Chương 2
Cá Kho Tiêu
30/10/2019
" Trò chơi đã thiết lập xong! Mời nhấn Start! "
Trên màn hình điện thoại hiện lên một dòng chữ mời chơi game. Mặc Tử Du dở khóc dở cười, lúc nào rồi mà còn chơi game. Thoát ra khỏi đây đi rồi tính tiếp!
Nhưng mà kì lạ ở chỗ tin nhắn này vừa bật điện thoại lên là nó đã chiếm toàn màn hình, nó cũng chẳng có nút tắt để thoát ra. Cả khung hình chỉ có đúng 1 nút "START" là có thể nhấn được.
-" Chắc là tin rác"- Mặc Tử Du vẫn còn loay hoay cách tắt nó đi-" Như thế nào lại không tắt nó đi được?"
Bất chợt, một âm thanh truyền đến:
" Xin hãy nhấn Start! "
- "Ai !!!!"
Ngay từ đầu, biết mình ở một mình một cõi trong 1 căn phòng. Cửa phòng lại bị khóa, thế mà lại có tiếng người khác ngoài mình!! Cũng chẳng biết phải nói chuyện với mình không nhưng chắc chắn là có tiếng người. Mặc Tử Du mém chút nữa là đánh rớt cái điện thoại. Cậu quay qua quay lại xem để xác định lần nữa là từ đầu tới giờ vẫn không có ai ở đây ngoài mình. Dù là ai trong tình cảnh này cũng sẽ bị giật mình, do vậy đừng có núp đâu đó rồi bất chợt lên tiếng chứ!
" Bạn là một trong những người may mắn được chọn để tham gia Bugg ploiz! Hãy nhấn "START" "
Giọng nói lại vang lên, bất quá, Mặc Tử Du không sợ nữa, suy nghĩ một lúc rồi chầm chậm chuyển hướng nhìn vô điện thoại mình.
Mặc Tử Du: "...."
"Hãy nhấn "START""- Điện thoại vẫn tiếp tục kiên trì.
- "Biết...biết...nói sao?"
Cho dù là có nói lắp, nhưng hiện tại Mặc Tử Du không cảm thấy sợ hãi mấy. Các thể loại nhân vật bị nhập vào 1 loại game nào đó, bắt buộc hoàn thành nhiệm vụ mới được về thế giới thực- Những kiểu này ai cũng biết không ít đó chứ.
Nhưng dù sao cũng là huyền ảo! Ai mà ngờ chính mình lại là người "may mắn" được chon. Thiệt là! Mặc Tử Du chỉ muốn về nhà rồi lăn ra ngủ thôi. Học cả ngày rồi rất mệt mỏi biết không?
- "Rốt cuộc là game gì? Như thế nào? Tôi làm sao lại được chọn?"
Biết mình cũng không thoát được, Mặc Tử Du hỏi vài câu.
"Đây là một thể loại game nhập vai! Cậu nhấn "START" , sau đó hệ thống sẽ hướng dẫn cho cậu."
-"Nếu tôi không nhấn thì sao?"
" Cậu sẽ bị nhốt ở đây vĩnh viễn! "
-" Nếu tôi mặt dày ở đây qua đêm, sáng cũng sẽ có người mở cửa thôi."
" Cậu đang bị nhốt ở tại lớp nhưng mà là 1 không gian khác của game. Nên là đợi tới bạc đầu cũng không ai mở cửa cho cậu đâu !"
Mặc Tử Du: ......
"......'- Hệ thống- " Thế.. nhấn "START" đi! "
-"...!!!!"-
Chắc do không nhịn nỗi nữa, nên là 1 khắc sau, Mặc Tử Du phun một làn chửi :
- "Con mẹ nó, hóa ra ngươi chính là thủ phạm bắt nhốt ta trong đây!!! Còn hèn hạ hơn không vậy ???"
Trên màn hình điện thoại hiện lên một dòng chữ mời chơi game. Mặc Tử Du dở khóc dở cười, lúc nào rồi mà còn chơi game. Thoát ra khỏi đây đi rồi tính tiếp!
Nhưng mà kì lạ ở chỗ tin nhắn này vừa bật điện thoại lên là nó đã chiếm toàn màn hình, nó cũng chẳng có nút tắt để thoát ra. Cả khung hình chỉ có đúng 1 nút "START" là có thể nhấn được.
-" Chắc là tin rác"- Mặc Tử Du vẫn còn loay hoay cách tắt nó đi-" Như thế nào lại không tắt nó đi được?"
Bất chợt, một âm thanh truyền đến:
" Xin hãy nhấn Start! "
- "Ai !!!!"
Ngay từ đầu, biết mình ở một mình một cõi trong 1 căn phòng. Cửa phòng lại bị khóa, thế mà lại có tiếng người khác ngoài mình!! Cũng chẳng biết phải nói chuyện với mình không nhưng chắc chắn là có tiếng người. Mặc Tử Du mém chút nữa là đánh rớt cái điện thoại. Cậu quay qua quay lại xem để xác định lần nữa là từ đầu tới giờ vẫn không có ai ở đây ngoài mình. Dù là ai trong tình cảnh này cũng sẽ bị giật mình, do vậy đừng có núp đâu đó rồi bất chợt lên tiếng chứ!
" Bạn là một trong những người may mắn được chọn để tham gia Bugg ploiz! Hãy nhấn "START" "
Giọng nói lại vang lên, bất quá, Mặc Tử Du không sợ nữa, suy nghĩ một lúc rồi chầm chậm chuyển hướng nhìn vô điện thoại mình.
Mặc Tử Du: "...."
"Hãy nhấn "START""- Điện thoại vẫn tiếp tục kiên trì.
- "Biết...biết...nói sao?"
Cho dù là có nói lắp, nhưng hiện tại Mặc Tử Du không cảm thấy sợ hãi mấy. Các thể loại nhân vật bị nhập vào 1 loại game nào đó, bắt buộc hoàn thành nhiệm vụ mới được về thế giới thực- Những kiểu này ai cũng biết không ít đó chứ.
Nhưng dù sao cũng là huyền ảo! Ai mà ngờ chính mình lại là người "may mắn" được chon. Thiệt là! Mặc Tử Du chỉ muốn về nhà rồi lăn ra ngủ thôi. Học cả ngày rồi rất mệt mỏi biết không?
- "Rốt cuộc là game gì? Như thế nào? Tôi làm sao lại được chọn?"
Biết mình cũng không thoát được, Mặc Tử Du hỏi vài câu.
"Đây là một thể loại game nhập vai! Cậu nhấn "START" , sau đó hệ thống sẽ hướng dẫn cho cậu."
-"Nếu tôi không nhấn thì sao?"
" Cậu sẽ bị nhốt ở đây vĩnh viễn! "
-" Nếu tôi mặt dày ở đây qua đêm, sáng cũng sẽ có người mở cửa thôi."
" Cậu đang bị nhốt ở tại lớp nhưng mà là 1 không gian khác của game. Nên là đợi tới bạc đầu cũng không ai mở cửa cho cậu đâu !"
Mặc Tử Du: ......
"......'- Hệ thống- " Thế.. nhấn "START" đi! "
-"...!!!!"-
Chắc do không nhịn nỗi nữa, nên là 1 khắc sau, Mặc Tử Du phun một làn chửi :
- "Con mẹ nó, hóa ra ngươi chính là thủ phạm bắt nhốt ta trong đây!!! Còn hèn hạ hơn không vậy ???"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.