Chương 40
Nguyễn Thu Thảo
05/03/2018
Sáng hôm sau,tại sân bay tất cả một lũ 7 con người lại lôi nhau về...
Chắc các bạn cũng thắc mắc là tại sao không có đoạn 4 con người rảnh hơi kia vào mà lại có cảnh về đúng không?
Thật ra vụ tỏ tình này đã đươc Huy bàn với mọi người trước.Chính xác là Vũ mới đúng và họ đã âm thầm đến đây trước và chuẩn bị mọi thứ,chỉ chờ Hân đến là xong.Thế nhưng sự đời lại éo le.Hân không chấp nhận đã thế lại còn bị hỏng cả cảnh lãng mạn mà Mi và Nhi đày công nghiên cứu lên nữa chứ...
Tại chỗ 7 người họ đang đứng bây giờ thì ai cũng tay trong tay cặp trong cặp. Nhưng có một cặp lại không như vậy.Đó không ai khác chính là Huy và Hân-hai người ai cũng tỏ ra buồn bã (một vẻ mặt của mấy bọn thất tình thường có).Vâng!Và đương nhiên là không thể thiếu đươc cái con người vô duyên chuyên lo chuyện bao đồng "ăn cơm nhà ,vác tù và hàng tổng" là Thiên Thảo đây.
Khi về đến nhà do tất cả đều đã thấm mệt nên ngủ để dưỡng sức bắt đầu một ngày mới.Ngồi trên máy bay mấy tiếng mà không mệt sao được.Chỉ còn lại Huy và Hân vẫn thức mà thôi...
Huy thì bỗng thấy đói bụng nên xuống dưới nhà lấy đồ ăn.Còn Hân thì thấy khát nước nên xuống dưới bếp tìm đồ uống. Và hai người thấy và nhìn nhau chằm chằm...Lúng túng...Đó là hai từ để nói về Hân bây giờ
Biết ý Hân định chạy lên phòng thì bỗng có một bàn tay rắn chắc nắm chặt lấy cánh tay nhỏ bé của Hân
Cái nắm thật chặt như thể là chỉ sợ lại làm mất người ấy một lần nữa.Sợ sẽ lại phải cô đơn trong đêm tối như lúc sáng ngày hôm nay...
Huy tiến sát lại phía Hân nói khẽ vào tai Hân:
-"Hân...Cho anh xin lỗi vì đã làm em đau.Xin em hãy cho anh một cơ hội để yêu thương chăm sóc em lần nữa có được không?Anh xin em đấy...Chúng mình yêu lại từ đầu nhé!?"-Huy nói xong rồi buông nhẹ cánh tay Hân rồi quay người đi lên phòng
Cô bé nghe thấy những lời nói đó không thể kiềm chế được cảm xúc của mình nữa cô khóc và chạy tớiôm chặt lấy Huy đằng sau.Cảm xúc vỡ òa.Cô bé cười nụ cười của niềm hạnh phúc.Một nụ cười mãn nguyện.Một cái ôm thật chặt để không lạc mất nhau về sau.Cái ôm sẽ đi cùng năm tháng sẽ luôn ấm áp như thế dù cho giông tố cũng sẽ luôn che chở cho Hân và cho cô bé điểm tựa.Hay lại làm đau cô bé như trước kia...
______Hết chương 40______
__Ra chương hơi muộn__Thành thật xin lỗi__
Chắc các bạn cũng thắc mắc là tại sao không có đoạn 4 con người rảnh hơi kia vào mà lại có cảnh về đúng không?
Thật ra vụ tỏ tình này đã đươc Huy bàn với mọi người trước.Chính xác là Vũ mới đúng và họ đã âm thầm đến đây trước và chuẩn bị mọi thứ,chỉ chờ Hân đến là xong.Thế nhưng sự đời lại éo le.Hân không chấp nhận đã thế lại còn bị hỏng cả cảnh lãng mạn mà Mi và Nhi đày công nghiên cứu lên nữa chứ...
Tại chỗ 7 người họ đang đứng bây giờ thì ai cũng tay trong tay cặp trong cặp. Nhưng có một cặp lại không như vậy.Đó không ai khác chính là Huy và Hân-hai người ai cũng tỏ ra buồn bã (một vẻ mặt của mấy bọn thất tình thường có).Vâng!Và đương nhiên là không thể thiếu đươc cái con người vô duyên chuyên lo chuyện bao đồng "ăn cơm nhà ,vác tù và hàng tổng" là Thiên Thảo đây.
Khi về đến nhà do tất cả đều đã thấm mệt nên ngủ để dưỡng sức bắt đầu một ngày mới.Ngồi trên máy bay mấy tiếng mà không mệt sao được.Chỉ còn lại Huy và Hân vẫn thức mà thôi...
Huy thì bỗng thấy đói bụng nên xuống dưới nhà lấy đồ ăn.Còn Hân thì thấy khát nước nên xuống dưới bếp tìm đồ uống. Và hai người thấy và nhìn nhau chằm chằm...Lúng túng...Đó là hai từ để nói về Hân bây giờ
Biết ý Hân định chạy lên phòng thì bỗng có một bàn tay rắn chắc nắm chặt lấy cánh tay nhỏ bé của Hân
Cái nắm thật chặt như thể là chỉ sợ lại làm mất người ấy một lần nữa.Sợ sẽ lại phải cô đơn trong đêm tối như lúc sáng ngày hôm nay...
Huy tiến sát lại phía Hân nói khẽ vào tai Hân:
-"Hân...Cho anh xin lỗi vì đã làm em đau.Xin em hãy cho anh một cơ hội để yêu thương chăm sóc em lần nữa có được không?Anh xin em đấy...Chúng mình yêu lại từ đầu nhé!?"-Huy nói xong rồi buông nhẹ cánh tay Hân rồi quay người đi lên phòng
Cô bé nghe thấy những lời nói đó không thể kiềm chế được cảm xúc của mình nữa cô khóc và chạy tớiôm chặt lấy Huy đằng sau.Cảm xúc vỡ òa.Cô bé cười nụ cười của niềm hạnh phúc.Một nụ cười mãn nguyện.Một cái ôm thật chặt để không lạc mất nhau về sau.Cái ôm sẽ đi cùng năm tháng sẽ luôn ấm áp như thế dù cho giông tố cũng sẽ luôn che chở cho Hân và cho cô bé điểm tựa.Hay lại làm đau cô bé như trước kia...
______Hết chương 40______
__Ra chương hơi muộn__Thành thật xin lỗi__
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.