Chương 620
Vô Danh
18/04/2019
Tô Vi Túc kinh ngạc nhìn lão thái gia.
Theo kế hoạch trước đây, Tô Tố nằm trong danh sách cần được loại trừ!
Lão thái gia cười khổ, “Bây giờ Tô Nhiễm thấy Tô Tố giống người phụ nữ kia, cộng thêm chuyện tuổi tác, nói không chừng có chút nghi ngờ, bây giờ chỉ là không có chứng cứ mà thôi, nếu sau này thật sự tìm được chứng cứ, biết Tô Tố là con của nó, rồi biết tôi hại chết con nó, nhất định sẽ không tha thứ cho tôi.”
Tô Vi Túc nghĩ nghĩ, “Dạ được, vậy tôi đi nói với bên kia 1 phen, Tiêu Lăng là làm kinh doanh chân chính, nên bọn họ sẽ chú trọng vào Lãnh Mạc nhiều hơn!’
Lão thái gia gật đầu, “Ừ, kêu bọn họ cố gắng loại bỏ Tiêu Lăng, người đàn ông này nhất định phải loại bỏ nếu không nhất định gây họa! Nếu trong hoàn cảnh bất đắc dĩ… Tô Tố cũng không cần lưu lại!”
Tô Vi Túc hiểu rồi.
Lão thái gia muốn lấy mạng của Lãnh Mạc và Tiêu Lăng, nhưng lại quan tâm đến Tô Tố, đương nhiên, nếu nhất định phải loại bỏ Tiêu Lăng thì không thể không tổn thương đến Tô Tố, vậy thì ông vẫn là nhẫn tâm 1 chút, nhiều nhất không lấy đứa cháu gái này!
“Được, tôi biết rồi!”
…
Bên đây!
Mạc Tầm bị nhốt lại căn phòng dưới tầng hầm lần nữa!
Cũng bị người trói bằng dây xích ở trên giường thép lần nữa.
Mạc Tầm sờ mặt đất trong bóng tối, mặt đất ẩm ướt, cái gì cũng không có!
Tại sao cái gì cũng không có!
Mạc Tầm không bỏ cuộc, ngực của anh bị Bạch Linh đập 1 cái đến bây giờ vẫn đau, anh nhịn đau, vươn người xuống đất cẩn thận tìm kiếm, qua khoảng nửa tiếng, cuối cùng mắt anh cũng sáng lên!
“Có rồi!”
Anh lượm cái kẹp tóc màu đen từ dưới đất lên, Mạc Tầm hít 1 hơi, cầm chặt kẹp tóc trong tay, kẹp tóc bị Vương Bưu bẻ cong, bây giờ có chút méo mó, Mạc Tầm nhẹ nhàng để kẹp tóc gần cánh mũi ngửi nhẹ.
Trên kẹp tóc dường như vẫn còn lưu giữ hương thơm của Tô Tố.
“Thật tốt…”
Sau 3 năm có thể gặp lại Tô Tố, thật sự rất tốt.
Nhớ lại cô bị Bạch Linh đá bị thương, vậy mà Tô Tố còn qua đỡ anh, miệng Mạc Tầm lộ ra nụ cười hạnh phúc.
Đời này anh đã mãn nguyện rồi!
Thật sự mãn nguyện!
Đột nhiên---
Tiếng bước chân truyền tới, Mạc Tầm lập tức dẹp kẹp tóc, yên lặng nằm trên giường thép.
Người đến là người hầu đưa cơm cho anh.
Nữ hầu đến rất gấp gáp, mở đèn phòng tầng hầm xong đặt hộp cơm bằng gỗ lên giường thép, thấy Mạc Tầm nằm trên giường giả chết, nữ hầu không nhẫn nại vỗ vỗ anh, “Nhanh chóng dậy ăn cơm!”
Mạc Tầm không nhúc nhích!
Nữ hầu mang bộ mặc không chút nhẫn nại, “Tôi nói cho anh biết, anh ăn bữa ăn này xong, không biết ngày mai có được ăn cơm hay không nữa, tối mai là đại thọ của lão thái gia, người hầu trong nhà đều đang bận rộn, không ai rảnh đến được cơm cho anh đâu!”
Lông mi Mạc Tầm nhúc nhích.
Nữ hầu thấy anh vẫn không quan tâm người khác, hừ lạnh 1 tiếng, trực tiếp mở hộp cơm ra, để thức ăn được đựng trong hộp lên giường thép, “Tôi không có thời gian để ở đây uổng phí với anh, dù sao cơm nước cũng đem qua cho anh rồi, anh muốn ăn hay không thì tùy, không ăn thì đem bỏ!”
Mạc Tầm nhắm mắt, cảm nhận được bước chân của nữ hầu mang hộp cơm rời khỏi.
Và sau đó… tiếng tắt đèn!
Căn phòng tầng hầm tối đen trở lại!
Mạc Tầm từ giường thép bò lên, ánh mắt sáng rực!
Hôm nay đến ngày mai sẽ không ai đến đưa cơm cho anh!
Vậy có thể nói… vậy ít nhất anh có hơn 20 tiếng đồng hồ để trốn thoát!
Anh biết, với tính cách của Bạch Linh, tuyệt đối sẽ không buông tha cho Tô Tố, Bạch Linh có thù tất báo, độc ác tàn nhẫn, nghĩ đến cô ta có khả năng làm tổn hại Tô Tố, sắc mặt Mạc Tầm co giật.
“Tôi tuyệt đối không để cô làm tổn thương Tô Tố lần nữa, tuyệt đối không!”
Mạc Tầm cắn răng, sau khi mắt đã thích nghi với bóng tối, anh lấy kẹp tóc ra, học theo cách mở khóa của Vương Bưu, từng chút mò mẫm trên giường thép, anh không phải là chuyên gia, động tác không thuần thục như Vương Bưu, nhưng bây giờ thứ anh nhiều nhất là thời gian, anh có đủ thời gian để mò mẫm!
Mạc Tầm dùng công phu của nửa ngày, cuối cùng cũng mở được cái khóa đầu tiên!
Sau khi mở, vì nắm bắt được kỹ năng mở khóa, nên 3 cái khóa còn lại rất nhanh có thể mở ra.
Vì sợ thể lực của mình không đủ, sau khi Mạc Tầm được tự do, anh ăn hết những thức ăn mà nữ hầu để lại cho mình, sau đó anh thuận theo lối đi mà bữa trưa Tô Tố dẫn anh rời đi, từng chút bò ra ngoài!
…
Đại thọ 80 tuổi của lão thái gia được tổ chức tại chính căn nhà của ông!
Sáng sớm ngày thứ hai có vô số người tặng quà đến Tô gia, Tô gia lần này được coi là cực kỳ cao cấp, khách mời đến đây, có người nổi tiếng trong giới kinh doanh, có người danh môn vọng tộc, nói chung toàn là người có địa vị cao.
Hôm nay, trong nhà được gọi là náo nhiệt!
Lão thái gia thay 1 bộ đồ thời Đường màu đỏ, tóc chải gọn gàng, tuy nhiều tóc bạc, nhưng tinh thần vẫn phơi phới, nhìn vào thấy tinh thần đang cực kỳ tốt!
Vì tổ chức của tiệc này, lão thái gia đặc biệt dọn dẹp sạch cái viện mà không ai ở.
Bởi vì quá nhiều người, trong phòng của viện dọn trống, khách quý đều vào trong, bên ngoài viện tổ chức bữa tiệc ngoài trời, đủ không gian để chứa tất cả mọi người!
Ngày này, Tô Tố và Tiêu Lăng sớm đã thay xong áo, trời vừa chập tối, mấy người họ dưới sự dẫn đường của người hầu, đến sảnh chính bữa tiệc đại thọ 80 tuổi của lão thái gia!
Bữa tiệc của lão thái gia căn bản là do 1 tay Tô Vi Túc tổ chức!
Mấy người khách đến đây đều qua chào hỏi Tô Vi Túc, mọi người đối với đại quản gia nhà họ Tô cực kỳ khách khí, hoàn toàn không dám nói lời gì không đúng.
Lúc Tô Tố đến, rót 1 ly rượu, đứng cùng với Tiêu Lăng ở 1 góc của viện.
“Có phải không thích những bữa tiệc như vậy?”
“Ừ!” Tô Tố gật đầu, “Cảm thấy ở đây ai cũng như đang đeo mặt nạ, rất giả tạo! Bên Mỹ cũng có tiệc rượu như vậy, nhưng không mang tính mục tiêu mạnh mẽ như bên này.”
“Thích nước Mỹ?”
Tô Tố lắc đầu, đột nhiên cười, “Nếu so sánh, thì vẫn thích nước mình hơn.”
“Ừ?” Tiêu Lăng còn tưởng cô thích bầu không khí nước Mỹ.
Tô Tố nghiêng đầu mắc cười nhìn Tiêu Lăng, “Bởi vì… nước Mỹ không có anh!”
Trong lòng Tiêu Lăng ấm áp, trên mặt vô thức hiện lên ý cười vui vẻ.
Lãnh Mạc liếc mắt nhìn 2 người.
Trước mặt anh tỏ ra ân ái như vậy, làm như anh không vợ không bằng!
Lãnh Mạc rót ly rượu đi vào phòng!
Nhanh chóng vào kết thúc bữa tiệc chán phèo này, sau đó còn về ân ái lãng mạn với vợ của anh nữa!
Sau khi Tô Tố đứng ở hoa viên cười xong, tự nhiên có chút khẩn trương.
“Tiêu Lăng, anh nói yến tiệc hôm nay sẽ không có vấn đề gì chứ?”
“Sẽ không, yên tâm, nhiều người như vậy, Tô lão đầu muốn làm gì cũng phải suy nghĩ suy nghĩ, mục đích của ông ta anh và Lãnh Mạc biết rõ, tham gia bữa tiệc này, thật ra bọn anh cũng có mục đích của bản thân, em yên tâm, hôm nay sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, hơn nữa, chúng ta phải tin tưởng tình báo của ba rể đại nhân chứ, nếu thật sự nguy hiểm ba rể làm sao có thể để hai ta đến đây được!”
Tô Tố thở phào nhẹ nhõm!
Cũng được, ba nhất định không hại cô!
Theo kế hoạch trước đây, Tô Tố nằm trong danh sách cần được loại trừ!
Lão thái gia cười khổ, “Bây giờ Tô Nhiễm thấy Tô Tố giống người phụ nữ kia, cộng thêm chuyện tuổi tác, nói không chừng có chút nghi ngờ, bây giờ chỉ là không có chứng cứ mà thôi, nếu sau này thật sự tìm được chứng cứ, biết Tô Tố là con của nó, rồi biết tôi hại chết con nó, nhất định sẽ không tha thứ cho tôi.”
Tô Vi Túc nghĩ nghĩ, “Dạ được, vậy tôi đi nói với bên kia 1 phen, Tiêu Lăng là làm kinh doanh chân chính, nên bọn họ sẽ chú trọng vào Lãnh Mạc nhiều hơn!’
Lão thái gia gật đầu, “Ừ, kêu bọn họ cố gắng loại bỏ Tiêu Lăng, người đàn ông này nhất định phải loại bỏ nếu không nhất định gây họa! Nếu trong hoàn cảnh bất đắc dĩ… Tô Tố cũng không cần lưu lại!”
Tô Vi Túc hiểu rồi.
Lão thái gia muốn lấy mạng của Lãnh Mạc và Tiêu Lăng, nhưng lại quan tâm đến Tô Tố, đương nhiên, nếu nhất định phải loại bỏ Tiêu Lăng thì không thể không tổn thương đến Tô Tố, vậy thì ông vẫn là nhẫn tâm 1 chút, nhiều nhất không lấy đứa cháu gái này!
“Được, tôi biết rồi!”
…
Bên đây!
Mạc Tầm bị nhốt lại căn phòng dưới tầng hầm lần nữa!
Cũng bị người trói bằng dây xích ở trên giường thép lần nữa.
Mạc Tầm sờ mặt đất trong bóng tối, mặt đất ẩm ướt, cái gì cũng không có!
Tại sao cái gì cũng không có!
Mạc Tầm không bỏ cuộc, ngực của anh bị Bạch Linh đập 1 cái đến bây giờ vẫn đau, anh nhịn đau, vươn người xuống đất cẩn thận tìm kiếm, qua khoảng nửa tiếng, cuối cùng mắt anh cũng sáng lên!
“Có rồi!”
Anh lượm cái kẹp tóc màu đen từ dưới đất lên, Mạc Tầm hít 1 hơi, cầm chặt kẹp tóc trong tay, kẹp tóc bị Vương Bưu bẻ cong, bây giờ có chút méo mó, Mạc Tầm nhẹ nhàng để kẹp tóc gần cánh mũi ngửi nhẹ.
Trên kẹp tóc dường như vẫn còn lưu giữ hương thơm của Tô Tố.
“Thật tốt…”
Sau 3 năm có thể gặp lại Tô Tố, thật sự rất tốt.
Nhớ lại cô bị Bạch Linh đá bị thương, vậy mà Tô Tố còn qua đỡ anh, miệng Mạc Tầm lộ ra nụ cười hạnh phúc.
Đời này anh đã mãn nguyện rồi!
Thật sự mãn nguyện!
Đột nhiên---
Tiếng bước chân truyền tới, Mạc Tầm lập tức dẹp kẹp tóc, yên lặng nằm trên giường thép.
Người đến là người hầu đưa cơm cho anh.
Nữ hầu đến rất gấp gáp, mở đèn phòng tầng hầm xong đặt hộp cơm bằng gỗ lên giường thép, thấy Mạc Tầm nằm trên giường giả chết, nữ hầu không nhẫn nại vỗ vỗ anh, “Nhanh chóng dậy ăn cơm!”
Mạc Tầm không nhúc nhích!
Nữ hầu mang bộ mặc không chút nhẫn nại, “Tôi nói cho anh biết, anh ăn bữa ăn này xong, không biết ngày mai có được ăn cơm hay không nữa, tối mai là đại thọ của lão thái gia, người hầu trong nhà đều đang bận rộn, không ai rảnh đến được cơm cho anh đâu!”
Lông mi Mạc Tầm nhúc nhích.
Nữ hầu thấy anh vẫn không quan tâm người khác, hừ lạnh 1 tiếng, trực tiếp mở hộp cơm ra, để thức ăn được đựng trong hộp lên giường thép, “Tôi không có thời gian để ở đây uổng phí với anh, dù sao cơm nước cũng đem qua cho anh rồi, anh muốn ăn hay không thì tùy, không ăn thì đem bỏ!”
Mạc Tầm nhắm mắt, cảm nhận được bước chân của nữ hầu mang hộp cơm rời khỏi.
Và sau đó… tiếng tắt đèn!
Căn phòng tầng hầm tối đen trở lại!
Mạc Tầm từ giường thép bò lên, ánh mắt sáng rực!
Hôm nay đến ngày mai sẽ không ai đến đưa cơm cho anh!
Vậy có thể nói… vậy ít nhất anh có hơn 20 tiếng đồng hồ để trốn thoát!
Anh biết, với tính cách của Bạch Linh, tuyệt đối sẽ không buông tha cho Tô Tố, Bạch Linh có thù tất báo, độc ác tàn nhẫn, nghĩ đến cô ta có khả năng làm tổn hại Tô Tố, sắc mặt Mạc Tầm co giật.
“Tôi tuyệt đối không để cô làm tổn thương Tô Tố lần nữa, tuyệt đối không!”
Mạc Tầm cắn răng, sau khi mắt đã thích nghi với bóng tối, anh lấy kẹp tóc ra, học theo cách mở khóa của Vương Bưu, từng chút mò mẫm trên giường thép, anh không phải là chuyên gia, động tác không thuần thục như Vương Bưu, nhưng bây giờ thứ anh nhiều nhất là thời gian, anh có đủ thời gian để mò mẫm!
Mạc Tầm dùng công phu của nửa ngày, cuối cùng cũng mở được cái khóa đầu tiên!
Sau khi mở, vì nắm bắt được kỹ năng mở khóa, nên 3 cái khóa còn lại rất nhanh có thể mở ra.
Vì sợ thể lực của mình không đủ, sau khi Mạc Tầm được tự do, anh ăn hết những thức ăn mà nữ hầu để lại cho mình, sau đó anh thuận theo lối đi mà bữa trưa Tô Tố dẫn anh rời đi, từng chút bò ra ngoài!
…
Đại thọ 80 tuổi của lão thái gia được tổ chức tại chính căn nhà của ông!
Sáng sớm ngày thứ hai có vô số người tặng quà đến Tô gia, Tô gia lần này được coi là cực kỳ cao cấp, khách mời đến đây, có người nổi tiếng trong giới kinh doanh, có người danh môn vọng tộc, nói chung toàn là người có địa vị cao.
Hôm nay, trong nhà được gọi là náo nhiệt!
Lão thái gia thay 1 bộ đồ thời Đường màu đỏ, tóc chải gọn gàng, tuy nhiều tóc bạc, nhưng tinh thần vẫn phơi phới, nhìn vào thấy tinh thần đang cực kỳ tốt!
Vì tổ chức của tiệc này, lão thái gia đặc biệt dọn dẹp sạch cái viện mà không ai ở.
Bởi vì quá nhiều người, trong phòng của viện dọn trống, khách quý đều vào trong, bên ngoài viện tổ chức bữa tiệc ngoài trời, đủ không gian để chứa tất cả mọi người!
Ngày này, Tô Tố và Tiêu Lăng sớm đã thay xong áo, trời vừa chập tối, mấy người họ dưới sự dẫn đường của người hầu, đến sảnh chính bữa tiệc đại thọ 80 tuổi của lão thái gia!
Bữa tiệc của lão thái gia căn bản là do 1 tay Tô Vi Túc tổ chức!
Mấy người khách đến đây đều qua chào hỏi Tô Vi Túc, mọi người đối với đại quản gia nhà họ Tô cực kỳ khách khí, hoàn toàn không dám nói lời gì không đúng.
Lúc Tô Tố đến, rót 1 ly rượu, đứng cùng với Tiêu Lăng ở 1 góc của viện.
“Có phải không thích những bữa tiệc như vậy?”
“Ừ!” Tô Tố gật đầu, “Cảm thấy ở đây ai cũng như đang đeo mặt nạ, rất giả tạo! Bên Mỹ cũng có tiệc rượu như vậy, nhưng không mang tính mục tiêu mạnh mẽ như bên này.”
“Thích nước Mỹ?”
Tô Tố lắc đầu, đột nhiên cười, “Nếu so sánh, thì vẫn thích nước mình hơn.”
“Ừ?” Tiêu Lăng còn tưởng cô thích bầu không khí nước Mỹ.
Tô Tố nghiêng đầu mắc cười nhìn Tiêu Lăng, “Bởi vì… nước Mỹ không có anh!”
Trong lòng Tiêu Lăng ấm áp, trên mặt vô thức hiện lên ý cười vui vẻ.
Lãnh Mạc liếc mắt nhìn 2 người.
Trước mặt anh tỏ ra ân ái như vậy, làm như anh không vợ không bằng!
Lãnh Mạc rót ly rượu đi vào phòng!
Nhanh chóng vào kết thúc bữa tiệc chán phèo này, sau đó còn về ân ái lãng mạn với vợ của anh nữa!
Sau khi Tô Tố đứng ở hoa viên cười xong, tự nhiên có chút khẩn trương.
“Tiêu Lăng, anh nói yến tiệc hôm nay sẽ không có vấn đề gì chứ?”
“Sẽ không, yên tâm, nhiều người như vậy, Tô lão đầu muốn làm gì cũng phải suy nghĩ suy nghĩ, mục đích của ông ta anh và Lãnh Mạc biết rõ, tham gia bữa tiệc này, thật ra bọn anh cũng có mục đích của bản thân, em yên tâm, hôm nay sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, hơn nữa, chúng ta phải tin tưởng tình báo của ba rể đại nhân chứ, nếu thật sự nguy hiểm ba rể làm sao có thể để hai ta đến đây được!”
Tô Tố thở phào nhẹ nhõm!
Cũng được, ba nhất định không hại cô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.