Chương 27: Trò chơi ngược "đồ ăn"
Thiểm Thiểm Thanh Y
11/09/2022
Edit by Lá & Beta by Hy
-
Nhìn thấy hành động này của cậu, Hạ Cẩn nhanh tay cầm xiên thịt lên, cắn một miếng, nói: "Kẻ này thật sự gian trá mà."
Sau khi ăn xong, Trình Hàn Văn chuyên tâm nướng cánh. Hạ Cẩn cầm bắp nướng, nói: "Nướng xong cái này, chúng ta đánh một ván, 1v1!"
Trình Hàn Văn ngó về phía anh rồi liếc một cái, nói: "Không có tính khiêu chiến, không chơi!"
"Không chơi cũng phải chơi! Nếu không, tôi sẽ đăng ảnh dìm của cậu lên mạng!" Hạ Cẩn nói, giọng đầy oán hận.
"Mấy ngày trước, fans của hai chúng ta mới cấu xé nhau, fans của anh nói tôi chạm vào anh. Nếu giờ anh đăng ảnh dìm của tôi lên, không chừng fans lại xé nhau thêm một đợt nữa." Trình Hàn Văn nhàn nhạt nói, sau đó tiếp tục nghiêm túc nướng cánh.
Hạ Cẩn không thèm gây gổ nữa, liếc mắt về phía An Văn, hỏi: "Tiểu muội muội, nghe nói em vẫn còn học cao trung. Năm nay bao tuổi rồi?"
Nghe được lời nói như dỗ trẻ con này của anh, khóe miệng Trình Hàn Văn bắt đầu không ngừng run rẩy.
"15 tuổi." An Văn nói.
"Từng chơi Vương Giả Vinh Quang chưa?" Hạ Cẩn nghiêng đầu nhìn cô, chớp chớp mắt.
An Văn: "......" Không phải trên Weibo nói hình tượng của anh ấy là soái ca lãnh đạm sao? Sao lại làm như thân thiết, lại còn luôn chớp mắt...... Đây có phải anh ấy không?
"Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của nhóc chắc chắn là chưa chơi. Như vậy đi, lại đây anh dạy!" Hạ Cẩn nói, lại chớp chớp mắt.
An Văn: "......" Mẹ nó! Tôi còn sợ mù mắt đây! Sa điêu* anh vẫn chớp mắt làm gì vậy?
*Sa điêu /沙雕/: Ban đầu, đây là từ đồng âm của một từ thiếu văn minh. Bây giờ, "sa điêu" chủ yếu đề cập đến những người thú vị và hài hước, ý nghĩa cũng trung tính hơn và chỉ hơi xúc phạm.
Thấy cô ngây ngốc, trong lòng Hạ Cẩn thầm nói: Mình đang dạy cô gái ngốc nghếch này chơi game, sao cô ấy lại nhìn chằm chằm mình thế? Chẳng lẽ do mình quá đẹp trai nên cô ấy mới ngây người? Haiz, đẹp trai cũng là một gánh nặng!
Thật sự chịu không nổi cảnh chớp mắt của anh, An Văn rút tay ra sau rồi nói: "Tôi cũng chưa tải trò chơi này."
"Không sao, kết nối với wifi trong tiệm đi, tải nhanh lắm." Hạ Cẩn nói.
Vì thế, An Văn sa vào Vương Giả Vinh Quang, đăng ký rồi đăng nhập, đạt được anh hùng thứ nhất, Arthur.
Hạ Cẩn đổi một nhân vật khác, đánh với An Văn. Trình Hàn Văn quay mặt sang một bên, không nỡ xem.
Lại thêm một thiếu nữ vô tri bị Hạ Cẩn khi dể!
Hạ Cẩn muốn thắng tới thỏa mãn để bù đắp cho trận bại vừa rồi dưới tay Trình Hàn Văn, lập tức cầm tay An Văn dạy công dụng của các kỹ năng và xem bản đồ, sau đó 1v1.
Trình Hàn Văn ở bên cạnh mắng: "Súc sinh!"
Hạ Cẩn "Hắc hắc!" hai tiếng, đi ra từ tòa thành. Suốt hai ván, An Văn hoàn toàn đều bị treo lên đánh. Sau mỗi lần An Văn thua, anh ta đều cắn thịt xiên rồi an ủi cô: "Nếu muốn thắng tôi thì phải đi từ thua. Người mới đều như vậy, ván sau cô tiến bộ hơn rất nhiều."
Nhưng từ khi ván thứ ba bắt đầu, thế trận chuyển thành An Văn ngược Hạ Cẩn. Thắng một ván là may mắn, thắng ba bốn ván thì không đúng rồi!
"Em đã chơi trò này rồi!" Hạ Cẩn cảm giác bản thân đã phải chịu lừa gạt.
"Đúng vậy. Em có nói em chưa chơi sao?" An Văn ngẩng đầu, khuôn mặt sáng sủa lộ ra nụ cười đơn thuần đáng yêu.
"Nhưng em nói em chưa tải trò này." Hạ Cẩn tức giận.
"Chính xác là em vừa mới tải thôi." An Văn nói.
"Ha ha ha ha......" Trình Hàn Văn bên cạnh không nhịn được cười, một bàn diễn viên thấy toàn bộ cảnh này cũng nở nụ cười.
Vốn dĩ Hạ Cẩn muốn tìm chỗ để lấy lại mặt mũi, bây giờ lại càng nghẹn khuất.
Ngược đến khi Hạ Cẩn không muốn chơi nữa, An Văn bắt đầu chuyên tâm nướng thịt.
Đây là bộ phim huyền huyễn, bên hậu kỳ của đoàn phim nhận trọng trách lớn nên muốn sáng sớm mai khởi công để kịp tiến độ, không dám uống nhiều rượu, sau khi đến cũng chỉ uống Coca.
Hạ Cẩn thân thiết nói chuyện phiếm cùng An Văn, Trình Hàn Văn cũng đáp lời theo, thường xuyên qua lại, không khí cũng không tệ lắm.
-
Nhìn thấy hành động này của cậu, Hạ Cẩn nhanh tay cầm xiên thịt lên, cắn một miếng, nói: "Kẻ này thật sự gian trá mà."
Sau khi ăn xong, Trình Hàn Văn chuyên tâm nướng cánh. Hạ Cẩn cầm bắp nướng, nói: "Nướng xong cái này, chúng ta đánh một ván, 1v1!"
Trình Hàn Văn ngó về phía anh rồi liếc một cái, nói: "Không có tính khiêu chiến, không chơi!"
"Không chơi cũng phải chơi! Nếu không, tôi sẽ đăng ảnh dìm của cậu lên mạng!" Hạ Cẩn nói, giọng đầy oán hận.
"Mấy ngày trước, fans của hai chúng ta mới cấu xé nhau, fans của anh nói tôi chạm vào anh. Nếu giờ anh đăng ảnh dìm của tôi lên, không chừng fans lại xé nhau thêm một đợt nữa." Trình Hàn Văn nhàn nhạt nói, sau đó tiếp tục nghiêm túc nướng cánh.
Hạ Cẩn không thèm gây gổ nữa, liếc mắt về phía An Văn, hỏi: "Tiểu muội muội, nghe nói em vẫn còn học cao trung. Năm nay bao tuổi rồi?"
Nghe được lời nói như dỗ trẻ con này của anh, khóe miệng Trình Hàn Văn bắt đầu không ngừng run rẩy.
"15 tuổi." An Văn nói.
"Từng chơi Vương Giả Vinh Quang chưa?" Hạ Cẩn nghiêng đầu nhìn cô, chớp chớp mắt.
An Văn: "......" Không phải trên Weibo nói hình tượng của anh ấy là soái ca lãnh đạm sao? Sao lại làm như thân thiết, lại còn luôn chớp mắt...... Đây có phải anh ấy không?
"Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của nhóc chắc chắn là chưa chơi. Như vậy đi, lại đây anh dạy!" Hạ Cẩn nói, lại chớp chớp mắt.
An Văn: "......" Mẹ nó! Tôi còn sợ mù mắt đây! Sa điêu* anh vẫn chớp mắt làm gì vậy?
*Sa điêu /沙雕/: Ban đầu, đây là từ đồng âm của một từ thiếu văn minh. Bây giờ, "sa điêu" chủ yếu đề cập đến những người thú vị và hài hước, ý nghĩa cũng trung tính hơn và chỉ hơi xúc phạm.
Thấy cô ngây ngốc, trong lòng Hạ Cẩn thầm nói: Mình đang dạy cô gái ngốc nghếch này chơi game, sao cô ấy lại nhìn chằm chằm mình thế? Chẳng lẽ do mình quá đẹp trai nên cô ấy mới ngây người? Haiz, đẹp trai cũng là một gánh nặng!
Thật sự chịu không nổi cảnh chớp mắt của anh, An Văn rút tay ra sau rồi nói: "Tôi cũng chưa tải trò chơi này."
"Không sao, kết nối với wifi trong tiệm đi, tải nhanh lắm." Hạ Cẩn nói.
Vì thế, An Văn sa vào Vương Giả Vinh Quang, đăng ký rồi đăng nhập, đạt được anh hùng thứ nhất, Arthur.
Hạ Cẩn đổi một nhân vật khác, đánh với An Văn. Trình Hàn Văn quay mặt sang một bên, không nỡ xem.
Lại thêm một thiếu nữ vô tri bị Hạ Cẩn khi dể!
Hạ Cẩn muốn thắng tới thỏa mãn để bù đắp cho trận bại vừa rồi dưới tay Trình Hàn Văn, lập tức cầm tay An Văn dạy công dụng của các kỹ năng và xem bản đồ, sau đó 1v1.
Trình Hàn Văn ở bên cạnh mắng: "Súc sinh!"
Hạ Cẩn "Hắc hắc!" hai tiếng, đi ra từ tòa thành. Suốt hai ván, An Văn hoàn toàn đều bị treo lên đánh. Sau mỗi lần An Văn thua, anh ta đều cắn thịt xiên rồi an ủi cô: "Nếu muốn thắng tôi thì phải đi từ thua. Người mới đều như vậy, ván sau cô tiến bộ hơn rất nhiều."
Nhưng từ khi ván thứ ba bắt đầu, thế trận chuyển thành An Văn ngược Hạ Cẩn. Thắng một ván là may mắn, thắng ba bốn ván thì không đúng rồi!
"Em đã chơi trò này rồi!" Hạ Cẩn cảm giác bản thân đã phải chịu lừa gạt.
"Đúng vậy. Em có nói em chưa chơi sao?" An Văn ngẩng đầu, khuôn mặt sáng sủa lộ ra nụ cười đơn thuần đáng yêu.
"Nhưng em nói em chưa tải trò này." Hạ Cẩn tức giận.
"Chính xác là em vừa mới tải thôi." An Văn nói.
"Ha ha ha ha......" Trình Hàn Văn bên cạnh không nhịn được cười, một bàn diễn viên thấy toàn bộ cảnh này cũng nở nụ cười.
Vốn dĩ Hạ Cẩn muốn tìm chỗ để lấy lại mặt mũi, bây giờ lại càng nghẹn khuất.
Ngược đến khi Hạ Cẩn không muốn chơi nữa, An Văn bắt đầu chuyên tâm nướng thịt.
Đây là bộ phim huyền huyễn, bên hậu kỳ của đoàn phim nhận trọng trách lớn nên muốn sáng sớm mai khởi công để kịp tiến độ, không dám uống nhiều rượu, sau khi đến cũng chỉ uống Coca.
Hạ Cẩn thân thiết nói chuyện phiếm cùng An Văn, Trình Hàn Văn cũng đáp lời theo, thường xuyên qua lại, không khí cũng không tệ lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.