[Bts] [Vkook] [Hopega] Ranh Giới Của Sự Lựa Chọn
Chương 53: Đừng Đi
Thiên Như
25/03/2016
Chap 53: Đừng Đi
Tại Hàn Quốc
Suga đến nơi, anh tức tốc đón taxi về cũng may anh gặp được TaeHyung ở sân bay, không suy nghĩ nhiều liền kéo TaeHyung đi ngược về. Mặc cho cậu ngăn cản, Suga kéo TaeHyung đến nhà Hobi.
Suga cầm lái, TaeHyung ngồi kế bên mà không khỏi hốt hoảng, có thật là anh biết lái xe không? Đáng ra thì TaeHyung sẽ đánh cho Suga một trận vì cái tội dám cản trở cậu đi tìm người kia nhưng vì chuyến bay bị delay nên cậu nghĩ sẽ sắp xếp một chuyến bay khác.
Đến nhà Hobi, đứng phía ngoài nhìn vào chẳng khác một căn nhà ma, u ám. Đứng trước cổng là đã nghe tiếng khóc nấc của ai đó. Tim Suga dường như bị bóp chặt hơn nữa, không, không thể như vậy được....Anh tức tốc chạy lên phòng.
Đập vào mắt anh là Jiwon, TaeYoung đang ôm lấy nhau mà khóc còn Nam Joon và Jin bên cạnh cũng không kém. Anh đảo mắt khắp phòng và dừng lại ở một người đang nằm bất động trên giường. Anh lập tức chạy ngay đến, thân hình Hobi nhuốm đầy máu, khuôn mặt không một chút sức sống. Dường như trong căn phòng này chỉ còn lại tiếng khóc nấc tiễn biệt một sự sống....
-Sao......sao lại thành ra thế này?_Suga hoảng hốt cầm tay Hobi lên lo lắng, anh biết mình không thể ngừng yêu cậu nếu anh không quay về Hàn Quốc thì đã ngừng yêu cậu được rồi nhưng ông trời thì lại không cho như vậy.
-Hic.....hic......em ấy nói là đi tìm cậu, em ấy nói đã có câu trả lời gì đó cho cậu......em ấy.....đã....._Jiwon khóc lớn hơn, lòng cô đang đau, đau cho một người vì tình yêu mà chịu hy sinh tính mạng. TaeHyung đứng ở cửa phòng bên ngoài khuôn mặt không cảm xúc, anh không quan tâm sự việc đang diễn ra bên này, anh đi sang phòng JungKook bên cạnh.
-Sao không đưa cậu ấy đến bệnh viện, bị tai nạn mà có thể nằm ở đây sao?_Suga hét lên, có ai đời bị thương mà lại cho nằm ở nhà không chịu vào bệnh viện không chứ.
-Em ấy nói em ấy sẽ đi xa, em ấy chỉ muốn nhìn thấy mặt cậu lần cuối.
-Cái gì mà lần cuối? THỨC DẬY NGAY JUNG HOSEOK_Suga gầm lên, mọi người xung quanh cũng phải im bặt, Hobi đang hôn mê cũng phải tỉnh dậy, tình trạng này của cậu là đang sống dở chết dở. Cậu mở mắt mệt mỏi nhìn anh, nhìn thấy gương mặt lo lắng của anh, cậu vui lắm.....rất vui.....cậu đã hiểu được yêu một người là như thế nào rồi......nhưng rồi lại nhắm mắt, nhìn thấy người kia lo lắng cho mình như vậy cũng yên lòng rồi...
-DẬY, TỈNH DẬY NGAY JUNG HOSEOK_Suga lay người cậu, mọi người càng khóc lớn hơn khi thấy tình cảnh bi thương, chỉ còn vang lại tiếng nấc đầy nghẹn ngào, một người ra đi, một người ở lại.....liệu có ổn?
-Hobi tỉnh lại đi, Hobi......_Jiwon gào thét lên, TaeYoung đau lòng ôm chị gái vào lòng vỗ về, cô đau những người khác cũng đau lắm. Jiwon ngất đi trong tay TaeYoung, làm tình hình càng trở nên căng thẳng hơn, TaeYoung đưa Jiwon rời khỏi phòng, sang phòng dành cho khách để cô nằm nghỉ, TaeYoung chạy ngược lại phòng Hobi để xem tình hình.
-Này, cậu có nghe tôi nói không? Trả lời thì có thể nói JungKook gọi, cho tôi và cậu nói chuyện mà, sao tự nhiên ra sân bay chi? Tỉnh dậy.....ngay....._Suga cố lay người Hobi nhưng vẫn không một chút động tỉnh, nước mắt của anh không kiềm được mà tuông rơi......Nhưng cứ như cậu đã đi xa, bất động vẫn hoàn bất động......
-Hobi, cậu bỏ tôi một lần rồi cậu định bỏ tôi thêm lần nữa sao? Tỉnh dậy mau, tỉnh dậy cho tôi_Suga dường như bất lực, nhìn con người nằm trên giường máu me bê bết, không một sự sống, anh lại đau.....nước mắt cứ vậy mà thi nhau chảy......
-Cậu tỉnh dậy cho tôi, câu trả lời đó bộ nó quan trọng lắm hay sao? Tôi biết rồi tôi không cần nghe nữa, chỉ cần cậu tỉnh dậy như vậy là tôi vui rồi. Cậu có biết không? Min Yoongi đã từng rất yêu cậu, yêu cậu nhiều lắm. Min Suga cũng đã vấp phải cái tình yêu đó nhưng cậu ấy thông minh và chính chắn hơn Yoongi rất nhiều. Phải, tôi nói với cậu, không còn yêu cậu là nói dối, nhưng tôi làm sao bây giờ, tôi chỉ còn cách đó để cả hai không phải khó xử về quá khứ.....Hobi.....cậu có đang nghe tôi nói không?_Suga cứ vậy mà độc thoại, con người kia một cử động nhỏ cũng không có, nước mắt anh lại rơi nhiều hơn nữa.
-Suga hyung đừng quá đau lòng, Hobi ở trên cao sẽ không thích và không yên tâm_Nam Joon đau lòng đi đến ôm Suga vỗ về, đôi mắt cậu cũng đỏ hoe, dù sao cũng là bạn.
-Hyung muốn cậu ta không yên tâm mà vượt biên chạy về đây với hyung. Joonie kêu cậu ấy tỉnh dậy đi mà. Joonie......Joon......Jo....._Suga gào lên rồi ngất lịm trong vòng tay của Nam Joon, cậu khẽ thở dài, đôi mắt ưu buồn nhìn về phía chiếc giường rồi nhìn con người đang ngất lịm trong vòng tay. Bi thương chỉ hoàn một nỗi bi thương.
-------------
Một màu đen bao phủ, bỗng có chút ánh sáng. Khó nhọc nheo mắt nhìn về phía đó, chân tay bủn rủn, lo sợ, chạy thật nhanh lại nhưng sao chạy càng nhanh bóng hình càng xa......
-Suga.........Suga.......
-Hobi đứng lại, cậu mau quay lại đây cho tôi. Hobi......
-Suga..........Suga.......em yêu hyung......
-Hobi.......Hobi........_Hình bóng ấy nở nụ cười rồi một lúc một mờ dần.....khuất sau màn đêm....
"Aoaaaaaa, ra chơi rồi......."
"JUNG HOSEOK? TÔI NỢ CẬU GÌ HAY SAO MÀ CẬU SUỐT NGÀY CỨ ÁM TÔI HOÀI VẬY?"
"Yoongi hyung, không phải hyung và Hobi hyung đang quen nhau sao?"
"Ai nói?"
"Là Hobi hyung.........."
"Tôi.........Tôi........chỉ là muốn chịu trách nhiệm nụ hôn lúc sáng."
"Cậu ám tôi như vậy cậu vui lắm sao? Cuộc đời tôi bế tắc từ khi tôi chấp nhận cho cậu tá túc một hôm."
"Anh ghét tôi đến vậy sao?"
"Ghét? Từ đó có tác dụng với cậu sao?"
"Yoongi, chỉ cần 3 tháng nữa là được. Anh chịu khó 3 tháng được không?"
"3 tháng tự do của tôi? Cậu nghĩ mình là ai? Chọn ai không chọn lại chọn ngay tôi, bộ tôi với cậu kiếp trước mắc nợ gì nhau hả?"
"Tại tôi thích anh."
"Thích? Cậu chỉ mới gặp tôi có vài ngày đấy? Cậu nói thích dễ vậy sao?"
"Vậy tôi cũng nói thích cậu, nghe có dễ quá không?"
............
"Yoongi."
"......"
"Yoongi"
"Chuyện gì?"
"Anh, anh có từng yêu ai chưa?"
"Vậy cậu đã yêu ai chưa?"
"Đã từng yêu rất nhiều."
"Vậy sao, chắc cô gái ấy có phúc lắm."
"Không, không như anh nghĩ."
"......."
"Anh chưa trả lời câu hỏi của em."
"Tôi không biết"
"Không biết là sao?"
"Không biết là không biết chứ là sao. Hỏi nhiều."
"Vậy anh có muốn biết không?"
"Cách nào"
"Min Yoongi, em yêu anh. Anh đồng ý làm người yêu em chứ?"
..............
"Yoongi, em có chuyện muốn nói."
"Xin cậu, đừng nói...."
"Nhưng....."
"Muốn chia tay thì hãy để tôi là người nói trước. Chính tôi sẽ bỏ cậu chứ không phải cậu bỏ tôi."
...............
"JUNG HOSEOK."
"Yoongi, hyung.......em........"
"Đừng nói gì nữa, tôi đã sai lầm khi yêu cậu. Hoseok, sai lầm nặng nề trong cuộc đời tôi là yêu cậu."
"Yoongi đừng làm bậy"
"Im đi. Phải chi tôi nghe lời của Jiwon và cả Kookie thì hay quá, tôi lại ngu ngốc yêu một con người chỉ biết nghe theo lí trí và sự dẫn dắt mù quáng chưa kể cái tính thích theo khuôn mẫu của cậu. Tôi từng nói, nếu nói chia tay, hãy để tôi là người nói trước. Vâng, hôm nay, tôi chính thức chia tay cậu. Hoseok, người tôi đã từng yêu. Cái mạng của tôi cậu đã từng cứu, bây giờ tôi trả"
............
"Yoongi hyung.......hyung còn.......còn......sống?"
"Chuyện đó em xin lỗi......em là không nên...."
"Yoongi hyung, hyung.....có thể trở về bên em?"
"Ai là Yoongi?"
"Như JungKook đã nói, không ai là Yoongi ở đây cả. Tôi là Min Suga, xin cậu hãy nhớ đấy."
"Em nhất định làm cho anh yêu em lần nữa Min Suga"
...........
"Tôi nợ cậu gì hay sao mà cậu ám tôi hoài vậy?"
"Phải, hyung nợ tình, nợ em một cuộc tình. Đi thôi, một ngày thôi mà...."
............
"Cậu còn nhớ......à không.....ý tôi là cậu biết tôi thích Kumamon?"
"Không, chỉ là anh giống người tôi yêu như vậy, tôi nghĩ sở thích của anh cũng sẽ giống."
...........
"Yoongi, hyung có thể tha thứ cho em?"
"Mọi chuyện từ lâu đã kết thúc, tôi đã tha thứ cho cậu lâu lắm rồi."
"Vậy tại sao, anh không thể quay về bên em? Em nhất định sẽ không làm tổn thương anh. Yoongi, thật ra....em....em rất yêu anh."
"Chuyện tha thứ và trở về là hai chuyện khác nhau. Min Yoongi đã tha thứ cho cậu, nhưng anh ta không thể quay về bên cậu.....là.....vì.....anh ta đã không còn yêu cậu nữa...."
----------------
-Hobi......Hobi........ở lại.....đừng đi....Hobi.....là hyung nói dối....là hyung gạt em.......Hobi......HOBI....._Suga giật mình bừng tỉnh dậy, tay anh bị ai đó nắm chặt, anh nhìn qua và bất ngờ người đó là Hobi. Trong cơn mơ anh thấy Hobi đã tan biến vào không khí, tim anh nghay lúc như bị bóp nghẹt, khó thở.....
-Suga hyung, hyung không sao chứ?
-Cậu còn sống? Là người hay là ,a?_Suga hoảng loạn sờ soạn mặt của Hobi, như muốn chứng minh đây là người. Hobi cười lấy tay anh ra khỏi mặt mình, nhẹ nhàng kéo anh lại, đặt một nụ hôn lên môi anh. Thời gian dường như ngừng trôi, khoảnh khắc ấy sẽ lưu mãi không bao giờ quên. Suga bất động, anh cắn chặt môi không cho người kia tiến sâu vào nhưng làm sao được, Hobi dùng tay bóp cằm anh, lợi dụng khoé miệng hở, cậu tiến sâu vào. Nụ hôn đầy nỗi nhớ nhung, đầy sự yêu thương.......
Nếu có thể thì hãy tha thứ
Như vậy đều sẽ có lợi cho hai bên
Đừng đợi quá muộn rồi mới tha thứ
Sự tha thứ đó sẽ trở thành lỗi lầm.
-----END CHAP 53-----
Tại Hàn Quốc
Suga đến nơi, anh tức tốc đón taxi về cũng may anh gặp được TaeHyung ở sân bay, không suy nghĩ nhiều liền kéo TaeHyung đi ngược về. Mặc cho cậu ngăn cản, Suga kéo TaeHyung đến nhà Hobi.
Suga cầm lái, TaeHyung ngồi kế bên mà không khỏi hốt hoảng, có thật là anh biết lái xe không? Đáng ra thì TaeHyung sẽ đánh cho Suga một trận vì cái tội dám cản trở cậu đi tìm người kia nhưng vì chuyến bay bị delay nên cậu nghĩ sẽ sắp xếp một chuyến bay khác.
Đến nhà Hobi, đứng phía ngoài nhìn vào chẳng khác một căn nhà ma, u ám. Đứng trước cổng là đã nghe tiếng khóc nấc của ai đó. Tim Suga dường như bị bóp chặt hơn nữa, không, không thể như vậy được....Anh tức tốc chạy lên phòng.
Đập vào mắt anh là Jiwon, TaeYoung đang ôm lấy nhau mà khóc còn Nam Joon và Jin bên cạnh cũng không kém. Anh đảo mắt khắp phòng và dừng lại ở một người đang nằm bất động trên giường. Anh lập tức chạy ngay đến, thân hình Hobi nhuốm đầy máu, khuôn mặt không một chút sức sống. Dường như trong căn phòng này chỉ còn lại tiếng khóc nấc tiễn biệt một sự sống....
-Sao......sao lại thành ra thế này?_Suga hoảng hốt cầm tay Hobi lên lo lắng, anh biết mình không thể ngừng yêu cậu nếu anh không quay về Hàn Quốc thì đã ngừng yêu cậu được rồi nhưng ông trời thì lại không cho như vậy.
-Hic.....hic......em ấy nói là đi tìm cậu, em ấy nói đã có câu trả lời gì đó cho cậu......em ấy.....đã....._Jiwon khóc lớn hơn, lòng cô đang đau, đau cho một người vì tình yêu mà chịu hy sinh tính mạng. TaeHyung đứng ở cửa phòng bên ngoài khuôn mặt không cảm xúc, anh không quan tâm sự việc đang diễn ra bên này, anh đi sang phòng JungKook bên cạnh.
-Sao không đưa cậu ấy đến bệnh viện, bị tai nạn mà có thể nằm ở đây sao?_Suga hét lên, có ai đời bị thương mà lại cho nằm ở nhà không chịu vào bệnh viện không chứ.
-Em ấy nói em ấy sẽ đi xa, em ấy chỉ muốn nhìn thấy mặt cậu lần cuối.
-Cái gì mà lần cuối? THỨC DẬY NGAY JUNG HOSEOK_Suga gầm lên, mọi người xung quanh cũng phải im bặt, Hobi đang hôn mê cũng phải tỉnh dậy, tình trạng này của cậu là đang sống dở chết dở. Cậu mở mắt mệt mỏi nhìn anh, nhìn thấy gương mặt lo lắng của anh, cậu vui lắm.....rất vui.....cậu đã hiểu được yêu một người là như thế nào rồi......nhưng rồi lại nhắm mắt, nhìn thấy người kia lo lắng cho mình như vậy cũng yên lòng rồi...
-DẬY, TỈNH DẬY NGAY JUNG HOSEOK_Suga lay người cậu, mọi người càng khóc lớn hơn khi thấy tình cảnh bi thương, chỉ còn vang lại tiếng nấc đầy nghẹn ngào, một người ra đi, một người ở lại.....liệu có ổn?
-Hobi tỉnh lại đi, Hobi......_Jiwon gào thét lên, TaeYoung đau lòng ôm chị gái vào lòng vỗ về, cô đau những người khác cũng đau lắm. Jiwon ngất đi trong tay TaeYoung, làm tình hình càng trở nên căng thẳng hơn, TaeYoung đưa Jiwon rời khỏi phòng, sang phòng dành cho khách để cô nằm nghỉ, TaeYoung chạy ngược lại phòng Hobi để xem tình hình.
-Này, cậu có nghe tôi nói không? Trả lời thì có thể nói JungKook gọi, cho tôi và cậu nói chuyện mà, sao tự nhiên ra sân bay chi? Tỉnh dậy.....ngay....._Suga cố lay người Hobi nhưng vẫn không một chút động tỉnh, nước mắt của anh không kiềm được mà tuông rơi......Nhưng cứ như cậu đã đi xa, bất động vẫn hoàn bất động......
-Hobi, cậu bỏ tôi một lần rồi cậu định bỏ tôi thêm lần nữa sao? Tỉnh dậy mau, tỉnh dậy cho tôi_Suga dường như bất lực, nhìn con người nằm trên giường máu me bê bết, không một sự sống, anh lại đau.....nước mắt cứ vậy mà thi nhau chảy......
-Cậu tỉnh dậy cho tôi, câu trả lời đó bộ nó quan trọng lắm hay sao? Tôi biết rồi tôi không cần nghe nữa, chỉ cần cậu tỉnh dậy như vậy là tôi vui rồi. Cậu có biết không? Min Yoongi đã từng rất yêu cậu, yêu cậu nhiều lắm. Min Suga cũng đã vấp phải cái tình yêu đó nhưng cậu ấy thông minh và chính chắn hơn Yoongi rất nhiều. Phải, tôi nói với cậu, không còn yêu cậu là nói dối, nhưng tôi làm sao bây giờ, tôi chỉ còn cách đó để cả hai không phải khó xử về quá khứ.....Hobi.....cậu có đang nghe tôi nói không?_Suga cứ vậy mà độc thoại, con người kia một cử động nhỏ cũng không có, nước mắt anh lại rơi nhiều hơn nữa.
-Suga hyung đừng quá đau lòng, Hobi ở trên cao sẽ không thích và không yên tâm_Nam Joon đau lòng đi đến ôm Suga vỗ về, đôi mắt cậu cũng đỏ hoe, dù sao cũng là bạn.
-Hyung muốn cậu ta không yên tâm mà vượt biên chạy về đây với hyung. Joonie kêu cậu ấy tỉnh dậy đi mà. Joonie......Joon......Jo....._Suga gào lên rồi ngất lịm trong vòng tay của Nam Joon, cậu khẽ thở dài, đôi mắt ưu buồn nhìn về phía chiếc giường rồi nhìn con người đang ngất lịm trong vòng tay. Bi thương chỉ hoàn một nỗi bi thương.
-------------
Một màu đen bao phủ, bỗng có chút ánh sáng. Khó nhọc nheo mắt nhìn về phía đó, chân tay bủn rủn, lo sợ, chạy thật nhanh lại nhưng sao chạy càng nhanh bóng hình càng xa......
-Suga.........Suga.......
-Hobi đứng lại, cậu mau quay lại đây cho tôi. Hobi......
-Suga..........Suga.......em yêu hyung......
-Hobi.......Hobi........_Hình bóng ấy nở nụ cười rồi một lúc một mờ dần.....khuất sau màn đêm....
"Aoaaaaaa, ra chơi rồi......."
"JUNG HOSEOK? TÔI NỢ CẬU GÌ HAY SAO MÀ CẬU SUỐT NGÀY CỨ ÁM TÔI HOÀI VẬY?"
"Yoongi hyung, không phải hyung và Hobi hyung đang quen nhau sao?"
"Ai nói?"
"Là Hobi hyung.........."
"Tôi.........Tôi........chỉ là muốn chịu trách nhiệm nụ hôn lúc sáng."
"Cậu ám tôi như vậy cậu vui lắm sao? Cuộc đời tôi bế tắc từ khi tôi chấp nhận cho cậu tá túc một hôm."
"Anh ghét tôi đến vậy sao?"
"Ghét? Từ đó có tác dụng với cậu sao?"
"Yoongi, chỉ cần 3 tháng nữa là được. Anh chịu khó 3 tháng được không?"
"3 tháng tự do của tôi? Cậu nghĩ mình là ai? Chọn ai không chọn lại chọn ngay tôi, bộ tôi với cậu kiếp trước mắc nợ gì nhau hả?"
"Tại tôi thích anh."
"Thích? Cậu chỉ mới gặp tôi có vài ngày đấy? Cậu nói thích dễ vậy sao?"
"Vậy tôi cũng nói thích cậu, nghe có dễ quá không?"
............
"Yoongi."
"......"
"Yoongi"
"Chuyện gì?"
"Anh, anh có từng yêu ai chưa?"
"Vậy cậu đã yêu ai chưa?"
"Đã từng yêu rất nhiều."
"Vậy sao, chắc cô gái ấy có phúc lắm."
"Không, không như anh nghĩ."
"......."
"Anh chưa trả lời câu hỏi của em."
"Tôi không biết"
"Không biết là sao?"
"Không biết là không biết chứ là sao. Hỏi nhiều."
"Vậy anh có muốn biết không?"
"Cách nào"
"Min Yoongi, em yêu anh. Anh đồng ý làm người yêu em chứ?"
..............
"Yoongi, em có chuyện muốn nói."
"Xin cậu, đừng nói...."
"Nhưng....."
"Muốn chia tay thì hãy để tôi là người nói trước. Chính tôi sẽ bỏ cậu chứ không phải cậu bỏ tôi."
...............
"JUNG HOSEOK."
"Yoongi, hyung.......em........"
"Đừng nói gì nữa, tôi đã sai lầm khi yêu cậu. Hoseok, sai lầm nặng nề trong cuộc đời tôi là yêu cậu."
"Yoongi đừng làm bậy"
"Im đi. Phải chi tôi nghe lời của Jiwon và cả Kookie thì hay quá, tôi lại ngu ngốc yêu một con người chỉ biết nghe theo lí trí và sự dẫn dắt mù quáng chưa kể cái tính thích theo khuôn mẫu của cậu. Tôi từng nói, nếu nói chia tay, hãy để tôi là người nói trước. Vâng, hôm nay, tôi chính thức chia tay cậu. Hoseok, người tôi đã từng yêu. Cái mạng của tôi cậu đã từng cứu, bây giờ tôi trả"
............
"Yoongi hyung.......hyung còn.......còn......sống?"
"Chuyện đó em xin lỗi......em là không nên...."
"Yoongi hyung, hyung.....có thể trở về bên em?"
"Ai là Yoongi?"
"Như JungKook đã nói, không ai là Yoongi ở đây cả. Tôi là Min Suga, xin cậu hãy nhớ đấy."
"Em nhất định làm cho anh yêu em lần nữa Min Suga"
...........
"Tôi nợ cậu gì hay sao mà cậu ám tôi hoài vậy?"
"Phải, hyung nợ tình, nợ em một cuộc tình. Đi thôi, một ngày thôi mà...."
............
"Cậu còn nhớ......à không.....ý tôi là cậu biết tôi thích Kumamon?"
"Không, chỉ là anh giống người tôi yêu như vậy, tôi nghĩ sở thích của anh cũng sẽ giống."
...........
"Yoongi, hyung có thể tha thứ cho em?"
"Mọi chuyện từ lâu đã kết thúc, tôi đã tha thứ cho cậu lâu lắm rồi."
"Vậy tại sao, anh không thể quay về bên em? Em nhất định sẽ không làm tổn thương anh. Yoongi, thật ra....em....em rất yêu anh."
"Chuyện tha thứ và trở về là hai chuyện khác nhau. Min Yoongi đã tha thứ cho cậu, nhưng anh ta không thể quay về bên cậu.....là.....vì.....anh ta đã không còn yêu cậu nữa...."
----------------
-Hobi......Hobi........ở lại.....đừng đi....Hobi.....là hyung nói dối....là hyung gạt em.......Hobi......HOBI....._Suga giật mình bừng tỉnh dậy, tay anh bị ai đó nắm chặt, anh nhìn qua và bất ngờ người đó là Hobi. Trong cơn mơ anh thấy Hobi đã tan biến vào không khí, tim anh nghay lúc như bị bóp nghẹt, khó thở.....
-Suga hyung, hyung không sao chứ?
-Cậu còn sống? Là người hay là ,a?_Suga hoảng loạn sờ soạn mặt của Hobi, như muốn chứng minh đây là người. Hobi cười lấy tay anh ra khỏi mặt mình, nhẹ nhàng kéo anh lại, đặt một nụ hôn lên môi anh. Thời gian dường như ngừng trôi, khoảnh khắc ấy sẽ lưu mãi không bao giờ quên. Suga bất động, anh cắn chặt môi không cho người kia tiến sâu vào nhưng làm sao được, Hobi dùng tay bóp cằm anh, lợi dụng khoé miệng hở, cậu tiến sâu vào. Nụ hôn đầy nỗi nhớ nhung, đầy sự yêu thương.......
Nếu có thể thì hãy tha thứ
Như vậy đều sẽ có lợi cho hai bên
Đừng đợi quá muộn rồi mới tha thứ
Sự tha thứ đó sẽ trở thành lỗi lầm.
-----END CHAP 53-----
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.