Chương 643
Vô Danh
18/04/2019
Những người giúp việc trong biệt thự nhìn thấy Trương Hân dáng vẻ nét mặt như gặp quỷ
Phu nhân…….
Phu nhân không phải là đã chết rồi sao!
Làm sao có thể xuất hiện ở đây!
Trương Hân nhìn biểu cảm của họ thì biết họ đang nghĩ cái gì, không thoải mái nói, “các người còn đứng sững ở đó làm cái gì, nhanh đi tìm bác sĩ!”
“A…..vâng, vâng vâng vâng, đi ngay đây ạ, đi ngay đây ạ!”
Người giúp việc nuốt nước bọt chạy ra ngoài, những người giúp việc còn lại trong tay cầm súng đứng canh giữ trước cửa, phòng tránh lại có người tập kích bất ngờ, Trương Hân đỡ lấy Tiền Hiểu đặt lên trên giường trong phòng ngủ, khắp người Tiền Hiểu toàn là máu, di chuyển vô cùng khó khăn
“Hiểu Hiểu, cô bò lên trên trước, tôi đi lấy kéo!”
“Phu nhân, sẽ làm bẩn giường……”
Trương Hân chằm chằm trừng mắt với cô, “giường quan trọng hay cô quan trọng, đừng phí lời nữa, nhanh chóng trèo lên cho tôi!”
Tiền Hiểu ánh mắt thoáng qua,trên miệng lộ ra một nụ cười nhẹ nhẹ, cô trước giờ rất ghét có người động chạm vào, nhưng lại phát hiện kỳ lạ, cảm giác mà Trương Hân đỡ cô, đột nhiên lại khiến cô cảm thấy rất.....ấm áp, hoàn toàn không ghét bỏ!
Tiền Hiểu thuận theo ý trèo lên giường
Trương Hân hoảng loạn chạy ra ngoài, những người giúp việc đã bắt đầu dọn dẹp bốn xác chết trong phòng khách, Trương Hân nhìn thấy sự thảm hại của bốn cái xác, run rẩy lên, co hoảng loạn ngoảnh mặt đi chỗ khác, “lấy hộp cứu thương đến đây!”
“Vâng, phu nhân!”
Không đến 3 phút hộp cứu thương đến tay của Trương Hân, Trương Hân nhanh chóng quay lại vào phòng, khi đi vào phòng, tiện thể còn đóng cả cánh cửa lại, thu thứ cho cô, thực tế là không có cách nào có thể nhìn những cái xác đó!
“Phu nhân.....”
“Ái, cô đừng cử động!”
Trương Hân ấn mạnh bả vai của Tiền Hiểu, “đằng sau lưng cô toàn là vết thương, đừng cử động lung tung!”
Tiền Hiểu thành thành thật thật nằm sấp trên giường!
Thực chất vết thương trên người của cô đối với cô mà nói có bản chỉ là vết thương ngoài da, nhưng mà cô rấy thích cảm giác được người khác chăm sóc, được người khác quan tâm
Trương Hân mở nắp hộp cấp cứu, từ beent rong lấy ra chiếc kéo, cẩn thận nhẹ nhàng cắt bỏ chiếc áo da màu đen của cô ấy, chiếc áo đã bị ướt sũng, vừa mới cắt bỏ ra, vết máu trên lưng của cô không chịu sự khống chế chảy ròng ròng ra ngoài
Trương Hân nhanh chóng lấy bông băng cẩn thận lau vết máu trên người của cô ấy
Cô vừa mới làm xong bước này, bác sĩ đã đến rồi
Có bắc sĩ giúp đỡ, rất nhanh thì nhặt ra từng chút một mảnh kính thủy tinh vỡ trên lưng của Tiền Hiểu ra, đợi sau khi băng bó xong, Trương Hân mới thở phào nhẹ nhõm ngoảnh đầu ra nhìn ánh đèn bên ngoài cửa sổ đã tắt, bầu trời dần dần sáng rạng
“Đừng lo lắng, đại ca khẳng định rất nhanh sẽ quay lại”
“Ừm!”
Trương Hân hồi lại tinh thần, liếc nhìn Tiền Hiểu bởi vì mất máu quá nhiều, mà sắc mặt trắng bệt, đưa tay ra vỗ vỗ lấy tay của cô ấy, “cô nghỉ ngơi đi, đến giờ phút này rồi, trong biệt thự khẳng định sẽ không có người đột nhập vào nữa đâu, vả lại trong biệt thự còn có người giúp việc của chúng ta rồi”
“Ừm!”
Tiền Hiểu mỉm cười, nhắm mắt lại và nghỉ ngơi
......
Lại trôi qua khoảng mười mấy phút, Trương Hân bỗng nhiên nghe thấy âm thanh đẩy cánh của phòng
Tiền Hiểu phút chốc mở mắt, Trương Hân cũng từ bên cạnh giường nhảy dựng lên
Bên ngoài cửa không có tiếng đánh nhau
Vì vậy......
Trương Hân hoảng loạn chạy ra ngoài mở cửa!
Cánh cửa bị mở, cô nhìn ngay thấy Lãnh Mạc một dáng người mặc bộ đồ đen, khuôn mặt lạnh lùng!
Lãnh Mạc cũng nhìn thấy Trương Hân
Giây phút nhìn thấy cô, cặp mày lạnh lùng của Lãnh Mạc lập tức thả lỏng, cánh tay của anh vừa đưa ra, dùng sức kéo lấy Trương Hân vào lòng, “có bị làm sao không?”
Trương Hân khoang mắt đỏ lên, hoảng loạn lắc đầu, “có giật mình nhưng không có nguy hiểm, nhưng mà Tiền Hiểu bị thương rồi!”
“Ừm!”
Lãnh Mạc thở dài nhẹ nhõm, “không bị làm sao thì tốt!”
Anh cũng không thể nghĩ đến, Thomas không hề có ở bên ngoài, đợi mọi thứ kết thúc, anh điểm danh số người, sau khi phát hiện không có Thomas, mới cảm thấy không đúng, gấp gáp lái xe quay lại, sợ rằng cảnh tưởng anh sẽ nhìn thấy khiến anh sụp đổ!
May mà.....
Mọi thứ đều vẫn tốt!
Lãnh Mạc nhìn Tiền Hiểu đang nằm sấp người trên giường, gật đầu với cô ấy, “mọi thứ đều được giải quyết rồi, bị thương rồi thì nghỉ ngơi đàng hoàng”
“Vâng, đại ca!”
Lãnh Mạc kéo Trương Hân ra khỏi phòng, trong phòng đâu đâu cũng là máu tươi, Trương Hân mới đầu còn không có phản ứng gì, lúc này khi cả người thả lỏng rồi, ngửi thấy mùi máu tanh trong cả căn phòng, trong bụng lập tức không chịu được nữa
“Ọe----“
“Khó chịu sao?”
Trương Hân mặt trắng bệt gật đầu, Lãnh Mạc hoảng loạn kéo cô ra khỏi căn phòng. Hai người họ xuống dưới lầu, vào bên trong phòng ngủ tầng hai, phòng ngủ tầng hại bị những người của Thomas đột nhập qua, đồ đạc bị bới tung loạn lên một chút, nhưng người giúp việc đã dọn dẹp lại kha khá rồi
Lãnh Mạc đỡ Trương Hân vào trong phòng, đóng cánh cửa phòng lại cách ly mùi máu tanh ở bên ngoài, “như thế này có đỡ hơn không?”
“Ừm, tốt hơn nhiều rồi!”
Trong phòng không có người rồi, Trương Hân giờ mới ôm thật chặt lấy Lãnh Mạc, cô ngẩng đầu lên nhìn anh, “chuyện như thế nào rồi, giải quyết xong chưa? Về sau sẽ không còn xảy ra những chuyện như thế này nữa chứ?”
Lãnh Mạc kéo tay Trương Hân ngồi xuống ghế sopha, cười “chồng của em ra tay làm sao có thể không giải quyết được, yên tâm đi, tất cả mọi chuyện đều ddax được giải quyết hoàn toàn, bắt đầu từ hôm nay trở đi, chúng ta có thể quang minh chính đại đi dạo phố rồi, ra ngoài muốn làm gì thì làm!”
Trương Hân bây giờ không quan tâm điều này
Cô đưa tay ra không ngừng sờ soạn khắp người Lãnh Mạc
Lãnh Mạc bên mép giật giật, hoảng loạn ấn chặt đôi tay nhỏ bé của cô xuống, “làm gì vậy?”
“Đương nhiên là xem anh có bị thương hay không!”
Bên mép của Lãnh Mạc lại giật lần nữa!
Anh còn nghĩ là....khơ...
“Không có bị thương!”
“Thật không?”
“Thật, còn thật hơn cả chân châu!” Lãnh Mạc ôm lấy đôi vai của Trương Hân, “chồng của em không phải ai cũng có thể làm bị thương được”
Nghĩ đi nghĩ lại, giọng của Lãnh Mạc không kiểm soát mềm mỏng xuống, “hôm nay, bị giật mình rồi phải không?”
Trương Hân đỏ đôi mắt, ôm lấy eo của Lãnh Mạc không nói lời nào
Đương nhiên bị giật mình rồi!
Cô trước đây hoàn toàn cảm thấy xã hội này tốt đẹp như vậy, tất cả thứ đen tối đều cách xa cô!
Nhưng là hôm nay, cô xem như nhìn nhận được nơi đen tối nhất của xã hội rồi
Giết người!
Hoặc là bị giết!
Chỉ có hai sự lựa chọn!
Trương Hân nhớ đến những cái xác ở trong phòng khách, toàn thân lại bắt đầu co rúm lại, “Lãnh Mạc, em hôm nay giết người rồi, em giết cái người Thomas đó.....hắn ta và Hiểu Hiểu đánh nhau rất lâu, Hiểu Hiểu bị hắn ta làm bị thương rồi, hắn ta muốn giết Hiểu Hiểu, em, em liền lấy cây súng lục anh đưa cho em, bắn chết hắn rồi! Em giết người rồi, Lãnh Mạc em giết người rồi”
Lãnh Mạc kinh ngạc
Anh còn nghĩ Thomas là do Tiền Hiểu đánh chết!
Không nghĩ tới!
Lãnh Mạc hoảng loạn ôm chặt lấy Trương Hân, “đừng sợ đừng sợ, Thomas hắn ta là người xấu, Trương Hân, em giết người xấu, em là làm chuyện tốt, em cứu được Tiền Hiểu còn cứu được cả bản thân!”
Trương Hân cắn chặt lấy môi
Cô cũng biết những điều này, nhưng.....lớn như thế này rồi, lần đầu tiên giết người, cô hoàn toàn không thể làm như chuyện thường tình
Lãnh Mạc rõ ràng cũng biết điều này, chỉ ôm thật chặt lấy Trương Hân, lời nó an ủi nào cũng không có nói, dùng vòng tay của bản thân không tiếng nói truyền cho cô ấy năng lượng
Anh lúc này lại vô cùng may mắn!
May mắn rằng anh đã đưa cho Trương Hân một khẩu súng lục, nếu không thì hôm nay sẽ phát sinh cái gì, thật sự khiến người khác không có cách nào dự tính!
Phu nhân…….
Phu nhân không phải là đã chết rồi sao!
Làm sao có thể xuất hiện ở đây!
Trương Hân nhìn biểu cảm của họ thì biết họ đang nghĩ cái gì, không thoải mái nói, “các người còn đứng sững ở đó làm cái gì, nhanh đi tìm bác sĩ!”
“A…..vâng, vâng vâng vâng, đi ngay đây ạ, đi ngay đây ạ!”
Người giúp việc nuốt nước bọt chạy ra ngoài, những người giúp việc còn lại trong tay cầm súng đứng canh giữ trước cửa, phòng tránh lại có người tập kích bất ngờ, Trương Hân đỡ lấy Tiền Hiểu đặt lên trên giường trong phòng ngủ, khắp người Tiền Hiểu toàn là máu, di chuyển vô cùng khó khăn
“Hiểu Hiểu, cô bò lên trên trước, tôi đi lấy kéo!”
“Phu nhân, sẽ làm bẩn giường……”
Trương Hân chằm chằm trừng mắt với cô, “giường quan trọng hay cô quan trọng, đừng phí lời nữa, nhanh chóng trèo lên cho tôi!”
Tiền Hiểu ánh mắt thoáng qua,trên miệng lộ ra một nụ cười nhẹ nhẹ, cô trước giờ rất ghét có người động chạm vào, nhưng lại phát hiện kỳ lạ, cảm giác mà Trương Hân đỡ cô, đột nhiên lại khiến cô cảm thấy rất.....ấm áp, hoàn toàn không ghét bỏ!
Tiền Hiểu thuận theo ý trèo lên giường
Trương Hân hoảng loạn chạy ra ngoài, những người giúp việc đã bắt đầu dọn dẹp bốn xác chết trong phòng khách, Trương Hân nhìn thấy sự thảm hại của bốn cái xác, run rẩy lên, co hoảng loạn ngoảnh mặt đi chỗ khác, “lấy hộp cứu thương đến đây!”
“Vâng, phu nhân!”
Không đến 3 phút hộp cứu thương đến tay của Trương Hân, Trương Hân nhanh chóng quay lại vào phòng, khi đi vào phòng, tiện thể còn đóng cả cánh cửa lại, thu thứ cho cô, thực tế là không có cách nào có thể nhìn những cái xác đó!
“Phu nhân.....”
“Ái, cô đừng cử động!”
Trương Hân ấn mạnh bả vai của Tiền Hiểu, “đằng sau lưng cô toàn là vết thương, đừng cử động lung tung!”
Tiền Hiểu thành thành thật thật nằm sấp trên giường!
Thực chất vết thương trên người của cô đối với cô mà nói có bản chỉ là vết thương ngoài da, nhưng mà cô rấy thích cảm giác được người khác chăm sóc, được người khác quan tâm
Trương Hân mở nắp hộp cấp cứu, từ beent rong lấy ra chiếc kéo, cẩn thận nhẹ nhàng cắt bỏ chiếc áo da màu đen của cô ấy, chiếc áo đã bị ướt sũng, vừa mới cắt bỏ ra, vết máu trên lưng của cô không chịu sự khống chế chảy ròng ròng ra ngoài
Trương Hân nhanh chóng lấy bông băng cẩn thận lau vết máu trên người của cô ấy
Cô vừa mới làm xong bước này, bác sĩ đã đến rồi
Có bắc sĩ giúp đỡ, rất nhanh thì nhặt ra từng chút một mảnh kính thủy tinh vỡ trên lưng của Tiền Hiểu ra, đợi sau khi băng bó xong, Trương Hân mới thở phào nhẹ nhõm ngoảnh đầu ra nhìn ánh đèn bên ngoài cửa sổ đã tắt, bầu trời dần dần sáng rạng
“Đừng lo lắng, đại ca khẳng định rất nhanh sẽ quay lại”
“Ừm!”
Trương Hân hồi lại tinh thần, liếc nhìn Tiền Hiểu bởi vì mất máu quá nhiều, mà sắc mặt trắng bệt, đưa tay ra vỗ vỗ lấy tay của cô ấy, “cô nghỉ ngơi đi, đến giờ phút này rồi, trong biệt thự khẳng định sẽ không có người đột nhập vào nữa đâu, vả lại trong biệt thự còn có người giúp việc của chúng ta rồi”
“Ừm!”
Tiền Hiểu mỉm cười, nhắm mắt lại và nghỉ ngơi
......
Lại trôi qua khoảng mười mấy phút, Trương Hân bỗng nhiên nghe thấy âm thanh đẩy cánh của phòng
Tiền Hiểu phút chốc mở mắt, Trương Hân cũng từ bên cạnh giường nhảy dựng lên
Bên ngoài cửa không có tiếng đánh nhau
Vì vậy......
Trương Hân hoảng loạn chạy ra ngoài mở cửa!
Cánh cửa bị mở, cô nhìn ngay thấy Lãnh Mạc một dáng người mặc bộ đồ đen, khuôn mặt lạnh lùng!
Lãnh Mạc cũng nhìn thấy Trương Hân
Giây phút nhìn thấy cô, cặp mày lạnh lùng của Lãnh Mạc lập tức thả lỏng, cánh tay của anh vừa đưa ra, dùng sức kéo lấy Trương Hân vào lòng, “có bị làm sao không?”
Trương Hân khoang mắt đỏ lên, hoảng loạn lắc đầu, “có giật mình nhưng không có nguy hiểm, nhưng mà Tiền Hiểu bị thương rồi!”
“Ừm!”
Lãnh Mạc thở dài nhẹ nhõm, “không bị làm sao thì tốt!”
Anh cũng không thể nghĩ đến, Thomas không hề có ở bên ngoài, đợi mọi thứ kết thúc, anh điểm danh số người, sau khi phát hiện không có Thomas, mới cảm thấy không đúng, gấp gáp lái xe quay lại, sợ rằng cảnh tưởng anh sẽ nhìn thấy khiến anh sụp đổ!
May mà.....
Mọi thứ đều vẫn tốt!
Lãnh Mạc nhìn Tiền Hiểu đang nằm sấp người trên giường, gật đầu với cô ấy, “mọi thứ đều được giải quyết rồi, bị thương rồi thì nghỉ ngơi đàng hoàng”
“Vâng, đại ca!”
Lãnh Mạc kéo Trương Hân ra khỏi phòng, trong phòng đâu đâu cũng là máu tươi, Trương Hân mới đầu còn không có phản ứng gì, lúc này khi cả người thả lỏng rồi, ngửi thấy mùi máu tanh trong cả căn phòng, trong bụng lập tức không chịu được nữa
“Ọe----“
“Khó chịu sao?”
Trương Hân mặt trắng bệt gật đầu, Lãnh Mạc hoảng loạn kéo cô ra khỏi căn phòng. Hai người họ xuống dưới lầu, vào bên trong phòng ngủ tầng hai, phòng ngủ tầng hại bị những người của Thomas đột nhập qua, đồ đạc bị bới tung loạn lên một chút, nhưng người giúp việc đã dọn dẹp lại kha khá rồi
Lãnh Mạc đỡ Trương Hân vào trong phòng, đóng cánh cửa phòng lại cách ly mùi máu tanh ở bên ngoài, “như thế này có đỡ hơn không?”
“Ừm, tốt hơn nhiều rồi!”
Trong phòng không có người rồi, Trương Hân giờ mới ôm thật chặt lấy Lãnh Mạc, cô ngẩng đầu lên nhìn anh, “chuyện như thế nào rồi, giải quyết xong chưa? Về sau sẽ không còn xảy ra những chuyện như thế này nữa chứ?”
Lãnh Mạc kéo tay Trương Hân ngồi xuống ghế sopha, cười “chồng của em ra tay làm sao có thể không giải quyết được, yên tâm đi, tất cả mọi chuyện đều ddax được giải quyết hoàn toàn, bắt đầu từ hôm nay trở đi, chúng ta có thể quang minh chính đại đi dạo phố rồi, ra ngoài muốn làm gì thì làm!”
Trương Hân bây giờ không quan tâm điều này
Cô đưa tay ra không ngừng sờ soạn khắp người Lãnh Mạc
Lãnh Mạc bên mép giật giật, hoảng loạn ấn chặt đôi tay nhỏ bé của cô xuống, “làm gì vậy?”
“Đương nhiên là xem anh có bị thương hay không!”
Bên mép của Lãnh Mạc lại giật lần nữa!
Anh còn nghĩ là....khơ...
“Không có bị thương!”
“Thật không?”
“Thật, còn thật hơn cả chân châu!” Lãnh Mạc ôm lấy đôi vai của Trương Hân, “chồng của em không phải ai cũng có thể làm bị thương được”
Nghĩ đi nghĩ lại, giọng của Lãnh Mạc không kiểm soát mềm mỏng xuống, “hôm nay, bị giật mình rồi phải không?”
Trương Hân đỏ đôi mắt, ôm lấy eo của Lãnh Mạc không nói lời nào
Đương nhiên bị giật mình rồi!
Cô trước đây hoàn toàn cảm thấy xã hội này tốt đẹp như vậy, tất cả thứ đen tối đều cách xa cô!
Nhưng là hôm nay, cô xem như nhìn nhận được nơi đen tối nhất của xã hội rồi
Giết người!
Hoặc là bị giết!
Chỉ có hai sự lựa chọn!
Trương Hân nhớ đến những cái xác ở trong phòng khách, toàn thân lại bắt đầu co rúm lại, “Lãnh Mạc, em hôm nay giết người rồi, em giết cái người Thomas đó.....hắn ta và Hiểu Hiểu đánh nhau rất lâu, Hiểu Hiểu bị hắn ta làm bị thương rồi, hắn ta muốn giết Hiểu Hiểu, em, em liền lấy cây súng lục anh đưa cho em, bắn chết hắn rồi! Em giết người rồi, Lãnh Mạc em giết người rồi”
Lãnh Mạc kinh ngạc
Anh còn nghĩ Thomas là do Tiền Hiểu đánh chết!
Không nghĩ tới!
Lãnh Mạc hoảng loạn ôm chặt lấy Trương Hân, “đừng sợ đừng sợ, Thomas hắn ta là người xấu, Trương Hân, em giết người xấu, em là làm chuyện tốt, em cứu được Tiền Hiểu còn cứu được cả bản thân!”
Trương Hân cắn chặt lấy môi
Cô cũng biết những điều này, nhưng.....lớn như thế này rồi, lần đầu tiên giết người, cô hoàn toàn không thể làm như chuyện thường tình
Lãnh Mạc rõ ràng cũng biết điều này, chỉ ôm thật chặt lấy Trương Hân, lời nó an ủi nào cũng không có nói, dùng vòng tay của bản thân không tiếng nói truyền cho cô ấy năng lượng
Anh lúc này lại vô cùng may mắn!
May mắn rằng anh đã đưa cho Trương Hân một khẩu súng lục, nếu không thì hôm nay sẽ phát sinh cái gì, thật sự khiến người khác không có cách nào dự tính!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.