nơi nào nó chiếu sáng, bướm ma đang bay lượn đều như bị gặp phải ngọn lửa, lập tức bị đốt cháy sạch.
"Đi theo nó, đừng ra khỏi phạm vi chiếu xạ của gương đồng." Giải Nguyên Chân hét lên.
Quỷ lừa la nhảy lên, một đám người cũng không quan tâm đến việc đuổi theo lừa la lên trại có mất mặt hay không, bọn họ đi theo phía sau quỷ lừa la về phía Cốt Bà Lâu liên tiếp như thả diều.
Khi bọn Giải Nguyên Chân lao về phía Cốt Bà Lâu của hắc bà, âm thanh mục nát rách nát truyền đến từ xa, vách tường tứ hợp viện phủ chưởng trại của Mộc Sùng Mạt ầm ầm sụp đổ. Một khối thịt thối đen như mực bị hình người trắng bệch đóng đinh vào vị trí ban đầu càng ngày càng cao. Ánh sáng dầu mỡ dày đặc bị bóp méo đến mức phòng livestream cuối cùng cũng có thể thấy được.
[Đây... đây là cái quái gì thế?]
[Ba Xà hư thối, thổ ty Thập Ngũ Mãnh muốn đoàn họ Thốn áp giải chính là Ba Xà hư thối?]
Cảnh báo chói tai gần như cùng một lúc lại vang lên bên tai người chơi lần nữa.
Phó bản Quỷ Thoại mở ra ba năm, bọn Cao Hạc Trần Trình lần đầu tiên nghe thấy lời cảnh báo nghe đến chết lặng, tiếng chuông báo động vang lên mọi người đều tiếp tục lao về phía Cốt Bà Lâu.
"Ầm" một tiếng, tòa trại lâu thứ nhất sụp đổ. Những người sống trong trại chậm rãi "đứng lên" từ đống đổ nát trong làn khói ngắn ngủi.
** ** ** **
Tầm mười hai "cung phụng" tộc Thoán Bặc bị treo dưới tháp cao ở trung tâm, giống như một chuỗi chuông gió nặng nề, gần sát với đầm nước đen kịt. Mặt ao tràn ngập ánh sáng vặn vẹo và quỷ vận, vài tên tộc Thoán Bặc bị đẩy xuống đều sợ chết khiếp. Còn có một ít ánh sáng xâm chiếm cơ thể sống, âm thanh của mấy người còn sót lại đột nhiên im bặt.
Lần lượt từng người một sắc mặt đều xanh trắng, cứng đơ treo trên mặt ao đen ngòm.
Tế lễ cung phụng cụ thể như thế nào dường như là do đích thân Ba Xà thực hiện.
"Cống phẩm" bị đẩy xuống trại, sau khi treo trên mặt nước, không còn ai nhìn chằm chằm nữa.
Bóng người phản chiếu trên mặt nước u ám, sương mù dày đặc hơn những nơi khác.
Mái tóc bạc của cậu xõa xuống, trên bảng điều khiển của Vệ Ách, dòng máu xung quanh chữ "Thần Lang Quan" dày đặc hơn trước, tốc độ đếm ngược đồng hồ cát cũng nhanh hơn. Máu nhỏ xuống đáy đồng hồ cát, một cảm giác ớn lạnh như đọng lại trên cổ cậu. Vệ Ách hơi nhắm mắt, cũng không vì giao diện máu cống phẩm xảy ra khác thường mà thay đổi gì.
Sắc trời của tộc Thoán Bặc tối sầm, chỉ có hai ba người cầm đuốc tuần tra qua lại.
Trong lúc hai người tuần tra đi ngang qua.
Một trong những "cống phẩm" bị treo ở đáy trại lâu gần mặt nước chợt mở mắt ra.
Ngay sau đó, thanh niên tóc bạc mượn dây thừng lắc lư, lặng lẽ nhảy lên từ dưới trại lâu. Mái tóc bạc dày của cậu lướt qua mặt nước, khi hai người tộc Thoán Bặc quay lưng đi ngược chiều nhau thì cậu lặng lẽ đáp xuống vị trí ban đầu giữa bọn họ. Khi Vệ Ách đáp xuống hành lang trại lâu, bỗng nhiên một tiếng máu thịt "ùng ục" bị nuốt chửng truyền đến từ đầm đen bên dưới.
Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên:
[Cảnh báo: "Ba Xà Thoán Bặc" đang thối rữa, nuốt chửng cống phẩm của nó vào ban đêm.]
[—— khi những cống phẩm khác bị Ba Xà Thoán Bặc nuốt chửng, người chạy trốn sẽ bị phát hiện ngay lập tức! Xin hãy nhanh chóng tìm được vật phẩm mục tiêu càng sớm càng tốt!]
Tác giả có lời muốn nói:
Thần tồi: Vợ tôi cung phụng thứ khác sau lưng tôi:) giận run người.jpg
Một lúc sau, tiếng "đing đong" máy móc vang lên.
Một nhiệm vụ mới xuất hiện trên bảng điều khiển của Vệ Ách, nhiệm vụ [kiểm tra sàn nhà trại để lấy manh mối ẩn] phần thưởng: Một bản đồ và một vũ khí.
Vệ Ách thấy bảng nhiệm vụ thì hơi nhướng mày.
Sự khác biệt giữa hệ thống Quỷ Thoại và hệ thống vô hạn mà cậu quen thuộc đã lộ rõ —— Chủ Thần có quyền kiểm soát các bãi săn do mình tạo ra cao hơn nhiều so với hệ thống Quỷ Thoại. Lúc trước những người có thâm niên đuổi giết cậu nhận được sự giúp đỡ trong phó bản dễ dàng hơn nhiều.
Mà app Quỷ Thoại, dù bản thân hệ thống đã bị uy hiếp nghiêm trọng, thoạt nhìn nó cũng cần phải tuân thủ "quy tắc phó bản".
Ý nghĩ vừa lướt qua, toàn bộ bảng điều khiển của Vệ Ách đều chuyển sang màu đỏ như máu.
Ánh sáng đỏ xung quanh đồng hồ cát bắt đầu lóe lên.
Rõ ràng là đang cảnh cáo.
Cùng lúc đó, tiếng trống nặng nề từ ngoài trại lâu truyền đến, máu trên tường của trại lâu nặng nề đến mức tưởng chừng như có thể nhỏ xuống bất cứ lúc nào. Vệ Ách không tiếp tục dây dưa với hệ thống mà lấy ra một chiếc rương gỗ có hơi mốc meo thối rữa dưới sàn nhà trại lâu. Sau khi mở ra, bên trong đặt một tấm bản đồ da dê ố vàng ẩm ướt, bên cạnh bản đồ là một bộ đao mỏng màu bạc sáng như tuyết.
[Chúc mừng người chơi "Vệ Ách" đã nhận được bản đồ Thoán Bặc]
[Chúc mừng người chơi "Vệ Ách" đã nhận được bộ đạo cụ cấp ba "đao Ngân Điệp"]
Mười hai thanh Ngân Điệp hình như thuộc về đạo cụ từ quỷ hóa thành.
Lưỡi đao mỏng manh như cánh bướm bạc run rẩy. Vừa có thể dùng như đoản đao, lại có thể dùng như phi tiêu ám khí. Mười hai cán Ngân Điệp hợp lại với nhau, có thể kết hợp lại với nhau.
Ngón tay Vệ Ách lướt qua.
"Rắc" một tiếng, mười hai cánh bướm bạc khép lại, dán vào cổ tay Vệ Ách một cách nhẹ nhàng và lạnh lẽo, ánh sáng bạc phản chiếu dưới ống tay áo buông xuống.
Cốt truyện của [Ba Xà Thoán Bặc] lấy bối cảnh trong một tòa nhà ẩm ướt và mục nát, trong phòng tràn ngập mùi hôi thối khó tả.
Mặt đất đầy máu, không có cửa sổ, cửa bị khóa từ bên ngoài, lờ mờ có thể thấy mấy vết xước đẫm máu do móng tay cào trên khung cửa. Kết hợp với mô tả nhiệm vụ "sống sót từ cung phụng", thân phận mấy người bị giam ở đây rất dễ biết. Khi Vệ Ách liếc sang, cậu phát hiện mấy chạm khắc xiêu vẹo trên vách tường.
Có cũ có mới, hình như đều là chạm khắc bằng móng tay, mảng lớn chữ viết rất mờ.
Chỉ có thể mơ hồ thấy chữ "Thoán Bặc", "Long Thần", "Đại Xà" không ngừng xuất hiện.
Ở gần mặt tường, Vệ Ách phát hiện một vùng chữ viết tay không bị ẩm ướt và mục nát, nó cong queo và khắc họa sự sợ hãi:
"Liên tục ba tháng không có phản hồi từ Long Thần, có người trong tộc đã bắt đầu bỏ chạy, bọn A Trác, A Thốn đã chạy trốn. Các tộc trưởng quyết định hiến tế cho Long Thần và thỉnh cầu nó đáp lại."
"Bọn họ... đã chọn trúng A Di. A Di là vợ tôi, tôi không thể để cô ấy bị hiến tế."
"Tôi thay A Di vào nơi này, tôi bắt đầu nằm mơ."
"Tôi nghe thấy rất nhiều âm thanh kỳ lạ phát ra từ trong núi, núi non nứt ra, vô số con bướm thối rữa bay lên từ một con rắn lớn và dài vô biên dưới lòng đất."
"Tôi mơ thấy xác của Long Thần đang bị gặm ăn..."
Vết khắc sau từ "gặm ăn" kéo dài rồi đột nhiên dừng lại.
Vệ Ách xem xong chữ khắc sợ hãi cuối cùng, có vẻ như trong cốt truyện ẩn của [Ba Xà Thoán Bặc], thân phận mà người chơi nhận được chính là người tộc Thoán Bặc thay thế người yêu trở thành vật tế. Sau khi Long Thần được hai tộc cung phụng xảy ra chuyện, hai tộc không còn cách nào khác đành phải lựa chọn cung phụng để đáp lại. Sau khi bị nhốt trong phòng, bọn họ mơ thấy một con rắn lớn thối rữa —— "Long Thần Thoán Bặc" hoặc có thể nói là Ba Xà, bắt đầu thối rữa vào thời gian mà bọn họ cung phụng.
Việc Ba Xà thối rữa có liên quan đến "Sơn Vương", hay là sự thối rữa của Ba Xà khiến "Sơn Vương" có cơ hội để tận dụng.
Vệ Ách nghiêng về vế sau.
Mùi hôi thối nồng nặc tràn ngập trong phòng.
Vài suy đoán hiện lên, tiếng trống da trâu nặng nề từ bên ngoài trại lâu truyền đến.
Khi tiếng trống vang lên, tiếng bước chân vang lên từ dưới ngôi nhà tối tăm của trại lâu, có ít nhất ba người Thoán Bặc đang bước lên thang đi về phía căn phòng của cậu.
Sự giằng co giữa bảng điều khiển hệ thống và Vệ Ách mờ dần, đột nhiên chuyển sang trạng thái thông báo máy móc lạnh lùng: [Tế lễ Thoán Bặc đã bắt đầu, yêu cầu toàn tộc Thoán Bặc đến địa điểm hiến tế, yêu cầu toàn bộ những người Thoán Bặc bị cung phụng đến sân tế lễ. Người Thoán Bặc chưa đến sẽ bị hồ hiến tế tấn công.]
Cửa gỗ kẽo kẹt một tiếng mở ra, ba người tộc Thoán Bặc kéo Vệ Ách ra ngoài.
Vệ Ách không phản kháng đi theo ba người bọn họ.
Nhiệm vụ nhắc nhở phải lấy được một vật phẩm thần bí, mới có thể sống sót từ trong cung phụng. Sau đó trước khi cung phụng bắt đầu, cậu hoặc là nói người "cống phẩm" ban đầu sẽ không chết. Mà nơi tôn giáo của một bộ lạc nguyên thủy chốn Man Sơn, hơn phân nửa chính là trung tâm quyền lực của trại tộc, có vật phẩm thần bí thì chắc ăn sẽ tập trung ở đây.
Với thân phận "cống phẩm" thì cậu có thể gần nơi cất giữ đồ vật lúc ban đầu hơn.
Vệ Ách ngoan ngoãn đi xuống.
Thái độ của người Thoán Bặc đối với những người hi sinh của chính chủng tộc mình rõ ràng tốt hơn nhiều so với họ Hồ thổ lâu. Bọn họ thấy "người cùng tộc" Vệ Ách số khổ không có ý định chạy trốn thì cũng không cầm dây thừng áp giải nữa, mà dẫn cậu đi ra ngoài trại lâu. Ánh sáng âm u đáng sợ và ngột ngạt bao trùm trại.
Trại lâu trong thời kỳ sinh sống của hai dân tộc Thoán Bặc hoàn toàn khác với "trấn Cốt Thiêu" mà người chơi nhìn thấy.
Từng tòa trại phòng cũng không phải nằm trên một vùng trũng nhỏ được bao quanh bởi ba ngọn núi mà được xây dựng trên những bức tường đúc hẫng (*) có những cây cầu tre nối liền.
(*) Phương pháp đúc hẫng là quá trình xây dựng kết cấu nhịp dần từng đốt theo sơ đồ hẫng cho tới khi nối liền thành kết cấu nhịp cầu hoàn chỉnh.
Ở chính giữa là một trại lâu lởm chởm nhô lên, đáy trại lâu là một đầm nước đen không hề thấy ở "trấn Cốt Thiêu" sau này. Trên đỉnh trại lâu thì treo một xương thú trắng hếu, góc trại lâu giống như sừng rồng sừng rắn vươn ra tám phương hướng. Mà lúc này, trong mắt Vệ Ách, những góc trại đó đang liên tục phun ra khí đen ngùn ngụt.
Dường như với sự thối rữa của "Long Thần", cả trại đã bị xói mòn.
Một số người trong tộc đã bỏ trốn.
Mà họ Thoán Bặc ở lại đang cố gắng đánh thức ý chí của Long Thần bằng hình thức hiến tế —— bọn họ không biết, Ba Xà Thoán Bặc đang thối rữa.
Thùng thùng thùng, ba tiếng trống nặng nề vang lên, Vệ Ách cùng với mấy tên "cống phẩm" khác được trại lâu dẫn ra bị đưa tới bệ gỗ cao chính giữa của trại lâu. Đến lúc này, mới có người Thoán Bặc trói chặt hai tay "cống phẩm" ra phía sau, cũng trói lên bằng dây sắt nặng nề.
Tất cả bọn họ đều bị trói lại, "rầm" vang lên một loạt —— tất cả người Thoán Bặc bị hiến tế cho Long Thần đều bị đẩy xuống khỏi bệ!
Một cơn gió mạnh bất ngờ ập vào mặt, trong quá trình đột nhiên rơi xuống, Vệ Ách rõ ràng nghe được tiếng kêu thảm thiết chói tai của "cống phẩm" bị đẩy xuống hai bên trái phải. Âm thanh điện tử máy móc lạnh lẽo của hệ thống chợt vang lên:
[Đinh —— đong! Chúc mừng người chơi máu cống phẩm may mắn ngài đã kích hoạt trạng thái tiêu cực của "tế lễ Thoán Bặc"!]
** ** ** **
Âm thanh nhắc nhở hệ thống lạnh như băng vang lên trong phòng livestream, khán giả và đội viên vốn đang đoán Vệ Ách đã tiến vào một cốt truyện ẩn khó khăn và nguy hiểm thì sắc mặt đều thay đổi. Mặt đất xung quanh bọn họ không ngừng rạn nứt, từng bộ xương trắng đang chầm chậm từ trong bùn đất trồi lên, thông tin do hệ thống phát ra chỉ đổ thêm dầu vào lửa, khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn.
[Cốt truyện ẩn mà Vệ Ách bước vào có tên là "Ba Xà Thoán Bặc", trấn Cốt Thiêu đang thối rữa dị hóa cũng là Ba Xà, hóa ra nơi này từng là nơi cung phụng cho "Ba Xà"?]
[Đạo cụ mà đoàn họ Thốn tặng cho Vệ Thần có tên là "cờ đi núi Thoán Long"! Cổ đại thường coi đại xà là Long Thần để cung phụng, chẳng lẽ Ba Xà Thoán Bặc chính là "Thoán Long" hình vẽ trên "cờ đi núi Thoán Long" của đoàn họ Thốn —— vậy chẳng phải đoàn họ Thốn có quan hệ gì đó với dòng họ Thoán Bặc sao?]
[Đậu má, nếu không phải Vệ Thần giành được độ thiện cảm của đoàn họ Thốn thì nhánh này sẽ không bao giờ xuất hiện!]
[Hãy to gan đoán thử, có phải Ba Xà xảy ra vấn đề gì đó mới bị "Sơn Chủ" soán ngôi không?]
[Đạo trưởng Giải đoán đúng! Tình huống Vệ Thần bên kia quả nhiên cũng rất tệ.]
[Xương vật tế, xương vật tế sắp đi ra!]
Bình luận dày đặc lướt qua phòng livestream, đất bị khuấy lên, những bộ xương trắng hếu trồi ra từ vết nứt trên mặt đất, hốc mắt tối ôm của mấy bộ xương có mấy con giòi trắng bóng. Trần Trình mắng một tiếng vung tiết côn đánh vỡ một bộ xương khô gần nhất, nhưng ngay khi bộ xương khô vỡ nát từng bướm ma nâu sẫm hư thối bay ra từ bên trong, mang theo mùi thối xông về phía mọi người.
Phấn bướm rơi xuống trên da người lập tứ mưng mủ trào ra.
"Moá nó, từ nay về sau tôi ghét nhất thiêu thân lao đầu, thấy một con đốt một con!" Trần Trình xoay tiết côn, vừa lui về phía sau, vừa chửi ầm lên.
Đội viên phát hiện có điều gì đó không ổn, nhưng khắp nơi đều có "vật tế" đang trồi lên, đi đến đâu cũng có thể giẫm ra một đám bướm ma. Toàn bộ bồn địa của trấn Cốt Thiêu, quả thực chính là một nơi chôn xác cỡ lớn và nơi sản sinh chất độc.
"—— đừng tấn công! Đi lên trại lâu!" Giải Nguyên Chân quyết định thật nhanh, quát một tiếng, kéo một trai tráng đoàn ngựa thồ, dẫn đầu nhảy lên một tòa trại lâu. Trại lâu lung lay sắp đổ dường như đất bên dưới cũng đang nứt ra, nhưng có thể trụ được ít nhất thêm một giờ rưỡi nữa. Dù giá xương người phía dưới có bị trại lâu đè bẹp thì bướm ma bay ra cũng có thể bị trại lâu ngăn cản.
Các thành viên khác kịp phản ứng, lập tức theo sát phía sau.
Chỉ có bên đoàn ngựa thồ họ Thốn bên này, lừa la hí vang nhưng lại không có cách nào cùng người xông lên nóc trại.
Đoàn ngựa thồ họ Thốn và lừa la của mình quanh năm hành nghề đi núi, người và ngựa đều có tình cảm sâu nặng, lúc này một đám trai tráng cao lớn thô kệch dùng hết sức kéo lừa la, muốn kéo chúng nó cùng nhau kéo lên nóc trại lâu. Vẫn là Thốn Đạo Hưng hét to: "... Cắt dây cương thả chúng tự chạy!"
Nương theo tiếng quát của người chỉ huy đoàn ngựa thồ, đám trai tráng rống to một tiếng, chặt đứt dây cương lừa la đã đi cùng họ quanh năm, thả chúng nó tự do. Lừa la vừa thoát khỏi trói buộc, lập tức hí vang lao ra khỏi vùng đất hỗn loạn và bướm ma, xông về phía cửa trại. Đám trai tráng thì chộp lấy xà nhà trại lâu xông lên cùng người chơi.
Mới vừa leo lên nóc trại, mọi người đều cảm nhận được áp lực nặng nề khó tả ập vào mặt, nóc trại lắc lư không khí u ám. Mọi người bước lên mái hiên gỗ chỉ cảm thấy vai nặng như đá đè.
Đúng lúc này, tiếng chuông đồng leng keng vang lên.
Áp lực trên người mọi người chợt nhẹ đi.
—— đó là quỷ lừa la đen nhánh của Thốn Đạo Hưng và Thốn Dịch đã cùng mọi người nhảy lên nóc trại.
Nó là một con gia súc có bốn móng guốc đeo đeo dây cương, bốn móng đá đạp nhảy lên giữa mái hiên thấp còn linh hoạt hơn bọn Trần Trình.
Nơi nào nó chiếu sáng, bướm ma đang bay lượn đều như bị gặp phải ngọn lửa, lập tức bị đốt cháy sạch.
"Đi theo nó, đừng ra khỏi phạm vi chiếu xạ của gương đồng." Giải Nguyên Chân hét lên.
Quỷ lừa la nhảy lên, một đám người cũng không quan tâm đến việc đuổi theo lừa la lên trại có mất mặt hay không, bọn họ đi theo phía sau quỷ lừa la về phía Cốt Bà Lâu liên tiếp như thả diều.
Khi bọn Giải Nguyên Chân lao về phía Cốt Bà Lâu của hắc bà, âm thanh mục nát rách nát truyền đến từ xa, vách tường tứ hợp viện phủ chưởng trại của Mộc Sùng Mạt ầm ầm sụp đổ. Một khối thịt thối đen như mực bị hình người trắng bệch đóng đinh vào vị trí ban đầu càng ngày càng cao. Ánh sáng dầu mỡ dày đặc bị bóp méo đến mức phòng livestream cuối cùng cũng có thể thấy được.
[Đây... đây là cái quái gì thế?]
[Ba Xà hư thối, thổ ty Thập Ngũ Mãnh muốn đoàn họ Thốn áp giải chính là Ba Xà hư thối?]
Cảnh báo chói tai gần như cùng một lúc lại vang lên bên tai người chơi lần nữa.
Phó bản Quỷ Thoại mở ra ba năm, bọn Cao Hạc Trần Trình lần đầu tiên nghe thấy lời cảnh báo nghe đến chết lặng, tiếng chuông báo động vang lên mọi người đều tiếp tục lao về phía Cốt Bà Lâu.
"Ầm" một tiếng, tòa trại lâu thứ nhất sụp đổ. Những người sống trong trại chậm rãi "đứng lên" từ đống đổ nát trong làn khói ngắn ngủi.
** ** ** **
Tầm mười hai "cung phụng" tộc Thoán Bặc bị treo dưới tháp cao ở trung tâm, giống như một chuỗi chuông gió nặng nề, gần sát với đầm nước đen kịt. Mặt ao tràn ngập ánh sáng vặn vẹo và quỷ vận, vài tên tộc Thoán Bặc bị đẩy xuống đều sợ chết khiếp. Còn có một ít ánh sáng xâm chiếm cơ thể sống, âm thanh của mấy người còn sót lại đột nhiên im bặt.
Lần lượt từng người một sắc mặt đều xanh trắng, cứng đơ treo trên mặt ao đen ngòm.
Tế lễ cung phụng cụ thể như thế nào dường như là do đích thân Ba Xà thực hiện.
"Cống phẩm" bị đẩy xuống trại, sau khi treo trên mặt nước, không còn ai nhìn chằm chằm nữa.
Bóng người phản chiếu trên mặt nước u ám, sương mù dày đặc hơn những nơi khác.
Mái tóc bạc của cậu xõa xuống, trên bảng điều khiển của Vệ Ách, dòng máu xung quanh chữ "Thần Lang Quan" dày đặc hơn trước, tốc độ đếm ngược đồng hồ cát cũng nhanh hơn. Máu nhỏ xuống đáy đồng hồ cát, một cảm giác ớn lạnh như đọng lại trên cổ cậu. Vệ Ách hơi nhắm mắt, cũng không vì giao diện máu cống phẩm xảy ra khác thường mà thay đổi gì.
Sắc trời của tộc Thoán Bặc tối sầm, chỉ có hai ba người cầm đuốc tuần tra qua lại.
Trong lúc hai người tuần tra đi ngang qua.
Một trong những "cống phẩm" bị treo ở đáy trại lâu gần mặt nước chợt mở mắt ra.
Ngay sau đó, thanh niên tóc bạc mượn dây thừng lắc lư, lặng lẽ nhảy lên từ dưới trại lâu. Mái tóc bạc dày của cậu lướt qua mặt nước, khi hai người tộc Thoán Bặc quay lưng đi ngược chiều nhau thì cậu lặng lẽ đáp xuống vị trí ban đầu giữa bọn họ. Khi Vệ Ách đáp xuống hành lang trại lâu, bỗng nhiên một tiếng máu thịt "ùng ục" bị nuốt chửng truyền đến từ đầm đen bên dưới.
Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên:
[Cảnh báo: "Ba Xà Thoán Bặc" đang thối rữa, nuốt chửng cống phẩm của nó vào ban đêm.]
[—— khi những cống phẩm khác bị Ba Xà Thoán Bặc nuốt chửng, người chạy trốn sẽ bị phát hiện ngay lập tức! Xin hãy nhanh chóng tìm được vật phẩm mục tiêu càng sớm càng tốt!]
Tác giả có lời muốn nói:
Thần tồi: Vợ tôi cung phụng thứ khác sau lưng tôi:) giận run người.jpg
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.