Chương 24: Khác Biệt
Túy Trúc Lệ Đằng
11/05/2023
“Lại chơi trò ghen tuông đúng chứ? Hai đứa quen nhau bao lâu rồi khi nào sẽ đính ước với họ hàng đây?”
Helen không ngờ tới lời mẹ mình vừa thốt ra, hỏi đến những câu này với Cố Thừa Luân, khiến cô bắt đầu hoang mang lập tức ngăn cản ý tứ của bà: “Mẹ à, chúng con đang muốn lập chút thành tích trong sự nghiệp mới bàn đến chuyện kết hôn, huống hồ bác Cố vừa mất, mẹ không nên bàn nhắc chuyện này.”
Mẹ Helen gật đầu hoàn toàn thấu hiểu, nhưng vẫn tiếp tục chất vấn từng ý một: “Hai đứa còn trẻ, đã như muốn tận hưởng cuộc sống tự tại trước hôn nhân thì nên hẹn hò ở những nơi mới mẻ hơn, hằng năm cùng nhau du lịch xa một chuyến... Không nên cứ gò bó chính mình khiến ai nấy cũng phải chạnh lòng. Helen làm trong ngành này khó tránh khỏi thị phi, nhưng mà chuyện tìm được ông chủ bỏ vốn mở công ty đó là một chuyện tốt. Nếu đã muốn cùng nhau phấn đấu thì nên ủng hộ hết mình. Thanh xuân thì được bao lâu nữa?”
“Bỏ vốn mở công ty?” Cố Thừa Luân ngỡ ngàng bật thốt, bấy giờ lại nhìn sang Helen xác thực lời bác gái vừa nói.
Chỉ là mẹ Helen chủ ý trả lời thay con gái: “Đúng vậy, Star J sẽ khuếch trương mở thêm một công ty Giải trí gắn kết, đào tạo người mẫu và ngôi sao giải trí. Chuyện này Helen chưa nói với cậu sao? Hay vì cậu từ đầu chí cuối chưa từng muốn quan tâm đến công việc của nó. Cậu đối với chuyện lần này thật quá lơ là rồi. Còn vì mấy bài báo vớ vẩn chê trách Helen.”
Helen lúc này không dám lên tiếng bênh vực bạn trai chỉ sợ càng nói càng căng thẳng, huống hồ lời mẹ cô vừa nói ra từng lời từng ý cũng chính là tâm tư của cô. Cô mong sau lần này giữa cô và Thừa Luân có thể nhìn nhận lại chuyện tình cảm của hai người thêm chút nữa mà thấu hiểu.
Ăn cơm xong Helen tạm biệt mẹ mình sau đó chỉ đường cho Cố Thừa Luân đến một tòa chung cư vừa hoàn công.
Vào đến một căn nhà cô hào hứng kể cho Thừa Luân nghe với dự án mới của công ty Giải trí mà cô đang theo.
“Đây là tòa chung cư mà Thượng Thần vừa mới xây xong đang cần quay TVC tuyên truyền. Hợp đồng này may nhờ có Lục Tuấn nhận lấy. Thừa Luân! Em thật sự vui lắm, cảm giác mình có thể làm được nhiều việc có tính thử thách. Anh đừng quá nghĩ ngợi, anh cũng thấy qua Lục Tuấn có bạn gái rồi, là thiên kim Lôi thị môn đăng hộ đối. Giữa em và anh ta chỉ trên cương vị công việc, công tác thôi. Anh ta đang muốn chứng tỏ với cha mẹ bản thân có thực tài, em cảm thấy anh ta là một người có ước mơ và phấn đấu, không phải kiểu người ăn chơi lêu lỏng như đám công tử bột đâu.”
“Anh hiểu. Anh chỉ cảm thấy bản thân thời gian này không chu đáo với em.”
Cố Thừa Luân ôm lấy Helen vào lòng cảm giác được yên bình. Cô cũng ôm chặt lấy anh dụi mặt vào lớp áo có chút nũng nịu.
“Anh đừng để ý lời của mẹ vừa rồi.”
“Bác gái nói có nhiều chỗ đúng lắm.”
“Em muốn mua căn nhà này anh thấy sao? Mẹ vất vả nuôi em, đã đến lúc để hai mẹ con có chỗ ở tốt hơn. Căn này Lục Tuấn bảo sẽ bán lại với giá ưu đãi hơn.”
Cố Thừa Luân chỉ biết im lặng.
Bên này Thượng Thần Hi sau khi nói xong chuyện thì liền trở về nhà, quả nhiên Uông Thành đã chờ sẵn khi hay Doãn Ân Hi kể hết sự tình.
Hai người kéo nhau vào trong phòng, Uông Thành nôn nóng hỏi thăm.
“Mày không đi đánh nhau chứ? Có bị bọn người làm khó không?”
Thượng Thần Hi lấy quần áo tròn ngăn tủ ra thay, vừa nhìn mấy chỗ vết bầm trong gương vừa trả lời.
“Không có đánh nhau, may mà... Thành! Tao cảm thấy may mắn đang gõ cửa tìm đến tao rồi, mày yên tâm đi.”
“Tao không hiểu.”
Thượng Thần Hi mỉm cười.
“Nhưng mà Ân Hi lo lắng cho mày lắm, cả ngày cứ dằn vặt không yên... Có khi nào cô ấy...”
Thượng Thần Hi lập tức chuyển đổi sang Uông Thành, “Còn mày, tao thấy mày thích cô ấy lắm. Nếu đã thích như vậy thì nhanh chóng theo đuổi, đừng cứ như thằng thanh niên mới lớn vậy. Tao chỉ cho mày...”
Thượng Thần Hi kéo ngăn tủ ra lấy một chiếc hộp đưa đến cho Uông Thành sau đó còn đưa cả chìa khóa xe.
“Cái đồng hồ đó tao mua ở Macau chưa có dịp dùng tới, tặng cho mày đó. Mày lấy xe của tao hẹn Doãn Ân Hi ra ngoài dùng cơm tối đi, tìm một nơi sang trọng lãng mạn.”
“Tao mỗi ngày đều chạm mặt với cô ấy...”
“Cho nên mới nói cần tìm một không gian khác, có cái nhìn khác sẽ có nhiều chuyện hơn để gợi mở. Dứt khoát chọn nhà hàng kiểu Pháp đi. Nhớ khui thêm chai rượu nho.”
Uông Thành mở xem chiếc đồng hồ xuýt xoa mấy tiếng, ngẫm nghĩ cảm thấy lời của thằng bạn rất là có lý.
Thượng Thần Hi lại đưa thêm vào tay Uông Thành cái gì đó miệng cười đểu rất lấy làm lạ, đến lúc xòe tay ra xem thì lập tức ngượng ngùng.
“Mày điên sao? Tự dưng đưa cái này làm gì? Đúng là dân ba trợn.”
“Khốn kiếp, tao giúp mày còn chửi tao? Chẳng lẽ tới lúc đó chạy đi mua. Nam nữ yêu nhau cần nhất phải suy nghĩ đến chuyện này, nhất là khi mày và Ân Hi quá đổi thân thiết như vậy. Mày không sợ cô ấy chỉ xem mày như anh em trong nhà hay sao? Như vậy khó xoay chuyển tình hình lắm biết chưa?”
Uông Thành lại lần nữa thấy hợp lý cho nên ngại ngùng bỏ vào túi quần.
Được ngày nghỉ trọn vẹn, cùng lúc Uông Thành gọi về báo tin bình an của Thượng Thần Hi, Doãn Ân Hi mới thả lỏng mang quà cáp đã mua đến cho mẹ của Cố Thừa Luân. Sau đó nghe bà nói muốn đi đền Tín Hậu cầu nguyện cho Thừa Luân được mọi chuyện êm xuôi Ân Hi cũng hào hứng bắt xe cùng đi. Bấy giờ Cố Thừa Luân và Helen gọi về biết chuyện cũng muốn đến chung vui nhân tiện Thừa Luân giới thiệu bạn gái với mẹ mình.
“Bác có xem trên báo về cây nguyện ước này, còn nói với Hy Hiền con gái bác sau này hai mẹ con nhất định đến Hong Kong phải ghé sang đây ném giấy cầu nguyện. May mà hôm nay có con cùng đi.”
Hai người vào đền thắp nhang xong thì ra ngoài mua giấy viết lời cầu nguyện ném lên cây nguyện ước.
Cây nguyện ước Lam Tsuen cổ thụ to lớn, trên cây phủ đầy những tờ giấy đủ màu mắc vào nhành do du khách lên cầu nguyện.
Doãn Ân Hi hào hứng chăm chú viết lời cầu nguyện vào trong những tờ giấy joss, bùa bình an, những câu chúc nguyện in sẵn bằng tiếng hán cũ cuộn tròn vào một sợi dây buộc vào một quả cam, cô và mẹ Cố cùng nhau ném lên cây nguyện ước Lam Tsuen*.
*Cây ước nguyện Lam Tsuen là một địa điểm nổi tiếng ở Hồng Kông nằm gần đền Tin Hau ở làng Fong Ma Po, Lam Tsuen. Ngôi đền được xây dựng vào khoảng năm 1768 hoặc 1771, dưới thời trị vì của Hoàng đế Càn Long trong triều đại nhà Thanh.
(Thông tin lấy từ trang web Gody: Cùng khám phá địa điểm Cây ước nguyện Lam Tsuen.)
Mỗi cú ném thành công Doãn Ân Hi và mẹ Cố hết sức vui mừng còn không kìm được vỗ tay, lúc này Cố Thừa Luân cũng vừa hay đến kịp, nhìn thấy hai người họ thì phấn khích đi đến.
Helen không ngờ tới lời mẹ mình vừa thốt ra, hỏi đến những câu này với Cố Thừa Luân, khiến cô bắt đầu hoang mang lập tức ngăn cản ý tứ của bà: “Mẹ à, chúng con đang muốn lập chút thành tích trong sự nghiệp mới bàn đến chuyện kết hôn, huống hồ bác Cố vừa mất, mẹ không nên bàn nhắc chuyện này.”
Mẹ Helen gật đầu hoàn toàn thấu hiểu, nhưng vẫn tiếp tục chất vấn từng ý một: “Hai đứa còn trẻ, đã như muốn tận hưởng cuộc sống tự tại trước hôn nhân thì nên hẹn hò ở những nơi mới mẻ hơn, hằng năm cùng nhau du lịch xa một chuyến... Không nên cứ gò bó chính mình khiến ai nấy cũng phải chạnh lòng. Helen làm trong ngành này khó tránh khỏi thị phi, nhưng mà chuyện tìm được ông chủ bỏ vốn mở công ty đó là một chuyện tốt. Nếu đã muốn cùng nhau phấn đấu thì nên ủng hộ hết mình. Thanh xuân thì được bao lâu nữa?”
“Bỏ vốn mở công ty?” Cố Thừa Luân ngỡ ngàng bật thốt, bấy giờ lại nhìn sang Helen xác thực lời bác gái vừa nói.
Chỉ là mẹ Helen chủ ý trả lời thay con gái: “Đúng vậy, Star J sẽ khuếch trương mở thêm một công ty Giải trí gắn kết, đào tạo người mẫu và ngôi sao giải trí. Chuyện này Helen chưa nói với cậu sao? Hay vì cậu từ đầu chí cuối chưa từng muốn quan tâm đến công việc của nó. Cậu đối với chuyện lần này thật quá lơ là rồi. Còn vì mấy bài báo vớ vẩn chê trách Helen.”
Helen lúc này không dám lên tiếng bênh vực bạn trai chỉ sợ càng nói càng căng thẳng, huống hồ lời mẹ cô vừa nói ra từng lời từng ý cũng chính là tâm tư của cô. Cô mong sau lần này giữa cô và Thừa Luân có thể nhìn nhận lại chuyện tình cảm của hai người thêm chút nữa mà thấu hiểu.
Ăn cơm xong Helen tạm biệt mẹ mình sau đó chỉ đường cho Cố Thừa Luân đến một tòa chung cư vừa hoàn công.
Vào đến một căn nhà cô hào hứng kể cho Thừa Luân nghe với dự án mới của công ty Giải trí mà cô đang theo.
“Đây là tòa chung cư mà Thượng Thần vừa mới xây xong đang cần quay TVC tuyên truyền. Hợp đồng này may nhờ có Lục Tuấn nhận lấy. Thừa Luân! Em thật sự vui lắm, cảm giác mình có thể làm được nhiều việc có tính thử thách. Anh đừng quá nghĩ ngợi, anh cũng thấy qua Lục Tuấn có bạn gái rồi, là thiên kim Lôi thị môn đăng hộ đối. Giữa em và anh ta chỉ trên cương vị công việc, công tác thôi. Anh ta đang muốn chứng tỏ với cha mẹ bản thân có thực tài, em cảm thấy anh ta là một người có ước mơ và phấn đấu, không phải kiểu người ăn chơi lêu lỏng như đám công tử bột đâu.”
“Anh hiểu. Anh chỉ cảm thấy bản thân thời gian này không chu đáo với em.”
Cố Thừa Luân ôm lấy Helen vào lòng cảm giác được yên bình. Cô cũng ôm chặt lấy anh dụi mặt vào lớp áo có chút nũng nịu.
“Anh đừng để ý lời của mẹ vừa rồi.”
“Bác gái nói có nhiều chỗ đúng lắm.”
“Em muốn mua căn nhà này anh thấy sao? Mẹ vất vả nuôi em, đã đến lúc để hai mẹ con có chỗ ở tốt hơn. Căn này Lục Tuấn bảo sẽ bán lại với giá ưu đãi hơn.”
Cố Thừa Luân chỉ biết im lặng.
Bên này Thượng Thần Hi sau khi nói xong chuyện thì liền trở về nhà, quả nhiên Uông Thành đã chờ sẵn khi hay Doãn Ân Hi kể hết sự tình.
Hai người kéo nhau vào trong phòng, Uông Thành nôn nóng hỏi thăm.
“Mày không đi đánh nhau chứ? Có bị bọn người làm khó không?”
Thượng Thần Hi lấy quần áo tròn ngăn tủ ra thay, vừa nhìn mấy chỗ vết bầm trong gương vừa trả lời.
“Không có đánh nhau, may mà... Thành! Tao cảm thấy may mắn đang gõ cửa tìm đến tao rồi, mày yên tâm đi.”
“Tao không hiểu.”
Thượng Thần Hi mỉm cười.
“Nhưng mà Ân Hi lo lắng cho mày lắm, cả ngày cứ dằn vặt không yên... Có khi nào cô ấy...”
Thượng Thần Hi lập tức chuyển đổi sang Uông Thành, “Còn mày, tao thấy mày thích cô ấy lắm. Nếu đã thích như vậy thì nhanh chóng theo đuổi, đừng cứ như thằng thanh niên mới lớn vậy. Tao chỉ cho mày...”
Thượng Thần Hi kéo ngăn tủ ra lấy một chiếc hộp đưa đến cho Uông Thành sau đó còn đưa cả chìa khóa xe.
“Cái đồng hồ đó tao mua ở Macau chưa có dịp dùng tới, tặng cho mày đó. Mày lấy xe của tao hẹn Doãn Ân Hi ra ngoài dùng cơm tối đi, tìm một nơi sang trọng lãng mạn.”
“Tao mỗi ngày đều chạm mặt với cô ấy...”
“Cho nên mới nói cần tìm một không gian khác, có cái nhìn khác sẽ có nhiều chuyện hơn để gợi mở. Dứt khoát chọn nhà hàng kiểu Pháp đi. Nhớ khui thêm chai rượu nho.”
Uông Thành mở xem chiếc đồng hồ xuýt xoa mấy tiếng, ngẫm nghĩ cảm thấy lời của thằng bạn rất là có lý.
Thượng Thần Hi lại đưa thêm vào tay Uông Thành cái gì đó miệng cười đểu rất lấy làm lạ, đến lúc xòe tay ra xem thì lập tức ngượng ngùng.
“Mày điên sao? Tự dưng đưa cái này làm gì? Đúng là dân ba trợn.”
“Khốn kiếp, tao giúp mày còn chửi tao? Chẳng lẽ tới lúc đó chạy đi mua. Nam nữ yêu nhau cần nhất phải suy nghĩ đến chuyện này, nhất là khi mày và Ân Hi quá đổi thân thiết như vậy. Mày không sợ cô ấy chỉ xem mày như anh em trong nhà hay sao? Như vậy khó xoay chuyển tình hình lắm biết chưa?”
Uông Thành lại lần nữa thấy hợp lý cho nên ngại ngùng bỏ vào túi quần.
Được ngày nghỉ trọn vẹn, cùng lúc Uông Thành gọi về báo tin bình an của Thượng Thần Hi, Doãn Ân Hi mới thả lỏng mang quà cáp đã mua đến cho mẹ của Cố Thừa Luân. Sau đó nghe bà nói muốn đi đền Tín Hậu cầu nguyện cho Thừa Luân được mọi chuyện êm xuôi Ân Hi cũng hào hứng bắt xe cùng đi. Bấy giờ Cố Thừa Luân và Helen gọi về biết chuyện cũng muốn đến chung vui nhân tiện Thừa Luân giới thiệu bạn gái với mẹ mình.
“Bác có xem trên báo về cây nguyện ước này, còn nói với Hy Hiền con gái bác sau này hai mẹ con nhất định đến Hong Kong phải ghé sang đây ném giấy cầu nguyện. May mà hôm nay có con cùng đi.”
Hai người vào đền thắp nhang xong thì ra ngoài mua giấy viết lời cầu nguyện ném lên cây nguyện ước.
Cây nguyện ước Lam Tsuen cổ thụ to lớn, trên cây phủ đầy những tờ giấy đủ màu mắc vào nhành do du khách lên cầu nguyện.
Doãn Ân Hi hào hứng chăm chú viết lời cầu nguyện vào trong những tờ giấy joss, bùa bình an, những câu chúc nguyện in sẵn bằng tiếng hán cũ cuộn tròn vào một sợi dây buộc vào một quả cam, cô và mẹ Cố cùng nhau ném lên cây nguyện ước Lam Tsuen*.
*Cây ước nguyện Lam Tsuen là một địa điểm nổi tiếng ở Hồng Kông nằm gần đền Tin Hau ở làng Fong Ma Po, Lam Tsuen. Ngôi đền được xây dựng vào khoảng năm 1768 hoặc 1771, dưới thời trị vì của Hoàng đế Càn Long trong triều đại nhà Thanh.
(Thông tin lấy từ trang web Gody: Cùng khám phá địa điểm Cây ước nguyện Lam Tsuen.)
Mỗi cú ném thành công Doãn Ân Hi và mẹ Cố hết sức vui mừng còn không kìm được vỗ tay, lúc này Cố Thừa Luân cũng vừa hay đến kịp, nhìn thấy hai người họ thì phấn khích đi đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.