Chương 48: Chúng Ta Cạnh Tranh Đi
Lạc Lạc
22/03/2020
"Chị sao thế?"
"À, không sao" Nhã Tịnh bị Hạo Thiên vỗ vai thì giật mình.
Hạo Hiên từ xa đi đến liền ôm lấy cô, mọi người trong công ty đang làm việc nhưng nhìn thấy cảnh tượng này thì liền dừng mọi hoạt động của mình nhìn về hướng họ.
Đôi mắt ánh lửa của Hạo Hiên và Hạo Thiên như muốn thiêu rụi mọi thứ xung quanh vậy, Nhã Tịnh nằm trong lòng Hạo Hiên tuy không nhìn thấy hình ảnh hai người họ như thế nào nhưng cô có thể cảm nhận được tình huống xấu có thể xảy ra.
"Hai người sao vậy?"
"Anh hai, em mới tới, có công việc gì cứ để em giúp cho" Hạo Thiên nở nụ cười với hắn.
"Ra ngoài nói chuyện với anh một chút" Hạo Hiên nói rồi rời đi, hôm nay hắn phải làm cho ra lẽ, Hạo Thiên nháy mắt với Nhã Tịnh sau đó rời đi, mọi người bắt đầu bàn tán sợ hai người họ đánh nhau vì lúc đó nhìn hai người họ như hai con mãnh hổ đang muốn giành miếng thịt vậy.
Hạo Thiên ra đến cửa liền bị Hạo Hiên nắm lấy cổ áo kéo sát lại mình, đôi mắt hắn nheo lại, Hạo Thiên vẫn tỏ ra bình tĩnh còn hướng đôi mắt khiêu khích về phía Hạo Hiên.
"Anh hai có chuyện gì vậy? anh muốn giỡn gì thì giỡn đừng động tay động chân chứ"
"Còn hỏi, anh mới là người hỏi em muốn làm cái gì, em biết rõ Nhã Tịnh là chị dâu của em nhưng em vẫn muốn giở trò với cô ấy sao?" Hạo Hiên không kiềm được cơn nóng giận của mình quát.
"Em có làm gì đâu, tại anh nghĩ quá thôi" gương mặt vẫn bình thản.
"Anh biết giữa hai người từng là người yêu của nhau nhưng cô ấy bây giờ là vợ anh em hiểu chứ?"
"Mà hai người lấy nhau chưa nhỉ? một cuộc hôn nhân không giấy tờ không có tổ chức lễ cưới vậy mà gọi là lấy nhau rồi sao? mà anh cũng đã biết chuyện trước đây của tụi em thì anh nên là người bỏ cuộc mới đúng, tại anh nên đã chia cắt tình cảm của bọn em đấy " Hạo Thiên liền kéo tay Hạo Hiên ra đôi mắt hình viên đạn nhìn hắn.
"Nhưng bây giờ cô ấy chọn anh rồi, nếu em muốn có giấy tờ ok, lát nữa bọn anh đi làm là được"
"Em muốn chúng ta cùng cạnh tranh với nhau thế nào?"
"Anh không muốn cạnh tranh với em, Hạo Thiên em điên rồi, tính tình này không phải là em, đứa em trai ngoan ngoãn của anh đâu rồi, em trở lại đi Hạo Thiên" Hạo Hiên lay vai của Hạo Thiên, nhưng Hạo Thiên vẫn nhếch môi đôi mắt trầm tư nhìn hắn.
"Vốn dĩ em định bỏ cuộc, và giấu mọi chuyện, nhưng em không làm được, anh hai chỉ có cách đó thôi em muốn nói là em vẫn còn yêu cô ấy!!"
Nhã Tịnh từ phía sau nghe được cuộc đối thoại của hai anh em họ, cô phải làm so đây, tại cô cả, tất cả đều tại cô, vốn dĩ anh em họ rất thân thiết với nhau, yêu thương nhau nhưng những gì cô thấy bây giờ họ đang cãi nhau vì cô.
Cô đúng là kẻ phá hoại gia đình người khác mà, Nhã Tịnh đi đến đôi mắt buồn bã nhìn họ, họ vẫn chưa biết sự xuất hiện của cô, lúc này cô lên tiếng.
"Đừng cãi nhau nữa"
Hạo Hiên và Hạo Thiên giật mình quay lại nhìn thấy cô đang khóc, Hạo Hiên liền đi đến ôm lấy cô vỗ về, Hạo Thiên chỉ biết đứng nhìn anh của mình lướt qua ôm lấy người con gái ấy.
Anh muốn ôm lấy cô lắm, muốn lau đi nước mắt đang lăn dài trên má của cô muốn nhìn thấy cô làm nũn trong lòng anh, muốn thực hiên ước mơ của cô là đưa cô đi vòng quanh thế giới.
"Nhã Tịnh em nói đi em chọn ai?"
"Giữa hai người đàn ông em chỉ chọn một, cả hai người đều yêu em vậy em muốn chọn ai?"
"Hai người dừng lại đi, đừng làm chuyện khó xử nữa"
"Khó xử? nếu em yêu anh vậy nếu anh hỏi câu đó em đã chọn anh rồi, suy ra em vẫn còn tình cảm với Hạo Thiên đúng chứ?" Hạo Hiên nói, cô nói là yêu hắn là của hắn nhưng khi bảo cô chọn cô lại thấy khó xử vậy cô rốt cuộc yêu ai đây chứ?
"À, không sao" Nhã Tịnh bị Hạo Thiên vỗ vai thì giật mình.
Hạo Hiên từ xa đi đến liền ôm lấy cô, mọi người trong công ty đang làm việc nhưng nhìn thấy cảnh tượng này thì liền dừng mọi hoạt động của mình nhìn về hướng họ.
Đôi mắt ánh lửa của Hạo Hiên và Hạo Thiên như muốn thiêu rụi mọi thứ xung quanh vậy, Nhã Tịnh nằm trong lòng Hạo Hiên tuy không nhìn thấy hình ảnh hai người họ như thế nào nhưng cô có thể cảm nhận được tình huống xấu có thể xảy ra.
"Hai người sao vậy?"
"Anh hai, em mới tới, có công việc gì cứ để em giúp cho" Hạo Thiên nở nụ cười với hắn.
"Ra ngoài nói chuyện với anh một chút" Hạo Hiên nói rồi rời đi, hôm nay hắn phải làm cho ra lẽ, Hạo Thiên nháy mắt với Nhã Tịnh sau đó rời đi, mọi người bắt đầu bàn tán sợ hai người họ đánh nhau vì lúc đó nhìn hai người họ như hai con mãnh hổ đang muốn giành miếng thịt vậy.
Hạo Thiên ra đến cửa liền bị Hạo Hiên nắm lấy cổ áo kéo sát lại mình, đôi mắt hắn nheo lại, Hạo Thiên vẫn tỏ ra bình tĩnh còn hướng đôi mắt khiêu khích về phía Hạo Hiên.
"Anh hai có chuyện gì vậy? anh muốn giỡn gì thì giỡn đừng động tay động chân chứ"
"Còn hỏi, anh mới là người hỏi em muốn làm cái gì, em biết rõ Nhã Tịnh là chị dâu của em nhưng em vẫn muốn giở trò với cô ấy sao?" Hạo Hiên không kiềm được cơn nóng giận của mình quát.
"Em có làm gì đâu, tại anh nghĩ quá thôi" gương mặt vẫn bình thản.
"Anh biết giữa hai người từng là người yêu của nhau nhưng cô ấy bây giờ là vợ anh em hiểu chứ?"
"Mà hai người lấy nhau chưa nhỉ? một cuộc hôn nhân không giấy tờ không có tổ chức lễ cưới vậy mà gọi là lấy nhau rồi sao? mà anh cũng đã biết chuyện trước đây của tụi em thì anh nên là người bỏ cuộc mới đúng, tại anh nên đã chia cắt tình cảm của bọn em đấy " Hạo Thiên liền kéo tay Hạo Hiên ra đôi mắt hình viên đạn nhìn hắn.
"Nhưng bây giờ cô ấy chọn anh rồi, nếu em muốn có giấy tờ ok, lát nữa bọn anh đi làm là được"
"Em muốn chúng ta cùng cạnh tranh với nhau thế nào?"
"Anh không muốn cạnh tranh với em, Hạo Thiên em điên rồi, tính tình này không phải là em, đứa em trai ngoan ngoãn của anh đâu rồi, em trở lại đi Hạo Thiên" Hạo Hiên lay vai của Hạo Thiên, nhưng Hạo Thiên vẫn nhếch môi đôi mắt trầm tư nhìn hắn.
"Vốn dĩ em định bỏ cuộc, và giấu mọi chuyện, nhưng em không làm được, anh hai chỉ có cách đó thôi em muốn nói là em vẫn còn yêu cô ấy!!"
Nhã Tịnh từ phía sau nghe được cuộc đối thoại của hai anh em họ, cô phải làm so đây, tại cô cả, tất cả đều tại cô, vốn dĩ anh em họ rất thân thiết với nhau, yêu thương nhau nhưng những gì cô thấy bây giờ họ đang cãi nhau vì cô.
Cô đúng là kẻ phá hoại gia đình người khác mà, Nhã Tịnh đi đến đôi mắt buồn bã nhìn họ, họ vẫn chưa biết sự xuất hiện của cô, lúc này cô lên tiếng.
"Đừng cãi nhau nữa"
Hạo Hiên và Hạo Thiên giật mình quay lại nhìn thấy cô đang khóc, Hạo Hiên liền đi đến ôm lấy cô vỗ về, Hạo Thiên chỉ biết đứng nhìn anh của mình lướt qua ôm lấy người con gái ấy.
Anh muốn ôm lấy cô lắm, muốn lau đi nước mắt đang lăn dài trên má của cô muốn nhìn thấy cô làm nũn trong lòng anh, muốn thực hiên ước mơ của cô là đưa cô đi vòng quanh thế giới.
"Nhã Tịnh em nói đi em chọn ai?"
"Giữa hai người đàn ông em chỉ chọn một, cả hai người đều yêu em vậy em muốn chọn ai?"
"Hai người dừng lại đi, đừng làm chuyện khó xử nữa"
"Khó xử? nếu em yêu anh vậy nếu anh hỏi câu đó em đã chọn anh rồi, suy ra em vẫn còn tình cảm với Hạo Thiên đúng chứ?" Hạo Hiên nói, cô nói là yêu hắn là của hắn nhưng khi bảo cô chọn cô lại thấy khó xử vậy cô rốt cuộc yêu ai đây chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.