Chương 12
Cá Kho Tiêu
07/11/2019
Hành động tay nhanh hơn não rất nguy hiểm, đó là sau khi làm xong mới kịp phản ứng. Loại hành vi này cực kì đáng sợ.
Lâu lâu còn có thể gây chết người. Chẳng hạn như hành động vừa rồi của Triết Kiếm sĩ.
- "Tôi xin lỗi! Ban nãy cứ tưởng là zombie! Các cậu không sao chứ?"
Đứng trước ba người vẫn còn giữ trên mặt sự khiếp sợ vì hành vi ban nãy của mình. Minh Triết thập phần lúng túng.
- "Thôi được rồi! Dù sao cũng là hiểu lầm! Đã có 4 người, chỉ còn 1 người nữa."
Tô Thất Nguyệt mau giải vây bầu không khí. Minh Triết gãi đầu, xoay người lại nhìn người kia vẫn đang léo nhéo cãi, nói:
- "Khỏi...khỏi cần. Cậu ấy đang ở đằng kia!"
Tô Thất Nguyệt:" ......."
Mã Nhất Hi:".........."
Ngô Song Uyển:"........"
Cãi nhau với hệ thống làm gì? Nó đã là thống trị cả cái thế giới game này rồi!
Mặc dù là không biết cãi cái gì, nhưng vẫn là đừng phí sức cãi với thứ mà đặt ra mấy cái luật. Nó sẽ luôn cho mình đúng thôi!
Cả ba nhìn Minh Triết, ánh mắt như muốn hỏi tại sao không ngăn cản cậu ta lại.
-" Cậu ấy...đang bực tại vì hệ thống không thông báo trước, việc mà lên được kĩ năng thứ 3 sẽ phải tự túc."
"Vả lại, để cậu ấy hả giận chút."
Thấy ba người kia lộ vẻ khó hiểu, Minh Triết mới giải thích. Tô Thất Nguyệt nghe câu cuối đột nhiên thấy bất an, cảm giác sắp tới có một cái gì đó đáng lo ngại cho mắt mình.
- "À! Phải rồi! Ban nãy chúng tôi cũng đã bị cắt màn hình." - Ngô Song Uyển nói.
- "Ừ, bảo sao cậu khống biết xông thẳng lên tấn công chúng tôi"- Mã Nhất Hi vẫn còn nhớ tới chuyện cũ.
- "Tôi không cố ý! "- Minh Triết thở dài. Mai mốt phải cẩn trọng hơn mới được. Nói xong, cậu quay về phía Mặc Tử Du, nói vọng tới - "Tiểu Du! Mặc kệ nó đi! Lại đây làm quen với mọi người đi!"
Mặc Tử Du nghe có người gọi, im lặng, quay đầu lại, thở dài cất điện thoại vô. Đi về phía 4 người, đầu tiên Mặc Tử Du kéo cổ áo Minh Triết xuống, lườm một cái rồi bực mình nói:
- "Cái gì mà Tiểu Du? Chúng ta có thân thiết vậy hả?"
Nghe cực kì giống con gái!
Thật ra ban nãy vừa mới gọi, Minh Triết đã cảm thấy sai sai, tự dưng lại buột miệng gọi " Tiểu Du".
- "Haha! Lỡ miệng tí!"- Dù là bị kéo áo, trên mặt vẫn là cười tươi. - "Mọi người ở đây chắc ai cũng là lần đầu gặp nhau nhỉ?"
-" Ừ, trừ 2 người kia là bạn thân lâu năm rồi." - Tô Thất Nguyệt nói, tay chỉ về phía Mã Nhất Hi và Ngô Song Uyển.
.......
-" Này! Không phải cậu bảo cậu biết tôi từ trước ư?"- Mặc Tử Du khó hiểu - "Cái gì mà gặp lần đầu?"
-" Thì tôi hỏi bọn họ thôi. Việc biết cậu từ trước một trăm phần trăm là có! "- Minh Triết xác nhận.
Lâu lâu còn có thể gây chết người. Chẳng hạn như hành động vừa rồi của Triết Kiếm sĩ.
- "Tôi xin lỗi! Ban nãy cứ tưởng là zombie! Các cậu không sao chứ?"
Đứng trước ba người vẫn còn giữ trên mặt sự khiếp sợ vì hành vi ban nãy của mình. Minh Triết thập phần lúng túng.
- "Thôi được rồi! Dù sao cũng là hiểu lầm! Đã có 4 người, chỉ còn 1 người nữa."
Tô Thất Nguyệt mau giải vây bầu không khí. Minh Triết gãi đầu, xoay người lại nhìn người kia vẫn đang léo nhéo cãi, nói:
- "Khỏi...khỏi cần. Cậu ấy đang ở đằng kia!"
Tô Thất Nguyệt:" ......."
Mã Nhất Hi:".........."
Ngô Song Uyển:"........"
Cãi nhau với hệ thống làm gì? Nó đã là thống trị cả cái thế giới game này rồi!
Mặc dù là không biết cãi cái gì, nhưng vẫn là đừng phí sức cãi với thứ mà đặt ra mấy cái luật. Nó sẽ luôn cho mình đúng thôi!
Cả ba nhìn Minh Triết, ánh mắt như muốn hỏi tại sao không ngăn cản cậu ta lại.
-" Cậu ấy...đang bực tại vì hệ thống không thông báo trước, việc mà lên được kĩ năng thứ 3 sẽ phải tự túc."
"Vả lại, để cậu ấy hả giận chút."
Thấy ba người kia lộ vẻ khó hiểu, Minh Triết mới giải thích. Tô Thất Nguyệt nghe câu cuối đột nhiên thấy bất an, cảm giác sắp tới có một cái gì đó đáng lo ngại cho mắt mình.
- "À! Phải rồi! Ban nãy chúng tôi cũng đã bị cắt màn hình." - Ngô Song Uyển nói.
- "Ừ, bảo sao cậu khống biết xông thẳng lên tấn công chúng tôi"- Mã Nhất Hi vẫn còn nhớ tới chuyện cũ.
- "Tôi không cố ý! "- Minh Triết thở dài. Mai mốt phải cẩn trọng hơn mới được. Nói xong, cậu quay về phía Mặc Tử Du, nói vọng tới - "Tiểu Du! Mặc kệ nó đi! Lại đây làm quen với mọi người đi!"
Mặc Tử Du nghe có người gọi, im lặng, quay đầu lại, thở dài cất điện thoại vô. Đi về phía 4 người, đầu tiên Mặc Tử Du kéo cổ áo Minh Triết xuống, lườm một cái rồi bực mình nói:
- "Cái gì mà Tiểu Du? Chúng ta có thân thiết vậy hả?"
Nghe cực kì giống con gái!
Thật ra ban nãy vừa mới gọi, Minh Triết đã cảm thấy sai sai, tự dưng lại buột miệng gọi " Tiểu Du".
- "Haha! Lỡ miệng tí!"- Dù là bị kéo áo, trên mặt vẫn là cười tươi. - "Mọi người ở đây chắc ai cũng là lần đầu gặp nhau nhỉ?"
-" Ừ, trừ 2 người kia là bạn thân lâu năm rồi." - Tô Thất Nguyệt nói, tay chỉ về phía Mã Nhất Hi và Ngô Song Uyển.
.......
-" Này! Không phải cậu bảo cậu biết tôi từ trước ư?"- Mặc Tử Du khó hiểu - "Cái gì mà gặp lần đầu?"
-" Thì tôi hỏi bọn họ thôi. Việc biết cậu từ trước một trăm phần trăm là có! "- Minh Triết xác nhận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.