Bựa Nhân Sát Vách

Chương 22: Kiểu người chú thích là gì?

Pưn Pưn Chan

04/08/2020

Sao lại có người vừa đẹp lại vừa khiêm tốn như vậy nhỉ? Hạnh thân thiện lắm, ai ai cũng có thể bắt chuyện được với cô ấy. Ông trời thật bất công, cùng là tên Hạnh nhưng so với cô ấy, tôi chỉ là bãi phân châu, còn cô ấy là bông hoa nhài thuần khiết. Nhiều lúc tôi cũng ghen tỵ với cậu ấy một chút, vì tôi chỉ là một cái bóng của Hạnh. Khi có ai đó gọi tên Hạnh thì hiển nhiên đó không phải là gọi tôi mà là gọi cô ấy. Tôi rất mờ nhạt so với Hạnh, cả lớp có khi còn chẳng biết tôi là ai còn Hạnh thì quá nổi tiếng. Cô ấy là hot girl, sở hữu lượt theo dõi khủng trên facebook. Cô ấy như một cái gương soi hoàn mỹ để tôi nhìn lại mình.

- Không có gì.

Tôi ngáp ngủ rồi đáp lại. Còn Hạnh thì ngồi xuống bên cạnh tôi, nở một nụ cười hiền.

- Tớ nhìn thấy có một dòng chữ dán trên gương mặt cậu đấy.

- Chữ gì?- Tôi ngạc nhiên hỏi lại Hạnh.

- Người đang yêu.

- Ôi! Vớ vẩn, tớ làm gì có ma nào thèm ngó.

- Do cậu không nhận ra thôi, mấy ngày nay tớ để ý rồi, cậu khác nhiều lắm.

Tôi chẳng quan tâm đến cái chữ yêu mà Hạnh đang nói đâu, vì chẳng bao giờ có chuyện đó xảy ra. Tôi thì yêu được ai chứ? Nhưng tôi tò mò lý do vì sao Hạnh lại nghĩ tôi đang yêu.

- Khác như nào?

- Ừm, dạo gần đây tớ nhìn thấy một đôi mắt si tình của kẻ đang yêu, hihi.

- Thôi đi, cậu lại trêu tớ rồi.



Hạnh cười một cách đầy ẩn ý rồi lấy sách vở từ cặp để lên mặt bàn rồi mới nói với tôi.

- Cậu đến lớp nhưng như người trên mây trên gió, tớ gọi cậu nhưng cậu lại không để ý, cậu luôn mất tập trung nghĩ đi đâu đó, thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài cửa sổ với đôi mắt như đang thầm thương trộm nhớ một ai đó. Tớ quen cậu đã lâu, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy cậu 'bại trận' thế này Hạnh ạ.

Tự dưng những lời Hạnh nói khiến tôi chột dạ mà nuốt nước bọt một cái. Tôi biết ngoài đôi mắt bồ câu trong sáng kia, cậu ấy sở hữu một tâm hồn già cỗi và triết lý. Về tình yêu, Hạnh là một cô gái cực kỳ am hiểu, sở dĩ cậu ấy được rất nhiều người theo đuổi, nhưng đến giờ tôi vẫn chưa thấy cậu ấy hẹn hò với một ai.

- Hừm, đấy là do dạo này mẹ mình gửi tiền lên muộn nên mình đang đau đầu vì tiền nhà thôi. Không phải như cậu đang nghĩ đâu.

- Bạn ơi, chuyện khác thì tôi không chắc chắn chứ chuyện tình yêu thì tôi nói với bạn rằng 100% bạn đang yêu nhé. Có phải bạn đang có những biểu hiện: bồn chồn, tim đập mạnh khi luôn đối diện với người ấy, ăn nói không còn được lưu loát...

Ôi! sao cứ chột dạ thế nào ấy nhỉ? Tim lại đập nhanh hơn bình thường nữa rồi. Thấy tôi bần thần, Hạnh cười mỉm rồi bảo:

- Thôi xong, bạn thân của tôi đã va sấp mặt vào tình yêu rồi đấy.

Tôi muốn nói gì đó để chối, nhưng tự dưng lại chẳng thể nghĩ được cái gì trong đầu... Lạ thật... Tôi nuốt nước bọt rồi lảng ra chuyện khác:

- Hừm hừm, học học học, không nghĩ nữa.

Hạnh thấy tôi như vậy cũng chỉ cười trừ.

Về đến nhà, tôi cứ suy nghĩ mãi về những lời Hạnh nói, chẳng lẽ... tôi yêu cái lão nhà hàng xóm rồi sao?

Ôi! Không thể nào đâu, làm sao tôi có thể yêu được con người bẩn bựa như vậy? Một con người không những xấu cả người mà xấu cả nết! Trời, không thể nào đâu! Và lại, tôi sống với chú ấy những hai năm, tại sao bây giờ tôi mới có cảm tình?

Nhưng mà... không thể phủ nhận, dạo này trông chú ấy cũng đẹp trai thật...



Ôi thôi! Tốt nhất là tôi đừng có nghĩ về cái vấn đề đấy nữa, đau hết cả đầu.

Nghĩ vậy thôi, chứ thực ra dạo này, chú ở trong đầu tôi 24/24, gần như lúc nào gương mặt đẹp trai và đôi môi mỏng đẹp ấy luôn xuất hiện trong tâm trí tôi khiến trái tim tôi tan chảy... Sao vậy nhỉ?

Một lần nọ, tôi đi học về, lại gặp chú cũng đi làm về giống tôi, không hiểu ngã cây như thế nào mà tôi lại hỏi chú:

- Này, kiểu người chú thích là gì thế?

Chú nhìn tôi như thể không tin nổi là tôi sẽ hỏi câu ấy, nhưng rồi chú cười một cách nguy hiểm. Vừa thấy cái bộ mặt đấy là tôi như muốn cắn đứt lưỡi mình.

- Thôi, coi như là tôi chưa nói gì.

Vừa nói tôi đẩy nhanh thao tác mở cửa, nhưng ai ngờ chưa kịp vào nhà thì chú nói:

- Da trắng, tóc ngắn, xinh, ba vòng đầy đủ. Và... chữ cái đầu tiên của tên là H.

Nghe chú nói đến đây thôi là mặt tôi nóng hầm hập, tôi ngay lập tức chạy tọt vào trong nhà...

Con bà nó! Không phải ảo tưởng đâu nhưng hình như chú đang nói về tôi thì phải... mặt chú gian lắm!

Cả ngày hôm đó, tôi cứ ngồi lì trong nhà, ăn chẳng ăn mà uống cũng chẳng uống. Mắt cứ hướng lên trần ngà suy nghĩ vu vơ...

Chẳng lẽ... lời Hạnh hot girl nói đúng?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bựa Nhân Sát Vách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook