Chương 28: Tự Mình Vào Hang Cọp
Lạc Lạc
22/03/2020
"Em có nhân tình bên ngoài đúng không?" Hạo Hiên bắt đầu nổi tính ghen tuông của mình lên.
"Không có"
"Thật không?" Hạo Hiên nhìn thẳng vào cô, Nhã Tịnh thực sự đang nói dối biểu hiện của cô cũng đủ tố cáo hành vi của cô, cô đang che giấu một bí mật gì đó, Hạo Hiên thực sự muốn biết.
"Thật mà, tôi nói dối anh làm gì chứ"
"Vậy nói gì với bạn mà mặt hoang mang vậy?"
"Mẹ cậu ấy... bị tái phát bệnh, nên tâm sự với tôi"
Nhã Tịnh đúng là biết cách nói dối nhưng không biết giấu biểu hiện của mình, Hạo Hiên biết lời của cô là nói dối hắn chỉ gật đầu rồi quay đi, chuyện này cô cũng rất muốn nói ra vì cô bây giờ rất hoảng loạn không biết phải làm gì cả rất muốn nói cho Hạo Hiên tìm cách giúp cô nhưng lỡ cha cô xảy ra chuyện gì rồi phải làm sao.
Ăn xong hai người cùng trở về công ty, Nhã Tịnh nhìn dòng tin nhắn trên điện thoại cô là địa chỉ mà tên đó gửi cho cô, rốt cuộc cha cô đã làm gì lại để chúng bắt đi chứ, mà lại không cho người khác biết, có khi nào bọn chúng bắt cóc tống tiền hay không?
Nhã Tịnh cô nghèo như thế bọn chúng điên rồi hay sao? nếu bắt thì cũng nên tìm đối tượng giàu mà bắt chứ, Nhã Tịnh cứ suy nghĩ mãi cô có nên lén nói cho Hạo Hiên biết và tìm cách giúp cô hay không đây, vì hắn là người quyền lực hắn có thể làm mọi chuyện nhất định sẽ giúp được cô.
Nhưng Nhã Tịnh chỉ sợ tính mạng của cha cô đang nằm trong tay chúng, azz đầu cô như rối tung lên cả rồi, Nhã Tịnh suy nghĩ một lát sau đó quyết định.
"Mình sẽ tự đi vậy"
Nhã Tịnh đến chỗ Tống Lâm bảo rằng mình về sớm và dặn khi nào Hạo Hiên hỏi cứ nói cô đi thăm mẹ của người bạn của cô, nói xong Nhã Tịnh liền đến địa chỉ mà tên đó đã gửi cho cô, một căn nhà hoang ở xa thành phố.
Thân gái như cô đi đến nơi này cô cảm thấy nguy hiểm vô cùng nhưng nghe giọng cha kêu cứu lúc đó cô không thể cầm lòng được, đến nơi một đám người đứng đợi ở phía trước mời cô vào.
Nhã Tịnh nhìn thấy cha cô đang bị trói lại và ngồi trên ghế, Nhã Tịnh liền chạy đến ôm lấy ông, ông bị bịt miệng nên không thể nói gì được ra hiệu bảo cô chạy.
"Cha, cha không sao chứ? bọn chúng có làm gì cha không?" ông chỉ khẽ lắc đầu ra hiệu bảo cô mau chạy.
"Thả cha tôi ra các người muốn tiền tôi sẽ đưa cho các người"
"Cô gái cô có tiền không mà đòi đưa tiền, hay là gọi chồng cô đến đi"
"Tôi không có chồng" Nhã Tịnh lùi lại phía sau.
"Đừng nói dối"
"Nếu cô không gọi vậy để chúng tôi gọi vậy, còn hai cha con cô cứ việc ngủ một giấc đi nào"
Hắn vừa nói dứt lời liền dùng thuốc mê bịt miệng cô làm cô ngất đi, Nhã Tịnh thực sự đã bị trúng kế của bọn chúng rồi, nếu cô chịu kể cho Hạo Hiên nghe có thể hắn sẽ có cách giúp cô, bọn chúng lợi dụng cô để làm con tinh dụ Hạo Hiên đến mà thôi.
Bọn chúng biết Nhã Tịnh chính là người mà Hạo Hiên quý trọng và yêu thương nhất trên đời, lần này không những trả thù được một mà tận mười như thế quá lời rồi.
"Canh giữ bọn chúng cẩn thận" tên cầm đầu ra lệnh sau đó rời đi.
"Dạ đại ca"
"Con bé này nhìn ngon quá nhỉ?" một tên nhìn cô mà thèm thuồng.
"Đừng làm bậy, kẻo đại ca mắng đấy"
"Được rồi, nhưng nếu được chạm vào một chút chắc không sao đâu nhỉ?"
Lúc này Hạo Hiên vẫn đang làm việc thì đột nhiên điện thoại của mình vang lên, là số máy lạ nhưng hắn bắt máy thử.
"Thằng nhóc là tao đây, có muốn cứu vợ mà và cha vợ mày không?"
"Mày là ai?"
"Hắc Long"
"Không có"
"Thật không?" Hạo Hiên nhìn thẳng vào cô, Nhã Tịnh thực sự đang nói dối biểu hiện của cô cũng đủ tố cáo hành vi của cô, cô đang che giấu một bí mật gì đó, Hạo Hiên thực sự muốn biết.
"Thật mà, tôi nói dối anh làm gì chứ"
"Vậy nói gì với bạn mà mặt hoang mang vậy?"
"Mẹ cậu ấy... bị tái phát bệnh, nên tâm sự với tôi"
Nhã Tịnh đúng là biết cách nói dối nhưng không biết giấu biểu hiện của mình, Hạo Hiên biết lời của cô là nói dối hắn chỉ gật đầu rồi quay đi, chuyện này cô cũng rất muốn nói ra vì cô bây giờ rất hoảng loạn không biết phải làm gì cả rất muốn nói cho Hạo Hiên tìm cách giúp cô nhưng lỡ cha cô xảy ra chuyện gì rồi phải làm sao.
Ăn xong hai người cùng trở về công ty, Nhã Tịnh nhìn dòng tin nhắn trên điện thoại cô là địa chỉ mà tên đó gửi cho cô, rốt cuộc cha cô đã làm gì lại để chúng bắt đi chứ, mà lại không cho người khác biết, có khi nào bọn chúng bắt cóc tống tiền hay không?
Nhã Tịnh cô nghèo như thế bọn chúng điên rồi hay sao? nếu bắt thì cũng nên tìm đối tượng giàu mà bắt chứ, Nhã Tịnh cứ suy nghĩ mãi cô có nên lén nói cho Hạo Hiên biết và tìm cách giúp cô hay không đây, vì hắn là người quyền lực hắn có thể làm mọi chuyện nhất định sẽ giúp được cô.
Nhưng Nhã Tịnh chỉ sợ tính mạng của cha cô đang nằm trong tay chúng, azz đầu cô như rối tung lên cả rồi, Nhã Tịnh suy nghĩ một lát sau đó quyết định.
"Mình sẽ tự đi vậy"
Nhã Tịnh đến chỗ Tống Lâm bảo rằng mình về sớm và dặn khi nào Hạo Hiên hỏi cứ nói cô đi thăm mẹ của người bạn của cô, nói xong Nhã Tịnh liền đến địa chỉ mà tên đó đã gửi cho cô, một căn nhà hoang ở xa thành phố.
Thân gái như cô đi đến nơi này cô cảm thấy nguy hiểm vô cùng nhưng nghe giọng cha kêu cứu lúc đó cô không thể cầm lòng được, đến nơi một đám người đứng đợi ở phía trước mời cô vào.
Nhã Tịnh nhìn thấy cha cô đang bị trói lại và ngồi trên ghế, Nhã Tịnh liền chạy đến ôm lấy ông, ông bị bịt miệng nên không thể nói gì được ra hiệu bảo cô chạy.
"Cha, cha không sao chứ? bọn chúng có làm gì cha không?" ông chỉ khẽ lắc đầu ra hiệu bảo cô mau chạy.
"Thả cha tôi ra các người muốn tiền tôi sẽ đưa cho các người"
"Cô gái cô có tiền không mà đòi đưa tiền, hay là gọi chồng cô đến đi"
"Tôi không có chồng" Nhã Tịnh lùi lại phía sau.
"Đừng nói dối"
"Nếu cô không gọi vậy để chúng tôi gọi vậy, còn hai cha con cô cứ việc ngủ một giấc đi nào"
Hắn vừa nói dứt lời liền dùng thuốc mê bịt miệng cô làm cô ngất đi, Nhã Tịnh thực sự đã bị trúng kế của bọn chúng rồi, nếu cô chịu kể cho Hạo Hiên nghe có thể hắn sẽ có cách giúp cô, bọn chúng lợi dụng cô để làm con tinh dụ Hạo Hiên đến mà thôi.
Bọn chúng biết Nhã Tịnh chính là người mà Hạo Hiên quý trọng và yêu thương nhất trên đời, lần này không những trả thù được một mà tận mười như thế quá lời rồi.
"Canh giữ bọn chúng cẩn thận" tên cầm đầu ra lệnh sau đó rời đi.
"Dạ đại ca"
"Con bé này nhìn ngon quá nhỉ?" một tên nhìn cô mà thèm thuồng.
"Đừng làm bậy, kẻo đại ca mắng đấy"
"Được rồi, nhưng nếu được chạm vào một chút chắc không sao đâu nhỉ?"
Lúc này Hạo Hiên vẫn đang làm việc thì đột nhiên điện thoại của mình vang lên, là số máy lạ nhưng hắn bắt máy thử.
"Thằng nhóc là tao đây, có muốn cứu vợ mà và cha vợ mày không?"
"Mày là ai?"
"Hắc Long"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.