Chương 318
Vô Danh
18/04/2019
Tiêu Lăng nhìn Mạc lão đầu khuôn mặt trắng bệch không sức sống, kéo Tô Tố từ ghế ngồi đứng lên.
Ánh mắt của tất cả các khách mời đều dồn trên người Tiêu Lăng.
Tiêu Lăng cầm tay Tô Tố, cười nói với Mạc Lão đầu này, “Xem ra bữa cơm trưa hôm nay không cần ăn nữa, chúng con đến tham dự lễ đính hôn, giờ lễ đính hôn đã hủy, vậy chúng con cũng nên về thôi.” Tiêu Lăng giơ cổ tay lên xem đồng hồ, “Bây giờ mới mười một giờ sáng, giờ này ra sân bay, tối đến có thể về tới nhà rồi. Các vị, xin thất lễ, cáo từ.”
Tô Tố khoác cánh tay Tiêu Lăng, đứng lên cùng anh rời khỏi.
Hai người đứng dạy, Lãnh Mạc Mộ Bạch Tôn Viễn và những người khác đương nhiên cũng không tiện nán lại, người trên bàn đứng lên hết, cả người ở đại sảnh này sớm đã không ngồi thêm được nữa rồi, có Tiêu Lăng dẫn đầu, lập tức phát động đứng hết lên.
“Đợi một lát”
Tiêu Lăng cười hướng nhìn Mạc lão đầu, “Ông Mạc còn việc gì sao ạ”
Mạc lão đầu nhìn thấy nụ cười trên mặt Tiêu Lăng, hận đến cắn chặt răng lại, trên mặt lại làm ra bộ từ bi, nết nhăn trên mặt ông đều đang run rẩy, đáp lại lời Tiêu Lăng, “Tôi biết mọi người bận trăm công ngàn việc mà vẫn dành chút thời gian của mình đến tham dự buổi lễ đính hôn này coi như là nể mặt tôi, hai ngày nay quả thật tiết đãi không chu đáo, hôm nay các vị dù sao cũng ở lại ăn một buổi cơm, nếu không lòng tôi thật là áy náy không dứt.”
Tôn Viễn cười không ngớt, “Mạc gia gia, giờ ông còn có tâm trạng ăn cơm sao nếu con là ông, giờ con cần lo lắng cho tươi lai của Mạc gia, chụt chụt, ông suy nghĩ thật là thoáng.”
Mạc lão đầu bị đụng vào vết thương, mặt tối sầm lại.
Mọi người đều biết sau này Mạc Gia có thể phải đối mặt với những gì, lúc này thật là không dám đi lại quá gần với Mạc lão đầu, từng người một lần lượt khước từ bỏ về.
“Lão Mạc, sáng nay gia đình tôi gọi điện thoại nói, con cái bệnh, cần phải về sớm mới được,”
“Nhà tôi cũng vây, vợ tôi bảo tôi về liền, chắc con cái nhớ bố.”
“Tôi còn một chút công việc cần xử lí, còn phải bàn vài hạng mục, thực sự không thể nán lại, tâm ý của Lão Mạc chúng tôi coi như nhận rồi.
....
Mạc lão đầu nghe mọi người nói vậy, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Giờ ông chưa xảy ra chuyện mà từng người từng người đã muốn phủi sạch quan hệ với ông, quên rằng trước kia bợ đỡ ông ra sao à.
Mạc lão đầu thấy trước cửa đại sảnh Mạc Đào xuất hiện, Mạc Đào đưa tay làm dấu “Ok” một cái, xem ra người ông cần sắp xếp đã sắp xếp xong hết rồi, Mạc lão đầu thở một hơi nhẹ nhõm, thái độ cũng cứng rắn lên. “ Các vị quý khách đang ngồi đây, tôi không muôn làm khó các vị, các vị muốn đi tôi cùng không giữ, nhưng...xin các vị móc điện thoại mình ra, kiểm tra giúp tôi, sau khi phát hiện không còn bất kì hình ảnh hoặc video liên quan đến buổi đính hôn ngày hôm nay, tôi sẽ đích thân tiễn các vị rời khỏi.”
Mọi người lập tức bàn tán không ngừng,
Gia thế họ dù không hiển hách như nhà Mạc Gia, nhưng xét cho cùng cũng là nhân vật có máu mặt ở thành phố A, bị một đám người lục xét điện thoại trước mặt như thế, ai mà vui vẻ chứ?
Đặc biệt là đám kí giả trong hội trường, họ khó khăn lắm mới có những hình ảnh quý giá như vậy, sao có thể nói giao ra là giao ra.
Mọi người lập tức chuyển hướng nhìn qua bàn Tiêu Lăng.
Tại đây, người ở bàn Tiêu Lăng đều là những nhân tài đầy máu mặt trong thành phố A này.
Tiêu Lăng cười kaka quay đầu nhìn Mạc lão đầu, “Ông Mạc, ông như vậy có điều không thỏa đáng lắm, nếu chúng tôi cứ thế rời đi thì sao.”
“Vậy chỉ có thể đắc tội thôi”
Mạc lão đầu vừa đưa tay, bảo vệ cửa nghe lệnh, một đám tiến vào.
“Lão Mạc, ông làm vậy là sao, nếu chúng tôi không giao điện thoại ra, là không thể đi sao?”
“đúng vậy, chả lẽ là Mạc lão già ông chột dạ, thằng nam nhân lúc nãy là con riêng của ông.”
“Đây rõ ràng là ăn hiếp người khác mà, chúng tôi sẽ không phối hợp với ông.”
....
“Các vị, sự việc hôm nay ảnh hưởng đến danh tiếng Mạc gia, nên nếu quý vị không phối hợp, vậy thì đành đắc tội, “ Mạc lão đầu thấy mọi người đang móc điện thoại ra gọi, khuôn mặt vẫn hết sức bình thản trấn an, “Các vị đừng phí sức nữa, vừa này tôi đã sai người tắt hết toàn bộ tín hiệu của cái đảo nhỏ này. Hiện giờ thiết bị trên tay các vị không thể kết nối mạng được, cũng không thể gọi điện thoại.”
Mọi người nhất thời náo loạn lên.
Mạc lão đầu lấy micro ra, tiếp tục nói, “ Tôi không muốn làm khó mọi người, chỉ cần mọi người phối hợp tốt với Mạc Gia chúng tôi, đem toàn bộ điện thoại và thiết bị điện tử nộp ra để chúng ta kiểm tra một lượt, Mạc Gia chúng tôi tuyệt đối không làm khó các vị.”
Nhìn thấy mình đã khống chế toàn cục diện, Mạc lão đầu thở phào nhẹ nhõm, lúc này ông thấy vô cùng may mắn đã lựa chọn làm lễ đính hôn ngay tại hòn đảo của chính nhà mình, người giúp việc ở đây cũng cỡ trăm người, vì nghi lễ đính hôn lần này, còn đặc biệt mời thêm mấy chục bảo vệ, thời khắc này đều phái tất cả họ đến đây hết.
Địa bàn của ông, ông sợ cái gì.
Mạc lão đầu trấn an lại, nhìn mọi người loạn như nồi cháo, có người cứng đầu ngoan cố thử xông ra ngoài nhưng bị người khác ngăn lại, anh nói điềm đạm, “ Bây giờ tất cả các cửa ra vào tại tòa lâu đài này đều bị chặn lại hết rôi, tôi thành thật khuyên các vị hợp tác một chút sẽ tốt hơn.”
Có người bất mãn hét lớn, “Lão Mạc, chúng tôi không phối hợp thì ông tính giam lỏng chúng tôi sao”
Mạc lão đầu nhìn với ánh mắt sắc lạnh, cười lạnh lùng đáp, “Giam lỏng? Câu này từ đau mà ra, rõ ràng là các vị đều ở đây chơi vô cùng vui vẻ, cho nên lưu luyến không muốn về, không phải sao”
Người hỏi nahát thời nghẹn lời.
Vậy là ông ta giam lỏng chúng ta thật à.
Mạc lão đầu liếc mắt ra hiệu cho Mạc Đào, Mạc Đào đã dẫn vài bảo vệ từ cổng lớn vào bắt đầu từ kí giả rồi lần lượt kiểm tra từng người một, đối với khách mời được mời đến, người Mạc Gia còn khách khí một chút, nhưng đối với đám kí giả thì chả có lịch sự như vậy.
Mạc Đào trực tiếp sai bảo vệ đập nát máy ghi hình của các kí giả.
“Các người làm gì vậy, mau dừng tay lại.”
Mạc lão đầu sai bảo vệ giữ lấy kí giả, thấy dám kí giả tức đến đỏ bừng cả mặt, ông điềm đạm nói, “ Các vị yên tâm, máy móc thiết bị của các vị Mạc gia sẽ bồi thường loại tốt hơn cho mọi người sau khi về tới thành phố A.”
Quan khách thấy thái độ cương cứng của Mạc Gia, nhất thời yên ắng lại.
Trong đại sảnh chỉ nghe tiếng máy ghi hình bị bảo về đập nát.
Khách mời có chút lung lay, đây thật sự là đại bàn của Mạc Gia, ở đây đâu đâu cũng là người của Mạc gia, nếu thật là xảy ra xung đột chỉ có bị thiệt thòi thôi.
Chính vào lúc này.
Tiêu Lăng một chân đạp văng một bảo vệ định xét điện thoại anh, âm thanh gây ồn khoog nhỏ, quan khách đều quay lại nhìn.
Tiêu Lăng cười lạnh lùng, khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc mà đầy máu lạnh ấy, anh vỗ vỗ ống quần vốn chả có tí bụi nào, lạnh lùng đáp lại, Tôi và Lãnh Mạc lớn từng này chưa bao giờ có người dám xét người tôi.”
Tôn Viễn lập tức đứng bên cạnh Tiêu Lăng, con người thường ngày chả nghiêm túc như hắn lúc này cũng nghiêm trang lên, “Người của Tôn gia gia các ngươi cũng muốn đến gần...tiếc là ông đây không dễ ăn hiếp”
Mộ Bạch và Lãnh Mạc tự giác cũng đứng cạnh hai người họ.
Tiểu Hy mặt có chút trắng bệch ra, ngược lại Tiêu Khả lớn từng này, cục diện nào chưa từng thấy. Cô đứng ở đó, với tư thế thẳng lưng như nữ hoàng, “Dám lục xét người của bổn tiểu thư, bổn tiểu thư sẽ dám cắt đứt đường con cháu của các người.
Tô Tố đứng cạnh Tiêu Lăng, mím chặt môi gương mặt lạnh băng,
“Sợ không?” Tiêu Lăng hỏi nhỏ.
“Có anh, không sợ.”
Tiêu Lăng nhất thời ngây ra, cuối đầu cười dịu dàng với cô, đưa tay ra sờ lên tóc cô, chỉ nói với cô hai chữ, “Yên tâm”
Ánh mắt của tất cả các khách mời đều dồn trên người Tiêu Lăng.
Tiêu Lăng cầm tay Tô Tố, cười nói với Mạc Lão đầu này, “Xem ra bữa cơm trưa hôm nay không cần ăn nữa, chúng con đến tham dự lễ đính hôn, giờ lễ đính hôn đã hủy, vậy chúng con cũng nên về thôi.” Tiêu Lăng giơ cổ tay lên xem đồng hồ, “Bây giờ mới mười một giờ sáng, giờ này ra sân bay, tối đến có thể về tới nhà rồi. Các vị, xin thất lễ, cáo từ.”
Tô Tố khoác cánh tay Tiêu Lăng, đứng lên cùng anh rời khỏi.
Hai người đứng dạy, Lãnh Mạc Mộ Bạch Tôn Viễn và những người khác đương nhiên cũng không tiện nán lại, người trên bàn đứng lên hết, cả người ở đại sảnh này sớm đã không ngồi thêm được nữa rồi, có Tiêu Lăng dẫn đầu, lập tức phát động đứng hết lên.
“Đợi một lát”
Tiêu Lăng cười hướng nhìn Mạc lão đầu, “Ông Mạc còn việc gì sao ạ”
Mạc lão đầu nhìn thấy nụ cười trên mặt Tiêu Lăng, hận đến cắn chặt răng lại, trên mặt lại làm ra bộ từ bi, nết nhăn trên mặt ông đều đang run rẩy, đáp lại lời Tiêu Lăng, “Tôi biết mọi người bận trăm công ngàn việc mà vẫn dành chút thời gian của mình đến tham dự buổi lễ đính hôn này coi như là nể mặt tôi, hai ngày nay quả thật tiết đãi không chu đáo, hôm nay các vị dù sao cũng ở lại ăn một buổi cơm, nếu không lòng tôi thật là áy náy không dứt.”
Tôn Viễn cười không ngớt, “Mạc gia gia, giờ ông còn có tâm trạng ăn cơm sao nếu con là ông, giờ con cần lo lắng cho tươi lai của Mạc gia, chụt chụt, ông suy nghĩ thật là thoáng.”
Mạc lão đầu bị đụng vào vết thương, mặt tối sầm lại.
Mọi người đều biết sau này Mạc Gia có thể phải đối mặt với những gì, lúc này thật là không dám đi lại quá gần với Mạc lão đầu, từng người một lần lượt khước từ bỏ về.
“Lão Mạc, sáng nay gia đình tôi gọi điện thoại nói, con cái bệnh, cần phải về sớm mới được,”
“Nhà tôi cũng vây, vợ tôi bảo tôi về liền, chắc con cái nhớ bố.”
“Tôi còn một chút công việc cần xử lí, còn phải bàn vài hạng mục, thực sự không thể nán lại, tâm ý của Lão Mạc chúng tôi coi như nhận rồi.
....
Mạc lão đầu nghe mọi người nói vậy, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Giờ ông chưa xảy ra chuyện mà từng người từng người đã muốn phủi sạch quan hệ với ông, quên rằng trước kia bợ đỡ ông ra sao à.
Mạc lão đầu thấy trước cửa đại sảnh Mạc Đào xuất hiện, Mạc Đào đưa tay làm dấu “Ok” một cái, xem ra người ông cần sắp xếp đã sắp xếp xong hết rồi, Mạc lão đầu thở một hơi nhẹ nhõm, thái độ cũng cứng rắn lên. “ Các vị quý khách đang ngồi đây, tôi không muôn làm khó các vị, các vị muốn đi tôi cùng không giữ, nhưng...xin các vị móc điện thoại mình ra, kiểm tra giúp tôi, sau khi phát hiện không còn bất kì hình ảnh hoặc video liên quan đến buổi đính hôn ngày hôm nay, tôi sẽ đích thân tiễn các vị rời khỏi.”
Mọi người lập tức bàn tán không ngừng,
Gia thế họ dù không hiển hách như nhà Mạc Gia, nhưng xét cho cùng cũng là nhân vật có máu mặt ở thành phố A, bị một đám người lục xét điện thoại trước mặt như thế, ai mà vui vẻ chứ?
Đặc biệt là đám kí giả trong hội trường, họ khó khăn lắm mới có những hình ảnh quý giá như vậy, sao có thể nói giao ra là giao ra.
Mọi người lập tức chuyển hướng nhìn qua bàn Tiêu Lăng.
Tại đây, người ở bàn Tiêu Lăng đều là những nhân tài đầy máu mặt trong thành phố A này.
Tiêu Lăng cười kaka quay đầu nhìn Mạc lão đầu, “Ông Mạc, ông như vậy có điều không thỏa đáng lắm, nếu chúng tôi cứ thế rời đi thì sao.”
“Vậy chỉ có thể đắc tội thôi”
Mạc lão đầu vừa đưa tay, bảo vệ cửa nghe lệnh, một đám tiến vào.
“Lão Mạc, ông làm vậy là sao, nếu chúng tôi không giao điện thoại ra, là không thể đi sao?”
“đúng vậy, chả lẽ là Mạc lão già ông chột dạ, thằng nam nhân lúc nãy là con riêng của ông.”
“Đây rõ ràng là ăn hiếp người khác mà, chúng tôi sẽ không phối hợp với ông.”
....
“Các vị, sự việc hôm nay ảnh hưởng đến danh tiếng Mạc gia, nên nếu quý vị không phối hợp, vậy thì đành đắc tội, “ Mạc lão đầu thấy mọi người đang móc điện thoại ra gọi, khuôn mặt vẫn hết sức bình thản trấn an, “Các vị đừng phí sức nữa, vừa này tôi đã sai người tắt hết toàn bộ tín hiệu của cái đảo nhỏ này. Hiện giờ thiết bị trên tay các vị không thể kết nối mạng được, cũng không thể gọi điện thoại.”
Mọi người nhất thời náo loạn lên.
Mạc lão đầu lấy micro ra, tiếp tục nói, “ Tôi không muốn làm khó mọi người, chỉ cần mọi người phối hợp tốt với Mạc Gia chúng tôi, đem toàn bộ điện thoại và thiết bị điện tử nộp ra để chúng ta kiểm tra một lượt, Mạc Gia chúng tôi tuyệt đối không làm khó các vị.”
Nhìn thấy mình đã khống chế toàn cục diện, Mạc lão đầu thở phào nhẹ nhõm, lúc này ông thấy vô cùng may mắn đã lựa chọn làm lễ đính hôn ngay tại hòn đảo của chính nhà mình, người giúp việc ở đây cũng cỡ trăm người, vì nghi lễ đính hôn lần này, còn đặc biệt mời thêm mấy chục bảo vệ, thời khắc này đều phái tất cả họ đến đây hết.
Địa bàn của ông, ông sợ cái gì.
Mạc lão đầu trấn an lại, nhìn mọi người loạn như nồi cháo, có người cứng đầu ngoan cố thử xông ra ngoài nhưng bị người khác ngăn lại, anh nói điềm đạm, “ Bây giờ tất cả các cửa ra vào tại tòa lâu đài này đều bị chặn lại hết rôi, tôi thành thật khuyên các vị hợp tác một chút sẽ tốt hơn.”
Có người bất mãn hét lớn, “Lão Mạc, chúng tôi không phối hợp thì ông tính giam lỏng chúng tôi sao”
Mạc lão đầu nhìn với ánh mắt sắc lạnh, cười lạnh lùng đáp, “Giam lỏng? Câu này từ đau mà ra, rõ ràng là các vị đều ở đây chơi vô cùng vui vẻ, cho nên lưu luyến không muốn về, không phải sao”
Người hỏi nahát thời nghẹn lời.
Vậy là ông ta giam lỏng chúng ta thật à.
Mạc lão đầu liếc mắt ra hiệu cho Mạc Đào, Mạc Đào đã dẫn vài bảo vệ từ cổng lớn vào bắt đầu từ kí giả rồi lần lượt kiểm tra từng người một, đối với khách mời được mời đến, người Mạc Gia còn khách khí một chút, nhưng đối với đám kí giả thì chả có lịch sự như vậy.
Mạc Đào trực tiếp sai bảo vệ đập nát máy ghi hình của các kí giả.
“Các người làm gì vậy, mau dừng tay lại.”
Mạc lão đầu sai bảo vệ giữ lấy kí giả, thấy dám kí giả tức đến đỏ bừng cả mặt, ông điềm đạm nói, “ Các vị yên tâm, máy móc thiết bị của các vị Mạc gia sẽ bồi thường loại tốt hơn cho mọi người sau khi về tới thành phố A.”
Quan khách thấy thái độ cương cứng của Mạc Gia, nhất thời yên ắng lại.
Trong đại sảnh chỉ nghe tiếng máy ghi hình bị bảo về đập nát.
Khách mời có chút lung lay, đây thật sự là đại bàn của Mạc Gia, ở đây đâu đâu cũng là người của Mạc gia, nếu thật là xảy ra xung đột chỉ có bị thiệt thòi thôi.
Chính vào lúc này.
Tiêu Lăng một chân đạp văng một bảo vệ định xét điện thoại anh, âm thanh gây ồn khoog nhỏ, quan khách đều quay lại nhìn.
Tiêu Lăng cười lạnh lùng, khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc mà đầy máu lạnh ấy, anh vỗ vỗ ống quần vốn chả có tí bụi nào, lạnh lùng đáp lại, Tôi và Lãnh Mạc lớn từng này chưa bao giờ có người dám xét người tôi.”
Tôn Viễn lập tức đứng bên cạnh Tiêu Lăng, con người thường ngày chả nghiêm túc như hắn lúc này cũng nghiêm trang lên, “Người của Tôn gia gia các ngươi cũng muốn đến gần...tiếc là ông đây không dễ ăn hiếp”
Mộ Bạch và Lãnh Mạc tự giác cũng đứng cạnh hai người họ.
Tiểu Hy mặt có chút trắng bệch ra, ngược lại Tiêu Khả lớn từng này, cục diện nào chưa từng thấy. Cô đứng ở đó, với tư thế thẳng lưng như nữ hoàng, “Dám lục xét người của bổn tiểu thư, bổn tiểu thư sẽ dám cắt đứt đường con cháu của các người.
Tô Tố đứng cạnh Tiêu Lăng, mím chặt môi gương mặt lạnh băng,
“Sợ không?” Tiêu Lăng hỏi nhỏ.
“Có anh, không sợ.”
Tiêu Lăng nhất thời ngây ra, cuối đầu cười dịu dàng với cô, đưa tay ra sờ lên tóc cô, chỉ nói với cô hai chữ, “Yên tâm”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.