Chương 43: Hẹn Hò Bí Mật
Yuuki
18/11/2024
Cuộc sống sau khi tốt nghiệp của Lý Hiên và Liên Thành bắt đầu bận rộn hơn vì công việc. Lý Hiên làm quản lý tại một khách sạn lớn, còn Liên Thành thì làm nhân viên văn phòng. Mỗi ngày tan làm Lý Hiên đến đón Liên Thành rồi cả hai cùng đi siêu thị mua thức ăn cho bữa tối. Liên Thành cũng không còn sợ hay quan tâm đến ánh nhìn của người khác khi cậu và Lý Hiên thân thiết với nhau nữa, cậu tự tin khi nắm tay Lý Hiên đi trong siêu thị, phố đi bộ thậm chí là chỗ đông người. (2
Nhưng khi về nhà Lý An Nhiên hai người lại tỏ ra như không có chuyện gì, mối quan hệ của họ trước mặt hai mẹ đơn giản là anh em, Liên Thành chịu gọi Lý Hiên một tiếng "Anh" nhưng gọi "Anh" này không đơn giản chỉ là anh trai như Lý An Nhiên và Mạc Nhan nghĩ, mà nó còn hơn thế nữa.
Như mọi lần vào cuối tuần Lý Hiên sẽ đưa Liên Thành về nhà Lý An Nhiên ăn tối. Tối đó trời đổ mưa to, Lý An Nhiên không an tâm khi để Lý Hiên đưa Liên Thành về nên giữ họ lại, dù cả hai có từ chối nhưng không đáng kể, cuối cùng cũng ở lại và ngủ ở phòng Lý Hiên. Sợ hai mẹ biết nên hai người lúc nào cũng đợi đến khuya mới dám thể hiện tình cảm của mình. Bình thường nếu ngủ lại cả hai chỉ ôm nhau ngủ nhưng tối đó đó Lý Hiên lại muốn mân mê cơ thể Liên Thành, tay mò lung tung bị Liên Thành mắng cho: "Anh bị điên à, có biết mình đang ở đâu, nhà mẹ đấy"
Lý Hiên làm nũng đáp: "Thì sao chứ, giờ này hai mẹ ngủ cả rồi, em có biết anh nhớ cơ thể này của em đến mức nào không? Đã một tuần rồi anh chưa được chạm vào" (2)
Liên Thành đẩy Lý Hiên ra nói: "Đợi về nhà chúng ta rồi hẳn làm, ở đây không tiện đâu, anh biết anh mạnh bạo đến mức nào mà. Em không muốn bị mẹ nghe thấy đâu"
Lý Hiên hôn môi Liên Thành cười đùa nói: "Anh chỉ tính mân mê em một chút thôi mà em đã tính đến mức đó luôn rồi"
Liên Thành nhăn mặt không nói gì, Lý Hiên biết cậu lại không vui, liền hôn lên trán rồi làm nũng nói: "Anh xin lỗi lại đùa hơi quá rồi, tối nay anh chỉ mân mê cơ thể em thôi không làm gì hết, hứa đấy" nói rồi cậu cho tay vào bên trong mân mê cơ thể mũm mĩm ấy, liên tục chơi đùa với đầu ti của Liên Thành.
Được vài phút thì cậu ta nhóm người dậy nhìn thẳng vào mắt Liên Thành hỏi nhưng lại có ý cầu xin: "Thành Thành nhìn như nó nhô lên rồi, nó không nghe lời anh phải làm sao đây?" (2)
Liên Thành tỉnh cả ngủ mở to mắt nhìn Lý Hiên đáp: "Anh giỡn mặt hả? Không phải chỉ nói sờ soạng thôi à, sao lại nói nhô là nhô được"
Lý Hiên mặt tội lỗi nói: "Anh cũng không biết nữa, hình như nó muốn rồi" - cậu nhìn Liên Thành thề thốt: "Anh thề là không phải ý của anh là nó muốn" (2)
Liên Thành đẩy Lý Hiên ra nói: "Anh đừng đùa với em, tưởng em là con nít hả? Anh tự xử lý đi, em không đồng ý đâu"
Lý Hiên đè Liên Thành xuống nũng nịu nói: "Đừng tàn nhẫn với anh như thế chứ, em tính để anh như vậy sao, đi mà giúp anh đi mà. Anh hứa sẽ nhẹ nhàng không cho vào bên trong quá sâu đâu, chỉ mấp mé bên ngoài thôi. Thành Thành"
Liên Thành nhìn ánh mắt cầu xin đó cũng xiêu lòng, cậu nhìn Lý Hiên một lúc rồi nói: "Chỉ bên ngoài thôi đấy nhé" (1)
Lý Hiên vui vẻ gật đầu, cậu hớn hở chui vào chăn nằm trên người Liên Thành chỉ mới hôn môi vài cái bên ngoài đã có người ngõ cửa: "Lý Hiên, Thành Thành, hai con ngủ chưa mẹ vào được không?" (2)
Cả hai thoáng giật mình, Liên Thành đẩy Lý Hiên qua một bên, nhanh tay sửa lại áo, lo lắng hỏi Lý Hiên: "Anh không khóa cửa hả?"
Lý Hiện đang loay hoay che đi thằng nhỏ của mình đáp: "Anh tưởng em khóa rồi nên không kiểm tra"
Bên ngoài thúc giục: "Lý Hiên, Thành Thành? Mẹ vào nhé"
Bà mở cửa bước vào, thấy Lý Hiên ngồi ở bàn học, còn Liên Thằng ngồi trên giường, mặt căn thẳng nhìn bà hỏi: "Có chuyện gì ạ, Dì vẫn chưa ngủ sao?"
Lý An Nhiên mang theo hai ly sữa và một chút bánh đi lại giường nói: "Lúc chiều thấy con ăn ít, nên mẹ mang thêm một chút bánh với sữa vào cho hai đứa, ăn khuya rồi ngủ"
Lý Hiên nhìn An Nhiên đáp: "Khi nào đói tụi con sẽ tự ăn, mẹ không cần thức khuya như thế không tốt cho sức khỏe đâu. Mẹ để đó đi ăn xong con dọn. Muộn rồi mẹ về nghỉ sớm đi"
Lý An Nhiên không để tâm tới lời nói Lý Hiên, bà đưa ly sữa cho Liên Thành rồi nói: "Con uống đi" (1
Liên Thành cười gượng nhận lấy rồi nói: "Dì về nghỉ sớm đi ạ, muộn lắm rồi"
Lý An Nhiên vui vẻ đáp: "Ừ, mẹ nghe lời con"
Lý Hiên bên này mặt dơ ra nhìn hai người nói: "Lời con nói thì mẹ không để
tâm lời em ấy thì mẹ nghe theo. Con ruột nói gì mẹ cũng làm theo hơn là con nuôi nhỉ"
Lý An Nhiên nhìn cậu nhíu mày nói: "Nói ít thôi, con cũng uống đi, ngày mai mẹ sẽ kiểm tra đây" (1
Nói rồi bà đi ra ngoài, Lý Hiên nhanh tay chạy lại khóa cửa cả hai nhìn nhau thở dài một hơi. Lý Hiên đi lại chỗ Liên Thành cười ma nị nói: "Chúng ta tiếp tục nhé"
Liên Thành nheo mắt nhìn xuống quần Lý Hiên nói: "Không cần nữa, thằng nhỏ của anh có vẻ cũng biết sợ nên về lại vị trí ban đầu rồi"
Lý Hiên cuối xuống nhìn rồi cười gượng đáp: "Ừ có vẻ nó cũng giống chúng ta" (2)
Nói rồi cậu trèo lên giường ôm Liên Thành nói tiếp: "Vậy ngủ thôi, mai về nhà bù cho anh nhé"
Liên Thành không trả lời, cậu nằm trong vòng tay Lý Hiên rồi thiếp đi.
Hôm sau hai người vừa dậy đã vội vội vàng vàng muốn về nhà, nhưng nào đi dễ như thế, vừa ra khỏi phòng đã bị Lý An Nhiên đã giữ chân ở lại, bà không cần nói cả hai cũng biết bà đang muốn gì. Hai người cứ thế đi lại bàn ăn, vừa ngồi xuống bà đã nói: "Hôm nay hai đứa ở lại nhé, tối hẳn về"
Hai người không vội đáp đang tìm lý do để từ chối, thấy cả hai im lặng bà nhìn Mạc Nhan ra hiệu nhờ bà nói giúp, vì bà biết chỉ cần Mạc Nhan nói thì Liên Thành sẽ nghe theo.
Mạc Nhan nhìn Liên Thành nói: "Hay hai đứa ở lại đi, tối hẳn về, dù sao hôm nay cũng là ngày nghỉ về nhà hai anh em cũng có làm gì đâu"
Lý Hiên sợ Liên Thành sẽ đồng ý Mạc Nhan nên nhân lúc mọi người không để ý cậu đã gọi cho Nhất Đinh sau đó liền cúp máy, rồi quay sang Liên Thành nói: "Không phải hôm nay em có hẹn với Nhất Đinh à, em tính hủy hẹn sao"
Liên Thành hoang mang nhìn cậu nói nhỏ: "Em có hẹn với cậu ta bao giờ?"
Lý Hiên vừa mở miệng thì Nhất Đinh gọi đến, Lý Hiên nhếch mép cười cầm máy lên nghe: "Alo Nhất Đinh à, cậu yên tâm chuyện cậu với Thành Thành có hẹn tôi nhắc cậu ấy rồi, hôm nay chúng tôi dễ đến đúng giờ, không lỡ hẹn như đợt trước đâu"
Nhất Đinh không hiểu cậu ta đang nói gì, liền hỏi lại: "Cậu đang nói cái gì vậy? Tôi có hẹn với hai cậu á?" (1)
Lý Hiên đáp: "Được rồi vậy đi nha. Lát nữa chúng tôi sẽ đến" rồi cúp máy mà không đợi bên kia trả lời
Nhất Đinh mặt hoang mang không hiểu chuyện gì đang sảy ra, mới sáng sớm đã bị người khác làm phiền, cậu cảm thấy bản thân mình như một lá chắn cho tình yêu của hai người họ.
Nhưng khi về nhà Lý An Nhiên hai người lại tỏ ra như không có chuyện gì, mối quan hệ của họ trước mặt hai mẹ đơn giản là anh em, Liên Thành chịu gọi Lý Hiên một tiếng "Anh" nhưng gọi "Anh" này không đơn giản chỉ là anh trai như Lý An Nhiên và Mạc Nhan nghĩ, mà nó còn hơn thế nữa.
Như mọi lần vào cuối tuần Lý Hiên sẽ đưa Liên Thành về nhà Lý An Nhiên ăn tối. Tối đó trời đổ mưa to, Lý An Nhiên không an tâm khi để Lý Hiên đưa Liên Thành về nên giữ họ lại, dù cả hai có từ chối nhưng không đáng kể, cuối cùng cũng ở lại và ngủ ở phòng Lý Hiên. Sợ hai mẹ biết nên hai người lúc nào cũng đợi đến khuya mới dám thể hiện tình cảm của mình. Bình thường nếu ngủ lại cả hai chỉ ôm nhau ngủ nhưng tối đó đó Lý Hiên lại muốn mân mê cơ thể Liên Thành, tay mò lung tung bị Liên Thành mắng cho: "Anh bị điên à, có biết mình đang ở đâu, nhà mẹ đấy"
Lý Hiên làm nũng đáp: "Thì sao chứ, giờ này hai mẹ ngủ cả rồi, em có biết anh nhớ cơ thể này của em đến mức nào không? Đã một tuần rồi anh chưa được chạm vào" (2)
Liên Thành đẩy Lý Hiên ra nói: "Đợi về nhà chúng ta rồi hẳn làm, ở đây không tiện đâu, anh biết anh mạnh bạo đến mức nào mà. Em không muốn bị mẹ nghe thấy đâu"
Lý Hiên hôn môi Liên Thành cười đùa nói: "Anh chỉ tính mân mê em một chút thôi mà em đã tính đến mức đó luôn rồi"
Liên Thành nhăn mặt không nói gì, Lý Hiên biết cậu lại không vui, liền hôn lên trán rồi làm nũng nói: "Anh xin lỗi lại đùa hơi quá rồi, tối nay anh chỉ mân mê cơ thể em thôi không làm gì hết, hứa đấy" nói rồi cậu cho tay vào bên trong mân mê cơ thể mũm mĩm ấy, liên tục chơi đùa với đầu ti của Liên Thành.
Được vài phút thì cậu ta nhóm người dậy nhìn thẳng vào mắt Liên Thành hỏi nhưng lại có ý cầu xin: "Thành Thành nhìn như nó nhô lên rồi, nó không nghe lời anh phải làm sao đây?" (2)
Liên Thành tỉnh cả ngủ mở to mắt nhìn Lý Hiên đáp: "Anh giỡn mặt hả? Không phải chỉ nói sờ soạng thôi à, sao lại nói nhô là nhô được"
Lý Hiên mặt tội lỗi nói: "Anh cũng không biết nữa, hình như nó muốn rồi" - cậu nhìn Liên Thành thề thốt: "Anh thề là không phải ý của anh là nó muốn" (2)
Liên Thành đẩy Lý Hiên ra nói: "Anh đừng đùa với em, tưởng em là con nít hả? Anh tự xử lý đi, em không đồng ý đâu"
Lý Hiên đè Liên Thành xuống nũng nịu nói: "Đừng tàn nhẫn với anh như thế chứ, em tính để anh như vậy sao, đi mà giúp anh đi mà. Anh hứa sẽ nhẹ nhàng không cho vào bên trong quá sâu đâu, chỉ mấp mé bên ngoài thôi. Thành Thành"
Liên Thành nhìn ánh mắt cầu xin đó cũng xiêu lòng, cậu nhìn Lý Hiên một lúc rồi nói: "Chỉ bên ngoài thôi đấy nhé" (1)
Lý Hiên vui vẻ gật đầu, cậu hớn hở chui vào chăn nằm trên người Liên Thành chỉ mới hôn môi vài cái bên ngoài đã có người ngõ cửa: "Lý Hiên, Thành Thành, hai con ngủ chưa mẹ vào được không?" (2)
Cả hai thoáng giật mình, Liên Thành đẩy Lý Hiên qua một bên, nhanh tay sửa lại áo, lo lắng hỏi Lý Hiên: "Anh không khóa cửa hả?"
Lý Hiện đang loay hoay che đi thằng nhỏ của mình đáp: "Anh tưởng em khóa rồi nên không kiểm tra"
Bên ngoài thúc giục: "Lý Hiên, Thành Thành? Mẹ vào nhé"
Bà mở cửa bước vào, thấy Lý Hiên ngồi ở bàn học, còn Liên Thằng ngồi trên giường, mặt căn thẳng nhìn bà hỏi: "Có chuyện gì ạ, Dì vẫn chưa ngủ sao?"
Lý An Nhiên mang theo hai ly sữa và một chút bánh đi lại giường nói: "Lúc chiều thấy con ăn ít, nên mẹ mang thêm một chút bánh với sữa vào cho hai đứa, ăn khuya rồi ngủ"
Lý Hiên nhìn An Nhiên đáp: "Khi nào đói tụi con sẽ tự ăn, mẹ không cần thức khuya như thế không tốt cho sức khỏe đâu. Mẹ để đó đi ăn xong con dọn. Muộn rồi mẹ về nghỉ sớm đi"
Lý An Nhiên không để tâm tới lời nói Lý Hiên, bà đưa ly sữa cho Liên Thành rồi nói: "Con uống đi" (1
Liên Thành cười gượng nhận lấy rồi nói: "Dì về nghỉ sớm đi ạ, muộn lắm rồi"
Lý An Nhiên vui vẻ đáp: "Ừ, mẹ nghe lời con"
Lý Hiên bên này mặt dơ ra nhìn hai người nói: "Lời con nói thì mẹ không để
tâm lời em ấy thì mẹ nghe theo. Con ruột nói gì mẹ cũng làm theo hơn là con nuôi nhỉ"
Lý An Nhiên nhìn cậu nhíu mày nói: "Nói ít thôi, con cũng uống đi, ngày mai mẹ sẽ kiểm tra đây" (1
Nói rồi bà đi ra ngoài, Lý Hiên nhanh tay chạy lại khóa cửa cả hai nhìn nhau thở dài một hơi. Lý Hiên đi lại chỗ Liên Thành cười ma nị nói: "Chúng ta tiếp tục nhé"
Liên Thành nheo mắt nhìn xuống quần Lý Hiên nói: "Không cần nữa, thằng nhỏ của anh có vẻ cũng biết sợ nên về lại vị trí ban đầu rồi"
Lý Hiên cuối xuống nhìn rồi cười gượng đáp: "Ừ có vẻ nó cũng giống chúng ta" (2)
Nói rồi cậu trèo lên giường ôm Liên Thành nói tiếp: "Vậy ngủ thôi, mai về nhà bù cho anh nhé"
Liên Thành không trả lời, cậu nằm trong vòng tay Lý Hiên rồi thiếp đi.
Hôm sau hai người vừa dậy đã vội vội vàng vàng muốn về nhà, nhưng nào đi dễ như thế, vừa ra khỏi phòng đã bị Lý An Nhiên đã giữ chân ở lại, bà không cần nói cả hai cũng biết bà đang muốn gì. Hai người cứ thế đi lại bàn ăn, vừa ngồi xuống bà đã nói: "Hôm nay hai đứa ở lại nhé, tối hẳn về"
Hai người không vội đáp đang tìm lý do để từ chối, thấy cả hai im lặng bà nhìn Mạc Nhan ra hiệu nhờ bà nói giúp, vì bà biết chỉ cần Mạc Nhan nói thì Liên Thành sẽ nghe theo.
Mạc Nhan nhìn Liên Thành nói: "Hay hai đứa ở lại đi, tối hẳn về, dù sao hôm nay cũng là ngày nghỉ về nhà hai anh em cũng có làm gì đâu"
Lý Hiên sợ Liên Thành sẽ đồng ý Mạc Nhan nên nhân lúc mọi người không để ý cậu đã gọi cho Nhất Đinh sau đó liền cúp máy, rồi quay sang Liên Thành nói: "Không phải hôm nay em có hẹn với Nhất Đinh à, em tính hủy hẹn sao"
Liên Thành hoang mang nhìn cậu nói nhỏ: "Em có hẹn với cậu ta bao giờ?"
Lý Hiên vừa mở miệng thì Nhất Đinh gọi đến, Lý Hiên nhếch mép cười cầm máy lên nghe: "Alo Nhất Đinh à, cậu yên tâm chuyện cậu với Thành Thành có hẹn tôi nhắc cậu ấy rồi, hôm nay chúng tôi dễ đến đúng giờ, không lỡ hẹn như đợt trước đâu"
Nhất Đinh không hiểu cậu ta đang nói gì, liền hỏi lại: "Cậu đang nói cái gì vậy? Tôi có hẹn với hai cậu á?" (1)
Lý Hiên đáp: "Được rồi vậy đi nha. Lát nữa chúng tôi sẽ đến" rồi cúp máy mà không đợi bên kia trả lời
Nhất Đinh mặt hoang mang không hiểu chuyện gì đang sảy ra, mới sáng sớm đã bị người khác làm phiền, cậu cảm thấy bản thân mình như một lá chắn cho tình yêu của hai người họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.