Chương 11
HanhLuin
02/02/2020
Về đến biệt thự cô và nhỏ liền tắm rửa thay quần áo xong rồi đi ngủ.
Sáng hôm sau cô và nhỏ đến trường vừa vào trong lớp thì thấy cảnh này đây . Bàn của cô và nhỏ chứa đầy rác , trên bàn có vài chữ viết bằng sơn đỏ như :
Đi chết đi !
Mau biến khỏi ngôi trường này đi !
Đồ nhà nghèo
Rác rưởi
Biến đi !
- Yo , mới đến lớp đã được chào đón nhiệt tình như vậy sao ? - Nhỏ cười lạnh nhìn bàn học của nhỏ xong lại nhìn bàn học của cô rồi nói.
Rầm một tiếng thật to , chính là cô lấy chân đá bàn học của mình đổ xuống . Làm mọi người xong lớp đều hoảng sợ nhất làm đám con gái , còn bọn con trai hơi giật mình thôi.
- Ai làm ! - Cô lạnh lùng liếc mắt đám người trong lớp nói.
Cậu và hắn vừa đi đến cửa lớp thì nhìn thấy một màn như vậy liền cười lạnh . Bọn họ chọc giận nhầm người rồi , không biết có sống khỏi qua đêm nay không ? Cậu và hắn rất mong chờ nha.
- Tao làm đó thì sao ? - Lục Mộng cười khinh bỉ nhìn cô nói.
- Yo , cuối cùng con chó nào đó cũng lên tiếng ! - Nhỏ cười lạnh nói.
- Mày gọi ai là chó , hai đứa nghèo nàn như bọn mày mà có quyền gì nói chuyện với tao ! Ba mẹ mày cũng như vậy nên mới không dạy dỗ được hai đứa bọn mày ! Đều là một lũ hôi thối rách nát không có giáo dục ! - Lục Mộng tức giận chỉ tay vào nhỏ nói.
Chát , chát Lục Mộng vừa dứt lời liền bị cô tát cho hai phát thật mạnh vào mặt , đến nỗi ngã xuống đất khoé môi còn chảy máu khiến cả lớp đều khoảng sợ nhưng cũng không ai dám lên tiếng vì nhìn cô rất đáng sợ.
Cô đi đến gần Lục Mộng rồi ngồi xuống , tay cô bóp lấy cố bóp cổ Lục Mộng khiến Lục Mộng rất khó thở muốn gỡ tay cô ra nhưng không gỡ được.
- Tao mong mày cùng gia đình mày sẽ sống sót qua đêm nay ! - Cô ghé sát vào tai của Lục Mộng lạnh lùng nói.
Nói xong thả tay ra khiến Lục Mộng ho liên tục mãi mới hít thở thông.
- Mày nghĩ tao sợ lời đe dọa của mày ! - Dù sợ nhưng Lục Mộng vẫn kiêu ngạo nói.
- Đợi rồi sẽ biết thôi ! - Nhỏ khinh bỉ nói.
Nói xong cô và nhỏ liền đi ra khỏi lớp , đến cửa thì thấy hắn và cậu . Bốn người liền gật đầu coi như chào hỏi nhau , cô và nhỏ đi ra ngoài còn cậu và hắn thì lại đi vào lớp.
Đi ra khỏi cổng trường.
- Thanh Nhi đi mua đồ ăn vặt đi , mình rất lâu rồi không ăn vặt đó ! - Nhỏ mỉm cười nhìn cô nói.
- Đi ! - Cô gật đầu nhìn nhỏ nói.
- Cậu là tốt nhất ! - Nhỏ ôm rồi nói.
Xong hai người đi ra khỏi trường một đoạn vào cửa hành tiện lợi gần đó mua một đống nào là khoai tay chiên yakult , khoai tây chiên vị hoa anh đào và matcha , sữa chua sấy , mì cay cùng vài chai sữa dưa hấu . Mua hơi nhiều nên nhỏ gọi điện thoại cho Triệu quản gia đem đồ về biệt thự.
- Cô chủ , Như tiểu thư hai người ăn nhiều thứ này không tốt cho sức khỏe đâu ! - Triệu quản gia nhìn mấy túi đồ ăn vặt to đùng nói.
- Không sao đâu Triệu quản gia , lâu rồi bọn cháu mới ăn lại mà ! - Nhỏ cười tươi nói.
Triệu quản gia thấy vậy chỉ lắc đầu mỉm cười rồi đem đồ cất vào xe . Cất đồ xong Triệu quản gia đang định hỏi cô và nhỏ có về biệt thự luôn không thì nhỏ lên tiếng.
- Triệu quản gia về trước đi , khi đâu bọn cháu về sẽ gọi ! - Nhỏ biết ông định nói gì nên trả lời luôn.
Triệu quản gia mỉm cười gật đầu rồi lên xe về biệt thự.
- Cậu còn muốn đi đâu sao ? - Cô nhìn nhỏ hỏi.
- Dù sao cũng trốn học rồi , bọn mình đi ăn đi ! - Nói xong nhỏ cười tươi kéo cô đi.
Vì không muốn người khác chú ý nên nhỏ mới không kêu quản gia lái xe đến , cô và nhỏ đi bộ đến một tiệm bán há cảo nhỏ ngồi ăn . Tiệm này mở từ rất lâu rồi , hương vị rất là ngon mà cũng rất sạch sẽ.
- Ăn một ít thôi còn đi ăn các món khác nữa ! - Ngồi vào bàn nhỏ liền nói.
- Hôm nay ăn gì cũng được , đều chiều theo ý cậu hết ! - Nói xong cô liền xoa đầu nhỏ.
Ăn há cảo xong cô và nhỏ cùng đi ăn các món ăn đường phố mà rất lâu rồi chưa được ăn . Xung quanh đều là đồ ăn nên nhỏ rất thích , thấy nhỏ vui vẻ cô cũng vui lây.
Đầu tiên đi ăn kẹo hồ lô , đây là món ăn mà nhỏ thích nhất nhưng cô lại không thích lắm nên chỉ mua một cây . Cô chỉ ăn một viên còn đâu là nhỏ ăn.
Xong đi mua hai xiên thịt nướng vừa đi vừa ăn cô và nhỏ đều rất thích thịt nướng . Ở nhà cô và nhỏ ăn rất ít nên ông của cô và ba mẹ nhỏ còn thuê chuyên gia dinh dưỡng về , với lại cô và nhỏ từ hồi còn bé đã thiếu dinh dưỡng nên mọi người chỉ mong cô và nhỏ ăn thật nhiều để béo thôi.
Mà mấy món đường phố này cô và nhỏ rất thích ăn , một khi ăn là ăn rất nhiều nên lâu ơi là lâu mới được đi ăn một lần vì không được ba mẹ nhỏ và ông cô không cho ăn nhiều . Sau này lại còn ra nước ngoài sống nên mấy năm không được ăn rồi , bây giờ phải ăn cho đã.
Sáng hôm sau cô và nhỏ đến trường vừa vào trong lớp thì thấy cảnh này đây . Bàn của cô và nhỏ chứa đầy rác , trên bàn có vài chữ viết bằng sơn đỏ như :
Đi chết đi !
Mau biến khỏi ngôi trường này đi !
Đồ nhà nghèo
Rác rưởi
Biến đi !
- Yo , mới đến lớp đã được chào đón nhiệt tình như vậy sao ? - Nhỏ cười lạnh nhìn bàn học của nhỏ xong lại nhìn bàn học của cô rồi nói.
Rầm một tiếng thật to , chính là cô lấy chân đá bàn học của mình đổ xuống . Làm mọi người xong lớp đều hoảng sợ nhất làm đám con gái , còn bọn con trai hơi giật mình thôi.
- Ai làm ! - Cô lạnh lùng liếc mắt đám người trong lớp nói.
Cậu và hắn vừa đi đến cửa lớp thì nhìn thấy một màn như vậy liền cười lạnh . Bọn họ chọc giận nhầm người rồi , không biết có sống khỏi qua đêm nay không ? Cậu và hắn rất mong chờ nha.
- Tao làm đó thì sao ? - Lục Mộng cười khinh bỉ nhìn cô nói.
- Yo , cuối cùng con chó nào đó cũng lên tiếng ! - Nhỏ cười lạnh nói.
- Mày gọi ai là chó , hai đứa nghèo nàn như bọn mày mà có quyền gì nói chuyện với tao ! Ba mẹ mày cũng như vậy nên mới không dạy dỗ được hai đứa bọn mày ! Đều là một lũ hôi thối rách nát không có giáo dục ! - Lục Mộng tức giận chỉ tay vào nhỏ nói.
Chát , chát Lục Mộng vừa dứt lời liền bị cô tát cho hai phát thật mạnh vào mặt , đến nỗi ngã xuống đất khoé môi còn chảy máu khiến cả lớp đều khoảng sợ nhưng cũng không ai dám lên tiếng vì nhìn cô rất đáng sợ.
Cô đi đến gần Lục Mộng rồi ngồi xuống , tay cô bóp lấy cố bóp cổ Lục Mộng khiến Lục Mộng rất khó thở muốn gỡ tay cô ra nhưng không gỡ được.
- Tao mong mày cùng gia đình mày sẽ sống sót qua đêm nay ! - Cô ghé sát vào tai của Lục Mộng lạnh lùng nói.
Nói xong thả tay ra khiến Lục Mộng ho liên tục mãi mới hít thở thông.
- Mày nghĩ tao sợ lời đe dọa của mày ! - Dù sợ nhưng Lục Mộng vẫn kiêu ngạo nói.
- Đợi rồi sẽ biết thôi ! - Nhỏ khinh bỉ nói.
Nói xong cô và nhỏ liền đi ra khỏi lớp , đến cửa thì thấy hắn và cậu . Bốn người liền gật đầu coi như chào hỏi nhau , cô và nhỏ đi ra ngoài còn cậu và hắn thì lại đi vào lớp.
Đi ra khỏi cổng trường.
- Thanh Nhi đi mua đồ ăn vặt đi , mình rất lâu rồi không ăn vặt đó ! - Nhỏ mỉm cười nhìn cô nói.
- Đi ! - Cô gật đầu nhìn nhỏ nói.
- Cậu là tốt nhất ! - Nhỏ ôm rồi nói.
Xong hai người đi ra khỏi trường một đoạn vào cửa hành tiện lợi gần đó mua một đống nào là khoai tay chiên yakult , khoai tây chiên vị hoa anh đào và matcha , sữa chua sấy , mì cay cùng vài chai sữa dưa hấu . Mua hơi nhiều nên nhỏ gọi điện thoại cho Triệu quản gia đem đồ về biệt thự.
- Cô chủ , Như tiểu thư hai người ăn nhiều thứ này không tốt cho sức khỏe đâu ! - Triệu quản gia nhìn mấy túi đồ ăn vặt to đùng nói.
- Không sao đâu Triệu quản gia , lâu rồi bọn cháu mới ăn lại mà ! - Nhỏ cười tươi nói.
Triệu quản gia thấy vậy chỉ lắc đầu mỉm cười rồi đem đồ cất vào xe . Cất đồ xong Triệu quản gia đang định hỏi cô và nhỏ có về biệt thự luôn không thì nhỏ lên tiếng.
- Triệu quản gia về trước đi , khi đâu bọn cháu về sẽ gọi ! - Nhỏ biết ông định nói gì nên trả lời luôn.
Triệu quản gia mỉm cười gật đầu rồi lên xe về biệt thự.
- Cậu còn muốn đi đâu sao ? - Cô nhìn nhỏ hỏi.
- Dù sao cũng trốn học rồi , bọn mình đi ăn đi ! - Nói xong nhỏ cười tươi kéo cô đi.
Vì không muốn người khác chú ý nên nhỏ mới không kêu quản gia lái xe đến , cô và nhỏ đi bộ đến một tiệm bán há cảo nhỏ ngồi ăn . Tiệm này mở từ rất lâu rồi , hương vị rất là ngon mà cũng rất sạch sẽ.
- Ăn một ít thôi còn đi ăn các món khác nữa ! - Ngồi vào bàn nhỏ liền nói.
- Hôm nay ăn gì cũng được , đều chiều theo ý cậu hết ! - Nói xong cô liền xoa đầu nhỏ.
Ăn há cảo xong cô và nhỏ cùng đi ăn các món ăn đường phố mà rất lâu rồi chưa được ăn . Xung quanh đều là đồ ăn nên nhỏ rất thích , thấy nhỏ vui vẻ cô cũng vui lây.
Đầu tiên đi ăn kẹo hồ lô , đây là món ăn mà nhỏ thích nhất nhưng cô lại không thích lắm nên chỉ mua một cây . Cô chỉ ăn một viên còn đâu là nhỏ ăn.
Xong đi mua hai xiên thịt nướng vừa đi vừa ăn cô và nhỏ đều rất thích thịt nướng . Ở nhà cô và nhỏ ăn rất ít nên ông của cô và ba mẹ nhỏ còn thuê chuyên gia dinh dưỡng về , với lại cô và nhỏ từ hồi còn bé đã thiếu dinh dưỡng nên mọi người chỉ mong cô và nhỏ ăn thật nhiều để béo thôi.
Mà mấy món đường phố này cô và nhỏ rất thích ăn , một khi ăn là ăn rất nhiều nên lâu ơi là lâu mới được đi ăn một lần vì không được ba mẹ nhỏ và ông cô không cho ăn nhiều . Sau này lại còn ra nước ngoài sống nên mấy năm không được ăn rồi , bây giờ phải ăn cho đã.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.