Chương 10
Nguyễn Thu Thảo
07/05/2017
Về đến nhà,Thảo trèo lên giường và ngủ.Trong khi ngủ,cô bé đã mơ một giấc mơ mà không bao giờ cô bé muốn mơ thấy.
Có một cánh đồng xanh hiện ra,có cậu bé nắm tay một cô bé và nói:
-"Tớ và cậu sắp làm hôn lễ hôn ước rồi đó"-Cậu bé
-"Ừ!Tớ nghe mẹ nói là đây là truyền thống của hai nhà Hoàng-Hà"-Cô bé
-"Sau này tớ sẽ luôn bảo vệ cậu và làm cậu vui"-Cậu bé
-"A!Cậu đây rồi,cho mình chơi với"-Một bé gái chạy tới và nói,đó không ai khác chính là Vy
..Ba đứa trẻ chơi trò trốn tìm vui vẻ với nhau..
Chúng lớn lên cùng nhau và rồi vào một ngày nọ,cậu bé năm nào đã nói với cô bé sẽ làm hôn ước với mình là:
-"Chúng ta dừng lại ở đây,em nhé!"-Cậu bé
-"Hủy hôn"-Cô bé cảm thấy đau nhói trong tim nhưng vẫn không thể hiện ra bên ngoài
-"Tạm biệt"-Cậu bé
-"Trời ơi!Cậu đã chia tay với con bé đó rồi hả?"-Vy vừa nói vừa chỉ vào cô bé.Chứng kiến điều này khiến cô bé như muốn ngã quỵ.Cô bé khóc rất nhiều.Khóc vì mất đi mất đi một người bạn và một người yêu nhưng cô bé vẫn còn những người bạn tuy không bằng Vy nhưng họ tốt hơn Vy.Cô bé khóc rất lớn,chỉ có một mình một mình cô bé.Thảo giật mình tỉnh dậy.Đó là cơn ác mộng đã lặp lại trong đầu cô bé gần ba năm về trước và bây giờ cô bé lại gặp lại.Cô bé và cậu bé trong giấc mơ không ai khác đó là Thảo và Khánh.Thảo gạt nhẹ nước mắt,vươn vai chào ngày mới.Thảo quyết định sẽ về nhà bà ngoại ít ngày sống cho thanh thản.Thế là Thảo gọi cho cô giáo xin nghỉ rồi nhắn tin báo cho anh trai và mấy người bạn.
~~2 giờ chiều~~
Thảo đã tới nhà bà,một nơi thơm ngát mùi hoa với một ngôi nhà gỗ nhỏ xinh xắn,xung quanh rực rỡ màu sắc của các loài hoa.Cô bé hít một hơi thật sâu,một mùi hương mát mẻ đã bắt đầu những ngày thanh thản ở nơi đây.
Có một cánh đồng xanh hiện ra,có cậu bé nắm tay một cô bé và nói:
-"Tớ và cậu sắp làm hôn lễ hôn ước rồi đó"-Cậu bé
-"Ừ!Tớ nghe mẹ nói là đây là truyền thống của hai nhà Hoàng-Hà"-Cô bé
-"Sau này tớ sẽ luôn bảo vệ cậu và làm cậu vui"-Cậu bé
-"A!Cậu đây rồi,cho mình chơi với"-Một bé gái chạy tới và nói,đó không ai khác chính là Vy
..Ba đứa trẻ chơi trò trốn tìm vui vẻ với nhau..
Chúng lớn lên cùng nhau và rồi vào một ngày nọ,cậu bé năm nào đã nói với cô bé sẽ làm hôn ước với mình là:
-"Chúng ta dừng lại ở đây,em nhé!"-Cậu bé
-"Hủy hôn"-Cô bé cảm thấy đau nhói trong tim nhưng vẫn không thể hiện ra bên ngoài
-"Tạm biệt"-Cậu bé
-"Trời ơi!Cậu đã chia tay với con bé đó rồi hả?"-Vy vừa nói vừa chỉ vào cô bé.Chứng kiến điều này khiến cô bé như muốn ngã quỵ.Cô bé khóc rất nhiều.Khóc vì mất đi mất đi một người bạn và một người yêu nhưng cô bé vẫn còn những người bạn tuy không bằng Vy nhưng họ tốt hơn Vy.Cô bé khóc rất lớn,chỉ có một mình một mình cô bé.Thảo giật mình tỉnh dậy.Đó là cơn ác mộng đã lặp lại trong đầu cô bé gần ba năm về trước và bây giờ cô bé lại gặp lại.Cô bé và cậu bé trong giấc mơ không ai khác đó là Thảo và Khánh.Thảo gạt nhẹ nước mắt,vươn vai chào ngày mới.Thảo quyết định sẽ về nhà bà ngoại ít ngày sống cho thanh thản.Thế là Thảo gọi cho cô giáo xin nghỉ rồi nhắn tin báo cho anh trai và mấy người bạn.
~~2 giờ chiều~~
Thảo đã tới nhà bà,một nơi thơm ngát mùi hoa với một ngôi nhà gỗ nhỏ xinh xắn,xung quanh rực rỡ màu sắc của các loài hoa.Cô bé hít một hơi thật sâu,một mùi hương mát mẻ đã bắt đầu những ngày thanh thản ở nơi đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.